Diệt Tam Âm Tông (3)


Người đăng: anhhoang0123

Lúc này con khôi lôi nấm đấm gần trúng thì Âu Dương Phục nhờ có kinh nghiệm
chiến đầu lâu năm nên tốc độ phản xạ cũng không kém phần. Hắn nằm xuống rồi
lộn qua một cái.

"Phụt."

"Ahhhhhhhhh."

Âu Dương Phục cực độ hét lên vì thống khổ.

"Ah! Con đ* chó mẹ mày dám cắn bức jj của lão tử." Âu Dương Phục khóc không ra
nước mắt một cái jj đã đem cho hắn không biết bao nhiêu hạnh phúc nhưng giờ đã
ra đi.

"Ah!!! Phu quân cái này không phải là ta có ý mà là do ta đang thổi sao say
đấm quá không biết phu quân đang nhào lộn nên khi phu quân nhào lộn do sốc quá
mà ta lỡ cắn."

Khuyết Hiện Ngọc ngặm nữa phần jj đứt ra của Âu Dương Phục lập tức điến hồn
phun ra rồi ngặm một miệng máu giải thích.

Âu Dương Phục như không còn lý trí nữa rống giận bay về phía Khuyết Hiên Ngọc.

"Nhào lộn cái con mẹ ngươi đó. Cuộc đời của ta đã bị ngươi phá hoại ahhhh!"

"Chết mẹ ngươi đi."

Hắn đã mất lý trí nên cũng không quan tâm đến trăm năm tình vợ chông chậy qua
bỏ tay vào chỗ rừng rậm điên cuồng dùng tay móc cào chỗ đó.

"Ahhhhh! Phu quân ta đau quá... phu quân dừng lại đi mà ahhhh... dừng lại đi
Âu Dương Phục ngươi cái thằng chó đẻ ai để cho ngươi sung sương trăm năm qua?
Chính là ta. Ai sinh con thiên tài cho ngươi? Chính là ta. Vậy mà giờ ngươi
lại đói sử ta như thế dùng móng tay của ngươi móc cái đó của ta. Âu Dương Phục
ta trù cho ngươi khi chết không bao giờ được siêu thoát a!." Khuyết Hiên Ngọc
cầu xin vô vọng rồi chuyển sang nguyên rủa khi mới nguyền rủa hết câu do máu
đã chảy ra nhiều. Nàng ra đi như đã buôn đi một sự đau khổ để nối tiếp một sự
thanh thản nàng cười một cái rồi chút hết hơi thở mà chết.

...

Đây là câu chuyện về cuộc đời của nàng.

Nàng là một người phụ nữ khuynh quốc khuynh thành. Nhưng lại có một tuổi thơ
đây bi kịch: Nàng có một người cha bị tâm thần không thể kiểm soát hành vi
mình nên đã hãm hiếp nàng khi mới 6 tuổi và khi mẹ biết được không an ủi con
thay vì đó đem con cho trao tặng Khuynh Nguyệt Lầu mà không cần tiền.

Với vẻ ngây thơ, dễ thương, trong sáng của mình nên được khuynh nghuyệt lầu
cho nhận nuôi.

Đến 12 năm sau với vẻ đẹp khuynh nước khuynh thành, tài ca, hoạ, thợ đủ mùi
thi ngâm. Thấy thời cơ đã chính mùi khuynh nguyệt lầu đem nàng ra đấu giá cuối
cùng được một ông cực kỳ giàu có và bụng phệ.

Ông ta đem nàng yêu thiệt lòng nhưng tiếc là đã có vợ. Khi bà vợ của ông ta
biết nàng đã dẫn thiết Khuynh Hiên Ngọc về nhà đánh đàn trong khi vợ chồng bả
đang làm tình. Khuynh Hiên Ngọc cực kỳ sốc và đã chạy trốn đi. Cảm giác đánh
đàng cho vợ chồng mà người chồng là người mình yêu nó cực kỳ cực kỳ kinh khủng
ai đã từng trải qua sẽ hiểu thôi.

Cuối cùng nàng không chịu được và đã chạy đi tự tử nhưng số phận không cho
phép Khuynh Hiên Ngọc được Âu Dương Phục cứu và thấy vẻ đẹp khuynh nước khuynh
thành nên đã đem về làm vợ.

...

"Ầm... ầm... ầm..."

Con khôi lỗi chạy điên cuồng tới chỗ của Âu Dương Phục khi gần tới thì bồn vị
lão tổ chạy tới kiêph thời găn cản lại và lôi ra Âu Dương Phục đang trong
trạng thái điên cuồng còn cái xác của Khuyết Hiền Ngọc thì chìm trong máu thịt
be boét.

"Thiên Âm Chưởng."

"Hàn Lâu Nhất Chỉ."

"Hoả Tà Thiên."

"Nhất Niệm Khoá Thần."

Bốn người lão tổ dùng ra hết tuyệt kỹ của mình. Bốn ngươi, mỗi người mỗi tính
cách khác nhau nhưng phối hợp với nhau lại cực lỳ ăn ý.

"Ầm."

Bốn người công kích dồn dập con khôi lỗi này bụi bay mịt mùng.

"Ha Ha, với hàng tá công kích này của huynh đệ tụi mình thì đó con khôi lỗi
này sao mà còn sống..."

Thấy chiến thắng nghiên về phía mình một ông lão trong bốn vị lão tổ cười lên
nói nhưng nói chưa được hết câu thì.

"Ầm."

Con khôi lỗi này trong đôi mắt không có màu lại loé lên một màu đỏ kỳ dị, đấm
một quyền vào tên lão tổ đang cười đắc ý.

"Phốc."

Hắn văng ra đụng vào bức tường gần đó làm cho bức tường lỡ loét thành hình
màng nhện rồi điên cuồng phun cả mấy lít máu.

Tên Lão tổ này lật đật từ trong túi trữ vật lấy ra bồi huyết đan ăn.

Lập tức 3 vị lão tổ hoảng hốt kêu lên.

"Ah! Tam đệ."

"Tam huynh không sao chớ?"

"Tam Đệ."

Nghe vậy trong lòng tam lão tổ ấm áp kêu lên

"Ah ta không sao chỉ là sơ ý tý thôi."

Lời tác giả: đúng là thằng ngu ha ha sơ ý tý síu mém quăng mạng ah! Mà thôi dù
gì cũng chết sao hờ nãy không chết luôn đi lót đg cho main làm bá chủ ah. Tự
sướng một síu mong ae thông cảm.

"Ah không có gì là tốt rồi." Cha của Âu Dương Phục là Âu Dương Chính cũng là
đại lão tổ trong đây nói.

"Mẹ nó cái con khôi lỗi này đúng là quái vật thời tiền sử mà huynh đệ chúng ta
compast ghê gớm chi dù một vị nhập khấu hậu kỳ cũng phải chết ah vậy mà bị
chày sước có chút siu thôi quá ghê tởm."

"Tứ đệ hãy truyền tinh cho tổ sư gia đi."

"Vâng đại ca."

Nói xong lập tức cầm một cái phù đưa tin ra.

"Tổ sư gia! Ở đây có một con khôi lỗi thực lực cực mạnh bọn con không muốn làm
phiền tổ sư gia nhưng nó quá mạnh bốn huynh đệ bọn con liền hợp chỉ làm cho nó
bị chày sước có chút síu thôi." Tứ lão tổ mới cầm lên đưa tin phù liền một
dạng giống như khóc nói.

"Cái gì? Ngươi nói cái gì nói lại cho ta nghe đi?" Từ trong đưa tin phù vang
ra một tiếng già nua kinh ngạc.

Tứ lão tổ lập tức muốn phun máu cũng có nói to như vậy mà con không nghe lão
này bị điếc ah.

"Tổ sư gia! Ở đây có một con khôi lỗi thực lực cực mạnh bọn con muốn làm phiền
tổ sư gia tiêu diệt nó."

"Ah! Không phải 1000 năm trước nghệ nhân làm Khôi Lỗi đã tuyệt tích rồi sao."

"Cái này thì chúng con không biết tại sao? Nhưng bọn con biết chắc là có ngươi
đang thao túng nó tiêu diệt Tam Âm Tông a!!!"

"Vậy được rồi các ngươi hãy kéo dài thời gian đi ta sẽ tới đó ngay đây."

"Vâng lão tổ."

"Lão tổ nói sao tứ đệ?" Tam Lão tổ dù bị thương rất nặng nhưng vẫn cầm cố
trống đỡ hỏi.

"Tổ sư gia nói là sẽ đến ngay hãy cầm cố con khôi lỗi này đi. Tam ca cứ ngồi
đó nghỉ ngơi đi để ta và nhị ca và đại ca cầm cố con khôi lỗi này cho."

"Đúng tồi đó Tam đệ." Đại lão tổ và nhị lão tổ đồng loạt hô lên.

"Ukm."

Tam lão tổ gật đầu rồi đả toạ trị thương.

"Ầm."

Con khôi lỗi đánh ra một quyền xé gió về nhị lão tổ.

"Phù! Cũng may ta né được không thôi là cũng như tam đệ rồi." Định nói gì tiếp
thì con khôi lỗi lạo quơ ra một quyền tiếp.

"Ầm"

"Phốc."

Nhị lão tổ bay ra đập vào bức tường tạo thành một mạng nhện rồi điên cuồng
phun máu cũng như tam lão tổ bổ huyết đan ra ăn rồi đả toạ xuống khôi phục.

P/s: khúc cuối truyện hơi nhanh mong các độc giả thông cảm. Cầu vote 10 và
like fb.


Hệ Thống BUG Siêu Cấp - Chương #27