Người đăng: Uchihamakako
Địa cầu, nước Việt Nam, thành phố hải phòng, ở một trường thcs, giờ tin học
. Trong khi thầy giáo đang hăng say giảng bài, học sinh đang hăng say nghe
bài(?vụ?) thì bỗng nhiên " Rầm" 1 tiếng
-Cái quái gì vậy !!! Tác giả tôi xxxooo ông ! Ah! Ông nghĩ sao mà để itachi - sama chết ! Tôi hận ông !xcbnj?&@@#%+^${quá tục tự động tre dấu trung}. Vâng đây là nam chính của chúng ta Phạm Ninh, 15 tuổi - là 1 con Trạch nam+otaku 100% không sai vào đâu được .Ninh có khuôn ngoại hình có thể nói là lẫn vào đám người cũng khó mà nhận ra nếu...không có đôi mắt . Đây mà 1đôi mắt phượng cực kì hung ác như anh mắt của một con dã lang đầy khát máu, chính đôi mắt này đã khiến linh đi trên đường tuỳ tiện liếc mắt cũng thành hung trừng, đi đến đâu dọa người đến đó . Linh đã gặp rất nhiều phiền phức vì đôi mắt này !
-Phạm Ninh em đứng dậy cho tôi !-vâng! Đây là cái giọng thế thé của ông thầy tin học.
Ninh vô lực thổ tào với cái giọng của lão
-Vâng ! Xin lỗi thầy em biết lỗi rồi ạ._linh nhẹ giọng trả lời.
-Đây là lần thứ 4953 rồi ! Em đứng lên thực hành lại những gì tôi nói -khuôn mặt già nua như đóa cúc hoa của lão thầy đỏ bừng hiển nhiên ở bị tức ko hề nhẹ.
-Vâng ah !- Linh nói rất nhỏ nhẹ(?) còn chớp mắt ra vẻ đáng thương nhưng do tính chất đặc trưng của đôi mắt nên...đáng thương biến thành hung ác và hậu quả khuôn mặt đỏ bừng của lão thầy biến thành đen xì, lão thầy rít lên:
-Em mau cút lên đây cho tôi!!!
-Vâng!Dạ.
Do vội vàng hấp tấp Ninh vướng luôn vào mớ dây điện và "uỳnh" cậu té ngã đầu
đập vào cái bàn thủy tinh, máu rí rách chảy xuống hình thành những đường cong
hoa mỹ . Trong lúc mơ màng chi gian Linh nghe thấy vài tiếng nộn xộn và một
giọng máy lãnh lãnh vang lên:
-Hệ thống buộc định trung . Buộc định thành công. Trồng vàotrung.Tích10%...20%...30%...50%...70%...85%...100%. Trồng vào thành công. Chủ Thần hệ thống khởi động. -Tích! Phát hiện kí chủ bị thương nặng, tự động xuyên việt. Tích! Xuyên việt mục tiêu : Anh Linh đại lục.
Sau lúc tiếng nói đó biến mất . Tất cả dấu vết về Ninh đều như bị lau sạch cậu
như tan biến khỏi thế gian, chưa bao giờ xuất hiện.
Ở một nơi khác một nữ nhân đang vùi đầu vào ăn bỗng ngẩng đầu lên, ả ta khẽ
lẩm bẩm:
-Hình như có gì đó sai sai thì phải? Mà thôi kệ nó đi!!! Nói xong nàng ta lại tiếp tục vùi đầu vào ăn
------ta là phân cách tuyến ----
-Ưm ! Đau quá!!! -Phạm Linh khẽ xoa đầu rên rỉ . Sau một lúc :
-Á........ Á! Đây là đâu??? Tiếng hét kinh khủng của Ninh vang thấu trời xanh(???) . Trước mắt cậu là một không gian bao la trắng xoá tưởng trừng như vô tận, màu trắng không phải là của ánh sáng mà lạnh lẽo như bị ai đó dùng vô số tấm dán trăngs tạo thành . Cậu vô cùng hoảng hốt ngồi nghệch mặt ra dưới mặt đất trắng xoá, sau một lúc Ninh rất bình tĩnh đứng lên xuổi bụi trên người:
À! Mình đập đầu ngỏm củ tỏi từ lâu rồi lấy đâu mà sống. Mà đây là thiên đàng
à, lạnh kẽo quá nhỉ?
