Người đăng: shennamasiro
< Chủ nhân, ngài thật sự lựa chọn như vậy sao? Ngài sẽ chấp nhận trả giá? > AI
chợt hỏi khi nhận ra ý định thu phục Cổ Nguyệt Mẫu Vương Trùng của Đăng Dương
Nghe vậy, Đăng Dương liền đáp, lời nói không hề có một chút do dự nào
“Đúng vậy… AI, để có được Cổ Nguyệt Mẫu Vương Trùng, con Thú Vương mang trong
mình thứ sức mạnh vượt xa cả cảnh giới Độn Thiên, cái giá mà ta phải bỏ ra là
hoàn toàn xứng đáng, thậm chí, ta nghĩ… ta còn lời to nữa là đằng khác, hắc
hắc!”
< Ngài có vẻ rất tự tin vào bản lỉnh của mình nha. Ngài không sợ, sau khi đã
trả giá đắt rồi nhưng vẫn không thể thu phục được Cổ Nguyệt Mẫu Vương Trùng
sao? >
Đăng Dương lại cười, một nụ cười tràn ngập tự tin
“Sợ… đương nhiên là ta có sợ chứ, trên đời này, làm có cái gì là chắc chắn
trăm phần trăm đâu? Bất quá, so với nỗi sợ trong lòng, ta lại càng tin tưởng
vào kỹ năng Thuần Hóa Thuật siêu quần tuyệt thế của Thần Ma Hệ Thống hơn. AI,
ngươi nói thử xem, ta tự tin như thế là đúng hay sai, cái chỗ dựa này… tính ra
cũng vững chắc đấy chứ?”
AI từ tốn nói với chất giọng vô cảm
< Sự tự tin của ngài quả thật là rất có căn cứ khoa học, tuy nhiên, với cương
vị là một trợ thủ, ta vẫn phải nhắc nhở ngài một câu >
< Theo như tính toán của hệ thống, tỷ lệ thu phục thành công Cổ Nguyệt Mẫu
Vương Trùng của ngài chỉ là 58% mà thôi, điều đó cũng có nghĩa, tỷ lệ thu phục
thất bại lên đến 42%, tương đương với một ván bài năm ăn năm thua, có thể nói
là cực kỳ hên xui may rủi >
< Trong khi đó, tính tình của ngài từ xưa đến giờ đều không thích cái trò đỏ
đen may rủi này, vậy thì tại sao, giờ đây, ngài lại lựa chọn con đường mạo
hiểm? Hình như không hợp lý lắm thì phải! >
Đăng Dương không giải thích thắc mắc của AI mà hỏi ngược “AI, ngươi tính toán
thử xem, tỷ lệ tên Ngọc Cổ Thanh kia thu phục thành công Cổ Nguyệt Mẫu Vương
Trùng sẽ là bao nhiêu?”
< Khoảng từ 20% đến 35%. Có điều, hắn ta không giống như ngài, dưới lớp ngụy
trang tuyệt hảo của một con Xác Sống, hắn hoàn toàn không cần trả bất kỳ một
cái giá nào để có được cơ hội thu phục Cổ Nguyệt Mẫu Vương Trùng > AI đáp
< Còn ngài, chủ nhân đáng kính của ta, cái giá mà ngài phải trả là rất đắt,
chính vì thế cho nên, ta mong ngài hãy suy xét cho thật kỹ trước khi hành động
“Tên Ngọc Cổ Thanh kia chỉ được 20% – 35% tỷ lệ thành công thôi sao? Vậy là ta
có thể yên tâm rồi!” Đăng Dương thở nhẹ ra một hơi, sự tự tin trong ánh mắt
càng ngày càng đậm, tựa như không hề để tâm đến lời cảnh báo của AI.
Dưới sức mạnh thấu hiểu vạn vật của Thiên Đạo Chi Nhãn, Đăng Dương có thể dễ
dàng nhận ra, quá trình thu phục Cổ Nguyệt Mẫu Vương Trùng của Ngọc Cổ Thanh
đang tiến triển vô cùng thuận chèo mát mái. Và dù cho có gặp đôi chút khó khăn
nho nhỏ nhưng về cơ bản, hắn ta đã thành công câu thông được với linh hồn đang
say giấc của Cổ Nguyệt Mẫu Vương Trùng. Qúa trình còn lại, chỉ cần khắc họa
thêm một cái Linh Hồn Ấn Ký nữa là đủ.
Với một tỷ lệ thành công cực thấp, chỉ dừng lại ở mức 20% - 35% mà Ngọc Cổ
Thanh đã làm được đến bước này rồi. Hắn có tỷ lệ thành công lên đến 58% thì
cần gì phải ngại cơ chứ?
Huống chi, cái giá phải trả dù cho có đắt đến đâu thì vẫn có thể dùng thời
gian để bồi đắp lại như ban đầu, trong khi đó, thu phục Cổ Nguyệt Mẫu Vương
Trùng lại chính là cơ duyên ngàn năm có một, nếu như thật sự bỏ qua thì biết
đến khi nào mơi được gặp lại một lần nữa.
