Bước Vào Thế Giới Mới.


Không gian xung quanh nứt vỡ như những tấm kính, rồi biến mất luôn trong không
khí, hắn vẫn ở trong lớp học. nhưng không có một ai trong này cả.

Hắn cảm thấy thân thể mình như vừa được lột xác, như vừa có một dòng nước ấm
chảy trong cơ thể, như từng ADN trong người mình liên tục tách ra lắp vào vậy,
một cảm giác dễ chịu xâm lấn toàn thân.

"Đinh! Bạn đã đồ sát một người chơi."

"Đinh! Chúc mừng bạn đạt được danh hiệu "Đồ sát nhanh nhất!". Bạn là người
chơi đồ sát người chơi khác với thời gian nhanh nhất, trong 00:00 kể từ khi
thời gian bắt đầu. Hệ thống xác nhận kỷ lục của bản không thể phá được nữa.
Thưởng bạn một kỹ năng chủ động duy nhất."

Giọng nói hệ thống vang lên trong đầu hắn, như là tai hắn có đeo tai nghe vậy.

"Đùng đùng đùng".

Từng đoàn tiếng động từ bên ngoài truyền tới, hắn bắt đầu cẩn thận đi ra. Điều
đầu tiên hắn nhìn thấy là một đồng hồ đếm ngược màu đỏ rất to trên bầu trời
kia, chỉ còn 12 phút. Phía dưới sân trường có tầm mười mấy học sinh đang phát
động những kỹ năng mà mình sở hữu. Hắn thấy có người mọc cánh, có người điều
khiển những cái cây nhỏ, lại có tên kia người bốc hoả hừng hực màu tím trong
chốc lát rồi tắt. Vài chục người đứng xung quanh nhìn cùng hâm mộ.

Hắn giơ tay ra muốn thử kỹ năng tạo thế giới riêng của mình, trong đầu hắn
hình thành một khối chữ nhật nhỏ tầm một cái tủ lạnh màu trắng.

"Sặc, thế giới riêng đây à, nhỏ quá vậy?" - Hắn thử ném một bông hoa màu vàng
trước ban công vào trong hộp. Không có gì xảy ra, nó chỉ nằm trong đó. Lúc nảy
có thông báo hắn vừa đồ sát một người chơi và được thưởng thì phải. Hắn đồ sát
ai? Vào lúc nào?

Đang mải suy nghĩ, một cậu học sinh lại gần cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn: "Ê
Nam mày chọn kỹ năng gì vậy?".

Hắn nhìn qua, nhưng không trả lời, đây là Sơn, một người trong lớp chuyên của
hắn, học vô cùng giỏi, nhà mặt phố, bố làm to, lại còn đẹp trai nữa, nên trời
sinh cái tính kiêu ngạo. Và một điều nữa là Sơn vô cùng ghét Nam, luôn tìm mọi
cách gây hấn để sỉ nhục Nam, cứ như không thể hít thở chung bầu không khí với
hắn vậy.

Hắn không trả lời, đi lại vào lớp nhặt cái balo lên vào đeo vào, hắn đã quá
quen với thói hách dịch của Sơn rồi nên chẳng thèm để ý.

Sơn chặn cửa lớp rồi lớn tiếng: "Tao hỏi mày đạt được kĩ năng gì, mày không
nghe hay cố tình muốn chết?". Sơn vừa nói vừa cho lửa bốc hừng hực trên bàn
tay, có vẻ như hắn vừa chọn kỹ năng hệ hoả.

"Hừ, mày luôn như vậy, qua đến thế giới mới rồi vẫn chưa chừa thói bắt nạt kẻ
yếu à Sơn, có lẽ ngày xưa mày dễ dàng bắt nào tao đấy, nhưng giờ khác rồi Sơn
à, hahaha..." Vừa nói hắn vừa cuồng tiếu một trận, sau đấy lại nghiêm mặt:"Mày
biết Khổng Tử được người khác tôn thờ vì cái gì không?".

Sơn hơi nhíu mày lùi lại một bước không ngừng đề phòng Nam, trong thế giới mới
này không thể xem thường bất kì ai, nếu không muốn nhận hậu quả, Nam nói vậy
có vẻ như hắn có được năng lực nghịch thiên nào đó rồi :"Là gì?".

