Người đăng: MieuMiHayreddin lật xem tư liệu của từng thuyền viên, càng xem càng cảm thấy thật bực mình.
Ở đây có gần hai ngàn thủy thủ, vậy mà người phối hợp với Nick, tính ra chỉ có mỗi mình Hayreddin. Nhưng mà anh lại là thuyền trưởng, từ việc nã pháo đến tốc độ buồm đều phải đích thân chỉ huy, anh không có cách nào bỏ việc chỉ huy đội tàu mà đi xung phong cùng Nick. Đứa bé này là một nhân tài hiếm có. Võ nghệ của nó đủ để trở thành chiêu bài của Red Lion, nếu chỉ vì không có quân cứu viện mà bị chết trong chiến đấu thì thật là đáng tiếc.
Anh cần phải tìm một đội phó có thể theo kịp tốc độ của Nick, đồng thời cũng có khả năng bảo vệ và phối hợp với cậu ta.
Hayreddin xem danh sách mà người quản lý thủy thủ đưa lên để anh chọn người thích hợp nhưng mãi vẫn không tập trung phân tích được. Bóng dáng bay múa nhảy nhót bé nhỏ kia cứ hiện ra trong đầu anh, cả người toàn là máu và bùn nhưng vẫn không bỏ cuộc, vùng vẫy giành lấy sự sống. Đầu Hayreddin nháy mắt như nổ tung ra.
Đây là người mà anh, Red Lion phát hiện ra. Cậu ta cũng giống như chim ưng mà anh nuôi, nếu để cậu bé bị bọn vô danh tiểu tốt xử lý thì thật lòng anh không thể chịu nổi.
Vẻ mặt Hayreddin không chút cảm xúc, tay xoa cằm, trong đôi mắt ánh ra màu đỏ. Mấy người quản lý còn đứng bên cạnh không dám thở mạnh. Thuyền trưởng bình thường khá là nhã nhặn, luôn vui vẻ cười hiền lành, không dễ tức giận, trông chẳng đáng sợ một chút nào. Nhưng ánh mắt của anh lúc này nói lên rằng anh đã tức giận, hơn nữa còn là giận muốn giết người.
“Amias Achard của thuyền 2, Lamb của thuyền 3, Krstic Anthony của thuyền 5, và Justine vừa mới gia nhập nữa, sau khi so sánh và khảo sát thì ngoài sáu người này, thuyền trưởng còn tuyển ai nữa không ạ.”
“Loại toàn bộ.” Hayreddin ném mấy mảnh giấy da viết thông tin ở trên bàn xuống, giọng nói lạnh như băng “Không có một người có tư cách làm đội phó, chỉ có thể làm đội viên của tiểu đội mà thôi. Hành động lần này, thuyền 4 Mad Dog (chó điên) phản ứng chậm, thời gian bắn pháo cũng kém vô cùng, suýt tý nữa đã bắn nhầm thuyền bên cạnh. Tất cả đội viên trên thuyền đều bị phạt.”
“Vâng!” Người quản lý thuyền Mad Dog đứng dậy. Cả người hắn đã cứng đờ, không ngừng run rẩy làm chiếc ghế của hắn gần như đẩy ngã về sau.
“Gần đây, tổ bắn pháo tập luyện quá ít. Tất cả đội tàu sau khi về đến Algiers sẽ nghỉ ngơi và chỉnh đốn lại. Tôi nói trước, đây không phải là nghỉ phép, mỗi người không qua được sát hạch thì đừng có hòng mà xuống thuyền.”
Hayreddin phất tay, ý bảo hội nghị chấm dứt: “Cứ thế đi.”
Mọi người rời khỏi phòng thuyền trưởng, cánh cửa gỗ khép lại.
Hayreddin dựa vào lưng ghế thở dài, đầu có chút đau nhức. Anh tức giận cái gì đây? Cậu ta cũng không phải Cecilia, khi đó anh giống cũng giống mấy người anh trai, không có khả năng bảo vệ Cecilia. Nick rất mạnh, vô cùng mạnh. Hình ảnh lưỡi hái kia bay múa trên không trung, thu gặt sinh mệnh trông hoàn mỹ đến nỗi Hayreddin nhìn không chớp mắt. Có thể là Nick càng kiên cường thì càng nói lên phòng ngự của cậu quá yếu, ngay cả mấy tên tiểu tốt kia cũng không đánh lại.
Một cao thủ vô cùng mạnh mẽ nhưng cũng yếu ớt vô cùng, thật là mâu thuẫn.
Hayreddin đứng dậy, đẩy cửa phòng ngủ của mình ra.
Sột soạt.
Mấy tiếng động rất nhỏ vang lên làm anh phải dừng bước.
Thị giác và thính giác của Hayreddin đều vượt xa người thường. Anh bình tĩnh lắng nghe liền phát hiện động tĩnh xuất phát từ bên trong phòng tắm. Chuột sao? Không phải, chắc phải là một con chuột lớn.
Ha ha, xem ra, con thú nhỏ đã chui vào nơi này để tắm rửa. Hayreddin trông như một con mèo lớn, lặng lẽ bước đến trước cửa phòng tắm. Nhẹ nhàng đưa cánh tay cường tráng nắm lấy tay nắm cửa rồi đột nhiên kéo cửa bật ra. Chốt gỗ bên trong bị bẻ gẫy như cọng cỏ tranh yếu ớt.