Thu phục Cổ Nguyệt Mẫu Vương Trùng, có thể thất bại và cũng có thể thành công,
giống như những gì AI đã nói, đích thị là một hồi đánh cược phi thường đắt
giá. Cược thắng, vậy thì không còn gì để nói, phong quang vô hạn, cược thua,
hắn chắc chắn sẽ thua lỗ cực kỳ nặng nề.
Còn nếu không dám đánh cược, vậy thì cảm giác tiếc nuối vô hạn là điều không
thể tránh khỏi, tựa như một hạt sạn mắc cạn trong lòng, khiến cho hắn khó chịu
không thôi.
Trên cuộc đời này, cơ hội cứ đến rồi đi, vĩnh viễn sẽ không bao giờ giậm chân
tại chỗ mà chờ đợi bất cứ ai. Kẻ nào biết nắm bắt cơ hội khi nó vụt đến, kẻ đó
sẽ là người thành công.
Hiện tại, một cơ hội cực kỳ quý giá đang mở ra trước mắt hắn, hắn làm sao có
thể để nó vụt đi một cách dễ dàng.
‘Thà rằng cố gắng hết sức rồi thất bại còn hơn là để lại tiết nuối vô hạn về
sau!’ Đây cũng là một phương châm sống, kim chỉ nan trên con đường tu luyện
của hắn
Trong lúc hai người trao đổi với nhau, Đăng Dương cuối cùng cũng đã băng qua
cả một rừng Xác Sống đông nghịt, vô thành vô thức xuất hiện ngay bên cạnh quả
cầu màu đen, tức Cổ Nguyệt Mẫu Vương Trùng, cũng như là Ngọc Cổ Thanh.
Tiếp sau đó, Đăng Dương liền dùng 1150 điểm Tích Lũy, mua một viên đan dược
bậc 2 - Liệt Hỏa Thiêu Hồn Đan từ Cửa Hàng Hệ Thống rồi trực tiếp ném thẳng
vào miệng, ừng ực nuốt xuống bụng.
Liệt Hỏa Thiêu Hồn Đan, tên như ý nghĩa, là một loại đan được có công dụng
thiêu đốt linh hồn, hay nói chính xác hơn là phá hủy Hồn Tinh, thông qua đó,
giải phóng ra một luồng linh hồn lực cực kỳ mạnh mẽ, giúp cho người phục dụng
trong nhất thời đạt được một nguồn sức mạnh Hồn Lực vượt qua giới hạn tu vi
của bản thân, chạm đến cảnh giới cao siêu hơn rất… rất nhiều.
Tinh… tinh… tinh… tinh… hàng loạt thanh âm tan vỡ của vô số Lục Diệp Hồn Tinh
không ngừng vang lên trong đại não Đăng Dương. Mà đi cùng với quá trình hủy
diệt Hồn Tinh đó là từng luồng, từng luồng linh hồn lực vô cùng cuồng bạo được
giải phóng ầm ầm, trong nhất thời, liên tục nâng cao tu vi Hồn Sư của Đăng
Dương lên một quảng lớn.
Vài giây ngắn ngủi trôi qua, toàn bộ 66 viên Lục Diệp Hồn Tinh của Đăng Dương
đã bị thiêu đốt sạch sẽ 60 viên, chỉ để lại vẻn vẹn 6 viên trôi nổi bên trong
đại não, trực tiếp đưa hắn từ cảnh giới Thập Tinh Hồn Sư trung cấp rớt thẳng
xuống cảnh giới Nhất Tinh Hồn Sư trung cấp, quay trở lại tình cảnh trước khi
bước chân vào phế khu Cổ Loa.
Với trình độ Hồn Lực cực độ yếu kém như này, Đăng Dương hầu như đã không còn
khả năng thi triển được Hồn thuật không cấp độ ‘Áo Choàng Lông Ngỗng’ cũng như
là Hồn Thuật Bậc 3 nữa rồi, hắn nhiều lắm cũng chỉ có thể sử dụng được một vài
Hồn Thuật bậc 1 và bậc 2 mà thôi, hơn nữa còn bị hạn chế rất lớn về mặt số
lượng.
Đây… chính là cái giá đắt xắt ra miếng mà hắn bắt buộc phải trả để có được cơ
hội thu phục Cổ Nguyệt Mẫu Vương Trùng.
Vì sao ư? Câu trả lời sẽ được hiển lộ ngay tức khắc.
Đại lượng Hồn Tinh bị phá hủy dẫn đến tu vi Hồn Sư giảm sút trầm trọng, ảnh
hưởng cực lớn đến chiến lực của Đăng Dương, điều này là hoàn toàn chính xác,
tuy nhiên, nó chỉ chính xác về sau này mà thôi.
