Tam Kiếp Chấn Lôi Công


Người đăng: shennamasiro

Ngồi tại bàn của mình, Đăng Dương trông thấy đám người Phá Thiên Tông tiến vào
lầu sáu cũng không cảm thấy có gì đáng ngại, điềm tỉnh tự nhiên mà rút từ
trong túi áo ra một cặp kính mắt phổ thông rồi đeo vào, nhất thời khiến cho
gượng mặt hắn bớt đi một chút sát phạt, nhiều thêm vài phần tri thức.

Cùng với đó, hắn đem toàn bộ khí tức lôi hệ trên người của mình thu hồi vào
sâu trong đan điền, sau đó lại thông qua sức mạnh của Băng Phách Tinh Linh,
bao phủ cơ thể bời một tầng hơi lạnh nhàn nhạt.

Cứ thế, chưa đến vài giây thời gian, Đăng Dương gần như đã biến thành một
người hoàn toàn khác biệt, cho dù có là người thân quen với hắn, nếu như không
cẩn thận soi xét kỹ càng thì đa phần cũng khó lòng nhận ra.

Thật ra, bản thân hắn làm vậy cũng không phải là sợ hãi bị năm người Chu Lam
phát hiện, chỉ là hắn không muốn tìm đến những rắc rối không cần thiết mà
thôi.

Nói là như thế, nghe có vẻ khá là mâu thuẫn với trận chiến oanh động tứ phương
hồi chiều, bất quá, Đăng Dương trước nay luôn làm người vô cùng cẩn thận, và
hiếm khi nào hắn làm việc thừa thải, mà trận chiến mới đây cũng là như vậy.

Tại lúc bị năm người Chu Lam mai phục trong con hẻm nhỏ, nếu như Đăng Dương
không muốn giao đấu mà quyết chí trốn chạy, vậy thì với tốc độ cực nhanh của
hắn, năm người Chu Lam cũng đừng mong đuổi kịp chứ nói gì là bao vây tứ phía,
lấy năm đánh một.

Còn vì sao mà Đăng Dương không bỏ đi mà lại chấp nhận chịu thiệt, lấy một mình
hắn đánh với cả năm người Chu Lam và thậm chí, còn tạo cơ hội để bọn chúng thi
triển ra Ngũ Hành Phong Ấn Trận, đem hắn dồn đến chân tường.

Lý do rất đơn giản, đó là hắn muốn kiểm nghiệm sức chiến đấu hiện tại của bản
thân đã đạt đến mức độ nào.

Dù sao, cha ông ta từ xưa cũng đã răn dạy, biết người biết ta, trăm trận trăm
thắng!

Sau một tháng ròng rã săn giết và cướp đoạt quái thú, cấp độ của Đăng Dương đã
tăng lên không ít, đồng nghĩa với đó, sức chiến đấu của hắn cũng đã được nâng
tầm cao hơn. Chỉ là, dù tự biết bản thân lúc này đã hoàn toàn vượt trội so với
lúc xưa, thế nhưng hắn vẫn không thể nào xác định rõ, khả năng hiện tại của
bản thân đang được xếp ở tầng thứ nào, là Võ Sư cao cấp, Võ Sư đỉnh phong hay
là Võ Tướng?

Và chỉ một trận chiến với năm người Chu Lam, một trận chiến mà có thể nói là
đã khiến cho bản thân gần như tung ra toàn bộ sức lực, Đăng Dương cuối cùng
cũng đã biết được, khả năng của chính mình đang ở điểm nào trên bản phân chia
sức mạnh.

Sức chiến đấu hiện nay của hắn, xem như đã tương đương với Võ Tướng sơ cấp, và
nếu như kết hợp với Hắc Ngục Xà và Băng Điểu, hắn cũng có thể liều mạng với Võ
Tướng trung cấp một phen.

Trở lại với thực tại, đúng như Đăng Dương nghĩ, chỉ với một cặp kính mắt đơn
giản cùng với thay đổi một chút khí tức trên người, bọn Chu Lam đã hoàn toàn
không nhận ra sự hiện diện của hắn ở đây, mặc dù khoảng cách giữa đôi bên còn
chưa đầy mười mấy mét.

Chắc có lẽ đến chết bọn Chu Lam cũng không ngờ tới được, Đăng Dương sau khi
chật vật trốn thoát khỏi tay bọn hắn, thế nhưng không những không ba chân bốn
cẳng tháo chạy khỏi thành Lang Sa mà còn ngược lại, đi đến ngay trước mặt bọn
hắn, nhàn nhã ăn thịt, uống rượu, nghe kể chuyện vui.

