Người đăng: kakalotnd9x@
- Alo, anh hả có chuyện em nhờ chút, anh có thể chào hỏi với mấy học sinh của
em bằng tiếng Hàn được không.
Nguyễn Trung Kiên nói bằng tiếng Anh
Toàn thể lớp ngạc nhiên, không biết tại sao thầy giáo của họ lại muốn họ trò
chuyện với một người nào đó. Nhưng khi Nguyễn Trung Kiên chuyển sang video
call được ai thì người nào người nấy đều há hốc mồm không tin vào chính mắt
mình bởi vì người bên kia đầu dây chính là tài tử Holywood Tom Hiddleston.
“Xin chào các bạn”. Tom Hiddleston nói một câu tiếng Hàn
Chỉ một câu chào hỏi của Tom Hiddleston toàn thể lớp như vỡ tung trong tiếng
hò hét. Seohyun cũng há hốc mồm vì ngạc nhiên, cô tưởng chừng như không tin
vào mắt mình, vị giáo sư chỉ hơn mình vài tuổi lại quen biết tài tử Tom
Hiddleston, hơn nữa qua cách nói chuyện thì có vẻ hai người họ khá thân thiết
với nhau.
- Gặp lại anh sau, có lẽ sắp tới sẽ còn làm phiền anh nhiều.
Nguyễn Trung Kiên cúp máy, rồi sau đó nói tiếp
- Được rồi phần thưởng sẽ là một cuộc hẹn với tài tử Tom Hiddleston.
Tiếng ồn ào vừa dứt lại vang lên lần nữa, lần này thì cả trường đều có thể
nghe thấy được tiếng ồn phát ra từ đâu.
- Được rồi, được rồi đó sẽ là chuyện của sau này còn bây giờ các bạn có phải
nên cố gắng học hay không?
Trong lớp mọi người kể cả Seohyun đều phấn khích trước phần thưởng không tưởng
của Nguyễn Trung Kiên riêng chỉ có một cô gái là vẫn im lặng từ đầu đến giờ.
Nguyễn Trung Kiên cũng đã chú ý cô từ khi mới bước vào lớp, cô gái đó chính là
người ăn mặc kỳ lạ chỉ đường cho Nguyễn Trung Kiên hồi sáng. Cô gái vẫn đeo
khẩu trang trùm mũ kín đầu, ngồi một mình một góc, có vẻ cô không có bạn.
Khi Nguyễn Trung Kiên yêu cầu nhóm 2 người giao tiếp cơ bản bằng tiếng anh,
thì hình như không có ai nguyện ý chung nhóm với cô. Đối với trường hợp của cô
gái có hai khả năng, thứ nhất là bị mọi người cô lập, thứ hai chính là cô có
vấn đề gì đó liên quan đến nội tâm. Nguyễn Trung Kiên cảm thấy cô gái có lẽ
rơi vào trường hợp thứ hai và hắn cần tìm cách giúp cô.
Hết tiết học hắn đi xuống bàn học của cô gái nói
- Oh Sung Ri, xuống phòng giáo viên gặp tôi một chút
10 phút sau tại phòng giáo viên Oh Sung Ri đứng trước mặt Nguyễn Trung Kiên,
vẫn là cái dáng vẻ cúi đầu, như không muốn bất kỳ ai thấy được khuôn mặt của
cô.
- Oh Sung Ri em có thể bỏ khẩu trang và mũ trùm đầu xuống được không.
Nguyễn Trung Kiên nói
Oh Sung Ri lưỡng lự một lúc cuối cùng chậm chạp bỏ khẩu trang cùng mũ trùm đầu
xuống, cô nhắm mắt chuẩn bị tinh thần nghe những lời châm chọc đến từ Nguyễn
Trung Kiên. Nhưng chờ đợi mãi cô vẫn không nghe được câu nói nào đến từ Nguyễn
Trung Kiên, cô mở mắt ra.
- Em tự ti về khuôn mặt của mình đúng không?
Nguyễn Trung Kiên hỏi
Không phải là lời châm chọc mà là lời hỏi han đầy quan tâm. Đúng vậy Oh Sung
Ri tự ti về khuôn mặt của mình, cô thường trách ông trời tại sao lại khiến cô
thành thế này. Khuôn mặt của Sung Ri thật sự sẽ rất đẹp nếu như không có một
vết bớt bên má phải, vì vết bớt đó mà cô chịu đủ sự tủi nhục, sự khinh bỉ của
mọi người xung quanh.
