Người đăng: vananhlanhchanh
• cháp 4:Đến trường
Sáng hôm sau một buổi sáng lạnh giá được nhiều sương mù bao phủ, nó đang làm
vscn. Rửa khuôn mặt trời ban cho nó nhìn lên bầu trời một ánh sáng nhỏ lấp
lạnh, tia nắng của buổi sáng ban mai chiếu rọi vào phòng nó ( nó mở cửa sổ
nhà nha) vô thức nó giơ tay ra để cho từng tia nắng yếu ớt li ti lọt qua khẽ
tay nó bất giác nó nhếch môi cười, một nụ cười hiếm hoi tuy chỉ là một nụ cười
nhếch nhẹ nhưng nếu ai nhìn thấy đước chắc chắn là bất kể nam hay nữ từ bà già
đến con nít cũng phải chết mê( t/g gato với chị linh quá trời quá đất). Xong
mọi việc nó mặc bộ đồng phục.Miêu tả tí nha: áo sơ mi trắng có 2 đường viền
đen ở cổ ( đúng ra là đường viền xanh nhưng do ba mẹ nó biết nó thích màu đen
nên đã cho người may lại)và tay áo, có cà vạc nữa nhưng nó ko đeo. Chiếc váy
cũng đen nốt ngắn ngang gối để lộ đồi chân dài thon và trắng ko tì vết của nó.
Vì tiết trời lạnh nên nó khoác thêm chiếc áo vét đen.( Đồng phục trường lun
chứ hk có may riêng tai trường nay hơi bị nghiêm ak nha… ko0 phải nó sợ mà là
nó ko mún khác người nên mặc cho đúng đồng phục nhà trường quy đinh.)nó bước
xuống nhà với khuôn mặt lạnh lùng cùng đôi mắt nhìn xa săm ko có điêm đừng như
thường ngày. Ngôi xuống bộ bàn ghế ăn nó gõ gõ bàn ( ko phải nó chảnh đâu nha
mà do nó nhát nói à ko phải gọi là ko thích nói nên nó mới làm động tác như
vậy để bà quản gia đem đồ ăn sáng xuống cho nó)
Lập tức một li sữa nóng hổi và 2 cái bánh sandwit được đem lên. Đây là bữa
sáng thường ngày của nó ( ăn zậy ko ngán à chị)
-‘ mời tiểu thư dùng bữa ạ’ bà quản gia nói giọng dịu dàng
…………( Im lặng )/lại nữa chị trả lời cho bả zui kìa \/I Don’t like\ rồi nó
gật đầu nhẹ và cuối xuống ăn( ế ế mn đừng hiểu nhầm nha nó ăn chậm rãi và từ
tốn chứ ko phải lao xuống ăn như con chết đói đâu
Tiêu thư ăn xong tôi kêu bác vũ đưa cô đi học hôm nay ông bà chủ đi công
tác nên ko đưa cô đi học được – bà quản gia nói chậm rãi
nó im lặng ăn xong, nó lau miệng rồi uống hết li sửa nóng, nó bước lên tầng mà
ko một câu trả lời cho bà quản gia. Bà quản gia chả biết phải làm sao vì
chuyện này là chuyện như cơm buữa nên bà cũng chả lạ gì mà ghét nó bà ở đây
cững được 15 năm rồi khi phu nhân Hương sinh linh ra được một năm là bà vào
làm.Lên phòng mang chiếc cặp bên trong bỏ 1 máy tính xách tay và 1 Ipad còn
lại chả mang sách vở gì cả. Nó đi xuống thì thấy bác vũ ( bác ấy là tài xế
riêng cho nó) đang đợi mình, nó nhìn bác một hồi với ánh mắt lạnh như băng rồi
quay người đi vào trong gara lấy xe ( t/g chưa nói nha nhà nó rộng lắm, chỗ
bỏ xe thôi cũng đủ xây 10 cái biệt thự to đùng) nó lấy chiếc moto phân khối
lớn ra, đội chiếc mũ bảo hiểm che đi khuôn mặt nó ,chỉ còn lại đôi mắt để nhìn
đường. mái tóc đen óng xõa dài ngang lưng. Nó ngồi lên và rú ga chạy với tốc
đọ kinh hoàng làm cho bác vũ đứng đớ như trời trồng
Nek ông kia nói gì nói lại tui xoi, ông tin tui méc tiểu thư hk- quản gia
từ trong nhà bước ra nói giọng đe dóa
ấy… ấy…. làm người ai làm thế chị dung( bà quản gia đó)
thế ko làm thế ai bảo làm người hả anh vũ – bà quản gia đốp lại làm ông
xanh rờn mặt
thôi thôi tôi xin chụy … chụy tha cho tui…. Tui năm nay già rồi chưa vợ
chưa con giờ chụy mà méc với tiểu thư là coi như tui chết chưa vợ- ông vũ nói
giọng khổ tâm
biết thế thì từ nay đừng có nói xấu người khác lần nay tui tha đó nghe
chưa- bà quản gia nói giọng đe dọa
rồi … rồi tui biết rồi bà vô nhà đi …tui đi- nói xong ông vũ phóng xe mất
hút còn bà quản gia thì đứng đó lắc đầu rồi cũng bỏ vô nhà làm nhiệm vụ của
mình.
