Cả đám đồng loạt quay đầu lại nhìn về phía nơi giọng nói phát ra.
Một chàng trai với ngoại hình gần như hoàn mĩ, điều không hoàn mỹ duy nhất
chính là đôi mắt lạnh nhạt, xa cách với thế giới. Thậm chí có một chút khó
hiểu và phức tạp. Khi nhìn vào đôi mắt ấy.
" Chào anh bạn! Tôi là Trịnh Xá, anh bạn tên là gì? Làm quen một chút nhá."
Trịnh Xá móc ra bao thuốc mời Rai.
" Chào. Tôi là Rai. Thuốc lá gây nghiện và ảnh hưởng xấu đến phổi, thật sự cảm
ơn nhưng tôi không hút thuốc lá." Rai giới thiệu đơn giản và từ chối nhẹ nhàng
khi được mời thuốc lá.
" Ồ. Không sao." Trịnh Xá tự nhiên rút ra điếu thuốc hút bình thường.
Trở lại.
" Mọi thứ liên quan đến nơi này đã có trong đầu của tất cả mọi người rồi thử
chú ý một chút xem, còn chúng ta thì có thể coi như là tiền bối của mấy người,
sẽ hướng dẫn và giúp đỡ nhau vượt qua nhiệm vụ mà Chủ thần yêu cầu. Còn về Chủ
thần thì xin lỗi ta cũng không biết rõ " Trương Kiệt nói.
"Có lẽ mọi người đều thấy trên màn hình máy tính câu hỏi: Muốn hiểu ý nghĩa
cuộc sống ư? Muốn thật sự sống..không?phải không?" Sở Hiên đột nhiên hướng về
đám người mới hỏi.
Mọi người đều ồn ã trả lời, đủ kiểu đủ dạng nhưng chung quy tất cả đều chọn
"Yes."
" Lúc đó tôi đang viết chương trình máy tính, tự nhiên câu hỏi đó hiện ra trên
màn hình, quan trọng là lúc đó máy tính của tôi không nối mạng và tôi cũng rất
tin tưởng rằng không một virus máy tính nào vướt qua được firewall do tôi viết
và sử dụng. Vì thế tôi bắt đầu phá giải mã gốc của đoạn chương trình này,
nhưng mọi người đoán xem tôi phát hiện thấy cái gì?" Sở Hiên nâng nâng mắt
kính bình tĩnh nói tiếp.
" Đoạn mã này không cấu tạo bằng số nhị phân 0 và 1 mà mã gốc cũng không phải
là trình tự điện tử mà do một loạt phù hiệu văn tự cấu tạo nên. Những văn tự
này bao gồm chữ giáp cốt, chữ tiết hình ( kiểu chữ loan khúc vùng Trung Đông)
và chữ chỉ thảo ( kiểu chữ tượng hình Ai Cập) cấu tạo thành, đây là ba loại
chữ viết cổ nhất thế giới, ngoài ra có rất nhiều phù hiệu nhưng do không có
đối chiếu nên không thể phiên dịch được. Tôi rất hiếu kỳ, mọi người nên biết,
khi máy tính vượt qua giới hạn nhị phân thì nó đã trở thành trí tuệ nhân tạo
rồi , đừng nói đến việc đoan văn này lại dùng rất nhiều dạng văn tự như thế,
vì thế tôi tuyển cho số lượng ký hiệu rất nhiều là Yes mà bỏ qua ký hiệu ít
hơn No, kết quả thật đáng kinh ngạc, tôi xuất hiện ở đây. Đây là nơi nào không
rõ nhưng chắc chắn rất xa Bắc Kinh mới đúng phải không?" Sở Hiên cười nhạt
giải thích.
Trịnh Xá nhìn mọi người đang há mồm trợn mắt xung quanh, hắn cũng rất ngạc
nhiên, lần này người mới quả là không thể chê được, chàng lính mới này là ai
vậy nhỉ?
Rai móc ra miếng socola vừa ăn vừa tán thưởng. Không hỗ là "não" của nhóm mạnh
nhất Trung Đông.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau. Hỏi ra nguyên nhân " Vì sao cậu lại chắc chắn
như thế? "
"Bằng IQ cao đến 220 của tôi mà không suy luận được vấn đề này thì sống hơi bị
thừa rồi. Tự giới thiệu nhé: Sở Hiên...đại tá Giải phóng quân nhân dân Trung
Hoa, trước khi đến đây tôi đang ở căn cứ ngầm tại Bắc Kinh, là căn cứ mật đứng
hàng thứ hai tại Trung Quốc, chỉ sau Long Hưng, tôi không tin là có ai có thể
bắt cóc tôi ra khỏi đó, huống hồ máy định vị của tôi thông báo tôi vẫn còn ở
trong căn cứ. Tôi suy nghĩ rất lâu chỉ có một kết luận, rõ ràng tôi đã rời
khỏi căn cứ mà máy định vị vẫn nêu rằng tôi không di chuyển..."Sở Hiên giơ tay
ra, theo hắn nói thì chiếc đồng hồ đã được cải tạo, có thể liên lạc với máy
tính chủ của căn cứ cũng như cho biết rời khỏi căn cứ bao xa, là một cách để
phòng ngừa một nhân viên nghiên cứu cấp quốc bảo khỏi bị gián điệp bắt cóc.
