Người đăng: anhhoang0123
P/s: từ giờ mình sẽ dùng từ ngữ việt. Mình không muốn đắm chìm trong cái thế
giới tàng là từ của tung cẩu mình rất ghét chúng nó a. Đọc chuyện dù có khó
chịu nhưng mong mọi ngươi thông cảm a!!!
Nghe tới lúc hệ thống vang lên tiếng cuối cùng thì Long Thiên Hoàng hưng phấn
nối tiếp hưng phấn mắt sáng như đuốc.
"Mịa! Cuối cùng thic Phong Ẩn Đao đã thăng cấp bảo khí, mình thật là sướng quá
đi a. Đều là công hệ thống cho mình gói quà chớ đâu nếu không mình làm sao có
ngày hôm nay a. Mình yêu bạn chết mất hệ thống ơi nếu bạn là con gái thì hay
biết mấy ha."
Vừa nói Long Thiên Hoàng trên mặt tràn đầy hưng phấn nhưng cũng có chút tiếc
nuối.
"Cũng đến lúc phải hoàn thành xong nhiệm vụ thôi."
Nói xong Long Thiên Hoàng dùng Lôi Long Bộ chạy về lại Tam Âm Tông.
. ..
"Phốc."
Triệu Vĩ phun một ngụm máu rồi tức giận mắng: "Mịa kiếp, mày dám đánh ta như
vậy tao liều mạng với mày."
"Thông banh hoa cúc."
"Bành."
Một kích vừa ra bụi, khói bây mịch mùng.
"Ah!!! Tao thấy hơi rác đít đó dám chơi chiêu đó với tao à." Một tên lão giả
đứng nghiệm nghị lấy tay sờ vào lỗ đít.
Cấm tay giơ lên thấy có vết máu hắn lập tức la lên: "Má nó, thằng oát con mày
dám làm tao chảy máu có phải mày muốn chết sớm sao?"
Triệu Vĩ nghe vậy cười tà một cái rồi nói.
"Con mẹ mày tao thông banh lỗ đít mày luôn bây giờ a."
"Ha ha, tụi nhóc con thời này được lắm."
"Thiên Âm Nhất Chỉ."
"Chiếu"
Kình khí bay về phía Triệu Vĩ va chạm vào người của hắn tạo ra 1 tiếng nổ nhỏ.
"Đùng."
Thân thể của Triệu Vĩ như diều đứt dây nhe nhàng bay rồi đụng vào tảng đá phía
sau.
"Ầm"
"Phốc."
Triệu Vĩ lại phun một ngúm máu xong tiếp tục đứng dậy. Trong lòng Triệu Vĩ bây
giờ đang nhủ thầm: "anh cả ơi anh cả giờ anh chạy đi đâu rồi anh mà không tới
sớm nữa là chắc em phải đi về thỉnh kinh còn sớm hơn anh a."
"Mịa kiếp, mày đánh tao đã đủ rồi tới giờ tao sẽ thông banh hoa cúc của mày a
"
"Thông banh hoa cúc"
"Ầm "
"He he, mày đâm hoa lỗ đút tao lần một nhưng sẽ không có lần thứ hai đâu a
nha. Nói cho tao biết ai đã sai bảo lũ khôi lỗi này tấn công Tam Âm Tông của
tao và còn khôi lỗi này mày kiếm ở đâu ra nói không thì chết" Vừa nói Tổ sư
gia của Tam Âm Tông khiên lên thân mập ú ù của Triệu Vĩ săn tay đó cũng bóp cổ
hắn.
"Oẹt, hoẹt hoẹt, ..."
Triệu Vĩ muốn nói điều vì đó nhưng do bị bóp cổ nghẹc thở không nói được, thấy
vậy tổ sư gia của Tam Âm Tông tưởng là Triệu Vĩ muốn nói sự thật nên bỏ tay ra
khỏi cổ hắn nhưng ai ngờ...
