Hệ Thống Cốt Truyện


Người đăng: dang12

Trên một con đường ở khu phố XYZ nọ, mọi thứ đã tĩnh lại càng thêm lặng khi về
đông mỗi khi màn đêm đen bao trùm xuống. Sự tĩnh lặng đó chỉ bị phá vỡ khi
tiếng la của ai đó vang lên:

" AAAAAAAAAAAAAAAAA,sao hắn lại may mắn đến thế cơ chứ! "

Trong mỗi khu nhà, bóng đèn bật sáng liên tục. Mọi người từ trên giường bật
dậy, trên gương mật họ đều hiện lên sự tức giận. Họ tức giận vì đang ngủ thì
bị đánh thức bởi cái tiếng la quái quỷ đó.

Cổng của nhà nhà đều mở ra, theo sau đó là những người mang theo sự tức giận
tột cùng và một cây gậy trên tay. Họ xúm lại gần Đăng và một bà béo với chiếc
nốt ruồi to đùng trên mật bước ra trước mật đám đông. Trong chiếc miệng to
đùng phát ra những âm thanh mà nếu ma quỷ ở gần đây cũng phải bọ chạy mất dép:

" Mày có định để cho mọi người ở đây ngủ không hả Khoa? Mày có biết bây giờ đã
gần 3 giờ sáng rồi không? Đây là lần thứ mấy mày la lên và làm cho mọi người
trong cái khu này mất ngủ trong tuần rồi hả Đăng?..."

" Dạ cháu cũng muốn cho mọi người ngủ lắm chứ ạ nhưng mà ai bảo cái chuyện Hệ
Thống Hư Vô trên trang truyenyy.com ( khi nào rảnh đọc và like hộ mình truyện
này nhé) này nó hay quá bác ạ. Mà đây cũng mới là lần thứ 5 trong tuần thôi mà
bác ABC ..."

Không để Đăng có thể nói hết, một tiếng gầm rú như khủng long lại vang lên:

" Tao không cần biết cái truyện Hệ Thống Hư Hỏng hay Hệ Thống gì gì đó, tao
chỉ cần biết là mày đã làm cho mọi người trong khu phố này mất ngủ thôi. Còn
bây giờ ..."

Bà dừng lại một chút như để lấy hơi.

" Mọi người hãy tiến lên và đánhcho cái thằng này một trận rồi gô cổ nó lên
phường.

Ngay sau đó, mọi người cùng nhau giơ lên cây gậy có trong tay mình và hạ xuống
trên thân Đăng.

Sau đó vài giây là liên tục những tiếng kêu rên nghe như đang cào vào tai liên
tục phát ra từ giữa đám đông.

Chỉ khoảng hai mươi phút sau Đăng đã xuất hiện trong một cân phòng với khắp
mình mẩy là các cục máu đông. Trên tay Đăng đang cầm một túi đá lạnh và trườn
lên đôi mắt bị đấm sưng vù do đám đông trước đó.

Năm phút sau, Đăng leo lên giường và chắp tay lại nói một câu cầu nguyện:

" Mong sao cho sau khi tỉnh dậy vào sáng ngày mai ta đã xuyên không đến một
thế giới khác như bao nhân vật chính khác và có một hệ thống phụ trợ trên con
đường chí tôn của mình."

Bắt đầu từ 6 năm trước khi bố mẹ bị mất, Đăng đám chìm vào truyện chữ, đọc
truyện để quên đi những đau thương mất mát của hiện thực tàn khốc nơi đây. Dù
biết rằng ước như vậy thì cuộc đời mình cũng không thay đổi được nhưng Đăng
vẫn ước chỉ để có được một tia hi vọng trong cái cuộc sống tẻ nhạt này.

( Nếu có bạn thắc mắc tại sao mình không nói về hoàn cảnh của nhân vật nhiều
thì là vì mình muốn để cho quá khứ của nhân vật hé lộ dần dần theo từng Sự
kiện diễn ra trong truyện này. Để cho truyện nó huyền bí hơn ấy mà.)

