Luyện Đan (1).


Người đăng: anhhoang0123

"Tới nơi rồi xin mời ngài vào."

Khi đi đến một trước một cái cánh cửa được làm bằng gỗ đàn hương cực kỳ quý
hiếm thì tên đội trưởng nhìn qua Long Thiên Hoàng rồi nói.

Long Thiên Hoàng gật đầu một cái rồi gõ cửa.

Cốc... cốc.

"Ai vậy?" Từ trong phòng vang ra một tiếng già nua hỏi.

Tên đội trưởng phản ứng kịp thời nói: "Dạ, phân hội trưởng người ta thông báo
cho ông đã tới rôi."

"Ồ vậy thì hãy mở cửa vào đi." Ông lão ồ lên ngạc nhiên một cái rồi bảo.

Long Thiên Hoàng nghe vậy củng không do dự nữa mà mở cửa đi vào.

Ông lão nhìn thấy Long Thiên Hoàng chỉ cỡ tầm 15, 16 tuổi ngạc nhiên nhìn tên
đôi trưởng hỏi: "Ngươi nói người đó là đây hả Mạc Bần?"

"Vâng." Mạc Bần không suy nghĩ mà trả lời.

"Ừ, đúng là anh hùng xuất thiếu niên ha ha." Xác định đước người mà Mạc Bần
nói thì ông lão cươi ha ha lên.

Long Thiên Hoàng nghe vậy cầu mày nói:

"Ừ, ông kiếm tôi có tìm tôi có chuyện gì. Tôi chỉ là một người muốn đi vào đây
mua đồ thôi mà."

Ông lão nghe vậy ngạc nhiên, hầu hết mọi người khi thấy ông đều rất cung kính
và quý trong nhưng còn tên thiếu niên này thì.

Nhưng ông không có tức giân ngược lại vui vẻ hỏi: "cậu tên gì?"

"Mắc mớ gì phải hỏi tên tôi." Long Thiên Hoàng bắt đầu mất kiên nhẫn hắn đã
tốn quá nhiều thời gian từ khi tới đây rồi.

"Ha ha, ta chỉ muốn hỏi làm quen thôi mà làm gì mà giận như vậy? Có khi ta
giúp được cậu vài chuyện a." Ông lão mặt hoà ái vui vẻ nói.

"Ừ, tôi tên là Long Thiên Hoàng."

"Còn ta tên là Triệu Viễn, ngươi có thể gọi ta là Triệu Lão."

"Long Tiểu huynh đệ, ngươi cần ta giúp cài gì a." Triệu Viễn cởi mở cười nói.

"Triệu lão, ta là có chuyện đến làm phiền ngươi rồi."Long Thiên Hoàng nghe
Triệu Viễn cười nói hoà ái như vậy cũng khách khí nói

Triệu Viễn trừng mắt, có chút bất mãn nói:

"Gọi ta Triệu lão là khách khí rồi, nếu như không chê mà nói, cứ gọi ta là
Triệu lão ca hoặc là lão Triệu đều được, về phần phiền toái hay không phiền
toái thì không cần nói, chỉ cần Triệu Viễn ta có thể làm được, nhất định sẽ
giúp."

"Triệu lão ca."

"Cái này mới được a."

Nghe thế, Triệu Viễn mặt mày hớn hở:

"Đến, chúng ta đi vào trong ngồi nói chuyện, Mạc Bần ngươi đi ra bưng trà cho
ta." Triệu Viễn đối với Long Thiên Hoàng lôi kéo vào ghế ngồi rồi nhìn Mạc Bần
ra lệnh.

Qua 1 phút sau Mạc Bần bưng một ấm trà đém vào trước mặt của Triệu Viễn.

Bưng âm trà rồi rót vào hai cái cóc, mùi hường từ trà lang toả ra một mùi
hương cực kỳ làm Long Thiên Hoàng cũng thích không thôi, rót xong Triệu Viễn
đối với Long Thiên Hoàng nói

"Lão đệ, uống thử một ngụm trà xem, trà này là loại trà ngon thượng hạng, lão
ca ta tốn rất nhiều công sức mới lấy tới mấy kg."