Và do thế, hai bên đã không nhận ra nhau, vậy cho nên Đăng Dương cũng không có
gì mà cần phải vội vàng, tiếp tục gọi thêm một bình rượu và một đĩa mực khô
nữa, từ từ nhâm nhi cho đến hết đêm.

-------------

Vài tiếng sau đó, khi mà từng cơn phong bạo bắt đầu càn quét không gian, tại
một nơi vô định bên trong sa mạc Quan Tài, Đăng Dương thoải mái nằm dài bên
trong hang động mà hắn tự đào, ánh mắt rơi trên hai màn hình không gian ba
chiều đang huyền phú trước mặt.

“AI, lọc cho ta những môn Địa giai công pháp Lôi hệ” Đăng Dương nhìn một chút
vào con số 1983 điểm Tích Lũy của bản thân, thong thả nói

< Đã lọc xong, Địa giai công pháp Lôi hệ mà ngài có khả năng học tập bao gồm:…



< Địa giai sơ cấp công pháp – Cuồng Lôi Công, giá 725 điểm Tích Lũy, có tác
dụng gia tăng tính chất cuồng nộ của Lôi hệ đấu khí, khi thi triển công pháp
đến tận cùng, ngài có thể tạm thời kích phát trạng thái cuồng nộ, gia tăng chỉ
số Sức Mạnh lên gấp đôi trong một khoản thời gian ngắn >

< Địa giai sơ cấp công pháp – Cửu Lôi Trùng Thần Công, giá 785 điểm Tích Lũy,
giúp cho người tu luyện mở rộng thể tích đan điền thêm gấp hai lần, qua đó gia
tăng số lượng đấu khí mà cơ thể có thể tích trữ lên một con số thiên văn, hùng
hồn bất tận, dùng mãi không hết, cực kỳ tích hợp để thi triển hàng loạt võ kỹ
cường đại mà không sợ đấu khí suy kiệt >

< Địa giai trung cấp công pháp – Tam Kiếp Chấn Lôi Công, giá 1560 điểm Tích
Lũy. Một khi tu luyện loại công pháp này, đấu khí trong cơ thể sẽ được biến
hóa thành ba chủng loại khác biệt, ứng với Tam Kiếp. >

< Tam Kiếp này, mỗi một Kiếp đều có uy năng không hề thua kém bất kỳ một môn
Địa giai sơ cấp công pháp nào, có thể sinh cũng có thể diệt, có thể riêng lẻ
vận chuyển hoặc đồng thời vận chuyển, liên tục tuần hoàn, đối ứng lẫn nhau,
hợp hợp khắc khắc, khắc khắc hợp hợp. Một khi Tam Kiếp cùng hiện, Chấn Lôi sẽ
sinh, hủy thiên diệt địa, đơn giản chỉ là một cái bún tay >

< Địa giai cao cấp công pháp – Long Dương Càn Lôi Công, giá 4100 điểm Tích
Lũy. Tu luyện môn công pháp này, đấu khí trong cơ thể sẽ sinh ra linh tính,
hóa hình Chân Long, quần tảo thiên hạ uy chấn bát phương, dù là cường độ, tính
chất cho đến uy lực của Đấu Khí, không gì không đạt đến trạng thái chí cao vô
thượng của Phàm Thể, cách Nguyên Thể chưa đến một bước chân >

Cẩn thận lắng nghe cũng như đọc rõ công năng bá đạo của từng môn công pháp,
Đăng Dương âm thần suy tính trong đầu, lẫm nhẩm nói

“Khi trước mình tu luyện Lôi Đạo Công, mặc dù chỉ là một môn Nhân giai sơ cấp
công pháp mà thôi, thế nhưng lại tốn của mình một khoản thời gian không hề
nhỏ, tính đi đính lại thì cũng hơn ba tháng mới có thể luyện đến đại thành”

“Hiện tại chính là thời điểm chọn lựa công pháp tiếp theo, có lẽ mình không
nên quá mức tiết kiệm, chọn một loại công pháp tốt tốt một chút để mà chuyên
tâm tu luyện, miễn cho sau này phải mất thêm một khoản thời gian nữa, chuyển
đổi từ công pháp cấp thấp đến công pháp cấp cao”

Dừng một chút, Đăng Dương nói tiếp

“Còn về việc học tập thêm võ kỹ cao giai, có lẽ đợi đến khi sự kiện phế khi Cổ
Loa kết thúc thì mới được”

“Dù sao chỉ với 1980 điểm Tích Lũy hiện nay của mình, nhiều lắm cũng chỉ mua
được một cuốn Địa giai sơ cấp công pháp và một môn Địa giai sơ cấp võ kỹ mà
thôi. Nếu đã như vậy thì không bằng mua luôn một cuốn Địa giai trung cấp võ kỹ
cho rồi!”