Ước xong, Đăng nhắm mắt lại và ngủ đi một cách mệt mỏi trong sự đau đơn về thể
xác.

Ngay sau khi Đăng vừa ngủ đi, một hắc y nhân xuất hiện trên đầu giường của
Đăng. Dù đã được bóng tối và chiếc áo đen tuyền che đi nhưng dưới ánh trăng ta
vẫn thấy được đôi mắt của người này. Trong đôi mắt này không mang theo một thứ
gì cả, nếu có thì cũng chỉ là sự Hư Vô đến tận cùng trong đó. Đứng đó một hồi
lâu, hắc y nhân rốt cục cũng lên tiếng:

"Hà, nếu như trời đã cho ta gặp ngươi thì hãy để ngươi kế thừa cái Hệ Thống Hư
Vô này đi."

Nói xong, hắc y nhân từ từ đưa bàn tay của mình đặt gần đầu Đăng. Một đạo ánh
sáng lóe lên sau đó bay vào đầu của Đăng. Đạo ánh sáng này vừa bay vào đầu của
Đăng xong thì cả Đăng và hắc y nhân cùng biến mất khỏi cái thế giới này. Mọi
thứ vừa xảy ra và sự hiện diện của Đăng trên thế giới này biến mất hoàn toàn.

Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, Đăng ngáp dài một cái rồi mở mắt ngắm xung quanh.
Nơi đây là một cái bãi cỏ mênh mông, trên bãi cỏ chỉ lác đác vài nhánh cây rải
rác khắp nơi. dưới cái nắng dịu dàng và những cơn gió nhè nhẹ thổi làm cho
Đăng vừa tỉnh dậy sau giấc ngủ lại muốn ngủ tiếp.

Như ý thức được chuyện gì đó, Đăng bỗng đánh cái giật mình và thầm nghĩ :

" Đây rốt cục là đâu, mình nhớ ở gần nơi mình sống đâu có nơi này. Chẳng nhẽ
đây là một giấc mơ."

Đăng đưa tay lên má và véo một cái thật mạnh để rôi sau đó la oai oái trên
đồng cỏ. Nhưng cũng nhờ thế mà Đăng biết được rằng mình không phải đang mơ mà
đây là sự thật.Đằng lại nghĩ tiếp:

" Không nhẽ mình bị bắt cóc và người ta đem ném mình ở đây nhỉ?"

" Không, không thể, nếu như bị bắt cóc thì tên bắt cóc cũng phải trói mình lại
chứ sao lại để mình tự do thế này."

Trong vài phút, Đăng liên tục nghĩ tại sao mình lại ở đây nhưng rồi cậu vẫn
không nghĩ ra được lí do mình ở đây.

Bỗng, một tấm bảng màu xanh hiện lên trước mắt cậu kèm theo là một câu ở chính
giữa tấm bảng:

"Chào mừng ký chủ đã đến với Hệ Thống Hư Vô, xin hỏi ký chủ có nâng cấp Hệ
Thống không vì Hệ Thống hiện tại không thích hợp với ký chủ."

Dưới tám bảng là hai nút Có và Không.

Khi tấm bảng này xuất hiện, đầu tiên là Đăng đờ người ra sau đó là muôn vàn
câu hỏi trong lòng cậu nhảy ra nhưng trạng thái này chỉ diễn ra trong vài giây
là cậu đã lấy lại được nhận thức ngay lập tức.

Không do dự một chút nào, tay cậu ấn ngay vào nút Có.

Sau đó, một cái bảng khác lại nhảy ra với dòng chữ:

"Hệ Thống đã nâng cấp đến phiên bản 30.0 thành công. Tên gọi của Hệ Thống Hiện
giờ là Hệ Thống Cốt truyện."

Sau đây là đôi lời của tác giả

Đây là lần đầu tiên mình viết truyện xuyên không có Hệ Thống phụ trợ nên nếu
có sai sót gì xin mọi người chỉ ra để mình hoàn thiện kỹ năng hơn nhé.
:))))))))

Cảm ơn các bạn vì đã đọc truyện của mình!!!!!!!!!!!!!


Hệ Thống Cốt Truyện - Chương #1