Hắn mới vừa bỏ tay ra khỏi cổ của Triệu Vĩ thì Triệu Vĩ liền dùng độc nhất vộ
nhị của hắn.
"Thông banh hoa cúc."
"Ầm"
Lúc này lực sát thương đã bị Triệu Vũ dồn sát thương đến cực hạn.
"Ahhhhhhh! Mịa mày! Mày dám âm tao a."
"Độc cô nhất chưởng"
Tổ sư gia của tam âm tông đã giận đến cực điểm. Lần đầu Triệu Vĩ âm hắn là hắn
đã tức sôi máu nhưng phải nhịn a, lần hai hắn chặn được nên không nói gì.
Nhưng lần ba thi 4 ngón tay của hai bàn tay chấp lại kề với ngón cuối đâm sau
vào trong lỗ đít của hắn màu chảy ra lên láng khắp quần làm hắn từ trong túi
trữ vật lấy ra bổ huyết Đan ăn vào.
"Ầm...ầm."
Thân thể béo ú của Triệu Vĩ bị một chưởng của Tổ Sư gia Tam Âm Tông làm bay
cách xa mấy mươi mét cũng như mấy lần trước bị Tổ Sư gia Tam Âm Tông đánh bay
mac phun ngụm máu.
"Phốc "
Nhưng mà Triệu Vĩ giường như sau mỏi lần bị đánh hắn càng mạnh thêm càng tôi
luyện nhiều thêm. Mỗi lần bị đánh là mỗi lần để hắn bực dậy mà chưởng thành.
"Cái gì, tao đã dùng đến chiệu này mà mày vẫn không bị làm sao?" Tổ sự gia của
Tam Âm Tông thấy Triệu Vĩ bị đánh xong vẫn đứng lên hắn cảm nhận mỗi lần bị
đánh là Triệu Vĩ càng mạnh thêm, cái cảm giác ấy rất mơ hồ nên hắn nghỉ là
mình bị ảo giác thôi.
Nghe vậy Triệu Vĩ cười ha hả len nói.
"Ha ha, mạng bố đây giai lắm làm sao mấy con tiểu nhi như con lại giết bố được
ah."
"Con mẹ mày!!!" Vừa nói hết từ xong thì Tổ sư gia của Tam Âm Tông chạy tới bóp
cổ của Triệu Vĩ giơ lên.
"Mày đã muốn chết như vậy thì tao sẽ cho mày về gặp ông bà tổ tiên của mày
luôn."
"Hoẹt...oẹt."
Xem thấy mình gần như mình đã Mất hơi thở Triệu Vĩ không cam lòng nói ra.
"A.. T...a...n...ói...ta...nói...a!" Triệu Vĩ nói một cách khổ sở rặng từng
chữ từng chữ mà nói.
"Có thật không." Tổ sư gia của Tam Âm Tông nghe vậy tay bắt đầu bung ra không
bóp cổ mạnh như trước nữa.
"Thật, thật." Triệu Vĩ nghe vậy gật đầu liên tục nói nhưng trong tâm đang nói
thầm: "anh cả ơi ông mà còn không về lẹ thì chắc đệ sẽ chết quá chỉ còn một
lần câu thời gian thôi. Mấy con khôi lỗi của ông cũng quá ho lao đi lúc đầu
thì thấy bị đánh không sao lúc sau mới dính chút khí kình liền hư hết 3 con
Haizzz!"
"Thật ra là con khôi lỗi đó ta kiếm từ một ông lão giả ở biên giới Âu Lạc đế
quốc lão đưa cho ta địa chỉ Tam Âm Tông rồi nói sẽ cho ta nhiều món khôi lỗi
mạnh hơn và nhận ta làm đệ tử." Triệu Vĩ bịa ra một câu truyện rồi nói như
đúng rồi khuôn mặt biểu cảm cực kỳ.
Nghe vậy Tổ sư gia Tam Âm Tông có chút nghi hoặc nói: "Phải không?"
Triệu Vĩ gật đầu lia lịa nói: "Phải phải."
