Quay lại cốt truyện với nhóm Trịnh Xá.
" Nơi đây thật không an toàn... Cùng di chuyển đến nơi khác nào." Trịnh Xá lên
tiếng nhắc nhở.
" Ừ. Tôi cũng cho đó là kiến hay." Thanh niên khoảng 28, 29 tuổi vừa kiểm tra
căn phòng đồng ý.
Cả đám cùng nhau thong dong ra khỏi nơi này. Trương Kiệt và Zero cùng nhìn
nhau cho ra kết luận.
Tên thiếu niên tuấn mỹ bình tĩnh đọc sách cùng người kiểm tra căn phòng lúc
nãy hẳn là đều có chút tài năng, ít nhất bọn họ cũng có tiềm chất để trở thành
nhân tài. Sau khi Sở Hiên rời đi, bọn họ cần nhất là nhân tài dạng quân sư có
thể phân tích bố cục, mặc dù Chiêm Lam về phương diện này cũng có tư chất,
nhưng so với Sở Hiên vẫn có chút không bằng.
"Không biết có phải hay không. Ta có cảm giác trên người chúng ta đều nhiễm
phải một loại khí tức âm lãnh, cả ta cũng nhiễm phải, đại khái là ấn ký của
chú oán... Nó dùng ấn ký này để tìm đến và giết chúng ta!" Trịnh Xá mặt hơi
xanh nói.
" Cái gì?.... Đã hết chưa? Vẫn còn hay không? " Chiêm Lam hét chói tai, phủi
phủi trên người.
"Hửm" Cả đám quay mặt lại nhìn hai người.
Chiêm Lam đỏ mặt, xoắn xuýt nắm nhăn góc áo. Chạy đi lên trước.
" Ha ha" Trịnh Xá cười gượng, cũng đi lên phía trước.
Mặc kệ nói thế nào, mọi người dùng tốc độ nhanh nhất chạy khỏi căn phòng này.
Bước chân ra khỏi cửa, Trịnh Xá trong lòng vừa thở phào một hơi thì trong
phòng lại tràn ngập một cảm giác áp bức kỳ lạ, cảm giác này làm hắn gần như
không thở nổi, nó đã vượt xa cảm giác áp bức khi đối diện với Alien ở bộ phim
kinh dị lần trước.
Khoa trương nhất chính là hắn thậm chí đến một cái bóng quỷ còn chưa nhìn thấy
mà đã gần như bị ép tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa, có thể thấy loại cảm
giác nguy hiểm này mãnh liệt đến mức nào.
Những tân nhân xuống trước đã đi mất. Sở Hiên và Rai cũng không thấy đâu.
Trịnh Xá bỏ súng tiểu liên vào trong Nạp giới, đang định an bài một chút cho
đám tân nhân, đột nhiên hắn thấy mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn về phía
tầng hai sau lưng hắn, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi khó tin.
Vô thức, Trịnh Xá cũng quay đầu lại, hắn nhìn thấy phía sau cửa kính trên tầng
hai... một nữ nhân toàn thân trắng bệch đứng dựa vào đó, đôi mắt đen nhìn chằm
chằm vào bọn hắn. Đó là một đôi mắt thế nào, Trịnh Xá hoàn toàn không thể hình
dung nổi cảm nhận của mình, phảng phất như có vô số oán hận ác độc ẩn giấu
trong dôi mắt đó, băng lãnh, chết chóc, khủng bố....
Đến khi Trịnh Xá phục hồi tinh thần, hắn lại cầm súng tiểu liên điên cuồng bắn
vào chỗ cửa sổ tẩng hai, nhưng sau khung cửa làm gì còn nữ nhân trắng bệch nào
nữa, chỉ có khung cửa bị đạn bắn tan nát cùng vách tường đầy lỗ đạn.
" Trịnh Xá, bình thĩnh một chút, chúng ta hiện tại rất an toàn! Mau đi thôi,
nói không chừng cảnh sát Nhật Bản sẽ lập tức tới đây!" Trương Kiệt và Zero
đồng thời một trái một phải kéo hắn lại, Trương Kiệt quát.
Nói xong, hai người kéo Trịnh Xá toàn thân đã gần như nhũn ra theo con đường
ra ngoài. Mắt thấy thấy căn nhà đã bị bỏ lại phía sau, Trịnh Xá ngoái lại nhìn
lần cuối, bóng dáng trắng bệch lại một lần nữa xuất hiện trên khung cửa sổ
tầng hai...
"Ngươi rất không bình tĩnh, khi gặp phải chuyện không thể giải thích được,
điều đầu tiên cần làm tuyệt không phải là hoảng sợ, mà phải cố gắng hiểu rõ
nó... ngươi may mắn có thực lực mạnh như vậy, hóa ra chỉ là một cái bao cỏ."
Thiếu niên tuấn mỹ này khi nói chuyện cũng không ngẩng đầu lên, nhưng thanh âm
vừa trong lại vừa cao, nghe như tiếng của con gái, hơn nữa da hắn mềm mại
trắng nõn, cơ hồ so với Chiêm Lam còn mịn màng hơn, mái tóc đen óng.
Vì hắn vẫn cúi đầu đọc sách nên không ai thấy rõ bộ dạng hắn rút cuộc là như
thế nào, chỉ có nhìn nghiêng bên mặt mà suy luận rằng nam hài này thật sự là
rất tuấn mỹ.
Trịnh Xá mặt hơi nóng lên. Ho khan một tí bắt đầu giới thiệu các thành viên
trong đội....
