Cảm tạ [email protected] nhờ phần góp ý kiến
lịch sự và không ném đá mình. Chương này tặng bạn!!!
" Vận khí của ngài đã rất nghịch thiên rồi có 2 vật phẩm Đỉnh cấp Sử thi và
Trác Việt như thế là rất tốt rồi." Cố nén cười đến nội thương Hệ thống nói.
" Hình như còn có Tinh điểm là dùng như thế nào? Là để mua hoặc trao đổi sao?"
" Đúng rồi, tinh điểm dùng để mua sắm trong Khu vực Thương phẩm, nhưng hiện
tại ngài vẫn chưa tích đủ tinh điểm kích hoạt . Phải có 10.000 điểm mới có thể
sử dụng chức năng này. "
"Ừ. Còn thẻ nhân vật chỉ định có thể chỉ định bất cứ ai cũng được hay sao?"
Ánh mắt Rai lóe lên một chút vẻ phức tạp hỏi.
" Có thể. Nhưng yêu cầu phải biết hình dáng và khí tức của người đó mới được."
"Nếu đã như thế. Ta kêu gọi Frankentein người hầu của ta. Ngươi sẽ đáp lại lời
kêu gọi của ta chứ?" Rai nhắm mắt lại và giơ tay nói.
Một lỗ đen nhỏ xuất hiện.
Frankentein lên sàn. Hoặc có thể nói là rớt xuống.
" Bịch"
Một vật thể nào đó đang mặc Pijama chấm bi xanh dương+ gối ôm Hello Kitty màu
hồng đã có mặt.
Một luồng sát khí bay lên ngùn ngụt gần như thành thật chất quanh không gian.
Kèm theo một vị ma vương đang ngủ ngon mà bị đánh thức.
Áp suất thấp mỗi khi thức dậy cộng với làm một Hiệu trưởng của một trường học
danh tiếng áp lực là đều không thể thiếu được.
Frankentein vừa mới giải quyết xong chương trình thi của trường học, còn 2 giờ
nữa là trời sáng. Vừa mới tranh thủ chợp mắt một tí. Đã có cảm giác bị quăng
cái " Bịch" xuống. Thật chua xót thoải mái a.
" Ông đây không bạo phát mi tưởng là Hello Kitty à?" Frankentein gân xanh nổi
lên điểm danh. Độc ác nghĩ.
Đầu hơi hơi choáng. Frankentein mở choàng mắt ra hướng về nơi đang có hơi thở
sự sống. Kèm theo một ánh mắt giết người. Và...
Không có sau đó.
Frankenstein ánh mắt không thể tin, gần như điên cuồng. Lại bình tĩnh, sau
cùng tự giễu. Rồi cầm gối ôm lẩm nhẩm " làm gì có chuyện chủ nhân đang ở trước
mặt ta chứ, người đã không còn nữa, giấc mơ này cũng không tồi cho lắm, giúp
ta có thể được trông thấy người lần nữa." lại nằm xuống nhắm mắt lại. Ngủ
tiếp.
"..." Rai
"..." Hệ thống
" Ngươi tính ngủ đến bao giờ." bình đạm nhưng nếu nghe kĩ sẽ có chút ít mang
cảm giác dở khóc dở cười.
" Âm thanh cũng thật giống nha~~~~" Không nhúc nhích.
" Ta cảm thấy lâu ngày không gặp lại, ngươi có vẻ xấu hơn hồi xưa nhỉ" Âm
thanh lại vang lên có chút ý cười.
Như mèo bị giẫm lên đuôi. Ngồi phắt dậy " Ai nói ta xấu? Ngươi mới xấu, cả nhà
ngươi đều là đồ xấu... xí " khóe môi giựt giựt lỡ nói hết câu.
Frankenstein dụi dụi mắt, nhìn lại, tiếp nhắm mắt rồi lại mở ra, thử nhéo nhéo
bắp đùi. " Uy, đau."
5 giây đứng hình.
" Chủ nhân!!!" Frankenstein run rẩy, khóe mắt đỏ lên, cay cay. Nhưng lại cố
nén lại kích động.
Rai khẽ mỉm cười ấm áp, vỗ vỗ vai tên nào đó đang cố gắng nín chảy nước mắt,
nhưng lại chảy nước mũi ra đấy.
" Ngài...ngài không phải là đã..." Frankenstein kích động nói năng lộn xộn.
Rai đành chờ cho tên này bình tĩnh lại. Sau đó, kể lại từ đầu cho tên này
nghe.
~~~~~~~~~~~Đường ranh giới đang kể lại ~~~~~~~~~~~
" Như vậy, ngài là người thừa kế Sáng Thế chi Thần và phải qua từng thế giới
để làm nhiệm vụ. Giống học hỏi kinh nghiệm phải không? Nếu như vậy, thần nghĩ
rằng những thế giới mà ngài đến sức mạnh tổng hợp sẽ không quá mạnh nhưng cũng
không quá dễ dàng. Sẽ không uy hiếp đến tính mạng của ngài và thần nghĩ rằng
mỗi một thế giới ngài đi qua sẽ có dính dáng đến những con người đặc biệt là
mắt xích của thế giới đó. Như vậy để cho an toàn, thần đề nghị mỗi khi ngài
qua một thế giới khác. Ngài phải yêu cầu Hệ thống cung cấp cho ngài nội dung
cốt truyện của các nhân vật đó, như thế chúng ta vừa không phá hỏng cốt truyện
dẫn đến hiệu ứng bươm bướm, lại không trêu chọc đến những thế lực lớn ở đó.
Ngài thấy được chứ? " Frankenstein khẽ đẩy mắt kính và bắt đầu phân tích tình
huống và cách xử lý thật rõ ràng và kĩ lưỡng.
"Không hỗ là người quan trọng, đầu não và đáng sợ trong Noblesse. Phân tích
thật đáng nể" Hệ thống gật gù nghĩ.
" E hèm. Xin lỗi đã phá tan cuộc trò chuyện của hai vị, nếu như không có
chuyện gì nữa. Chúng ta sẽ bắt đầu đến thế giới thứ nhất."
" Hunter x Hunter ".
Ánh sáng lóe lên Rai và Frankenstein đều biến mất.
" Mong rằng ngươi sẽ không để cho ta chờ quá lâu. Sự tình đã ngày càng trở nên
tồi tệ hơn rồi. Ta cần sự giúp đỡ của ngươi. Hãy nhanh lên." Một giọng nói rất
nhẹ phảng phất như có như không vang lên trong không gian.
Khi Rai tìm lại được ánh sáng và mở mắt ra. Khắp nơi là những đống rác khổng
lồ. Không khí mùi hôi thối bốc lên nồng nặc khiến cho người ta hít thở không
thông. Xung quanh lạnh lẽo, cho dù đang buổi sáng nhưng bầu trời vẫn luôn là
một màu xám ảm đạm. Nơi này mang lại cho Rai cảm giác như sự ruồng bỏ của thế
giới vậy. Không ánh sáng, không tương lai và càng không có hy vọng.
Nhìn ngắm một chút xung quanh. Bỗng có chút gì đó là lạ. Rai nhìn lên hai tay
của mình và....
" Đây là có chuyện gì xảy ra??? "