Lúc này khuôn mặt của Lão tổ sư gia của Tam Âm Tông sắc mặt đã âm trầm đến cực
hạn rồi cười lạnh một cái nói: "Ha ha, nếu phải thì ngươi đi chết rồi"
Nghe vậy Triệu Vĩ biến sắc nói: "tại sao lại phải chết? Không phải ông kêu nói
hết sự thật thì ông sẽ cho tui sông sao"
"Ha ha, mày tưởng tao là con nít lên 3 sao Tam Âm Tông trong 100 năm thành lập
chưa từng đụng chạm ai mà chỉ sống ẩn dật nơi đây bị cô lập làm sao mac có kẻ
thù ha ha giờ mày có thể chết rồi a." Lão tổ sư gia của Tam Âm Tông mặt đầy
biểu đạt nói.
"Ah ngu rồi giờ phải làm sao đây làm sao đây? Chẩn lẻ nói hết ra sự thật?
Không được Anh cả đối với ta tốt cở nào mà ta lại làm việc đó với hắn a! Dù có
chết ta cũng không nói ta."
"Thông banh hoa cúc."
"Ầm."
"He he, kế hoạch âm ta lần thứ 4 bất thành rồi. Giờ mày có thể đi chết."
Nói xong thì rút hai bàn tay lên cổ của Triệu Vĩ định bẽ cổ cho hắn chết thì.
Lúc này một liến la vang lên.
"Phong Vân Sát."
Long Thiên Hoàng mới về đến liền thấy Triệu Vĩ đang bị ngươi ta bóp cổ lật đất
rút ra phong ẩn đao rồi dùng vũ kỷ phong thiên thất sát.
Một luồn mây sắt bén bay qua ngươi của Tổ sư gia của Tam Âm Tông. Nhưng rất
nhanh hắn phản ứng kiếp rồi quăng thật mập ú của Triệu Vĩ xuống đất rồi né
trong lòng thâm hô: "Không ổn gặp cao thủ rồi."
"Ẩm."
Thấy Triệu Vĩ ngã xuống đất Long Thiên Hoàng lật đật bay xuống đỡ lên Triệu Vĩ
nói: "Mập mạp không sao chớ? Mập mạp?"
Triệu Vĩ mở mắt ra thấy Long Thiên Hoàng liên hô: "ảnh cả ơi anh cả! Có phải
là anh cả không vậy."
Long Thiên Hoàng nghe vậy mắt cười nói: "Ukm là ta đây."
"Hu hu, anh cả ơi mém tý nữa là thằng em đây không nhìn thấy anh cả nữa rồi.
Cũng may là anh về kịp không thôi em đã chết rồi a, ác mà anh cả Mấy con khôi
lỗi của ông cũng quá ho lao đi lúc đầu thì thấy bị đánh không sao lúc sau mới
dính chút khí kình liền hư hết 3 con Haizzz!"
"Ah! Em nói nó là nó bị hư rồi ah." Long Thiên Hoàng có chút sững sờ nói nghe
ba con hơn mấy trăm ngàn điểm hối đoái có lực phòng ngự kinh ngươi hắn đã
chứng kiến mà đánh vào con khôi lỗi không nhi nhê gì nhưng giờ hắn nhớ lại cái
điểm yếu của Khôi Lỗi là khí kình dù khí kình có nhỏ hay lớn bấy nhiêu đều có
thể 1 kích làm cho hừ điều làm có hắn ruột đau không thôi a.
"Tên nào đã làm hư nó."
"Ầy, tên kia kìa. Ủa hắn chạy đi đâu rội mà hình như hắn là tổ sư gia của Tam
Âm Tông đó anh cả."
"Ukm, được rồi hắn sẽ chạy không thoát." Long Thiên Hoàng gật đầu một cái rồi
mở hệ thống lên mua tin tức Lão tổ sư gia của Tam Âm Tông đã chạy đi đâu rồi.
P/s: cầu vote, cầu like fb.