“So sánh tương quan hai bên, rõ ràng vế sau càng lợi hơn vế trước. Hơn thế
nữa, cái Tam Kiếp trong Tam Kiếp Chấn Lôi Công này, nghe qua có vẻ vô cùng lợi
hại, rất có thể ẩn chứa bên trong một môn Địa giai trung cấp võ kỹ cũng không
chừng, ha ha, ai biết đâu được a!”

Sau khi đắng đo trên dưới một hồi, Đăng Dương cuối cùng cũng làm ra quyết định
cuối cùng, dứt khoát nói

“AI, ta chọn mua cuốn Địa giai trung cấp công pháp – Tam Kiếp Chấn Lôi Công”

< Đã mua thành công Địa giai trung cấp công pháp – Tam Kiếp Chấn Lôi Công,
khấu trừ 1560 điểm Tích Lũy >

Âm thanh thông báo của AI vang lên, ngay lập tức, tại màn hình ba chiều hiển
thị kho đồ, một cuốn sách màu trắng lẳng lặng xuất hiện, bên trên mặt bìa lại
có ba vòng xoáy với ba màu sắc khác nhau, không ngừng luân chuyển xoay tròn,
làm cho cuốn sách này không khác gì một sinh vật sống thực sự, cực kỳ quỷ dị

< Hiện tại ngài vẫn còn 423 điểm Tích Lũy, có muốn mua gì nữa hay không? Ví dụ
như… kỹ năng Đồ Tể chẳng hạn >

Nghe AI hỏi, Đăng Dương thoáng vuốt cằm một chút, nghĩ nghĩ rồi cười khẽ nói

“Ngươi mà không nhắc thì ta cũng quen bén mất, bỏ qua một cái kỹ năng bá đạo
như này, quả là một sai sót không thể tha thứ”

“Vậy thì còn đợi gì nữa, AI, mau giúp ta mua kỹ năng Đồ Tể đi. Lần tham gia
phế khu Cổ Loa này, chắc chắn mạng người chết trên tay ta cũng sẽ không ít,
vậy thì tại sao ta lại không tận dụng chỉ số Sát Lục có được từ những mạng đó,
thông qua kỹ năng Đồ Tể, gia tăng gấp đôi hay thậm chí gấp bốn lần sức mạng
bản thân.”

“Đến lúc đó, không biết chừng còn có thể chiến một trận với Võ Tướng cao cấp
cũng nên, hắc hắc, thật là có chút mong đợi đi à nha!”

< Kỹ năng Đồ Tể, giá 200 điểm Tích Lũy, đã mua thành công >

< Ngài có muốn ngay lập tức học tập Nhân giai trung cấp công pháp – Tam Kiếp
Chấn Lôi Công và kỹ năng Đồ Tể? >

“Ừ!” Đăng Dương không chút do dự, liền gật đầu

< Ngài đã học tập thành công Địa giai trung cấp công pháp – Tam Kiếp Chấn Lôi
Công, độ thành thạo là 8%, chỉ số Sức Mạnh cộng 10 điểm, giới hạn Đấu Khí tăng
50 điểm >

< Ngài đã học tập thành công kỹ năng Đồ Tể, không có độ thành thạo. Kể từ lúc
này, ngài đã có toàn quyền kiểm soát sự bùng nổ sát khí của bản thân >

Mặc dù đã dự đoán từ trước, thế nhưng ngay tại khi Đăng Dương nghe AI thông
báo, vừa học tập thành công Tam Kiếp Chấn Lôi Công liền gia tăng đến 10 điểm
Sức Mạnh thì không khỏi cắn răng chửi thề một tiếng, hưng phấn không thôi.

“Ôi con mịa nó, quả không hổ danh là Địa giai trung cấp võ kỹ, vừa mới học tập
thôi, độ thành thạo còn chưa đạt đến 10% mà đã được cộng thẳng 10 điểm vào chỉ
số Sức Mạnh, hoàn toàn ngang bằng với khi mình tu luyện Lôi Đạo Công đến cảnh
giới đại thành!”

“Hài, quả không hổ danh tiền nào của nấy, một cái chỉ có giá 15 điểm Tích Lũy
làm sao so sánh được với cái có giá 1560 điểm Tích Lũy chứ?”

Cười một hồi, Đăng Dương thoáng cái lắc đầu cảm khái, nhưng vừa mới lắc đầu
xong, hắn lại không nhịn được mà tiếp tục sung sướng cười to, âm thanh phát ra
còn có mùi vị điên rồ.

