Trong tất cả những người mới đến bộ phim lần này đều rất bình thường. Hầu hết
bọn họ đều không tin những lời nói của Chiêm Lam và cùng nhau giải tán hết.
Ngoại trừ ba người phản ứng có chút cổ quái, mười một người còn lại bắt đầu
trở nên nhộn nhạo, một người dẫn đầu đi xuống dưới lầu, tám người khác đi theo
hắn.
Phản ứng của ba người kia, trong đó một người không thèm quan tâm đến xung
quanh, ngồi tại chỗ đọc sách, đó là một thiếu niên khoảng mười lăm mười sau
tuổi, thoạt nhìn bộ dạng có vẻ nhã nhặn lịch sự.
Một người khác bắt đầu xem xét chiếu rơm và cửa giấy. Còn một người là một mỹ
nữ, nàng tựa hồ còn chưa tỉnh ngủ, mặc một bộ áo ngủ rất gợi cảm, duỗi lưng,
chỉ thấy ánh mắt mơ hồ, bộ dạng lười nhác.
"Ta có chút tin tưởng lời các vị nói, đây thật sự là bố cục lưu hành trong dân
gian Nhật Bản a, đường vân chiếu rơm và cửa giấy cũng là kiểu dáng tương đối
thịnh hành mười năm trước..." Nam tử đang cẩn thận quan sát cửa giấy và chiếu
rơm kia đột nhiên ngừng lại, hắn thở dài nói.
Mỹ nữ gợi cảm này chợt nhìn quanh một chút, bấy giờ mới phát hiện hoàn cảnh
không đúng, lập tức hét lên chói tai.
" Yên lặng " Rai đang nhức đầu không biết làm cách nào để tạo lỗ hỏng trong
cốt truyện này, nghe tiếng hét chói tai làm Rai đau đầu gấp đôi.
" Má ơi!!! Người đâu đẹp trai quá."Mỹ nữ im bặt, đỏ mặt nhìn Rai nghĩ.
Trịnh Xá đang định mở miệng nói chuyện, đột nhiên dưới lầu chuyền điến tiếng
gào của một người phụ nữ, đồng thời còn truyền đến lời nói của cô ta... đó là
tiếng Nhật! Người phụ nữa vừa nói tiếng Nhật này khẳng định là nhân vật trong
tình tiết, nói cách khác... khi bọn họ đã có thể giao tiếp với nhân vật trong
kịch bản, cũng đại biểu cho phim kinh dị đã bắt đầu!
Đột nhiên, một cảm giác âm lãnh tràn về phía mọi người, nhưng những người ở
đây phảng phất như không cảm giác được luồng âm lãnh này, chỉ có Trịnh Xá cả
người run rẩy kịch liệt, hắn không chút nghĩ ngợi lấy súng tiểu liên trong Nạp
giới ra, lúc này trong súng nạp đầy linh loại đạn, hắn nâng súng hướng tầng
hai quét một vòng.
Tiếng súng vang lên ba ba, cửa lầu lập tức bị bắn nát bấy, mọi người đều mạc
danh kỳ diệu nhìn về phía Trịnh Xá. mà cũng chỉ có một mình hắn cảm giác được
luồng âm lãnh này đang dần dần rút lui. Chỉ là mọi người xung quanh giống như
như không hề biết gì, bọn họ thậm chí không cảm giác được trên người đã có tia
tia khí tức âm lãnh lưu động... thậm chí trên người Trịnh Xá cũng bị khí tức
này ám vào như ẩn như hiện, như là ảo ảnh.
Sau khi tiếng súng vang lên, cả tầng trên lẫn tầng dưới đều vang lên tiếng
thét chói tai của nữ nhân, đám tân nhân ở tầng dưới lập tức kêu gào chạy ra
ngoài đường, mà ba tân nhân còn lại trên tầng thì không dám động đậy, lúc này
Sở Hiên mới chậm rãi đứng dậy.
" ... Như vậy đi, phim The Grudge ta cũng đã xem qua, tỷ lệ sống sót của bộ
phim này không có liên quan gì đến số người nhiều ít bao nhiêu, cho dù ngươi
có trốn ra nước ngoài cũng sẽ bị giết, cho dù bên cạnh ngươi có mấy chục người
hộ vệ cũng không thể thoát được... Bây giờ ta rời khỏi đoàn đội, nếu như chúng
ta có thể còn sống gặp lại... Trương Kiệt, thức ăn chị dâu làm nhìn rất ngon
mắt."
Nói xong, Sở Hiên đeo ba lô quân dụng đi xuống dưới lầu, mọi người chỉ biết
trơ mắt nhìn hắn biến mất dưới cầu thang.
Rai cũng đứng lên chậm rãi đi theo sau Sở Hiên.
" Rai cậu đi đâu thế? Chúng ta phải tập trung lại, hợp sức để thông qua bộ
phim này chứ? " Trịnh Xá hoang mang chạy theo nói to với Rai.
" Là các bạn cần thông qua bộ phim này. Đối với ta oán chú là không có tác
dụng." Rai không quay đầu lại vẫn chỉ để cho mọi người thấy một bóng lưng cao
lớn.
Sở Hiên dừng bước. Ở xung quanh khu vực này tương đối vắng người, quay đầu lại
nhìn kẻ đang đi phía sau mình.
" Anh có thể cho tôi, thứ tôi mong muốn? Anh biết thứ tôi mong muốn là gì? "
Sở Hiên nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang đứng trước mặt mình.
" Một con người hoàn chỉnh. Có cảm giác, có trái tim và có cuộc sống mới ."
Rai không yếu thế nhìn thẳng vào mắt Sở Hiên mà nói.
" Một con người hoàn chỉnh à" Sở Hiên nở một nụ cười đắng chát. Khẽ nhắm mắt
lại...và khi mở ra.
Rai khẽ cười rất nhẹ. Vì cậu biết Sở Hiên đã có sự lựa chọn của mình.
" Vậy thứ ta phải trả là gì? " Sở Hiên lần nữa mở mắt, không còn cảm giác nặng
nề tràn đầy tâm sự, nhưng cũng không mấy thân thiện gì đâu nha.
" Ta muốn ngươi trở thành quân sư giúp đỡ chúng ta. Và không phản bội hay tính
kế người thân." Rai nói.
" Chúng ta? Người thân? " Sở Hiên nhanh chóng bắt được hai từ trọng điểm.
" Đúng vậy. Chúng ta, còn người thân. Ta tính cho ngươi trở thành một trong số
chúng ta. Lần vào bộ phim này, ngươi hãy tạo ra cái chết cho chính mình. Ta sẽ
chăm sóc linh hồn của ngươi và tạo cho ngươi một cơ thể mới. Và trước đó sự
thiếu hụt trong linh hồn của ngươi ta sẽ tu bổ lại cho ngươi " Rai bình tĩnh
nói tiếp cho Sở Hiên nghe ý kiến của mình.
" Một lời đã định" Sở Hiên suy nghĩ khá lâu, rồi quyết định.
" Ngươi hiện có cần ta giúp đỡ gì không? " Sở Hiên biết Rai sẽ muốn thử mình,
để xem mình có hữu dụng hay không? Nên cũng tự nhiên lên tiếng hỏi.
" Cũng được." Rai gật đầu.
Dùng sao Rai cũng đang đau đầu tìm kiếm cách đột phá ý tưởng. Có Sở Hiên rồi,
cũng nên thử xem ý kiến ra sao.