Tấn Cấp ......... Tạp Dịch Đệ Tử !!!!!!!!!!!!!!.


Đúng như những lời của các lão bá nói quả thật dùng thân thể nhanh nhẹn của
hắn đi theo lời của các lão bá đúng là mất cả nữa tháng mới đến được thành
thị. Ven qua khu rừng hắn tiến đại thành là cái thành lớn thứ 2 trong quốc gia
Trấn Thạch Thành.

Lấy đại lục Kim rộng lớn chia làm 11 quốc gia, có gần 5 6 ức dân là con số
khủng khiếp, cho thấy dân cư đông đúc thế nào. Quốc gia hắn sống xếp hạng tiềm
lực đứng thứ 2 tên là Vạn Kim. Nơi đây dân cứ đông đúc vô cùng. buôn bán hàng
tấp nập, tiếng ồn ào làm át cả không khí.

Mỗi quốc gia như vậy lại có hàng trăm học viện tu chân, mỗi học viện tu chân
này đều thu phí của học sinh để đóng góp cho tài nguyên quốc gia hình thành
nguyên khí, tiềm lực cho mỗi quốc gia, ở trong cái Trấn Thạch Thành này tồn
tại một đỉnh cấp học viện xếp thứ 2 ở Vạn Kim này, mà đúng lúc hôm này lại là
ngày chiêu sinh của học viện, không khí nơi đây đây náo nhiệt đến mức ồn ào.

Dương Hạo gặp một lão bá bán hồ lồ ngào đường : " Lấy cho tiểu tử một cành ạ,
thứ hỏi lão bá hôm nay là ngày gì mà sao náo nhiệt khôn nguôi như vậy, tựa hồ
có rất nhiều người lạ đến nơi đây hôm nay". " Đây là của ngươi, tiểu tử nhà
người vừa từ dưới đất chui lên à, đây là đại thế sự của Trấn Thạch Thành, Đệ
Nhất Kim Quốc đỉnh cấp học viện mỗi 2 năm tuyển sinh kí danh đệ tử ".

" Thứ hỏi lão Bá có thể cho tại hạ chút ít thông tin về lần tuyển này, tiểu tự
ngu muội mong được khai thông " . " Nói người là tiểu tử từ dưới đất chui lên
quả không sai, ta đây vừa bán hết hàng liền chỉ giáo người một chút, cuộc thi
này mỗi năm diễn ra 2 lần thu hút không dưới chục vạn học viên muốn tiến cấp
tu chân. Bao gồm 2 phần thi, phần đầu là bước qua Linh Cổng Đại Năng, phần hai
là đi trên Cầu Mây. Tiểu tử nhà người không tự lượng sức đừng mơ tiến vào thế
giới tu chân". Lão bá luyên thuyên về cuộc thi tựa hồ 3 ngày chưa nói một mạch
kể hết cho Dương Hạo.

Linh Cổng Đại Năng thật ra là một cổng cảm nhận, ai bước qua cổng này nếu có
khả năng tu chân, coi tiềm lực coi phẩm chất coi huyết mạch, Linh Cổng sẽ hiện
hào quang coi như ngươi có khả năng tu chân liền qua bước một, không hiện liền
đuổi đi. Linh Cổng này không có khả năng điều tra tu vi mà chỉ như một cảm
giác người có hay không khả năng tu chân. Vì quá nhiều học sinh gần chục vạn
vì vậy học viện thiết kế 10 cổng đại năng cùng hằng trăm hộ pháp canh gác,
người nào bước qua hiện hào quang liền tấn nhập vòng sau người nào không hiện
liền đuổi đi, tựa hồ việc này mất gần 2 ngày trời. Hôm nay đích xác là ngày
thứ 2 cũng là ngày cuối cùng.

Dương Hạo thoắt chân nhanh như cắt chạy hết tốc lực về phía học viện ạ. " May
quá vẫn còn kịp, trời còn thương ta hahaha" . Đi đến phía báo cáo học viện hắn
tùy tiện nói tên và nơi hắn sinh ra. " Tiểu tử tên là Dương Hạo, xuất thân từ
làng Sâm Nhị phía bờ rừng bên kia dãy núi lim " . Thật ra hộ pháp cũng chỉ
điền tên và cho đi vào vì quá nhiều học viện nên cũng không truy xét rõ từng
người một.

Đi vào phía Linh Cổng Đại Năng, là cái cổng to rõ dài vuông vắt trên có hình
chân Quy rất uy nghiệm làm bằng đá thạch màu xanh biếc trông cực kỳ quý báu.
" Đã đi qua 2 lần mà vẫn không đủ tiềm chất, 2 năm sau ta lại quy lại "
" Haha, may mắn ta đã được hào quang của Linh Cổng, phụ thân sau này con sẽ
báo hiệu cho phụ thân ạ" .
" Cái gì, lại thất bại " ." Thật là quá quắt sao ta lại thất bại thế này" ....

Tiếng người nói ồn ào quả thật là náo nhiệt, mặc là sắp đến đêm nhưng người
vẫn còn đông đúc, đợi một hồi cũng đến lượt hắn bước qua. " Chết tiệt từ đó
đến giờ ta có biết tu chân là gì, hôm nay đi xem náo nhiệt, sẵn tham dự nơi
đây cũng là có chốn ăn chốn ở ạ, tiểu tử như ta cũng phải là lo chuyện trưởng
thành không phụ lòng lão gia gia, nếu ta có thể ở đây làm một vị quản bếp thì
thật là không lo ngại về sau ".

