Người đăng: iucopanthan
Bỏi vì họ thu hút chú ý của dân cư, Yuuto quyết đinh đi trở vào một con hẻm
vắng vẻ.
“Ưm….. Cảm ơn anh vì đó. A, em vẫn chưa giới thiệu. Tên em là Spica. Spica
Brunel. Thực sự…. Em rất muốn cảm ơn anh hôm nay….”
Spica, người được giúp bởi Yuuto lúc nguy cấp, cúi đầu thật sâu.
“Không sao. Không cần cảm ơn về điều đó đâu. Sau cùng, chính tôi là nguyên do
làm cô lầm vào tình thế đó.”
“Không phải vậy! Em đã không xóa được món nợ của cha…….nên đó là lỗi ở em. Nếu
không có Yuuto-san giúp đỡ, em sẽ không biết liệu chuyện gì đến với em….
Yuuto-san là ân nhân quan trọng của em! Và…..tiền mà anh cho em mượn, em sẽ
không khả năng trả hết suốt đời em! Vậy nên nếu có thứ gì em có thể làm...để
trả ơn, sao anh không để em?”
“….Trả ơn?”
Yuuto hỏi Spica, người có mắt sáng lên quyết tâm.
“Vâng. Cụ thể là….. [Xin để em thành nô lệ của anh], Yuuto-san!”
“….Gì hả?”
Bởi vì đề xuất của Spica quá ư bất thường, Yuuto lấy làm sửng sốt.
“Em xin lỗi! Là em trơ trẽn nghĩ rằng một người dễ lừa như em lại có thể là nô
lệ của Yuuto-san. Em quá kiêu ngạo! Những lời trước đó….xin quên nó đi ạ.”
(….Lời cô ấy không mạch lạc gì cả.)
Yuuto tsukkomi trong tâm trí.
“Không, tôi không có ý đó…. Nhưng có thể nào cô nói cho tôi lý do không?”
Khi Yuuto hỏi Spica, cô ấy bày tỏ suy nghĩ bẳng cảm xúc thành thật.
“Em đã sống chỉ để trả món nợ của cha từ khi em trưởng thành. Nhưng em không
thể nào giảm món tiền gì cả do lãi tháng so với thu nhập của em… Vì mục đích
cuộc sống của em đã hết rồi…. Em quyết định em muốn làm thứ gì khác… Em muốn
theo Yuuto-san.”
“…….Tại sao cô muốn theo tôi?”
“Bởi vì đó là tính chất công việc của em… Em đã thấy rất nhiều mạo hiểm giả và
em nghĩ em có mắt nhìn người. Anh dường như là một người đáng tin cậy. Yuuto-
san là một người với khí chất bí ẩn. Chắc chắn….anh sẽ đạt được thành tựu vĩ
đại trong tương lai! Và em muốn thấy chúng khi em đứng cạnh Yuuto-san.”
Yuuto không biết về nó, nhưng nó là lẽ thường cho một mạo hiểm giả cao cấp đi
cùng với nhiều nô lệ.
Nô lệ là tồn tại không thể phản bội chủ nhân, và thành ra chạy vặc theo rất
nhiều cách cho một mạo hiểm giả.
“….Cô đã quá phóng đại tôi rồi. Tôi không xứng đáng để cô làm việc.”
“Không đúng. Yuuto-san là một người đáng kinh ngạc. Anh trả món nợ của em
trong khoảnh khắc khi mà em không thể trong suốt cuộc đời! Em sẽ làm bất cứ gì
bên cạnh anh như một nô lệ! Nên xin anh! Xin nhận em làm nô lệ của anh!”
“…..”
(….Không có lý do gì để từ chối nếu mình nghĩ nó khách quan.)
Để thực hiện nhiệm vụ diệt trừ một cách hiệu quả, cậu cần đồng đội tuyệt đối
tin cậy.
Với Yuuto là người không biết gì về thế giới này, cần thiết có một người địa
phương giúp đỡ trong vấn đề đó.
Và hơn cả bất cứ thứ gì khác, như Yuuto tiên liệu, Spica trở nên xinh đẹp hơn
một khi cô ấy chỉnh vẻ ngoài của mình.
Nếu một cô gái như thế nói “Xin để em làm nô lệ của anh”, không đời nào có
thằng nào từ chối.
“Được rồi. Tôi đã hiểu. Tuy nhiên, nếu cô đến với tôi, thì sẽ có rất nhiều thứ
nguy hiểm. Tôi hy vọng cô có thể chăm chỉ để trả món nợ tôi đã dẹp bỏ.”
“Thiệt sao!? Cám ơn anh rất nhiều!”
Nụ cười Spica hệt như hoa nở!
Đôi tai cún đang động đậy đáng yêu trong niềm vui sướng của cô.