-Phốcmột tiếng cười vang lên đầy thích thú.
-Tiểu gia hỏa, ngươi thật thú vị ân~!!!
Trước mắt của Phạm Ninh bỗng hiện lên một bé gái . Bé có khuôn mặt bầu bĩnh,
đôi mắt mèo đen lúng liếng,đôi môi chúm chím như nụ hoa mới nở. Mái tóc dài
màu bạch kim xoã ngang lưng, mặc một bộ váy công chúa rất xinh xắn. Là một
otaku thâm niên nên Phạm Ninh đã không kìm lòng được hét lên:
-Kawaii~(đáng yêu quá~)!!! Nói xong cậu lao nhanh đến chỗ bé và bóp má
-U uẩn au uong a a!!!( ngu xuẩn mau buông ta ra)!!!
Cuối cùng Phạm Ninh mới tiếc nuối buông tay nhưng cậu lập tức cảnh giác :
-Mi là ai???
Cô bé uất ức bĩu môi nói:
Ta là 419!!! Khí linh của Chủ thần hệ thống.
-Nga!Chủ thần hệ thống là cái gì ăn ngon không. Phạm Ninh biết rõ mà còn giả ngu cố ý hỏi.
419 âm sâm sâm liếc hắn một cái cười cười nói :
-Ta biết ngươi hiểu đừng cố tý giả vờ nhưng là sẽ phải trả giá đại giới.
Phạm Ninh cảnh giác nhìn 419 nói :
-Ta biết trên đời này vay thì phải có trả ngươi nhưng muốn từ ta được đến thứ gì.
-Ta muốn ngươi giúp ta là ngươi hãy mạnh mẽ lên đoạt lại ngôi vị chủ thần.
-Ta nếu không đồng ý thì sao??? Phạm Ninh khẽ hỏi dò
-Ta sẽ đem ngươi cho nam nhân luân hàng trăm nghìn lần. _419 tàn nhẫn nói.
Phạm Ninh nghe nàng ta nói thế phản xạ điều kiện kẹp chặt chân.
-Tại sao nhất định là ta không phải có ty tỷ người kia à.
419 tức nổ phổi hét lên:
Nếu không phải là ngươi mang thuần chủng huyết thống thì ta sẽ chọn ngươi
ào!!!
-Thuần chủng huyết thống??? Nó là cái gì? Phạm Ninh nghi ngờ nhìn 419 khẽ hỏi.
-Nó ý vị là qua hàng nghìn năm nay ngươi là người duy nhất còn giữ huyết thống thuần chủng không bị lai với dòng máu khác.419 kiên nhẫn giải thích cho Phạm Ninh hiểu
-Thì ra là thế!_ Phạm Ninh gật gù trầm ngâm suy tư.
-A! Ta nhớ ra rồi!!! _Phạm Ninh bất ngờ hét lên làm 419 giật mình trượt trân đầu đặt xuống đất .419 lau mồ hôi không hề tồn tại, bĩu cái môi nhỏ nhắn nói
-Dành lại ngôi vị chủ thần là sao ??? _Phạm Ninh ngây ngô hỏi.
Nhắc tới chuyện này đôi mắt 419 ảm đạm xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện nên nét
bi thương . Cô bé nhỏ nhẹ nói:
- Ngồi đây đi, ta kẻ cho ngươi nghe một câu chuyện.
Rồi sau đó,419 gõ gõ chỗ đất trống bên người mình.
P/s:Các ái khanh thấy chương này thế nào. Hahaha. Muội đoán thế nào cũng có
người ôm bụng cười vì cái tên của hệ thống. Tạm biệt các thân ái đát mai có
chương mới nha