Triệu Viễn bưng chén trà lên, nhẹ nhàng nhấp một miếng, thập phần say mê.

"Quả nhiên là trà ngon, mùi thơm ngát hợp lòng người, uống hết, toàn thân
thông thấu, đối với tu luyện có trợ giúp rất lớn. Chẳng lẽ cái này là Luyến
Thiên Ngọc Trà trong truyền thuyết?"

Long Thiên Hoàng biết rõ, loại trà này cũng không phải dễ dàng lấy được như
vậy, đồ vật có thể có trợ giúp đối với tu luyện, ngưng thần tĩnh khí, đều là
vô cùng trân quý.

"Long lão đệ quả nhiên hảo nhãn lực, cái này xác thực là Luyên Thiên Ngọc
Trà."

Luyến Thiên Ngọc Trà chính là dùng Ngọc Thạch thượng đẳng đầy đủ linh khí, sau
đó mài nhẵn hòa vào trong đất cùng nước để tưới trà, đây chính là giá trị
thiên kim, hơn nữa còn là có tiền cũng chưa chắc mua được.

"Ta thật đúng là có lộc uống trả rồi."

Uống hết một cóc trà, Long Thiên Hoàng cảm giác bành trướng Thần Long Thập Cửu
biến, biến thứ sáu của mình, rõ ràng ẩn ẩn có chỗ buông lỏng mặc dù từ lúc
trong rừng săn quái tới giờ chưa làn nào tu luyện.

Uống xong trà, Triệu Viễn nhìn Long Thiên Hoàng nói:

"Long lão đệ đến là có chuyện gì?"

"Mua Linh Dược." Long Thiên Hoàng nói một câu nhanh gọn.

"Việc nhỏ, cần Linh Dược gì, có yêu cầu dược chất lượng hay không?"

Đối với Triệu Viễn mà nói, đây thật là việc nhỏ, Chu Tước thương hội phân hội
trưởng với tư cách một trong tứ đại thương hội nhất đại lục, mua bán Linh Dược
là sự tình bình thường.

"Tất cả dược liệu luyện chế Nguyên khí đan, dược chất lượng trung phẩm trở lên
là được." Long Thiên Hoàng nói ra.

"Nguyên khí đan, Long lão đệ ngươi còn có thể luyện đan, là Đan Sư?"

Triệu Viễn lắp bắp kinh hãi, Đan Sư này ở đại lục tuyệt đối là nổi tiếng, mà
Nguyên khí đan là đan dược Tứ Phẩm hạ cấp, Long Thiên Hoàng có thể luyện chế,
vậy thì ý nghĩa hắn là Tứ phẩm Đan Sư, đây chính là bánh trái thơm ngon, nếu
một gia tộc có một Tứ phẩm Đan Sư, như vậy hắn phát triển sẽ nhanh nhiều lắm,
so với gia tộc bình thường không có Đan Sư thì mạnh hơn nhiều. Triệu Viễn cảm
thấy may mắn, cùng Long Thiên Hoàng gầy dựng quan hệ tuyệt đối là đáng giá,
hơn nữa niên kỷ của hắn còn nhỏ, bất quá chỉ khoảng 15, 16 tuổi, tiền đồ bất
khả hạn lượng, Tứ phẩm Đan Sư chưa tới hai mươi tuổi, đó là tiềm lực vô cùng.
Lôi kéo hắn, tương đương ngày sau lôi kéo một vị đại Đan Sư.

Long Thiên Hoàng cũng không có ý nghĩ phỏng đoán Triệu Viễn giờ phút này đang
suy nghĩ cái gì, hắn quan tâm chính là Linh Dược cần cho luyện chế Nguyên Khí
đan.

"Đang ở bên trong học tập, không sợ lão ca chê cười, ta vì học cái này, đã
lãng phí không ít dược liệu." Long Thiên Hoàng liền cảm thấy không ổn muốn che
dấu đi mình cái này Luyện Đan tông sư. Luyện Đan Tông sư có thể luyện đan dược
cấp chín dễ dàng với một điều kiện đầy đủ linh lực. Còn đan dược thập phẩm thì
đại tông sư mới luyện được.

"Long lão đệ, ngươi thật sự là quá khiêm tốn, có thể luyện chế Nguyên Khí đan,
còn nói bên trong học tập, Nguyên khí đan này là Tứ giai hạ phẩm, cái này nếu
là mới học mà nói, những Đan Sư kia biết được không phải sẽ vô cùng xấu hổ
sao." Triệu Viễn cười nói.

Long Tgieen Hoàng im lặng, mình thật đúng là mới hoàn thành nhiệm vụ và nhận
luyện đan tông sư chưa đến nữa này a, thậm chí chưa động thủ luyện chế đan
dược..

Nhưng Long Thiên Hoàng biết, coi như mình giải thích, Triệu Viễn chưa chắc là
sẽ tin tưởng.

"Triệu lão ca, ngươi có thể giúp ta chuẩn bị bao nhiêu, nói thật, tiểu đệ ta ở
đây có tiền nói chung là tiền bạc khỏi lo." Long Thiên Hoàng nói.

"Lão đệ nói như vậy là khách khí rồi, nếu như không chê, những dược liệu này,
coi như là ta đưa cho lão đệ ngươi, chỉ hi vọng về sau thời điểm lão đệ bán
đan dược, trước tiên nghĩ tới Chu Tước thương hội ta là được."

Triệu Viễn hạ quyết tâm muốn lôi kéo Long Thiên Hoàng, như thế nào lại muốn
tiền tài của hắn chứ? Tuy Linh Dược luyện chế Nguyên khí đan rất trân quý,
nhưng so với một đại Đan Sư tương lai mà nói, lại chênh lệch rất nhiều.

"Như vậy vẫn là không tốt, huynh đệ ruột thịt còn phải tiền tài phân minh nói
chi chúng ta còn là người mới gặp nhau!" Long Thiên Hoàng không chịu lắc đầu
nói.

Thấy Long Thiên Hoàng không đồng ý, Triệu Viễn suy nghĩ một chút nói:

"Lão đệ, không phải trong túi ngươi có một thẻ màu đen sao? Lấy ra cho lão ca
coi thử được không?"

Long Thiên Hoàng nghĩ nghĩ, rồi từ trong balo hệ thống lấy ra một cái hắc tạp
mà hờ sáng ông lão đã đưa cho mình rồi đưa cho Triệu Viễn xem xét.

Triệu Viễn nhận tấm thẻ từ trong tay Long Thiên Hoàng rồi một hồi ngắm.

"Ah! Tấm thẻ này ở đâu lão đệ có vậy?"

"Sao vậy lão ca? Tấm thẻ nà bị sao à?" Long Thiên Hoàng nghi hoặc hỏi.

"À cái tấm thẻ này không có bị sao hết nhưng nó cực kỳ quý a. Trong đế quốc
chỉ có 5 tấm được phát cho khách quý a, mà sao lão đệ có được tấm thẻ này
vậy?" Triệu Viễn nghe vậy một hồi gải thích cho Long Thiên Hoàng quay lại hỏi
tiếp.

Long Thiên Hoàng nghe vậy giật mình:

"Quý trọng như vậy, không ngờ chỉ cứu một ông lão không vẫn không tính chỉ
giúp ông lão một síu chuyện nhỏ nhặt mà ông lão đó đã cho đệ một tấm thẻ quý
trong như vậy a."

Triệu Viễn nghe vậy cảm thán không thôi: "cái này cũng là quá có vận khí đi."

"À mà lão đệ. Thôi đám dược liệu ta cho đệ cũng không sao cả vì tấm thẻ này đã
giảm đi hết 90% giá cả rồi cơi như cho không cũng không khác như. Nhớ là luyện
đan bán thì hãy bán cho lão ca đây trước nha.

Long Thiên Hoàng nghe vậy cũng không có cách nào để từ chối đành gật đầu đồng
ý.

P/s: cầu like fb, vote 10 và nhớ bỏ NP để ủng hộ tác giả nha.


Hệ Thống BUG Siêu Cấp - Chương #41