Người duy nhất trên thế giới này không chửi rủa cô có lẽ chỉ có cha mẹ cô, cha
cô đã từng nói “Sung Ri con là thiên thần đẹp nhất mà cha đã từng thấy”.
Im lặng bầu không khí bắt đầu im lặng đến nỗi nghe rõ tiếng thở của hai người.
- Thật sự em không nên tự ti về khuôn mặt của mình, vẻ đẹp của một con người
không phải được đánh giá qua vẻ bên ngoài, mà là từ nội tâm bên trong. Thực sự
thì em rất xinh đẹp.
Một lời khen lần đầu tiên cô nghe được từ một người xa lạ, người không hề chê
bai khinh bỉ cô khi nhìn thấy khuôn mặt cô ngoại trù cha mẹ. Cô khóc những
giọt nước mắt của hạnh phúc, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy được hạnh phúc và
ấm áp như vậy.
- Tôi quen một vị bác sĩ chuyên trị các dị tật trên mặt, tôi sẽ giúp em, tôi
thật sự không muốn một cô gái như em phải sống trong cảnh tự ti như bây giờ.
Sung Ri ngây ra, một lúc sau cô mới hoàn hồn lại
- Tại sao giáo sư lại giúp em
Nguyễn Trung Kiên mỉm cười nói
- Vì hồi sáng em đã chỉ đường cho tôi.
Sung Ri thất thần nhìn vị giáo sư trẻ tuổi tốt bụng đang đứng trước mắt mình,
cô cảm giác tim mình đang đập nhanh, nó giống cái cảm giác lần đầu cô biết yêu
dù cho đó là tình yêu đơn phương. Sung Ri đã dính tiếng sét ái tình, cô phát
hiện mình đã yêu vị giáo sư mà cô mới gặp mặt có vài lần này.
Trong lúc Nguyễn Trung Kiên đang trò chuyện với Sung Ri thì tại phòng luyện
tập của SNSD Seohyun đang kể lại chuyện sáng nay với chị em trong nhóm.
- Không ngờ người cứu chúng ta lại là giáo sư trường đại học Dongguk, lại còn
quen biết tài tử Tom Hiddleston nữa
Teayeon ngạc nhiên nói.
- Thần kỳ vậy sao, thật muốn thử gặp mặt một lần quá
Yuri vẻ mặt đầy hiều kỳ
Cuộc trò chuyện cứ thế xoay quanh Nguyễn Trung Kiên, khiến thành mấy thành
viên trong nhóm càng lúc càng hiếu kỳ.
- Được rồi có cơ hội ta cũng thử xem cái tên có thể làm cho em út Seohyun của
chúng ta mất hồn là ai.
Yoona vẻ mặt tinh nghịch nói
Seohyun nghe xong đỏ mặt
- Unnie ta mất hồn lúc nào
- Lại còn đỏ mặt, chẳng nhẽ tên đó đã làm gì Seohyun của ta sao
Yoona quyết tâm muốn gặp Nguyễn Trung Kiên
- Unnie..
Seohyun kêu trong vô vọng
Còn nhân vật trong cuộc nói chuyện lúc này đang lái xe về nhà, trong lúc dừng
xe tại cửa hàng tiện lợi mua cốc cafe thì có một người đàn ông chạy đến tự
giới thiệu là Yoo Jae Suk, đang quay Running Man muốn mời hắn tham gia một trò
chơi. Đang trong thời gian rảnh Nguyễn Trung Kiên liền vui vẻ đồng ý tham gia.
- A cậu có thể tự giới thiệu bản thân được không ?
Yoo Jae Suk nói
- Được, tôi tên Nguyễn Trung Kiên, hiện tại đang giảng dạy tại trường đại
học Dongguk
- A, không ngờ cậu còn trẻ như vậy đã là giáo sư trường đại học rồi sao
Nguyễn Trung Kiên và Yoo Jae Suk khách sáo trao đổi với nhau một lúc rồi mới
bắt đầu trò chơi.
Trò chơi là nhìn hành động đoán ý nghĩa, Yoo Jea Suk sẽ miêu tả bằng hành động
còn Nguyễn Trung Kiên sẽ phải thông qua hành động Yoo Jea Suk diễn tả mà đoán
ra ý nghĩa trong thời gian 1 phút.
- Được rồi bắt đầu