Hắn bước qua, quả nhiên là linh quang xuất hiện, tựa hồ có chút sáng chói,
những kẻ phàm phu cũng chẳng phát hiện được chuyện này chỉ có cao tầng trưởng
lão thì may ra phát hiện. Nhưng việc thu nhập kí danh đệ tử này thì thứ lỗi
trưởng lão chẳng quan tâm đâu ạ.

Thuận lợi tiến vào cửa ai thứ 2 cũng là cửa ải khó nhất, để tiến cấp vào học
viện ạ, Có chục vạn thiếu niên tham gia sát hạch Linh Cổng Đại Năng thì số
người còn lại ở đây chỉ là chưa đến 1 vạn ạ, nhưng như vậy cũng là rất đông
đúc rồi. Dương Hạo còn nhớ rõ cái gọi là Cầu Mây mà lão bá bá đã nhắc đến.

Tôn Sứ Hộ Pháp dùng khí lực áp chế vạn thiếu niên, mọi thiếu niên đang cười
nói liền đột ngột rung sơ và câm nín. Phía bên Tôn Sứ Hộ Pháp Là Trần Sứ Hộ
Pháp liền cười nói " lão Tôn lại ỷ lớn ăn hiếp nhỏ rồi, thiệt là mất mặt lão
phu ". Mặc kệ tiếng nói trêu trọc của Trần Sư Hộ Pháp, Tôn Sư Hộ Pháp dùng
tinh lực thôi thúc giọng nói, âm vang cả vạn trượng " Vòng đầu là Linh Cổng
Đại Năng khảo sát các người có hay không khả năng tấn cấp tu chân, còn vòng 2
là khảo sát thực lực đích thị của các ngươi, có khả năng thôi chưa đủ phải có
đẳng cấp thực lực nữa thì mới mong tiến nhập học viện. Lấy Cầu Mây làm thước
đó nếu các người tiến được từ bậc 16-25 liền có thể tham gia kí danh đệ tử, từ
25 -> 50 liền gia nhập kí danh đệ tử, từ 50->55 liền là có ban thưởng hậu hỉ
và tiến cấp ngoại môn đệ tử " .

Học viện có quy định riêng của học viên không có khái niệm vượt cấp ở đây,
luôn là các cuộc khảo hạch gắt gao để tiến cấp từ bậc một. Lấy ví dụ từ Tạp
dịch đệ tử, Ký danh đệ tử, có thể tiến cấp Ngoại môn đệ tử, từ ngoại môn có
thể tiến cấp nội môn. Tất cả đều thông qua sát hạch. Nội môn lại chia thành 3
cấp bậc là nội môn phổ thông, chân truyền, hạch tâm. Đạt được chân truyền có
thể thông qua sát hạch, còn để đặt được hạch tâm thì trăm phần là phải vì tông
môn đổ máu ạ.

" Ta thà chết cũng phải tiến cấp kí danh đệ tử" .tiến gào thét xé cả không
gian, cho thấy con người nơi đây tham vọng, cầu tiến thế nào.
" Ta phải là ngoại môn đệ tử" .
" Đang chết bậc 25 thật sự quá khó "
" Đúng là Cầu Mây, khảo sát quá khó khắn ạ " .

Dương hạo đặt chân lên Cầu Mây, cảm giác Cầu Mây mang trong mình một trọng lực
lĩnh vực, hút lấy chân mình dinh chặt vào nhau. Nhưng đối với người khác là
vậy, đối với một Dương Hạo ngày ngày săn bắt khả năng nhạy bén, thích ứng của
hắn là quá sức tuyệt vời, hơn nữa mang trong mình huyết mạch nhất dòng, 106
khai mạch, há chẳng phải là dân thường. " Ta thấy đi cái này có khó khăn quá
đâu, nhưng mà ta không muốn cho người khác biết ta tài giỏi đâu ạ, ta phải giả
vờ đâu khổ ạ " . Dương Hạo nghĩ thầm liền lẩm bẩm " Đau quá chết ta rồi" , hắn
từng bước từng bước một tiến cấp, từ bậc 15 -> đến bậc 20 người ta nghe tiếng
Dương Hạo là rõ ràng nhất là đau khổ nhất ạ. Mỗi lần tiếng lên một bậc là hắn
la toáng cả lên làm như sợ người khác không biết mình đau ấy. " Đau chết ta
mất, quái quỷ Cầu Mây này thật sư là muốn giết người ạ " . Ấy vậy mà hắn tiến
đến bậc 24 liền giả bộ.............................. ngất xỉu. Thực lực của
hắn cho dù tiến đến bậc 50 vẫn là chuyện trong tầm tay không chút khó khắn ạ.

Một toáng ngoại môn đệ tử mang cán khiên hắn ra ngoài liền nghe tiếng chúc
mừng " Chúc mừng tân tiểu tạp dịch đệ tử " . Mặc dù đang ngất xỉu hắn cũng âm
thầm cười mãn nguyện .


Hạo Đế Đan Dược Sư - Chương #5