Người đăng: hoangpham01
Cuối cùng, Vương Phong và Kiyoko cũng đã đi đến khu vui chơi.
Nhìn một chút khu vui chơi nhộn nhịp hoàn cảnh, Kiyoko có chút đau thương hồi
ức “Ta khi còn bé liền liền vẫn muốn đến khu vui chơi, nhưng bởi vì cha mẹ
thường thường không ở nhà, đều không có thời gian dẫn ta tới chơi ,hiện tại có
thể tới chơi một lần, ta hiện tại thật là cao hứng! “
Vương Phong nhìn ánh mắt Kiyoko có chút đau thương ,trong lòng có chút xúc
động, hắn nghĩ đến chính mình phía trước rất nhiều lần được đi khu vui chơi,
hơn nữa lúc nào cũng đều toàn gia đều đi cả, nhưng lúc đó hắn lại không có
chút nào vui vẻ, bởi vì đại nhân tâm lý đi, hắn nghĩ chính mình đã lớn rồi tại
sao cần đi những nơi cho trẻ con này nữa.
Nhưng bởi giờ khi thấy Kiyoko như vậy, hắn mới cảm thấy phía trước cùng đi khu
vui chơi với cha mẹ quý báu biết bao.
Nắm Kiyoko tay nhỏ, Vương Phong nói “Nếu như ngươi như vậy đã yêu thích, vậy
sao này khi nào chúng ta có thể thì đều đến đây chơi, đem khi còn bé tổn thất
hết bù đắp lại! “
Kiyoko viền mắt có chút ửng đỏ, tàn nhẫn mà gật đầu một cái nói “Ừ!”
Sau đó Kiyoko lộ ra một cái sáng sủa nụ cười, cái nụ cười này Vương Phong
biết, là nụ cười xuất phát từ nội tâm. Chỉ có nội tâm nụ cười mới thực sự mỹ
hảo. Vương Phong cũng bị cái nụ cười này thật sâu hấp dẫn.
Đối với Kiyoko cảm giác lúc đầu là yêu đã biến thành càng ngày càng yêu hơn.
...........
“Tiểu tử này thật sự có một bộ a, dĩ nhiên nhượng Kiyoko như thế cảm động ,cái
nụ cười này ta rất ít thấy từ Kiyoko! “Trốn ở một bụi cỏ bên trong ,Daichi lò
ra nữa cái đầu nói.
Phía sau đám người, Hinata, Kageyama, Sugawara, Tanaka nhịn không được khinh
bỉ nhìn về phía của Daichi, ban đầu còn nói nhìn như vậy không có đạo đức bây
giờ lại bản thân nhìn như thường a.
“Haizz, ta vốn cho rằng Vương Phong tiểu tử và Kiyoko senpai chắc là cùng nhau
đi mua đồ gì đó vì hai người là hàng xóm mà nhưng bây giờ......... Các ngươi
đừng cản ta ,ta đi tự tử đây! ‘Tuy nói vậy nhưng Tanaka lại nắm chặt vào tay
Humata vô cùng, còn mặt ngoài thì liều mạng đòi rời đi, lại hô lên muốn tự tử.
“Các ngươi mấy người này a, tại sao ta cảm giác chúng ta hình như đang là ở
phạm tội! “Sugawara cười khổ nói.
“A nha Sugawara a, chúng ta việc này không phải gọi là phạm tội mà phải gọi
chính xác là điều tra. Biết không, vì chúng ta bóng chuyền bộ trường Karasuno
đồng học mà điều tra một chút hắn cá nhân sinh hoạt tình hình. Làm học trưởng,
những thứ này đều là chúng ta phải làm! “Daichi ngụy biện nói.
“Ngạch! “Sugawara bị nói như vậy, chỉ có thể lắc đầu bắc đắc dĩ.
Hinata tuy tiểu tử này cùng với Kageyama chuyện tình cảm là không biết gì
nhưng bởi vì quan hệ của họ và Vương Phong khá tốt cho nên họ cũng nhiều ít
lời một chút
Hinata bản thân sau trận đấu cùng với Vương Phong trở nên khá thân thiết, dù
sao Vương Phong cũng có 2 pha khích lệ Hinata mà.
Còn Kageyama, lúc đầu có chút không ưa Vương Phong cho lắm, những qua trận
đấu, cái vấn đề này cũng đã được cải thiện.
“Hảo, bọn họ muộn đi vào rồi kìa, chúng ta cũng nhanh lên một chút đuổi theo!
“Hinata nói một tiếng vừa muốn chuẩn bị đi, thì bị một bên Daichi cho kéo lại.
“Hả? Daichi học trưởng, có chuyện gì sao? “Đang muốn đi Hinata đột ngột bị
Daichi kéo lại, Hàn không khỏi có chút nghi hoặc nói.
“Mang vào cái này, miễn cho đợi lát nữa bị phát hiện !”Daichi không biết từ
lúc nào lấy ra bốn cái quái vật mặt nạ ,trực tiếp phân cho mọi người.
Làm bốn người nhìn về Daichi với ánh mắt không đúng, đã chuẩn bị đầy đủ đến
như vậy sao hả Daichi(học trưởng) ?
Nhịn mọi người nhìn về phía mình, Daichi chỉ có thể xoa đầu, xấu hổ cười, vì
dù sao hắn ban đầu nói rất là hay mà.
Bốn người mang đến bốn chiếc mặt nạ với hình thù quái vật, lén lén lút lút mà
đi theo.
...............
“Kiyoko ,ngươi nói trước tiên chúng ta nên chơi cái gì? “Vương Phong mua xong
phiếu sau đó đến Kiyoko trước mặt hỏi.
Kiyoko nghe được Kiyoko nói, thì cô lâm vào suy tư một lát nhưng lại không
nghĩ ra gì cho nên Kiyoko lắc đầu nói “Ta chơi cái gì cũng đều được cả! “
“Chơi cái gì cũng được à, vậy trước tiên chúng ta chơi thuyền hải tặc nha!
“Vương Phong kéo một cái Kiyoko tay liền hướng thuyền hải tặc đi đến.
“Vương Phong, ta có chút sợ sệt! “Kiyoko lên thuyền hải tặc sau, nhìn lập tức
thuyền muốn khởi động, sắc mặt hơi trắng bệt nói.
Không nghĩ tới Kiyoko lúc nào cũng mãnh mẽ lại sợ trò chơi này, đúng là hôm
nay ngày may mắn của ta mà, đã đến lúc thể hiện bản chất anh dũng của ta.
“Yên tâm! Có ta ở, nếu như ngươi thấy sợ sệt liền nhắm mắt lại, tựa ở trên bả
vai của ta đi! “Nói xong, Vương Phong cười thầm ở trong lòng, cơ hội của ta đã
tới.
Kiyoko nghe xong, quả nhiên tốt hơn rất nhiều, trực tiếp nhắm mắt lại, tựa ở
Vương Phong trên bả vai.
“A!! “
Đương con thuyền hải tặc dừng lại đong đưa sau, Kiyoko nhìn Vương Phong mặt
mày tái nhợt, có dũng khí muốn thổ kích động, vội vã lo lắng nói “Vương Phong,
ngươi không sao chứ? “