Nam lùi lại một bước đưa chân phải ra sau làm chân trụ, tay nắm thành quyền
thủ thế, mặt vô cùng nghiêm túc sắp đánh một trân long trời lở đất: "Đó là
sáng tạo ra ba mươi sáu kế trong binh pháp..." - Nhếch miệng xong hắn liều
mạng xông nhanh về phía Sơn. Sơn bất ngờ nhảy lui lại chuẩn bị đánh. Hắn... bỏ
qua sơn rồi chạy mất xác. "Tẩu vi thượng sáchhhhhh." - Bốn chữ vẫn vang vọng
sau khi Nam chạy xa.

Sơn vẫn chưa hết sững sờ:"Con mẹ nó, tao tưởng nó có gì."

Sơn hô hào đuổi theo:"Bắt sống nó!". Thì nghe Đinh một tiếng:"Các bạn đã trải
qua ba ngày thử nghiệm trong thế giới mới! Từ giờ trở đi thử thách trong thế
giới mới chính thức bắt đầu. Nhiệm vụ chính của các bạn là tìm ra bí mật của
thế giới này. Hãy đi tìm lời giải cho chính bản thân bạn. Và, cố gắng sống
sót. Chúc các bạn thành công."

Nam cũng nghe thấy, đột nhiên một bản thông báo hiện lên trước mặt hắn, nhưng
giống như trong não của hắn hơn, chính là thông báo đó. Bên phải đó còn hiện
ra cả thân thể hắn, bên trong có những chấm nhỏ nối với nhau, có những thông
tin như cấp bậc 1, điểm kinh nghiệm 50/100, chú thích các chỉ số như sức mạnh
8/8, tinh thần lực 10/10, sức bền 9/10, nhanh nhẹn 7/7, năng lượng 50/50, sức
sống 50/50.... Kế bên thì chỉ là những dấu chấm hỏi bí ẩn, có lẽ hắn phải nâng
cấp độ của mình lên mới biết được đó là gì. Nhìn vào "Kho đồ", hắn chỉ thấy
một khối lập phương màu trắng, bên trong có một quyển sách. Hắn vừa muốn cầm
lấy quyển sách trong đấy thì nó đã hiện ra trên tay mình.

Hắn nhanh chóng chui vào nhà vệ sinh trường học rồi mở sách ra đọc sơ qua. Bên
trong hướng dẫn những thông tin cơ bản như: Khi sức sống của bạn về mức 0, bạn
sẽ chết, năng lượng trở về 0 thì cho đến khi đầy năng lượng, bạn sẽ không thể
sử dụng phép, những người không có kỹ năng đặc thù thì không thể thấy trạng
thái của bạn,... Khi đồ sát một người chơi có kí hiệu xanh khác, ký hiệu trạng
thái của họ sẽ chuyển sang màu vàng, người đồ sát người chơi có kí hiệu vàng
sẽ không nhận bất cứ hình phạt nào. Khi đồ sát hai người chơi có kí hiệu màu
xanh khác, kí hiệu trạng thái của họ sẽ chuyển sang màu cam, người đồ sát
người chơi có kí hiệu cam sẽ nhận thêm điểm kinh nghiệm tương ứng cấp độ của
họ. Khi đồ sát ba người chơi trở lên có kí hiệu màu xanh khác, kí hiệu trạng
thái của họ sẽ chuyển sang màu đỏ x số người, người đồ sát người chơi có kí
hiệu màu đỏ x X người thì họ sẽ nhận điểm kinh nghiệm tương ứng với cấp độ của
họ x X người. Bạn có thể dùng tiền để truy nã kẻ có ký hiệu trạng thái màu đỏ.

Đọc đến đây sắc mặt hắn tối lại, nhìn lên trên đầu, trên đấy hiện một thanh
màu xanh biểu thị sức sống cùng với thanh màu xanh lá biểu thị tinh thần lực,
cùng với một viên ngọc có hình hài tinh xảo, giống hai viên kim cương ghép lại
màu xanh. Đệt, may thật. Hắn đã suy đoán, do hắn có kỹ năng nội tại duy nhất
là "Phá bỏ giới hạn", nên hắn có thể chọn một kỹ năng chủ động duy nhất bất kỳ
và nâng nó lên hai người. Nhưng hệ thống ghi nhận đây là kỹ năng chủ động duy
nhất nên người xấu số kia bị chết yểu, hắn là kẻ gián tiếp gây nên cái chết,
và có lẽ người nắm giữ kĩ năng "Tạo thế giới riêng" kia đã giết vài người rồi
nên hắn đã nhận được 50 điểm kinh nghiệm, hắn cũng không bị phạt đổi sắc trạng
thái.