" Trong nháy mắt, tôi đã rời khỏi không gian của mình, tại không gian khác,
đồng hồ không thể thu tín hiệu phát ra từ căn cứ, vì thế nó cho rằng tôi không
hề di chuyển đi đâu.Đó là lý do duy nhất tôi có thể suy luận. Hiên tại xem ra
suy luận điên cuồng đó có vẻ là sự thật." Sở Hiên vuốt xàm chỉnh lại mắt kính
nói.
Những người cũ nhóm Trịnh Xá mắt to trừng mắt nhỏ. Đây mà là người mới. Xin
lỗi nha, làm sao suy luận còn khủng hơn nhóm người cũ mình vậy trời???
Tiếp theo. Trịnh Xá nhờ Chiêm Lam giải thích cho mọi người nghe mọi chuyện cơ
bản như Chủ thần, luân hồi trong phim kinh dị, 1000 điểm thưởng cơ bản, đổi
cường hóa và vũ khí, tác dụng của đồng hồ, bộ phim hiện tai là Alien và nhiệm
vụ phải làm. Tất nhiên là không nói ra việc liên quan đến Chi tiết kịch tình
vì đó là tài sản chung của 4 người. Những người mới nghe nói hoặc tỏ ra không
tin, hoặc sợ hãi kinh hoàng, chỉ có Sở Hiên và ba người nữa là bình tĩnh lắng
nghe. Tất nhiên trong đó phải có Rai nhà ta rồi.
Trịnh Xá kinh ngạc nhận ra một trong ba người đó. Có chàng trai mang lại cho
anh cảm giác không sợ hãi và không muốn đến gần. ( cha Trịnh Xá lúc này là Nam
tước Vampire. Gặp thủy tổ Vampire thì theo xưng hô chắc phải gọi là " Cố cổ
gia gia " quá @@).
Vị đội trưởng tạm thời của chúng ta đành phải đến trước hai người còn lại chìa
tay chào hỏi.
" Hai vị xin chào. Các vị có thể nghe hiểu tiếng Trung Quốc không?"
"Có thể gọi tôi là Zero, còn những vấn đề khác xin phép không trả lời."Người
gầy gầy nhưng toàn thân cực kỳ rắn chắc, có vẻ luyện tập thường xuyên, không
bắt tay mà lùi lại nói.
" Mikhail Laposcov, có thể gọi tôi là Mikhail, tất nhiên là nghe hiểu, có điều
không quen nói, chà, tay anh bạn thật khỏe.." Người da trắng thì hào sảng bắt
tay nói. Trong mắt chợt lóe lên rất nhanh rồi lại làm như không có gì.
Trịnh Xá lại nhìn những người khác, ngoài ba tay lưu manh đang quỳ do chọt
giận Trương Kiệt nên bị đánh ra, còn có 5 người khác nữa, trong đó có hai
trung niên bụng to, đầu tóc bóng loáng, vẫn còn ôm cặp tài liệu, nhìn họ đứng
cùng nhau chắc là những người thành công trong sự nghiệp và quen biết nha. ba
người còn lại hai nam một nữ, hai nam đều khoảng 20, một người khá linh lợi,
nhìn khắp bốn phía, một người thì ra sức tán tỉnh cô gái nhân viên văn phòng,
họ có vẻ như những nhân viên văn phòng cùng một công ty, qua thời hiểm hoảng
hốt ban đầu khá bình tĩnh.
" Bây giờ xin quý vị nói ra nghề nghiệp trước đây, có sở trường gì không? Để
chúng tôi còn phân chia nhiệm vụ." Trịnh Xá nhìn một tí rồi nói.
"Tôi là thành viên của công ty lính đánh thuê quốc tế, là tay súng hỏa lực
đính cấp, mấy người có thể gọi biệt hiệu của tôi là Bá vương, nói thật tôi hy
vọng mấy người nói dối, chỗ này thật là vô cùng tệ." Mikhail nói trước.
"Tôi không có tên, cứ gọi tôi là Zero, sát thủ chuyên nghiệp, sở trường là bắn
tỉa tầm xa, đang tiếc bộ phim này không cần đến sở trường này, và tôi cũng
không có súng bắn tỉa trong tay." Zero bình tĩnh nói.
"..."
Cả đám quay đầu lại nhìn con hàng nào đó vẫn đang xơi socola ngon lành.
" Mọi người muốn ăn một miếng à?" Rai nhìn mọi người toàn bộ đều nhìn mình
chằm chằm hỏi.
"..." Ai đó đến mở ra thử một tí trong đầu tên này là chứa thứ gì trong đó đi.