Nhìn con hàng nào đó nghẹn đến đỏ mặt. Hao "tốt bụng" vứt qua chai nước suối.
Uống gần hết chai nước, Rai thật muốn khóc không ra nước mắt. Sao lại có thể
chênh lệch nhiều như thế?
" Lần đầu gặp mặt ta tên Asakura Hao. Ngươi tên là gì?" Hao vui vẻ nhìn tên
nào đó vẫn đang ngu người nhìn mình.
Không có phản ứng.
" Uy? Tỉnh tỉnh, ta rất bình thường. Không có sở thích gay. Nhìn nữa, ta sẽ
nghĩ ngươi đang có ý đồ xấu với ta đấy." Hao tiến đến trước mặt Rai, hài hước
nói.
Rai rùng mình, thu hồi ánh mắt nhìn người thanh niên kia chằm chằm.
" Xin lỗi, vì đã thất lễ. Ta tên Cadis Etrama Di Raizel có thể gọi ta là Rai
cho dễ phát âm." Rai tự giới thiệu.
" Cadis Etrama? Đây là dòng họ sao? Lần đầu tiên, ta nghe đến cái dòng họ này.
Ngươi tại sao lại rớt xuống nơi này? Vả lại khi tìm thấy ngươi, áo quần đều bị
rách nát, mà lại trên người ngươi lại không có một vết thương nào? " Hao vừa
uống trà vừa như lơ đãng nhắc đến.
" Hệ thống. Truyền tải nội dung cốt truyện thế giới này" Rai không lập tức trả
lời câu hỏi của Hao, mà nhanh chóng trao đổi với hệ thống.
" Tin tức đã được truyền tải cho kí chủ."
" Trong hệ thống có Mangekyou Sharingan. Xin hỏi cần cấy ghép? " Hệ thống hỏi
ý kiến Rai.
" Cấy ghép Mangekyou Sharingan" do đã được hệ thống giới thiệu về Mangekyou
Sharingan, nên tác dụng phụ khi sử dụng nó liên tục sẽ dẫn đến mù lòa Rai cũng
hiểu. Nhưng không sao, có huyết thống Wolverine điểm tổn thương đó là không
thành vấn đề.
Rai khẽ vuốt vuốt mắt làm cho người ta tưởng cậu vẫn còn đang choáng nên cũng
không ai gây khó dễ gì cho cậu. Ánh mắt đau xót, rồi lại có cảm giác quái lạ.
Giờ nếu Rai có thể mở mắt ra, có thể chúng ta sẽ thấy đôi mắt của Rai đã không
phải là màu đỏ đơn thuần nữa mà sẽ có. Hình ngôi sao năm cánh và chính giữa
ngôi sao là hình mặt trăng khuyết nho nhỏ. Và con mắt kia cũng là ngôi sao năm
cánh, nhưng bên trong là hình kí hiệu mặt trời.
Đây rõ ràng không giống với bất kỳ một nhân vật nào sở hữu Mangekyou
Sharingan. Một đôi mắt hoàn toàn mới và cũng là khả năng mới của Rai.
( A a đọc đến đây, ta cũng rất tò mò muốn biết khả năng mới của Rai nha. Các
bác thì nghĩ thế nào? Sẽ hồi hộp không?)
" Hệ thống trong khoảng thời gian này sẽ chìm vào ngủ sâu để chữa trị. Tất cả
các vật phẩm đã được bỏ vào nhẫn Trữ Vật, kí chủ có thể tùy ý sử dụng. Khoảng
3 tháng sau, bắt đầu truyền tống trở về Hunter thế giới. Chúc kí chủ trong
khoảng thời gian này sinh hoạt vui vẻ. Bye bye. Khò...ò ...ò" Hệ thống máy móc
lên tiếng, kết thúc là một tràng ngáy "o ò ò".
" Thật hết nói " Rai cười khổ.
" Ta gặp phải tập kích của kẻ thù. May mắn chạy thoát, còn về phần thân thể
của ta. Thứ lỗi ta không muốn nói." Rai nhấp một ngụm trà nói.
" Khốn kiếp. Ngài Hao đã cứu ngươi. Ngươi tại sao lại...." một giọng nói bất
mãn lên tiếng.
" Mỗi người đều có bí mật, không cần phải ồn ào như thế." Hao nhẹ khoát tay
ngăn cản.
" Có thể cho ta biết đây là đâu không? " Rai hỏi thăm.
" Đây là khu vực ngoại ô Tokyo. Khoảng 4 tháng nữa sẽ tổ chức cuộc thi Shaman
King. Ta đang đi tìm kiếm xem anh trai sinh đôi của ta hiện tại ra sao." Hao
bình tĩnh nói.
Nếu không biết trước nội dung cốt truyện Rai chắc chắn sẽ tin tưởng đây là
cuộc tìm kiếm lại người thân đầy gian nan và cảm động.
Nhưng rất tiếc đối mặt với tên này Rai chỉ có " cảm cúm" chứ không "cảm động"
nổi.
" Với lại không biết tại sao. Ta lại cảm thấy linh hồn của ngươi lại không
phải là của con người. Ta cũng không thể đọc được trái tim ngươi đang nghĩ cái
gì. Ngươi sẽ cho ta biết, ngươi là cái gì không? " Hao mắt sắc bén, lạnh lùng
nhìn Rai như một thứ rất bé nhỏ.
" Trong lòng ngươi đã có thể đoán ra được ta không phải là con người, ngươi
cũng đâu có nảy sinh ý muốn tiêu diệt ta đâu. Mà vả lại trong khoảng thời gian
này ta cũng không biết đi đâu. Không thì đi chung đoạn đường với ngươi. Cũng
không tệ lắm nhỉ." Rai cũng không bị ánh mắt không cảm xúc của Hao dọa. Nhẹ
nhàng cười mà nói lại.
Và tất nhiên cậu sẽ không thừa nhận bệnh mù đường nghiêm trọng sẽ làm cậu lạc
trôi đến địa phương quái quỉ nào đó đâu.
" Hừ. Như theo ngươi mong muốn, miễn sao không phải nhân loại. Không phản bội
ta, thì ngươi đi cùng cũng không có vấn đề gì." Hao thu hồi ánh mắt lạnh lẽo,
mặt phút chốc thay đổi thành nụ cười ấm áp đầy nắng xuân.
Làm cho người khác có ảo giác, cái vẻ mặt vô cảm trước đó chỉ là nhìn nhầm.
Trong lòng Rai, chỉ càng thêm bất đắc dĩ. Hình như chính bản thân anh lại đụng
phải một con người khó lường rồi nha.
Tuy biết đi chung với nhóm Hao khiến mình không bị lạc đường và sẽ có thêm
nhiều điều thú vị. Nhưng thật sự anh rất muốn tránh xa kẻ này nha. Trở mặt còn
nhanh hơn lật bánh tráng, sau này không cẩn thận còn có thể bị bán lúc nào
không hay nha...
" Số ta thật khổ mà..." Rai ngửa đầu nhìn trời, khóc không ra nước mắt.
~~~~~~Chương 30 rồi!!! Cầu nguyệt phiếu, kim đậu!! Thưởng cho ta~~~~~~~