“Khà khà, cứ theo đà này mà tu luyện đi lên, đạt đến cảnh giới Tiểu Thành rồi
Đại Thành, không biết chỉ số Sức Mạnh của mình còn được công thêm bao nhiêu
nữa đây, có khi là 100 điểm luôn cũng nên, a ha ha ha, mu ha ha ha!”

Phải mất một lúc sau, Đăng Dương mới từ trạng thái phấn khích khôi phục được
bình thường, sau đó hắn lại khẽ chuyện động tâm thần, lấy viên Đại Địa Chi Tâm
ra khỏi túi đồ hệ thống, cầm gọn trên tay

“Công pháp đã học rồi, vậy thì chỉ còn lại việc triệu hồi Tinh Linh mà thôi”

Tiếp đó, Đăng Dương liền ngồi xếp bằng ngay ngắn trên mặt đất, hai mắt chậm
rãi khép lại, Hải Kình Hồn Thuật bắt đầu huy động bên trong đại não, nhanh
chóng truyền đại lượng linh hồn lực vào Đại Địa Chi Tâm trên lòng bàn tay, cẩn
thận từng li từng tí, khắc họa lên một đồ án cực kỳ phức tạp và huyền bí, mang
hình dáng có chút giống với một ngôi sao ma thuật sáu cánh.

Đồ hình huyền bí được Đăng Dương cẩn thận vẽ ra này, không gì khác chính là ma
pháp triệu hồi Tinh Linh mà hắn đã từng học được tại thời điểm trở thành Tinh
Linh Pháp Sư.

Trong không gian im lặng tuyệt đối, chỉ có tiếng phong bạo gào thét vi vu
ngoài cửa động, từng giây từng phút cứ thế trôi đi, mà ngôi sao ma thuật sáu
cánh cũng theo đó nhanh chóng thành hình.

Cuối cùng, sau khoản nửa tiếng đồng hồ không ngừng cẩn thận khắc họa, Đăng
Dương cũng đã vẽ xong đường nét cuối cùng ngay tại vị trí trung tâm đồ án.

Nét bút vừa thành, ngôi sao ma thuật sáu cánh liền lóe lên hào quang sáng chói
như mặt trời, sau đó, từ bên trong Đại Địa Chi Tâm, một luồng hấp lực phô
thiên tái địa bắt đầu cuồng quét khắp bốn phương tám hướng, như điên như dại
mà ra sức hấp thu Thổ hệ đấu khí từ khắp mọi nơi.

Cùng lúc đó, tại thế giới thực, chỉ thấy khắp phương thiên đại, hàng trăm
luồng đấu khí thổ hệ vàng nâu như đất, xác sơ thô ráp, tựa như từng cột đá
cuội thô to ầm ầm phá nát không gian, không ngừng từ dưới lòng đất, trần động,
vách động và cả bầu trời bên ngoài động khẩu, nối đuôi nhau gào thét kéo đến
rồi cuối cùng, ào ạt chui vào cơ thể Đăng Dương.

Mà cũng giống như lần triệu hồi Băng Phách Tinh Linh trước kia, theo từng
luồng đấu khí thô ráp nhập vào, trên cơ thể Đăng Dương cũng nhanh chóng kết
thành một tầng bụi cát phi thường cứng rắn, chưa đến vài phút thời gian thì đã
hoàn toàn hóa thành một bức thạch điêu phi thường sinh động.

Chỉ là bức thạch điêu tinh mỹ này cũng không tồn tại được bao lâu, khoảng mười
phút sau, một âm thanh nứt vỡ nho nhỏ vang lên trong không gian tĩnh lặng, tại
vị trí mi tâm của hắn, một vết nứt rạn bắt đầu hiện ra trên bức thạch điêu,
sau đó chỉ trong nháy mắt, đã lấy một tốc độ cực nhanh lan tràn ra bốn phương
tám hướng, bao phủ khắp cả thân thể, và rồi…

Xoảng!

Lớp đá bao phủ Đăng Dưỡng bạo liệt mà bổ tung thành hàng vạn bụi cát li ti, mà
ngồi chính giữa ngàn vạn bụi cát đó, đôi mắt luôn nhắm nghiền của Đăng Dương
cũng đột ngột mở bừng ra, sâu trong đáy mắt hắn, một đồ án vô cùng phức tạp có
hình dáng như ngôi sao ma thuật sáu cánh chậm rãi xoay tròn.

Hít sâu một hơi, Đăng Dương dõng dạc quát lớn

“Lấy Đại Địa Chi Tâm làm trái tim, lấy Thổ Hệ đấu khí trong thiên địa làm da
thịt, ta triệu gọi Trường Sinh Môn, ban sự sống cho Tinh Linh của ta!!!”


Hào Quang Mặt Trời - Chương #225