" Đây là có chuyện gì xảy ra??? "
Rai sững sờ.
"Đây rõ ràng không phải là đôi tay của ta." thử sờ lên mặt của mình.
Nhỏ và khuôn mặt bầu bầu, nhéo thử một cái. Có cảm giác nha.
" Hệ thống. Ta biết mi đang ở đây. Cho ta lời giải thích hợp lý." một luồng
khí tức nguy hiểm như có như không.
" Cái này... Cái này là không gian khi chuyển đổi đến thế giới này gặp phải
ảnh hưởng bước sóng nhảy vọt không báo trước, dù sao cũng không phải là không
gian phong bạo, chỉ khiến ngài nhỏ đi và sức mạnh và tốc độ giảm xúc một tí
thôi, nhưng tinh thần lực của ngài thì vẫn bình thường. Và thật không may ngài
và Frankenstein lại rơi xuống vào cùng một thời gian nhưng không cùng địa
điểm, nhưng ngài đừng lo, ta có chuyển cho hắn cốt truyện thế giới này rồi. Ha
ha ha" Hệ thống cười gượng nói.
" Chuyển cho ta cốt truyện thế giới này." Rai im lặng suy nghĩ một chút rồi
nói.
" Được ".
Câu chuyện được bắt đầu từ cậu bé tên Gon Freecss....
~~~~~~~Ta là đường ranh giới đang kể cốt truyện ~~~~~~~
Rai thử cảm nhận xung quanh, không nhìn thì không biết, xung quanh chỉ có thể
hình dung bằng cụm từ "cá lớn nuốt cá bé". Lòng người ở đây là không có, chỉ
có giết hoặc bị giết. Không có sự thương hại ở đây.
Gần đó là một cuộc đấu tranh giành giựt một nửa cái bánh mì mốc đã lên rêu
xanh và đầy bùn đất, đứa nhỏ tóc vàng đang cố gắng che chắn nhét bánh mì vào
áo. Hai đứa khác lại không chút nương tay, đứa nhỏ hơn cầm đá đập vào đầu đứa
bé ấy. Thằng lớn hơn thì đang xé áo lấy đi ổ bánh mì. Đến khi đứa bé đó đã
không nhúc nhích nữa, máu từ đầu chảy ra trên đất, thằng bé lớn hơn mới cúi
xuống chạm vào bánh mì, thằng nhỏ hơn không biết từ đâu móc ra trong đống rác
cây dù đã gảy, dùng đầu nhọn đâm vào hốc mắt của thằng kia với tốc độ rất
nhanh.
Qua một khoảng thời gian, thằng bé nhỏ hơn lấy đi bánh mì và ăn hết nó. Thằng
bé nhìn chằm chằm vào 2 cái xác, lưỡng lự rồi làm quyết định. Lôi đi xác thằng
bé lớn hơn mình và lẩm bẩm.
" Thật đáng tiếc, chỉ có thể lôi được một đứa. Nhiêu đây chắc đủ ăn một tuần".
Rai chỉ lẳng lặng nhìn thân hình nhỏ dần dần biến mất ở sau đống rác chất cao.
Cậu không tham dự vào cuộc chiến này, vì cậu biết đây chính là Lưu Tinh Phố
cách sinh tồn. Đây cũng không phải ai đúng ai sai, mà đây chính là sinh hoạt ở
nơi này. Mục nát, dối trá và độc ác.
" Nhìn đã lâu rồi, có thể ra gặp mặt không? " Rai xoay người lại, nhìn về một
hướng nào đó nói.
" Ha hả. Một con chuột nhỏ lại có thể phát hiện ra ta. Không tồi, ta đang
thiếu chút vật thí nghiệm để thử một tí vài loại tra tấn mới. Nghĩ đến trên
khuôn mặt xinh đẹp kia nước mắt, thống khổ, đau đớn và cầu xin tha thứ. Khiến
ta rất vui vẻ đó." Giọng nói vang lên mang theo điên cuồng và bạo tàn lại có
sự vui vẻ.