Sau khi làm quen với nhau xong, mọi người cùng nhau ra công viên ăn uống và
nhìn, ngó xung quanh.
Kỳ thật mọi người xem qua The Grudge đều biết, Quỷ Hồn trong bộ phim kinh dị
này không sợ ánh mặt trời, bất luận là ban ngày hay ban đêm tùy lúc có thể
chạy ra giết người, nhưng mọi người vẫn hi vọng có thể đứng ở chỗ sáng sủa.
Đây là một loại tâm tính kỳ lạ, dù biết rằng Quỷ Hồn không sợ ánh mặt trời như
nếu bản thân đứng giữa ánh dương quang, can đảm lập tức sẽ tăng lên nhiều.
Ngày qua ngày, những truyền thông đưa tin có vài cái chết kì lạ diễn ra gần
đây.
Cả đám sắc mặt tái đi. Vì những người có cái chết kì lạ kia, đều là những tân
nhân mới đến bộ phim này.
Tối đến ngày thứ năm khi mọi người đặt chân đến bộ phim này. Đột nhiên máy
liên lạc bên hông hắn rung động, hắn vội mở máy ra, tức thì bên trong truyền
ra một giọng nói quen thuộc.
"Ta là Sở Hiên …"
" Là Sở Hiên phải không? Ngươi đang ở đâu? Này?" Trịnh Xá vội vàng nói.
"….Nếu như các ngươi nghe thấy những lời này, như vậy cũng có nghĩa là ta và
Rai đã chết rồi, những lời này sẽ được phát đi sau khi ta chết được 12 tiếng,
lời nhắn cuối cùng này … có thể đến được với mọi người … cảm ơn."
"Để ta kiểm chứng phỏng đoán cuối cùng đi...."
"Vật lý không thể gây thương tổn? Ảo giác? Hay là...... Arnold, tấn công đi!"
"Quả nhiên...... Không có điểm thưởng, hơn nữa phải tích lũy thương tổn từ một
lượng lớn linh loại đạn, lúc đó mới có thể tiêu diệt một linh hồn thể..." Từ
trong máy liên lạc truyền ra giọng nói của Sở Hiên, đồng thời còn có rất nhiều
tiếng súng vang lên, Trịnh Xá vội đặt máy lên bàn trà trước mắt mọi người.
"Rai đang tấn công. Cái gì? Tại sao có thể như thế? Bị tê liệt..."
"... Không thể chạm vào, nếu không sẽ mất đi khả năng khống chế thân thể sao?"
"Phải công kích tất cả các bộ phận trên thân thể..." Tiếp theo lại một chuỗi
tiếng súng nổ liên tiếp vang lên, đồng thời còn truyền đến một thanh âm một
vật gì đó ngã đập xuống đất.
" Vẫn như cũ không có điểm thưởng, chẳng lẽ ý nghĩa của số bảy là ám chỉ..."
"Mỗi khi giết chết một lượt, thì Quỷ Hồn lượt tiếp theo càng mạnh hơn... Trước
mắt đã giết chết ba lượt, vậy lúc này là đại biểu cho lần thứ tư phải không?"
" Lượt thứ tư! Không! Không có điểm thưởng, không có bất cứ nhắc nhở gì, còn
có thể tiếp tục..."
Tiếp theo máy liên lạc yên lặng một hồi lâu, mọi người còn mơ hồ nghe được
tiếng một nam một nữ đang tranh cãi chuyện gì đó, tiếp đó nữ nhân kia hét lên
chói tai, sau đó không lâu chỉ nghe thấy tiếng dao chém vào thịt vang lên.
" Ảo giác? Hoặc có thể là... Bộ phận bị công kích sau khi biến mất liền tiến
vào trong ruột ta, làm thế nào vậy? Không phải vật lý cũng không phải cái gì
tinh thần công kích... Là loại công kích quỷ quái không cách nào dùng khoa học
giải thích được vậy."
" Không có khả năng không tồn tại, nói cách khác, lúc bình thường công kích
không có hiệu quả, chỉ trong nháy mắt khi ngươi tiến hành công kích mới có
thể..."
" Lượt thứ năm... Rai cũng không ổn rồi!" Khi Sở Hiên nói câu này xong, đột
nhiên từ trong máy liên lạc truyền đến tiếng "lục cục lục cục" nghe giống như
Quỷ Hồn áp vào máy liên lạc mà phát ra, âm trầm mà khủng bố.
"Là ẩn thân sao? Hoặc là... Đang ở trong cơ thể ta?"
"Đây là lượt thứ sáu sao? Từ trong cơ thể công kích nội tạng..."
"Đoàng đoàng!" Mấy tiếng súng vang lên, sau đó trong máy liên lạc truyền đến
tiếng vật gì đó nặng nề ngã xuống đất.
" Trịnh Xá, đây là gợi ý cuối cùng của ta... Cám ơn ngươi..."
Trạng thái liên lạc đến đây chấm dứt, tiếp theo từ máy liên lạc chỉ còn tiếng
tín hiệu điện tử "tít tít tít…"
"Sở Hiên…!"
" KHÔNG..."
THÔNG BÁO!!!!!!
Các bác!!!! Còn một ngày nữa. Mai ( 17/11) tối là bắt đầu câu hỏi cho các bác.
Khảo sát xem trình độ suy luận và kiến thức của các bác ra sao. Đến và tham
gia cùng ta nha!!!
~~~~~~~~~~~~~Cuối chương cầu vote 10đ~~~~~~~~~~~~~~~