Người đăng: iucopanthan
“Đây là hàng cuối cùng.”
Sylphia Rougenberg
Tộc
Con người
Chức nghiệp
Nô lệ
Đặc kĩ:
Không
Yuuto đã nghĩ lúc đầu là 700,000 rea có chút chấn kinh, nhưng chẳng phải nó
quá rẻ với một cô gái đẹp nhường này? Tuổi cô ấy nên là 16, trạc độ Yuuto và
mái tóc vàng óng suôn thẳng của cô gợi cảm giác một quí tộc Âu châu mà sẽ đè
bẹp người Nhật Bản.
Quần áo của cô là hàng chất lượng cao hơn số các nô lệ, làm tăng giá trị của
cô, và mắt một người sẽ bị thu hút bởi bộ ngực căng tròn của cô. Bầu ngực
Spica cũng đâu đến nỗi nhỏ, nhưng khi so sánh, sự khác biệt rõ ràng như giữa
núi Everest (8840m) và núi Takao (599m).
Nhưng mà, cậu thắc mắc tại sao biểu cảm cô ấy lại thiếu cảm xúc. Giống như một
con búp bê vô cảm.
“Đây là Sylphia, người được sinh ra và nuôi dạy trong một gia đình hiệp sĩ nổi
tiếng từng phục vụ hoàng gia. Cô ấy đã rèn luyện từ khi còn nhỏ. Vì thế, cô ấy
giỏi dùng kiếm. Vẻ đẹp của cô càng làm tăng độ hiếm có. Tôi đã làm nghiệp buôn
nô lệ trong 20 năm, nhưng tôi chưa từng nắm giữ một nô lệ đẹp đến cỡ này.”
“….!?”
Yuuto nhận ra một thứ khi nghe Jill nhận xét.
(Một hiệp sĩ từng phục vụ hoàng gia….!? Có thể nào cô ấy biết cách quay về thế
giới của mình?)
Khi cậu có cuộc nói chuyện trước đó với Spica, cậu nghe là những người có kết
nối với hoàng gia có thể biết cách làm sao quay về thế giới cậu. Tình hình
hiện thời có nghĩa cậu phải nâng QR để tìm kiếm manh mối về cách làm sao quay
lại thế giới cậu, và cậu không biết đâu để đến gần mục tiêu đó.
“Nhân tiện, sao cô ấy là nô lệ vậy?”
“À, nữa năm trước, lãnh chúa của quê hương cô ấy thua trận với chúng tôi, và
vì thế các nước chư hầu của Luhmer được hình thành. Phần lớn người từ Luhmer
không bị giết thì cũng bị bán làm nô lệ, nhưng cô ấy may mắn trốn thoát và ẩn
nấp trên núi. Ở đó cô ấy bị bắt bởi binh lính của nước chúng tôi và do đó bị
bán làm nô lệ.”
“Hmm. Cô ấy khá là không may. Nhưng, chả phải 700,000 rea có hơi rẻ với cô ấy
sao?”
“Không đời nào! Dù cho có xinh đẹp cỡ nào, giá một nô lệ tình dục không thể
tăng vượt qua 500,000 rea với điều kiện bình thường. Và với cô ấy…..cô ấy là
một người khó khăn. Bới vì cô ấy tỏ ý vô lễ với khách hàng của chúng tôi, nên
chúng tôi không tìm ra người mua.”
“….Tôi hiểu rồi. Bởi vì vậy, nên cô ấy đã bị cấm đoán [bày tỏ cảm xúc] thông
qua giao kèo nô lệ đúng không?”
Yuuto đoán đúng y, làm Jill tròn mắt ngạc nhiên.
“Phải. Như cậu đoán đó. Sylphia được cho lệnh khác với những nô lệ khác. Bày
tỏ cảm xúc dù là lời nói hay thái độ. Hai thứ đó đều bị cấm. Nhược bằng không,
thì cô ấy lên cơn điên gay gắt.”
“Vậy hả?”
Nghe thấy rằng ngay cả cảm xúc một người cũng có thể bị cấm, Yuuto nhận ra sự
ghê rợn của giao kèo nô lệ.
“Tôi muốn nói chuyện với cô ấy chỉ hai chúng tôi. Đầu tiên, ông có thể bãi bỏ
mệnh lệnh đó không?”
“Um, nhưng…”
“Coi nào. Đừng nói với tôi là ông muốn lấy tiền của khách hàng mà còn không để
họ biết loại tính cách cô ấy ra sao?”
Jill bôi rối trước những lời nhận định của Yuuto.
“….Thôi tôi hiểu rồi. Nhưng mà, để tôi cho cậu một lời khuyên. Nếu cô ấy vô lễ
với khách hàng, chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm nào.”
“Tôi chấp nhập điều đó ngay từ đầu.”
“….Tôi sẽ xóa niêm phong trong 10 phút. Xin nói với cô ấy đừng e ngại gì.”
Bởi vì nó cần ghi lại mệnh lệnh của giao kèo nô lệ nên Jill thì thầm vào tai
Sylphia rồi đi qua Yuuto nhanh chóng.
(….Rồi, đây là khoảnh khắc của sự thật.)
Liệu Sylphia có thiệt sự giữ manh mối trở về thế giới của cậu? Nếu cô ấy có,
thì làm sao cậu lấy thông tin đó từ cô?
Khoảng khắc Jill rời phòng, một chiến thuật phong phú hiện trong đầu Yuuto.