4. Dương Đông Kích Tây.


Lúc hắn leo qua hàng rào không rõ từ đâu tim hắn như bị ngàn vạn cây kim đâm
vào, khiến hắn mất thăng bằng ngã xuống, chân bị gai hàng rào quệt một đường
dài.

Đầu hắn như có cái gì đó vừa tiến vào. Một luồng ý thức! Hắn thấy chính mình
chạy hết sức ra cổng trường rồi bị đám thằng Sơn đuổi theo. Sơn phóng liên tục
những quả cầu lửa màu tím, chỉ trúng hắn một cái nhưng lại thủng cả tim, một
mảng lớn giữa ngực hắn chảy máu cả thau rồi thân thể hắn tan vỡ như những mảnh
gương.

Điểm kinh nghiệm +10.

"Thuộc tính nhân vật" sức sống +1, bền bỉ +1.

Bảng thông báo kèm theo tiếng vang lên.

Hắn kết luận, vậy là sao khi phân thân biến mất, hắn sẽ nhận được ý thức của
nó sao?Đồng thời hắn cũng được cường hoá thêm một chút, tại sao vậy nhỉ?

Gạt nghi vấn sang một bên, hắn lại tiếp tục dùng phân thân chi thuật tách ra
làm hai, hắn nhìn thấy phân thân của mình cũng bị thương ở chân y như hắn thì
hơi tiếc nuối, nếu phân thân luôn ở trạng thái 100% phong độ thì quá tốt rồi.

Hắn ra lệnh phân thân ở lại đấy nằm đó, nếu găp tụi thằng Sơn thì diễn sâu cho
chúng nó xem, còn hắn thì một mạng chạy khỏi đó rồi tìm cách về nhà.

Tụi thằng Sơn sau khi tiêu diệt phân thân của Nam thì ha hả cười.

Những học sinh xung quanh hít một hơi lạnh. Họ đã ở thế giới này từ ba ngày
trước, nhưng họ không có những kỹ năng đó. Vì quá sợ hoặc không may mắn nên
những người này không chọn được năng lực đặc biệt trong phòng thiết lập. Họ
chỉ là những người bình thường. Thế giới như đảo loạn từ lúc đấy. Những người
có năng lực phô triển khả năng của mình để trục lợi. Giết những người chúng
ghét, dân giết công an, chủ nợ bị ám sát, con cái bật lại cha mẹ,... Chính phủ
đã triển khai lực lượng đặc biệt áp chế những hành vi này nhưng chúng vẫn
không ngừng diễn ra khắp nơi.

Chợt tên người sói báo lại:" Sếp Sơn, phía vườn bí có mùi máu, là của thằng
Nam".

Đám người thằng Sơn lục tục chạy về phía sau trường, nhìn qua hàng rào sắt
thấy thằng Nam nằm ôm chân phía bên kia.

"Ném tao qua đó!" - Sơn chỉ vào tên người sói rồi ra lệnh.

Người sói xách Sơn lên rồi ném qua nhẹ nhàng như ném chuối vậy.

Bịch! Sơn tiếp đất bằng mặt. Hắn từ từ đứng dậy, nghiến răng trừng trừng thằng
sói, tay lăm lăm quả cầu lửa ném liên tục:" Con mẹ mày chơi tao à!". Tên người
sói chạy dài núp sau nhà vệ sinh, hắn hừ lạnh rồi đạp vào đầu Nam gì
xuống:"Giết mày thì không nhận hình phạt nhỉ, thằng sát nhân. Nhưng yên tâm,
mày không dễ chết vậy đâu." - Dứt lời Sơn cầm con dao nhỏ trên tay, rạch tiếp
từ vết thương ở chân lên trên thân, rạch loạn xạ.

Sơn nhìn máu me khắp người Nam rồi chỉ vào một đứa ra lệnh:" Mày đi kiếm chanh
và ớt bột cho tao, trong căn tin, nhanh! Chúng mày sang đây."

Lúc này tên người sói đột nhiên trở lại thành người, dường như đã đạt đến giới
hạn, hắn trở nên kiệt sức, ngồi bệt luôn trong nhà vệ sinh. Đám người nhao
nhao leo qua hàng rào sắt, nhiều người cảm thấy Sơn quá độc ác nhưng không ai
dám lên tiếng. Họ đã đầu phục Sơn, họ chỉ là người bình thường hoặc có năng
lực bình thường, dám xen vào hẳn chết không thể nghi ngờ.

Sơn vừa đạp lên mặt Nam vừa nhớ lại chuyện cũ, hắn lại muốn giết Nam ngay lập
tức.

(Chuyện cũ ở ngoại truyện 1).

Cầm chanh trong tay, Sơn ấm ức vì chuyện bị hạ nhục khi xưa, lại căm giận lũ
giặc, nên nghiến răng, xiết chặt bàn tay, làm nát quả chanh quý.

"Ah..." - Nam nằm dưới đất gào thét, thở hồng hộc. Sơn típ tục rắc ớt bột lên
và rạch thêm những vết thương. Cuối cùng Nam chịu không nổi, vỡ tan như những
mảnh kính.

"Không có thông báo gì, tại sao? Đây là giả, ta bị lừa rồi." - Sơn tức giận
quát lên.

Bùm!

Giữa trời quang từ đâu đến một tia sét màu tím đánh vào giữa sân trường một
tiếng thật lớn, rồi ngay vị trí đó một cánh cổng màu tím đen từ dưới xé mặt
đất trồi lên to hơn cả cánh cổng trường. bên trong như một vòng xoáy sâu hoắm
không thấy đáy. phía trước có một cột đen đính một quả cầu trong suốt ở trên.
Bên trong có một con mắt như dò sét mọi thứ xung quanh.

Những học sinh nhìn thấy cảnh tượng này thì phát hoảng, láo nháo chạy vào lớp,
chạy ra khỏi trường. Còn không ít người tò mò lại gần xem chuyện gì xảy ra.

Từ cánh cổng tím đen, một bước chân thò ra, rồi cả bóng đen đi ra khỏi cánh
cổng.


Hành Trình Tìm Hệ Thống - Chương #4