Hệ Thống Sáng Thế


Người đăng: flavius

Cố gắng chống đỡ mệt mỏi do cơ thể suy yếu và nằm quá lâu, 1 tia sáng chiếu
rọi thẳng vào mắt làm thị giác kém đi vài phần. Bên cạnh vang lên một thanh âm
dịu dàng đầy vẻ quan tâm:

“Ngươi tỉnh rồi sao”

Một hồi sau, Niran lấy lại chút ít tỉnh táo, trong mắt tràn đầy tia khó hiểu
nhìn tiểu la lỵ trước mặt:

“Cô là ai, còn nơi này là thiên đường sao ? Hẳn là địa ngục không có mặt trời
rồi.”

Cố nhịn cười, tiểu la lỵ giải thích đơn giản:

“Nơi này là Trái Đất, còn ta là thiên sứ trên kia xuống đây giúp đỡ ngươi a.”

Đầu gật gù ra vẻ đã hiêu – “Ồ! Là vậy sao.” . Bỗng con mắt trợn trừng nhìn cô
nhóc trước mặt:

“Nani (何)! Ngươi là thần tiên sao ? Không ngờ cứ tưởng số chó ai dè may vãi.”

Niran liên tục yy suy nghĩ – “Ông trời đúng là không có đui mà, làm sao có thể
cho một thanh niên 5 tốt như ta phải đầu thai sớm chứ.”
“Ngươi suy ngẫm gì vậy”

Thấy lâu chưa có phản ứng, tiểu la lỵ vội lay tỉnh hắn kẻo kẻ thừa kế người
kia chưa kịp bắt đầu hành trình đã vào viện tâm thần.

“Ô!”- Nghe thấy có người gọi, ánh mắt lấy lại tiêu cự rồi sáng rực như đèn
pha, miệng chảy đầy nước miếng nhìn tiểu la lỵ như đang đợi thứ tuyệt vời gì
đó sắp vào tay.

“Ánh mắt ngươi thật ghê tởm a! Đúng là có thứ cho ngươi nhưng hẳn là bỏ cái
kiểu nhìn đáng chết ấy đi”

Cố gắng nén xúc động đánh người, tiểu la lỵ ra vẻ nghiền ngẫm, tay đưa ra một
quả cầu thủy tinh cho Niran:

“Đây là thứ nên thuộc về ngươi. Còn phần dùng thế nào ta cũng không hiểu”

Nhìn chằm chằm vào quả cầu pha lê, hai tay đón lấy liên tục xoa nắn xem nó có
diệu dụng gì. Bỗng nhiên quả cầu phát ra ánh sáng nóng rực hóa thành một đoàn
lao vào mi tâm hắn kèm theo là một trùm sáng khác tới tiểu la lỵ.

1 khắc sau.

Hai người từ trong ngơ ngác tỉnh lại, Niran hai tay xoa trán như cố gắng tìm
kiếm cái thứ vừa chui vào não mình.

“Không cần tìm nữa, kể từ giờ ta sẽ là người dẫn đường cho ngươi cùng hỗ trợ
sử dụng thứ mà ngươi vừa đạt được, ừm … Nó có tên là Sáng Thế Hệ Thống, chúng
ta vào không gian của nó thôi”

Nói xong, tay phải tiểu la lỵ vung lên. Niran cảm giác vũ trụ như đảo lộn, cố
gắng nén cảm giác buồn nôn, hai mắt đánh giá cái nơi kỳ lạ này. Nó khá giống
một khu thần điện cổ xưa, xung quanh gồm rất nhiều các bức trượng trông rất
sống động như thật vậy. Hình dáng đủ chủng loại từ giống nhân loại như tinh
linh, thiên sứ cho tới ác ma yêu thú ..v..v Trung tâm thần điện có 1 bàn tròn
khá lớn chia thành nhiều góc, lại gần mới thấy rõ các ký hiệu trên mặt bàn như
màn hình tivi cảm ứng thế kỷ 21 vậy. Mỗi góc bàn có một dòng chữ nổi phát sáng
hoặc tối, một số thì không ghi gì hết:

-Cấp độ hệ thống lv1:
+Thế giới chủ “chưa lựa chọn”
+Hệ thống nhiệm vụ “đóng”
+Hệ thống phó bản “đóng”
+Cửa hàng điểm “đóng”
+Hệ thống luyện đan “đóng”
+Hệ thống triệu hồi “đóng”
…..v….v

-Thông tin cá nhân:
+Đẳng cấp: 0
+Sinh lực: 5
+Pháp lực: 0
+Vũ khí: không có
+Trang phục: không có
+Trang sức: không có
+Công pháp: chưa học
+Kỹ năng: chưa học
+Điểm năng lượng: 100

Đánh giá chung: Quá yếu ( cấp bậc thấp nhất )

Niran liên tục lau nước dãi cho tới khi xem thông tin cá nhân:
“Vẫn chưa hết số nhọ mà, không ngờ thân thể này còn kém tới trình độ như vậy
a!”


Hành Trình Vô Tận - Chương #3