Mở Rộng Hậu Cung Nô Lệ


Người đăng: iucopanthan

Cơ sở buôn bán nô lệ mà Adolph giới thiệu cho cậu thì cách khoảng 5 phút đi bộ
từ Hội mạo hiểm giả.

(….Việc kinh doanh này thì thường được thấy ở những nơ họ không bị chú ý, phải
vậy chứ nhỉ?)

Yuuto tự nhủ khi cậu đứng trước cơ sở buôn bán nô lệ mà sừng sửng đồ sộ ở
trung tâm thành phố.

“Xin chào. Cậu ghé thăm cửa hàng chúng tôi lần đầu chăng?”

Jill Anderson

Tộc

Con người

Chức nghiệp

Người buôn nô lệ

Đặc kĩ:

Giao kèo nô lệ

Khi Yuuto đặt chân vào tiệm, một người đàn ông nhỏ tuổi trung niên với hàm râu
Kaiser lên tiếng.

“À, tôi được giới thiệu tới đây bởi hội mạo hiểm giả.”

“Là vậy sao….hội mạo hiểm đề nghị cho cậu, đúng chứ? Cửa hàng này làm việc
theo hệ thống thành viên. Nếu cậu có thể cung cấp phần nào về ID, tôi có thể
thêm tên cậu vào.”

“Tôi hiểu rồi.”

Yuuto cho thấy thẻ đăng kí hội và kí vào tài liệu.

“Cảm ơn cậu…Konoe Yuuto…..điều gì mang cậu tới đây hôm nay? Mới vài ngày
trước, chúng tôi đã tích trữ được vài nam người lùn khỏe mạnh. Họ thì hoàn hảo
cho nhiệm vụ diệt trừ. Thế nào? Cậu có muốn lấy một cho chuyến thám hiểm
không?”

Ngay khi Yuuto đăng kí xong, Jill bắt đầu chào hàng.

Jill chỉ tới vài người nhỏ cao cỡ 150 cm đang bị xích.

Tất cả họ đều đang mặc đồng phục và có râu dài, và ánh mắt họ nhìn vào Yuuto
đầy thù địch khi họ thấy cậu.

Ngay cả khi nô lệ bị xích, họ cũng có thể làm gì họ muốn.

Yuuto đoán họ bị cho mệnh lệnh [Không rời tòa nhà] với khả năng của giao kèo
nô lệ.

“…..Nah. Bởi vì nô lệ đầu tiên của tôi là một cô gái, tôi nghĩ nô lệ thứ hai
của tôi cũng nên là con gái luôn.”

Khi Yuuto nói vậy, Jill mỉm cười ngượng.

“Tôi rất tiếc. Tôi không thể đề cử lấy nô lệ nữ giới lúc này. Cách đây hai
tháng trước, xác thực một quí ông đã mua vài nô lệ nữ giới, làm họ tăng giá
lên.”

“…Một quí ông?”

“Chúng tôi kinh doanh dựa trên tin tưởng, nên tôi không thể cho cậu biết tên
nhưng ông ta là một quí tộc nổi tiếng. Mà bởi vì hoàn cảnh đó….tôi không thể
đề cử mua một nô lệ nữ nhân trong trấn này.”

“Tôi hiểu rồi. Nếu nó là thế.”

Rõ ràng là, thời điểm chẳng đúng lúc.

Nhưng mà, cậu không muốn mua một người lùn như Jill đề nghị.

Nó là một hình phạt với Yuuto nếu cậu dắt theo một ông già trong chặng hành
trình.

Tuy nhưng, cậu băn khoăn nếu phái ra về thế này.

“Tôi thích muốn được nhìn nô lệ, để tham khảo trong tương lai. Có thể được
không?”

“Tôi hiểu. Tôi sẽ mang hàng tới ngay, xin đợi bên trong phòng đó.

Yuuto đi tới phòng riêng mà Jill chỉ cho cậu.

Nó là phòng đơn giản chỉ có một cái bàn và hai cái ghế.

(Có lẽ……Mình chắc có thể kiếm được một thành viên harem thứ hai hôm nay….)

Yuuto ngồi xuống ghế và thấp thỏm chờ Jill tới.


Harem Bắt Đầu Từ Nô Lệ - Chương #22