Chap 2: Quyết Định Đi Học


Người đăng: vananhlanhchanh

Nó đang ngồi lạnh lùng trên khung cửa sổ, ánh mắt nhìn xa săm không có điểm
dừng, tai đeo mp3 nghe những bản nhạc êm ả du dương như sóng biển nhẹ nhàng
lướt trên nước. Căng phòng một màu đen huyền ảo không có lấy một ánh đèn hay
một ngọn nến nào, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ ánh nắng mặt trời yếu ớt chiếu
vào. Nhìn từ góc độ này nó như một ác quỷ đội lốt thiên thần. mottj vẻ đẹp nhẹ
nhàng thuần khiết nhưng cũng ko kém phần kiêu sa lạnh giá.
CỐC …… CỐC……CỐC
Mẹ nó bước vào với vẻ mặt dịu dàng đôn hậu:

-‘Con xuống ăn sáng cùng ba mẹ đi’ –mẹ nó nói vợi giọng dịu dàng.( Đây là bà Dương Ái Hương mẹ nó Người nắm giữ hàng ngàn khu công nghiệp, shopping….. nói chung nhiều lắm)


  • …………. ( Im lặng ) Một cái lắc đầu nhẹ


  • ‘Vậy để mẹ kêu người mang đồ ăn lên cho con… Tí nữa… con xuống nhà ba mẹ có
    việc cần nói’ – mẹ nó dịu dàng bảo


  • …..( Im lăng) vẫn tư thế đó vẫn vẻ mặt đó vẻ mặt lạnh như tiền à ko phải
    gọi là lạnh như tảng băng nam cực đó . và lại một cái gật đầu nhẹ


  • ‘Ừm’. mẹ nó đi ra và đóng cửa lại. bà dừng lại trước cửa phòng nó một lát
    với vẻ mặt buồn rượi rồi lắc đầu như thể là một người mẹ mà ko thể làm gì để
    xoa dịu cái lạnh giá đó.
    Bà đi xuống dưới nhà nói với bà quản gia Châu


-‘ Tí bà đem lên cho bé linh đồ ăn sáng nhé nó ko chịu xuống ăn’- bà nói vơi giọng mệt mỏi

-‘ dạ vâng thưa phu nhân, mơi phu nhân vào ăn sáng cùng lão gia ạ’-bà quản gia hiền từ đáp.


  • ‘ được rồi bà đi chuẩn bị đi’ phu nhân dương đến bàn ngồi ăn


  • ‘ Sao vầy bà nó vẫn ko chịu xuống ăn à’ Ông Quân nói với giọng lo lắng (
    Đây là ba nó là Chủ tịch Hoàng nắm giữu số mệnh về tài chính của thế giới)


  • ‘ ừm nếu cứ thế này thì nó sẽ chả bảo giờ hồn nhiên vui tươi như những đứa
    trẻ khác đâu chúng ta nên cho nó hòa nhập với môi trường đông đúc’- Bà dương
    nói một cách nhất quyết


  • ‘ tôi cũng nghỉ vậy năm nay nó cũng 16t rồi tuy nó thông minh nhưng ta cũng
    nên cho nó đi học để có thêm bạn bè’- Ông Quân đưa ra ý kiến


  • ‘ ừm ông cho người làm giấy nhập học đi mai chúng ta sẽ cho nó đến trường’
    – bà dương nói


  • ‘ Tôi biết rồi bà ăn đi rồi chúng ta nói chuyện với nó’ – Ông quân và bà
    Hương Ngồi ăn trong sự vui mừng vì tìm ra cách để con gái mình có thể giảm đi
    bớt sự lạnh băng trong nó.
    CỐC…….. CỐC…………..CỐC
    Bà quản gia bước vào với một li sửa nóng và một chiếc bánh sandwit ( đồ ăn
    sáng của nó đó ko có cao sang với hàng ta đồ ăn như các công tử tiểu thư nhà
    giàu khác đâu)


  • ‘Tôi mang đồ ăn vào rồi tiểu thư ăn sáng đi’ – Bà quản gia nói giọng dịu
    dàng