Còn hiện tại, Đăng Dương lại đang nắm giữ trong tay một cỗ sức mạnh trước nay
chưa từng có, cỗ sức mạnh thuộc về 120 viên Hồn Tinh, tương đương với cảnh
giới Bách Tinh Hồn Sư.
Đúng vậy, thông qua việc thiêu đốt sạch sẽ 60 viên Hồn Tinh, trong một khoảng
thời gian ngắn ngủi, Đăng Dương đã nhân lên gấp đôi sức mạnh Hồn Lực, và từ
đó, hắn đã hội tụ đầy đủ điều kiện để thi triển Hồn Thuật cường đại nhất của
mình.
Cảm nhận từng luồng linh hồn lực đang điên cuồng khuất động trong đại não, hai
mắt Đăng Dương liền lóe lên ánh sáng tà mị.
Không có lấy một giây do dự, hắn rút từ trong người ra một lá bùa màu đen mà
hắn đã cất công chuẩn bị từ trước rồi đem toàn bộ số linh hồn lực phi thường
cường đại đó, rót hết vào bên trong lá bùa, sau đó thì dứt khoát đập mạnh lá
bùa xuống đất, khe khẽ quát lên.
“Hồn Thuật Hắc Ám Cổ Đại bậc 4 – Triệu Hồi Âm Binh”
Chỉ thấy, lá bùa màu đen sau khi tiếp xúc với mặt đất thì liền hóa thành một
vòng tròn đen thui như mực, tựa như một cái bóng Ma Thần khổng lồ, lan rộng
khắp bốn phương tám hướng với tốc độ cực nhanh, chẳng mấy chốc đã bao phủ cả
một vùng rộng lớn với bán kính 1km tính từ vị trí đặt chân của Đăng Dương.
Và rồi, từ trong cái bóng khủng bố đó, hàng loạt tia sáng hắc ám bổng nhiên ào
ào phóng ra như suối, lấy tư thế sét đánh bưng tai, nhập vào tất cả Xác Sống
đang đứng bên trong vòng tròn màu đen, trong chớp mắt, biến toàn bộ bọn chúng
trở thành Âm Binh hoạt động dưới trướng Đăng Dương, số lượng tính sơ sơ qua
cũng lên đến sáu bảy ngàn con, bao gồm cả Xác Sống có sức mạnh Võ Tướng lẫn
Xác Sống có sức mạnh Kình Quân ngũ trọng thiên.
“Mệnh lệnh đầu tiên, hãy tạo thành một vòng phòng ngự, bằng mọi giá phải bảo
vệ ta khỏi tất cả Xác Sống còn lại, tuyệt đối, không được để bất kỳ một con
nào lọt vào bên trong, gây ảnh hưởng tiêu cực đến công việc của ta”
“Mệnh lệnh thứ hai, xử lý tên này!” Đăng Dương lạnh lùng ra lệnh cho đám Âm
Binh trong khi chỉ tay về phía Ngọc Cổ Thanh.
Gàooooooooo!
Một tràn tiếng thét dài đồng thanh vang lên từ cái cổ họng thối rữa của đám
Xác Sống.
Ngay sau đó, hàng ngàn Xác Sống, mặc kệ là giáp đen hay giáp vàng thì cũng đều
nhất nhất nghe theo mệnh lệnh của Đăng Dương, tức thì kết hợp với nhau, tạo
thành một bức tường phòng ngự tầng tầng lớp lớp, phi thường kín kẽ, vô cùng
kịp thời chặn đứng làn sóng Xác Sống khổng lồ đang ập thẳng đến vì đã nhận ra
hơi thở sự sống nồng đậm bắt nguồn từ Đăng Dương.
Muốn thu phục Cổ Nguyệt Mẫu Vương Trùng, Đăng Dương bắt buộc phải rời khỏi
trạng thái vô hình mới có thể thực hiện được.
Mà một khi hắn lộ diện trước đám Xác Sống khát máu xung quanh, như một điều
tất yếu, hắn sẽ lại một lần nữa, nghiễm nhiên trở thành bia ngắm thơm ngon của
tất cả bọn chúng.
Do đó, chỉ khi nào hóa giải được mối uy hiếp không hề nhỏ này, hắn mới có cơ
hội chạm tay vào quả cầu màu đen.
Và để xử lý một cách hoàn hảo nhất cái tình thế khó khăn trắc trở này, trong
tất cả thủ đoạn mà Đăng Dương hiện có, cũng chỉ có duy nhất môn Hồn Thuật Hắc
Ám Cổ Đại bậc 4 – Triệu Hồi Âm Binh là đủ sức cân nổi mà thôi.
Với hơn 7000 Âm Binh dưới trướng, việc cản trở hai đội quân Xác Sống khổng lồ
trong thời gian ngắn, cơ bản đã hoàn thành.
Giờ đây, hắn chỉ việc thoải mái đạp tên Ngọc Cổ Thanh què quặc kia sang một
bên rồi chuyên tâm thu phục Cổ Nguyệt Mẫu Vương Trùng mà thôi, vô cùng đơn
giản.
----------------