Cửa mở.
“Nick, đây không phải là địa bàn của cậu.”
Cặp mông trắng hồng như hai quả đào đang dính đầy bọt nước. Chủ nhân của chúng bị dọa hoảng hồn, nhảy dựng lên, xoay người lại nhìn Hayreddin.
“Thuyền trưởng.”
Mái tóc dài dợn sóng của Nick đang rối tung, ướt đẫm. Thân hình trần truồng lộ ra trước mắt Hayreddin.
Phía trên, phía dưới, nơi nên có cái gì đó thì lại không có.
Hayreddin lập tức cảm thấy đau đầu.
Anh nhìn đi nhìn lại con cừu non này vài lần, kết luận cuối cùng là: không phải đàn ông. Đương nhiên cũng chưa thể gọi là phụ nữ, chỉ miễn cưỡng coi là một cô gái dậy thì muộn. Ngoại trừ mấy thằng có sở thích biến thái ra thì sẽ không có bất kỳ ai bị thân hình này hấp dẫn.
Mặt trời trên biển luôn gay gắt hơn ở trên đất liền, khoang thuyền nóng gần như bức người ta phát điên, thủy thủ hầu hết là cởi trần. Vì sao đến giờ anh vẫn không phát hiện, chỉ có Nick bé nhỏ là một nút áo cũng không cởi? Lòng anh vẫn luôn một mực cho rằng đàn bà con gái là kẻ yếu, cần phải được bảo vệ. Lối suy nghĩ này khiến cho Red Lion có kiến thức rộng rãi bị một đứa bé con đánh lừa.
Victor, cậu giỏi lắm.
Ánh mắt Hayreddin sắc lạnh như chim ưng, thực có thể cắt phăng một miếng thịt trên thân thể người ta xuống.
“Giải thích.”
Ban nãy, vì chuyện xảy ra quá bất ngờ nên Nick mới bị dọa hoảng sợ, nhưng đến lúc này thì đã bình tĩnh lại rồi. Cô thấy ánh mắt đối phương trắng trợn đảo qua đảo lại trên người mình, cô không những không che không chắn không ngăn cản mà còn ngẩng đầu ưỡn ngực cho anh ta xem.
“Trên khế ước không nói là không được tắm rửa trong căn phòng tắm duy nhất này. Hơn nữa, thuyền trưởng vào phòng mà không gõ cửa là không lễ phép.” Nick nhìn chằm chằm vào ánh mắt của anh ta, không thèm chớp lấy một cái.
“Là sao?” Hayreddin quả thực không tin vào lỗ tai của mình nữa. Đây là giải thích sao?
“Ai dạy cô như thế?”
Nick hùng hồn nói: “Chú của tôi, Asa.”
Hayreddin bước lên phía trước, vây Nick vào trong một góc phòng tắm. Ngoài cái cửa sổ rộng không đến một thước trên mạn thuyền kia vẫn còn đang đong đưa một cái lưỡi hái. Cô bé này rõ ràng chui vào từ chỗ đó, cũng chỉ có người thân hình nhỏ bé như cô mới có thể trèo vào từ ô cửa sổ bé tý như thế thôi.
Hai người đứng trong không gian nhỏ hẹp, gần đến nỗi có thể ngửi được mùi trên cơ thể nhau. Hayreddin cúi mình xuống, hơi thở nam tính đầy nguy hiểm lởn vởn bên tai Nick:
“Chú của cô có từng dạy cô đừng trần truồng tiến vào trong phòng của đàn ông không?”
Nick suy nghĩ cẩn thận một lát, sau đó khẳng định: “Không dạy.”
“Chú của cô rốt cục thì đã dạy cho cô những gì?” Hayreddin quả thực là hết chỗ nói với người đã nuôi nấng cô.
Nick: “Đi đường phải ngẩng đầu ưỡn ngực, nói chuyện phải nhỏ nhẹ, ăn cơm không được phát ra tiếng.”
Hayreddin nhíu mày: “Nghe thật giống quy tắc của một thục nữ.”
Nick tỉnh ngộ, gật đầu nói: “A, đúng đấy. Chú tôi cũng nói như thế.” Khi đó, Asa làm sao nghĩ được cô sẽ luân lạc đến một nơi không có cả chỗ tắm rửa như thuyền hải tặc thế này?
Hayreddin gần như bị cô làm cho tức giận đến bật cười. Nhìn từ trên xuống dưới, có thể coi cô là một “thục nữ bé nhỏ”. Trên lồng ngực của cô có một hình ngôi sao sáu cánh nhỏ bằng miệng chén. Đây cũng không phải cái bớt hay hình săm gì mà giống như vết sẹo do bị sắt nung đỏ ấn lên. Kẻ kia không biết là có thù hận gì với cô bé này mà lại có thể nhằm ngay khi vết thương hẵn còn nóng hổi mà quyệt màu lam lên, khiến cho màu sắc đó mãi khắc sâu vào làn da, không thể tẩy đi được.