  • ……. (Vẫn im lặng) gật đầu nó đi chuyển ánh mắt đến khay đồ ăn rồi tháo
    chiếc mp3 ra và dần đến thưởng thức bữa ăn sáng


    • ‘Phu nhân nói tiêu thư ăn xong xuống nhà có việc ạ’- bà quản gia nói


  • …………( tiếp tục Im lặng /’ chị linh ơi chị lạnh quá làm em viết cũng thấy
    lạnh theo’) tiếp tục gật đầu rồi lại tiết tục thưởng thức món ăn. Còn bà
    quản gia thì xin ra trước để nó ở trong căn phòng đen huyền bí đó một mình.


Ăn xong nó uống hêt cốc sữa nóng rồi lại ánh mắt vô hồn đó trên khuôn mặt lạnh
đó. Nó đi xuống tầng thấy ba mẹ đã ngồi đợi sẵn nó đi xuống ngồi đối diện với
ba mẹ bieeurcamr trên khuôn mặt vẫn không thay đổi.
- ‘ Con gái yêu ắn sáng xong rồi à ‘ – Ba nó nói giọng ngọt ngào ( giá như ba
mình cũng thế bùn)


  • ……Gật đầu ánh mắt thì nhìn một hướng xa săm nào đó


  • ‘ ba biết con ko thích nhưng nơi ồn ao hay nói chuyện nhưng con cứ sống như
    thế này ba mẹ thật sự ko chịu được. cả năm qua một lời con cũng ko nói thử hỏi
    cha mẹ làm sao mà yên lòng được chứ. Năm nay con 16t rồi hiểu biết nhiều hơn
    rồi cha sẽ ko đồng ý cho con ở nhà nữa từ nay con sẽ phải đi học và tiếp quản
    nhưng công ty cho ba’ ba nó nói giọng nữa đau khổ nữa nghiêm nghị.


  • ‘ ………….. ( Im lặng) khuôn mặt ko lấy một chút gì là thay đổi ( Trời gặp t/g
    chác t/g khóc bú xù rồi)


  • ‘ con à ba con nói đúng đó, con nên tiếp xúc với môi trường bên ngoài
    nhiều hơn. Mẹ và ba đã đăng kí cho con học ở trường Amstecđam từ ngày mai con
    sẽ đến đó học’ mẹ nó nói thẳng thắng


  • Vâng- Đúng chỉ một lời nói đó mà làm cho ba mẹ nó ngạc nhiên đến nổi ba nó
    té lên té xuống mẹ nó ngất qua ngất về mọi nguời làm trong nhà thì XỈU. giọng
    nói nó cao vút thanh thoát dịu dang phải gọi là hơi khó có giọng nói được như
    nó. Và còn một điều nữa đây là câu nói đầu tiên trong một năm qua nó thốtt
    lên. Điều khiến cho ba mẹ nó ngạc nhiên nhất là nó lại đồng ý dễ dàng như vậy.


  • ‘ vậy ….. vậy .. ngày mai con sẽ đi học giờ…. Giờ con… con … có thể …phòng’
    ba nó nói cà lắp lun


  • …………..( Im lăng) nó lại khuôn mặt lạnh lung ánh mắt vô hồn đi lên phòng.


  • ‘ Ông ơi… nó … nó nói rồi … nó nó đồng ý đi học rồi ông kìa’- Phu nhân
    dương nói xong là Xỉu lun ( Nguy cấp quá tình hình này mà bà có chuyện gì là
    thế giới lâm nguy á nha


  • ‘ tui … tui cũng………Xỉu lun’- Ông quân nói xong rồi hai vợ chồng ôm nhau Ngủ
    à ko Xỉu mới đúng ( há há như con nít zạ t/g bó tay . com)


p/s cho mình ý kiến nha lần đầu mình viết truyện lun á cháp sau mình sẽ viết
thêm nhiều hơn


Hãy để tôi sưởi ấm trái tim em ! - Chương #1