Còn về phía hắn giờ đang còn ngủ như chết…………….
Nó phóng xe như ăn cướp đến trường khiến cho mọi người hoảng hốt. Amsterđam
ngôi trường với quy mô lớn có hàng trăm phòng học trong đấy ở đây đa số là con
nhà giàu học ( Nhà khá giả mới có điều kiện chớ) và số ít là nhận học bỗng.
Trường rất bênh cho tụi nhà giàu còn tụi được nhận học bỗng vào học thì nhà
trường đối xử tệ bạt. ở đây đã nhiều lần xảy ra bạo lực học đường, nhưng chỉ
có tụi nhà giàu ăn hiếp tụi nhà nghèo nên bộ giáo dục chả ai dám đụng chạm.
Nó dừng xe trước cổng trường, thảo mũ bảo hiểm ra nó nhìn lên cái bảng TRƯỜNG
THPT AMSTERĐAM ĐẠT CHUẨN THẾ GIỚI. khiến cho tất cả đều nhìn nó, tụi con trai
thì chết lên chết xuống, đứa thì đâm vô cổng chảy máu đầu, đứa thì vì thiếu
máu nên vô bệnh viện, còn có đứa tội hơn lái xe lao vào nhau khiến gãy tay gãy
chân. Tụi con gái thì khỏi nói đứa ngưỡng mộ dứa ganh ghét, đứa thì đá đêu
như sau:
nhìn con nhỏ nớ kia con gái mà bày đặt chạy moto … gớm thể hiện tưởng mình
đẹp rồi gây chú ý à- một con đệp( đệp lun chứ ko có đẹp nữa) nhờ son phấn đanh
đá nói
đúng á chị mai nhìn kìa bày đặt tỏ ra vẻ lạnh lùng cái mặt nó chắc cũng
phải máy tấn son phấn mới trắng hồng như vây- một con nữa a dua vô nói
khỏi lo đã vô trường này thì làm gì có đứa nào dám láo với chụy mai cua
chúng ta con đó sẽ bị một trận nhừ tử
t/g giới thiệu nha: MAI: con của tập đoàn bánh kẹo orion lớn nhất vn tên
đầy đủ là Trần Như Mai cũng bình thương nhưng vì là con nhà giàu ăn mạc sành
điệu và trét 10 tấn ak ko ít quá 100tấn son phấn vào mặt nên nhìn cũng đẹp.
điệu đá, đanh đá, chảnh choe, và lên mặt thì khỏi nói ( dựa vào thế lực á mà)
Hạnh: Nguyến Châu hạnh: con của tổng giám đốc sản xuất ô tô lớn nhì vn .
cũng cùng một ruột với cái bạn mai í
Như: Kiêu hân ái như: con của tập đoàn áo quần như ý lớn nhất vn. Điệu điệu
như củ kiệu zạ đó, mít ướt thôi rôi, chảnh cheo và chơi xâu thì khỏi nói lun.
Chị ấy xinh quá, mình ngưỡng mộ lắm- Hs nhận học bỗng nói
ừm lại lạnh lùng nữa nếu mình mà là con trai chắc mình yêu chị ấy mất.- hs2
nói
…………………………………………
…………………………………………..
……………………………………………
Một sự bàn tán sôi nổi về nó thì bỗng điện thoại tất cả đêu reo: BA CÔNG TY
ORION, SẢN XUẤT Ô TÔ, SHOP NHƯ Ý PHÁ SẢN.
WTF???????- con mai hét lên
Chuyện này là sao, tại …. Tại … sao- con hạnh nói ko ra tiếng ngồi bệch
xuống đât
Mẹ ơi chuyện gì vầy………- con như thì mặt cắt ko một giọt máu.
TỤI BÂY ƠI NGHE NÓI CON GÁI DỊU CỦA TẬP ĐOÀN V.X HỌC Ở ĐÂY KO LẼ NGƯỜI GÂY
RA CHUYỆN NÀY LÀ ….. LÀ……- một con trong đó hét làm toàn thể mọi người chú ý
sau 10s hoạt động hết công suất đứa nào cũng nhìn nó chằm chằm. Còn nó thì
lạnh lùng bước xuống chiếc xe phân khối lớn rồi bước vào trường mà ko quan tâm
để ý đến bất kì thứ gì, khuôn mặt trở nên lạnh hơn và đôi mắt nhìn xa săm
hơn.( mọi người khỏi lo nha xe nó tí nữa có người dắt vào).
Cả lũ nhìn nhau ngơ ngác rồi chạy toán loạn lên đi loan tin còn 3 con đó
thì dương ánh mắt căm thù.
Nó đén phòng ông hiệu trưởng ngồi………..ông ta thấy nó thì đón típ nồng hâu phải
gọi là nó như nữ hoàng lun( biết sao hk hôm qua ba mẹ nó đăng kí cho nó mà…còn
lại mọi người tự hiểu nha
-………………………..( Im lặng) nhìn ra ngoài sân trường sau khi nghe ông ta ngồi nói chuyện một mình thì tiếng trống báo hiệu giờ lên lớp đã đến, nó đứng dậy bước ra ngoài, ông hiệu trưởng thấy thế thì chạy liền đen chỗ nó rồi tự mình dắt nó vào lớp 10a1a để giới thiệu lun.
-…………………………Im lặng………………………..im lặng đén đáng sợ con muỗi bany qua cũng
thấy hãi hùng.
à em ko giới thiệu cũng được vậy thì cả lớp tự tìm hiểu nhà…. Chào em thầy
có việc đi trước( vì ổng nhớ còn 1 người nữa mừ)
nó vẫn cứ im lặng cả lớp cũng ko dám hó hé gì bà cô cn thấy vậy thì hiền từ
nói
à em ngôi ở bàn số 2 đi chỗ đó còn trống đó, nếu có gì ko biết thì hỏi cô
và các bạn. mọi người đối xử tốt với bạn ấy nha- bà cô vừa dứt lời thì nó đi
xuống bàn của mình cắm tai phôn vào nghe nhạc và nằm gục xuống bàn. Còn bà cô
thì ú ớ lun lằm gì được nó nữa mà nói. Tất cả anh mắt hs nhìn nó như vật thể
lạ một lúc lâu sau nó cảm giác co nhìu anh mắt nhìn mình nào là ánh mắt yêu
thương có, ngưỡng mộ có, ghen tị có…. Thập cẩm đủ loại. no ngước đầu dậy ánh
mắt lạnh băng quát sạch lớp làm mọi người ko dám nhìn nó nữa dù chỉ nữa con
mắt, nó thấy có vẻ ổn hơn rồi nên nó lại gục xuống ngủ tiếp.
Còn chúng ta quay lại với hắn
Hắn đang nằm ngủ ngon lành thì CHÁY…. CHAYYYYYYYYYYYYYY NHÀ DẬY MAU do sức
công phá lớn quá nên hăn ngồi dậy và tỉnh ngủ liền, người phát ra cái loa phát
thanh đó ko ai khác là Gia Bảo chứ ai.
Gì- hắn hỏi cộc lốc với vẻ mặt lạnh nhưng đôi mắt thì có vẻ khó chịu
biết mấy giờ rồi ko em cưng 7: 15 p Am rồi đó ko lo dậy mà đi học đi còn
ngủ à- anh hắn mắng yêu hắn
Mệt- nói xong hắn lại quấn chăng ngủ tiếp lần này anh hắn chịu ko nổi nữa
múc nguyên ca nước tạt vào mặt hắn làm hắn điên tiết máu lên
Dậy thì Dậy- Hắn bực dọc nói ( đối với gia đình mới vây thui nhà còn ngoài
ai dám đụng vô hắn là ……. Đoàng……………)
Tốt em trai anh chuẩn bị hết rồi làm vscn nhanh mà xuống ăn sáng, còn đi
học, hôm nay anh chở
Ko nó gì hắn đi vào phòng tắm làm vscn hết 15 phút bước ra đứng trước gương
hắn hài lòng với bộ đồng phục của mình. Giới thiệu chút nha Ao sơ mi trắng
viền đen ở cổ và tay cúc áo đen nốt, hắn cài cà vạc rồi khoác thêm chiệc áo
ves vào, đã đẹp trai rồi giờ trong hắn cực kì beautiful boy lun. Hắn bước
xuống nhà với khuôn mặt thường ngày LẠNH NGẮT ngồi xuống bàn ăn sáng ( đồ ăn
do anh hắn tự tay chuẩn bị á nha) hắn ăn hết sạch, rồi lên phòng cầm chiếc cặp
màu đen có đính đầu sọ và đinh nhọn nhìn hắn phê lun. Hắn đứng trước cửa thấy
anh hắn ngồi trên chiếc lamborghini màu xám đang đợi hắn vơi vẻ mặt hớn hở.
Lên xe đi nhoc … anh đợi nãy giờ rồi… nhanh mà còn đi học- anh hắn hớn hở
nỏi
KO ‘ hắn bỏ vào gara lấy chiếc moto phấn khổi lớn màu trắng kết hợp với đen
rồi đội mũ bảo hiểm che hết khuôn mặt rồi leo lên xe chạy với tốc độ kinh
hoàng, tốc độ bàn thờ, để anh hắn lại với vẻ mặt tức ói máu
Thằng nhãi, ko có ai tốt như anh mày đâu vầy mà ko biết quý trọng, hứ ko
cần nữa- anh hắn mắng yêu nó xong cũng phóng xe đi lun.
Hắn đen trường lúc này cổng đã khóa, nhưng ông bảo vệ vừa thấy xe của hắn là
mở cửa cho hắn vào ngay và liền. nghe tiêng xe mô tô cả trường ồ ạc nhìn nhòm
đủ thứ hắn tháo mũ vào bước từng bước ko chậm cúng ko nhanh lên phòng hiệu
trưởng. tụi nữ sinh trong trương đến cả cô giáo cũng phải xỉu lên xỉu xuống vì
hắn, một người đẹp đến hoàn hảo,hắn ko để ý bất kì thứ gì cứ thế lên phòng ông
hiệu trưởng rồi
………………….Rầm …………………………. Hắn đạp cửa làm cái cửa bay vô chỗ ông hiểu trưởng
lun, ông đang uống trà chờ hắn thì bị một cách cửa lao vào ko thương tiết .
hắn thấy vậy thì nhếch mép lên cười khinh bỉ. Ông hiểu trưởng lồm ngồm bò dậy
tính chữi cái tk cha nào mà dám to gan như thế thì thấy ngay vẻ mặt lạnh như
tảng băng của hắn nên im lun.
- Dạ thiếu gia mới đến ạ.. mời …. Mời thiếu da đi nhận lớp học ạ- ông hiệu
trưởng run cầm cập khi thấy hắn lạnh như vậy ông nghỉ’ Chả nhẽ những người
giàu họ cho tụi này uống thuốc lạnh từ nhỏ hay sao mà tui này nó lạnh thấu
xương thế ko biết’ ông ta đi trước mồm cứ nói luyên thuyên kể về cái này đến
cái khác cho hắn nghe….. nhưng oh no vì cái tội lắm mồm nên ông đã bị dính một
chưởng của hắn nằm chòi ngòi dưới đất ko thương tiết. ông ta tuy đau nhưng vì
mún giữ cái mạng già của mình nền cố gắng mỉm cười với hắn rồi đứng dậy đi
tiếp trong im lặng.10a1a cái bảng hiệu mà ông chờ thấy nãy giờ đã hiện ra
trước mắt . ông bước vô một lần nữa khiến cả lớp tò mò
- À lại chào các em 1 lần nữa hôm nay chúng ta lại có thêm một bạn mới nào em
vào đậy- ông hiểu trưởng kêu hắn vào và rút kinh nghiệm từ những lần trước ông
chỉ im lặng và
Các em hãy đối xử tốt với bạn ấy nhé…. Thây có công chuyện nên đi trước-
nói xong là ông phắn lun, con tụi con gái thì sao
Hú…hú…………. Đẹp quá ……. Em yêu anh- một con chanh choe hét lên con nhỏ này
là người làm cả lớp bắt đầu náo loạn
Anh đẹp quá……………- con khác lại lên tiếng
Em yêu anh ngồi với em đi- một con nữa lại nhảy vào còn bọn con trai thì
xem hắn như kẻ thù vì hotboy mà vao đây thì tụi con gái ko thèm quan tâm tụi
hắn nữa. Hắn rất ghét ồn ao khuôn mặt đã lạnh nay còn lạnh hơn nhìn cả lớp một
lượt thì ánh mắt nhìn thấy nó khí nó ko như tụi điếm kia. Nhưng 1s sau thì
cũng lại lạnh như tờ. bà cô phải gõ thướt xuống bàn 5 6 lần tụi học sinh mới
bớt nhốn nháo.
Các em im lạng nào, em ko mún giới thiệu cúng được sau này làm quen cũng ko
sao giờ thì em xuống bàn thứ 2 có bạn nữ đang nằm đó ngồi đi
Hắn đi xuống một cách bình thản vì nhận ra nó là người con gái ko quan tâm đen
nó. Tụi con gái thì tiết quá trời quá đat khóc bù lù bù lòa với nhau. Hăn lôi
mp3 ra nghe nhạc rồi lấy máy tính ra làm việc tiếp và ko quan tâm bất kì thứ
gì, nó cũng vậy cũng đang nghe nhạc và chìm vào giấc ngủ……..