7 : Cuộc Sống Mới


-" Một tiềm năng thì đi theo Vũ Lục sư huynh của các ngươi về phía bên tay trái, hai tiềm năng đến ba tiềm năng thì đi về bên phải nghe theo chỉ dẫn của Hồng Ngọc sư tỷ các ngươi... Được rồi mau đi đi. "

Vị Hồng Ngọc sư tỷ là một cô thiếu nữ khoảng 20-22 tuổi môi hồng răng trăng,
mắt lấp lánh vô cùng xinh đẹp. Giọng nói của vị tỷ tỷ Hồng Ngọc này lại vô
cùng ấm áp :

-" Bây giờ các tiểu đệ đệ hãy đi theo ta , ta sẽ đưa các đệ đến chỗ ở của mình. Có được không? "

Bọn trẻ chỉ biết nghe lời, đồng thanh lên:

-" Dạ được tỷ tỷ... "

Hồng Ngọc mỉm cười vô cùng xinh đẹp rồi đi về phía bên tay phải, đây cũng
chính là hướng đông. Bọn trẻ im lặng đi theo phía sau, Dương Thần vừa đi vừa
suy nghĩ : " Tại sao ta cảm thấy trong người mình có thứ gì đó muốn trỗi dậy
nhỉ! ". Suy nghĩ miên man khiến mặt hắn nhăn lại, không biết qua bao lâu bỗng
tiếng nói của vị Hồng Ngọc sư tỷ lại vang lên:

-* Được rồi chúng ta đã đến nơi... "

Dương Thần nghe vậy thì ngẩng mặt lên trước mắt hắn bây là một căn nhà to lớn,
nhưng hắn thấy như vậy sợ vẫn không đủ chỗ cho vài trăm người bọn họ. Nhưng
Khi vào bên trong hắn giật mình, bên trong không gian lớn gấp đôi vẻ bề ngoài.
Không chỉ hắn mà những đứa trẻ khác cũng ồ lên làm lạ, vị Hồng Ngọc sư tỷ lập
tức giải thích cho bọn hắn hiểu:

-" Căn nhà đã được các Khí sư sử dụng không gian trận nên nó mới rộng lớn như vây. Được rồi, hai tiềm năng thì ở dưới tầng một, ba tiềm năng trở lên thì sẽ ở trên tầng hai. Các đệ đệ, muội muội có thể tự chọn phòng cho mình. "

Nói xong vị tỷ tỷ này vung tay lên thì trên tay mỗi đứa trẻ lại xuất hiện môt
tấm ngọc bội.

-" Đây là ngọc bội vào phòng của các đệ, chỉ cần nhỏ một giọt máu vào để nó nhận chủ rồi khi thấy căn phòng mình thích thì dơ ngọc bội lên trước căn phòng đó. Ngọc bội sẽ tự cập nhật số phòng, sau này muốn vào hay ra khỏi phòng thì chỉ cần dơ thