Đi Tới La Mã Thành.


Người đăng: anhhoang0123

"Keng! Chúc mừng ký chủ thức tỉnh Tứ Tượng Thần Hồn 10%"

"Keng! Chúc mừng ký chủ thức tỉnh Tứ Tượng Thần Hồn +20% tấn công, +20% Phòng
Ngự, +20% Nhanh nhẹn."

Nhìn thấy một linh hồn bộc đầy giáp vĩ đại da thì là của Long, cánh của
Phượng, móng thì sắt bén cực kỳ của Hổ, 4 cái giáp của Rùa ứng với 2 cánh tay
và 2 chân cực kỳ bắt mắt làm Long Thiên Hoàng cảm thán không thôi: "Cmn, cũng
quá là đẹp đi a."

"Thôi mà cũng đã đến lúc trở về cơ thể rồi."

Nói xong thì Long Thiên Hoàng điều động linh hồn của mình trở về lại cơ thể.

Trong chớp mắt Long Thiên Hoàng mở mắt ra thấy cái đỉnh nằm dưới đất như bàn
tượng đứng cực kỳ hùng vỹ rồi quay ra ngoài nhìn trời không thây đổi gì mấy
lại cảm thán:

"Cái này cũng quá là đi, ta ở trong kia không biết thời gian trôi bao lâu thì
bên ngoài trôi qua ít nhất mấy phút nhiều nhất cũng máy tiếng đi."

"Thôi phải hỏi chú ba là mua dược liệu ở đâu mới được, bây giờ trong túi tiền
mình có 100 vạn kim tệ chắc là đã đủ mua rồi."

Long Thiên Hoàng không phải là không muốn vào thương thành mua dược liệu cho
lẹ mà là hắn là một người cực kỳ tiếc tiền không phải tới lúc cần thì hắn sẽ
không dùng tới hối đoái điểm mua đồ.

. ..

Long Thiên Hoàng chạy tới một tòa phủ đệ bình thường rồi bước vào liền cất
tiến hô: "Chú hai, chú hai."

Nghe thấy tiếng quen thuộc của cháu mình Long Kinh Thiên liền hỏi: "Long Thiên
Hoàng con đó à."

"Vâng là con đây."

Long Kinh Thiên chạy ra mở cửa rồi lại hỏi: "Con kêu ta là có việc gì không."

"À thì cũng không có chuyện gì, ta chỉ muốn hỏi chú là ở trong thành có biết
chỗ nào bán dược liệu không. Ta ở đây cũng được 15, 16 năm nhưng không có biết
chỗ nào trong thành mình bán dược liệu tốt hết." Vừa nói Long Thiên Hoàng vừa
lấy tay gãi gãi đầu.

Nghe xong Long Kinh Thiên chóng tay lên cầm suy nghĩ.

Qua cỡ chừng nữa phút thì Long Kinh Thiên vừa lấy tay xoa cầm nói: "Ở trong
thành mình bán dược liệu được thì chắc không có chỗ nào rồi, mà ở gần thành
mình La Mã thành có một tiệm bán dược điếm giá cả rất được và chất lượng cũng
tốt nữa.

Long Thiên Hoàng nghe vậy lập tức tò mò hỏi.

"Vậy La Mã thành cách mình có xa không chú ba."

Long Kinh Thiên nghe vậy không biết nói sao gì hình như là có chút do dự:

"Hình như là cũng rất gàn thì phải. Ta cũng không nhớ nữa do ta đi đến La Mã
thành thì cũng hơn chục năm về trược rồi."

"Chú đi theo hướng nào thì mới tới La Mã thành."

"Hình như là đi theo hương tây hay sao đó ta nhớ là đi tới đó sẽ có hai đường
đi tới hai thành nhỏ nhưng ta không nhớ là la mã thành nằm ở hướng bên nào
nữa." Long Kinh Thiên có chút xấu hổ gãi đầu.

Long Thiên Hoàng nghe vậy cũng bó tay đành chịu thua vậy:

"À, vậy được rồi chú nói tiệm bán dược điếm đó tên là gì vậy để con tới đó rồi
con sẽ kiếm."

"Hình như là Chu Tước thương hội phân nhánh thì phải."

"Ah! Thì ra là Chu Tước thương hội, con cảm ơn chú con đi đây." Nói xong Long
Thiên Hoàng chạy như bay hướng ra ngoài Long gia chạy.

Long Thiên Hoàng chạy ra ngoài Long gia liền hương tới cung điện của thành chủ
chạy tới.

. ..

"Mập mạp, ngươi ở đâu rồi." Mới chạy tới cung điện trong thành Long Thiên
Hoàng liền dùng hết sức rống lên.

Lúc này thấy một cái bóng hiện bay ra.

Nhưng cái bóng này không phải của Triệu Vĩ mà là của Triệu Bồng Lai chính là
vị thành chủ của Thành Tư lợi.

"Chào tiểu huynh đệ tại sao ngươi lại tới chỗ riêng tư của ta mà rống như vậy,
mà ở đây đâu có ai tên mập mạp đâu?" Triệu Bống Lai làm một bộ mặt hoà ái nói.

Hắn làm như vậy cũng là do sự giả tạo của hắn mà thôi chớ thật ra hắn biết
Long Thiên Hoàng mà gọi như vậy để làm gì đó thì không biết nữa.

"À, mập mạp này tên là Triệu Vĩ là con của ông đó."

Long Thiên Hoàng thấy vậy cũng giả ngu nói.

"Ah! Ngươi quen biết con của ta còn gọi nó thân mật cỡ vậy nữa."

"À thì cũng không có gì, mà Triệu Vĩ hắn đâu rồi." Long Thiên Hoàng cũng không
kinh trên nhường dưới nói với Triệu Bồng Lai.

Nghe Long Thiên Hoàng đối với mình hỗn sược như vậy Triệu Bồng Lai mặt mày toả
rà hoà ái nhưng trong tâm lại giận sôi sùng nhục: "Hừ, ngươi chờ đó dám hỗn
sược với ta như vậy thì chỉ có một con đường chết mà thôi."

"Ha ha, Triệu Vĩ nó đã đi đại hội thì tài rồi. À mà hình như người là cái
người mà nó nhắc tới đúng không? Nếu vậy thì nó có lời nói với ngươi là nó đi
tới Thanh Tâm Môn khi nào ngươi giải quyết công việc ở gia tộc xong thì hãy đi
đến Thanh Tâm Môn tìm nó."

Long Thiên Hoàng thấy một sự giả dối không hề nhẹ ở đây nhưng mặt vẫn bình
tĩnh gật đầu một cái rồi hường ngoài thành bay đi.

"Cmm, Long gia hãy chờ đó đi." Triệu Bồng Lai quét mục quang toả ra sát khí
nói.

. ..

Long Thiên Hoàng chạy ra ngoài thành đóng 10 đồng cho thành vệ rồi mặc niệm:

"Hệ Thống, cho ta tấm bản đồ dẫn tới La Mã thành đi."

"Keng! Ký chủ xác định mua bản đồ."

"Xác định."

"Keng! Ký chủ mua bản đồ tốn 1.000 hối đoái điểm."

Long Thiên Hoàng mở ra balo hệ thống lấy mặc niệm "sử dụng" tấm bản đồ rồi
trong đầu Long Thiên Hoàng xuất hiện một lộ tuyến dẫn tới La Mã thành.

Không suy nghĩ nữa Long Thiên Hoàng vận dụng Lôi Long bộ chạy thật nhanh tới
La Mã thành.

. ..

Qua năm phút cuối cùn thì cũng chạy đến Long Thiên Hoàng thấy một hàng dài
người đang xếp để đóng tiền rồi vào thành.

Thấy vậy Long Thiên Hoàng cũng vào trong đứng chờ tới lượt của mình.

Lúc này một người tráng hán cơ bắp cuồng mãnh Long Thiên Hoàng nhìn sơ qua
cũng nhận ra đây là Luyện Thể giả.

Tên tráng hán bước tới ông lão yếu đuối đứng trước Long Thiên Hoàng quát lên:
"Ông già kia khôn hồn thì hãy cút ra đằng sau đứng nếu không thì đừng trách ta
ra tay độc ác."

Ông lão hoảng sợ đang định bước ra khỏi hàng thì Long Thiên Hoàng nắm tay ông
lão lại nói: "Cmm, có ngon thì đi lên máy hàng trên nữa kia kìa ăn hiếp lại
xuống đây ăn hiếp một ông lão hả?"

Long Thiên Hoàng cảm nhận được là quá thối nát rồi. Ở thế giới này quan trọng
phải có thực lực có sức mạnh thì làm vua còn yếu đuối thì làm nô.

Hắn cảm thấy phải đứng dậy để thây đổi cả thế giới này a.

"Mịa kiếp, oắt con ngươi là ai, ta đây thích bắt nạt ai thì ta bắt thôi ngươi
có thể ngăn cấm a. Ngươi có tin hay không là Lão tử cũng đập chết ngươi." Nghe
vậy tráng hán nổi giận lên gầm.

Mọi ngươi xung quanh quay lại nhìn rồi bàn tán nghị luận xôn xao.

Còn bọn hộ vệ thì vẫn đứng đó cười nói vui vẻ coi như không có truyện hoặc là
chuyện này là thường ngày vậy.

Long Thiên Hoàng không quan tâm mọi ngươi xung quanh bàn tán thế nào rống lên:
"Đmm, mày thưởng mày là Luyện thể giả là mày ngon hả?"

"Chỉ là Vũ Sư bát trọng mà bố láo bố lếu."

Tên tráng hán nghe Long Thiên Hoàng nói vậy liền giật mình nhưng rất nhanh lấy
lại bình tỉnh trong lòng thầm nói:

"Chắc tên tiểu tử này đạt được cơ duyên gì đó mới có thể nhìn ra tu vi của ta
để hù doạ ta chớ gì không làm sao trẻ như vậy mà đại vũ sư để nhìn ra tu vi
của ta. Đúng vậy chính là như vậy Luyện thể giả tu luyện rất khó làm sao trẻ
tuổi như vậy mà đạt vũ sư chứ, oắt con chuẩn bị giao ra cơ duyên này cho ta đi
ha ha."

Tên tráng hán ngẫm nghĩ mấy giây xong thì ngốc đầu dậy mục quang quét qua Long
Thiên Hoàng trong mục quang đó ẩn chứa đầy sự tham lam.

Nhớ lại những suy nghĩ hờ nãy tráng hán điên cuồng cười lên làm những người
xung quang cứ tưởng hắn ta là bị điên.

"Nhóc con ngươi đã muốn chết vậy thì ta sẽ đáp ứng cho ngươi."

Nói xong tráng hán vung quyền đánh tới trước mặt Long Thiên Hoàng.

Long Thiên Hoàng khinh thường dùng tay đỡ lại rồi hất ra.

Ầm

Tên tráng hán mới bị Long Thiên Hoàng hất ra liền bay tới cái cây gần đó rồi
đập vào thân cây tạo thành một tiếng nổ nhỏ.

Đứng dậy trong đầu tên tráng hán tróng rỗng không biết cái gì là cái gì.

Qua cỡ chừng mấy giây hắn lấy lại tinh thân rồi điên cuồng hô lên: "Làm sao mà
có thể? Hắn còn trẻ như vậy làm sao mà là Luyện thể giả Đại Vũ sư chứ? Không
không phải như thế được chắc là dùng một chút bảo bối trong cơ duyên đó làm ta
bị ảo giác đúng vậy chính là như vậy."

Nghe vậy mọi người cũng xoay vào nhìn nhau mà bàn tán xôn xao.

Mấy tên hộ vệ trong thành nghe vậy mắt cũng sáng lên đây tham lam. Ma nghĩ lại
cảnh hờ nãy Long Thiên Hoàng dùng một tay chặn lại Vũ Sư bát trọng nên không
dám manh động nữa.

Tên tráng hán lấy lại tinh thần rồi dùng sức đẩy mạnh không còn khinh thường
như hờ nãy nữa.

"Nộ Long Cước."

Chạy tới tên tráng hán phóng lên trới rồi từ trên trời dùng khì huyết ngưng tụ
dưới chân hướng về Long Thiên Hoáng đá tới.

Ầm

Long Thiên Hoàng lại dùng một tay chắn lại rồi khinh thường nói: "đúng là
người chết vì tiền, chim chết vì ăn mà quả là không sai."

"Cái tham đã làm lu mơ con mắt của mọi ngươi hết rồi(tg: không phải trong đó
cũng có hắn nữa ah ha ha.). Đã ngươi tham tiền còn hơn mạng sống của mình thì
hãy đi chết được rồi a."

Nói xong Long Thiên Hoàng vận dụng lên vũ kỷ.

"Thạch Thanh Quyền."

Ầm

Tên tráng hán bị một đấm của Long Thiên Hoàng đánh bay vô vạch tường cú va
chạm vào đã cộng thêm tộc độ bay và lực sát thương quá cao nên đã tạo ra một
vụ nổ nhỏ.

Còn tên tráng hán bị đấp lũng bụng in vào trên vách tường.

Khoảng khắc cực kỳ ghê tởm và đáng sợ.

Có vài đứa trẻ và mấy người lớn nhìn thấy cảnh này liền oái tung té.

Ông lão đưa mục quang lên nhìn Long Thiên Hoàng cảm ơn: "Câu thanh niên tiền
đồ vô lượng a. Đây, đây là phần thưởng ta cho cậu vì đã giúp ta."

Nói xong ông lão đưa một cái thẻ trên đó in hình một con chu tước được làm
nguyên chất từ hắc tinh, trên tấm thẻ hai dòng chữ " Khách VIP Thượng
Đẳng","Chu Tước Thương Hội"

Chưa kịp để Long Thiên Hoàng phản ứng thì lão giả đã biến đi mất tiêu.

"Cái này..."

Long Thiên Hoàng lấy lại tinh thần nhìn chung quanh thấy mọi người đang nhìn
mình bằng ánh mắt kỳ dị còn ông lão thì đã biến mất còn cái đây trên tay là
cái gì.

Long Thiên Hoàng ngơ ngác nhìn lên tấm thẻ.

Sau vài giây đấm đúi nhìn thì Long Thiên Hoàng cũng đã biết nó là cái gì. Lấy
tấm thẻ màu đen bỏ vào balo hệ thống Long Thiên Hoàng cất bước đi tới xếp hàng
để vào thành.

P/s: mọi người thông cảm nhé do ba bữa nay thì nên không viết chương được nên
thông cảm.

P/s1: cầu like fb, vote 10 và có NP hãy bỏ để ủng hộ chuyện mình nhé.


Hệ Thống BUG Siêu Cấp - Chương #39