Nam vừa ngồi cầu vừa suy nghĩ: Tình hình giờ thật là tình hình, loạn thế này
chắc luật pháp không còn quan trọng mấy đâu nhỉ, thằng này thù dai lắm, chắc
chắn nó đuổi theo, bên cạnh nó còn có 5 người chưa rõ năng lực, trong đó có
một thằng hình như là người sói, có sức mạnh kinh khủng, còn có chuột chũi,
nhìn nó đào nát cả sân xi măng mà hãi, thằng đó bị não hay sao mà làm một con
chuột trời??? Giờ phải tìm cách thoát khỏi nó đã. Không biết bằng cách nào
mình đã có thêm một kỹ năng chủ động duy nhất, dùng vào gì đây? Tàng hình, bay
lượn, phân thân, độn thổ? Bay lượn thì không ổn, có vẻ duy trì không được lâu,
lúc nãy chứng kiến thằng Sơn phát động hoả thể của nó cũng không được lâu lắm,
khi rơi xuống thì mặc chúng làm thịt rồi. Tàng hình? Thằng người sói đó sẽ lần
ra mùi của mình, hừ. Độn thộ thì chắc không ổn với con chuột kia rồi,chết
tiệt. Còn phân thân thì sao? Phải thử cái đã!"

"Chọn kỹ năng chủ động duy nhất Phân thân chi thuật."

"Đinh! Xác nhận. Đinh! Bạn đã đồ sát một người chơi".

Đây là quyết định 5 ăn năm thua, ngước lên hắn thấy thanh trạng thái của mình
chuyển sang màu vàng. Nhọ nồi, người nắm giữ năng lực này chưa giết ai nên hắn
phải nhận hình phạt. Đây nhưng là có lợi, vì nếu bọn thằng Sơn thấy thì nhất
định toàn lực đuổi theo hắn, chính xác hơn là đuổi theo "Phân thân" của hắn.
Nam cười thầm tính toán, nhưng cũng không đắc ý lâu, hắn chưa biết kỹ năng
phân thân của hắn là cái dạng gì, phải thử mới biết.

Đầu hắn vừa niệm, hắn cảm thấy đầu mình như vừa tách ra, xong hợp lại, rồi lại
tách ra làm hai. Mở mắt ra, hắn thấy một người giống hệt hắn từ đầu đến chân,
đến cả quần áo và giày dép. "Thế quái nào? Cứ tưởng phân thân phải "uổng trờ"
chứ, cái này không logic vậy?".

Nhưng từ lúc đến thế giới mới đến giờ có cái gì bình thường đâu mà giờ đòi hỏi
logic, hắn gạt chuyển đó sang một bên rồi tiếp tục nghiên cứu. Hắn cảm thấy
hai mà như một, có thể điều khiển phân thân mà cũng như mình chính là cái phân
thân đó và đang điều khiển thân xác thật của mình, có điều hắn không thấy cái
phân thân thấy, nghe cái phân thân nghe. Hắn giơ chân lên đạp nhẹ vào cái phân
thân một cái.

Xoảng! Cái phân thân bay một cái vèo thẳng vào cái kính trong nhà vệ sinh, máu
chảy rỉ rỉ từ trên đầu xuống, mép nó giật giật, nhướng mày nhìn hắn với cặp
mắt cá chết.

"Đệt lỡ chân. Mà sao yếu còn hơn cả đàn bà thế này? Cường độ của nó còn đàn bà
hơn cả đàn ông nữa. Hừ, vô dụng."

"Qua kia bắt sống nó!" - Tiếng của Sơn vang to.

Nam ngay lập tức trốn vào phòng vệ sinh khoá chặt cửa, trong đầu ra lệnh cho
phân thân chạy khỏi nhà vệ sinh rồi chạy về phía cổng trường. Năm người bọn
Sơn vừa thấy phân thân của hắn chạy về phía cổng chợt đuổi theo. Tên người sói
mau chóng hoá thành nửa người nửa sói, tăng tốc độ lên mấy lần đuổi theo phân
thân của Nam, nó bị mùi máu rỉ ra hấp dẫn khiến nó không còn để ý thứ gì khác
nữa. Sơn liên tục phóng những viên hoả cầu màu tím mỹ lệ vô cùng về phía phân
thân.

Còn Nam thì mở cửa sổ nhà vệ sinh nhảy ra, luồn ra phía sau trường rồi nhảy
qua vườn bí. Vừa tiếp đất thì một đoàn đau đớn truyền khắp thân thể hắn, hắn
ôm tim đau đớn lăn qua lăn lại dưới đất.


Hành Trình Tìm Hệ Thống - Chương #3