Một thân ảnh bước ra. Toàn bộ được bao bọc trong áo dài đen có thêm khẩu trang
che kín nửa khuôn mặt phía dưới, tóc xanh đen chẻ mái hai ngôi. Lại cầm thêm
một cây dù được thiết kế đặc biệt dùng trong chiến đấu.
Hai người cùng nhìn nhau.
Feitan nhìn đối diện đứa bé. Chỉ khoảng 12, 13 tuổi tóc đen dài ngang vai,
khuôn mặt nhỏ nhắn sạch sẽ, quần áo nhìn qua rất đẹp và không tầm thường. Đặc
biệt là đôi mắt đỏ nó khiến Feitan nhớ đến bộ tộc mắt đỏ nào đó mà cả nhóm
mình đã từng giết rồi lấy đi mấy tròng mắt , rõ ràng là đã xử lý sạch sẽ ai dè
còn có con cá lọt lưới may mắn sống sót. Khí chất của kẻ này thật sự không
giống với những tên mà mình đã giết, đây rõ ràng là được sống trong môi trường
giáo dục của quí tộc. Chỉ đứng ở đó thôi cũng khiến cho người ta không thể dời
mắt được. Một kẻ như thế sao lại đến nơi như thế này. Feitan nghi hoặc.
" Mặc kệ. Cứ mang về cho đội trưởng xem thử là được." Suy nghĩ chi cho mệt óc.
Tuy ngoài miệng thì nói lời độc ác. Thậm chí còn giả bộ thả ra sát khí. Trong
lòng lại nghĩ nhiều đến thế.
" Một con người thật thú vị" Rai thầm nghĩ.
Vừa mới gặp mặt Rai đã biết đây là ai rồi. Lại nghĩ đến cốt truyện. Rai sử
dụng tinh thần lực xóa đi ký ức về cuộc gặp mặt này. Đây không phải thời điểm
dây dưa với lũ nhện này.
( Giải thích một chút: Rai tinh thần lực rất mạnh nên có thể đọc được suy nghĩ
và làm ảnh hưởng đến tâm trí con người, giống xóa ký ức hoặc thay đổi ký ức
của người khác. Giống giáo sư X trong phim Dị nhân ấy. Cho nên không liên quan
gì đến thiên phú chủng tộc nha các bạn. Cũng không hiện lên hệ thống luôn. Đây
là thực lực của Rai.)
Khi Rai đã rời đi sau, Feitan đã tỉnh lại. Mê mang nhìn xung quanh, đây là
đâu? Ta đang làm gì ở đây?
Trở lại với nhân vật chính của chúng ta Rai. Sau khi kiểm tra thời gian thì
biết còn khoảng 2 tháng nữa sẽ đến kỳ thi Hunter và cốt truyện sẽ bắt đầu.
Phải tìm cách tham gia cuộc thi và có thể Frankenstein sẽ ở đó. Với sự thông
minh của người hầu mình, Rai thật không kinh ngạc nếu có thể nhìn thấy
Frankenstein trong cuộc thi đó chút nào.
Hiện tại, cậu đang có chuyện quan trọng phải giải quyết.
Rai tiếp tục nhìn chằm chằm con đường kia. Rõ ràng cậu đã đi qua nó 5 lần rồi.
Thậm chí để chắc ăn cậu cũng đã làm dấu. Tại sao vẫn là nơi này?
" Rõ ràng đã nói là bên phải sao lại chạy qua bên trái? Đã không phải con
đường này thì tại sao vẫn cứ chạy vào đó thế? Cho dù đã tái tạo lại cơ thể
nhưng bệnh mù đường bẩm sinh cũng không thay đổi à" Hệ thống ngán ngẩm lên
tiếng.
" Nếu ta nói, ta thật sự cũng không biết tại sao? Ngươi sẽ tin chứ " Rai mặt
đen thui nghĩ.
Cảm tạ Quanlieu123 đã tặng nguyệt phiếu và buff. Tks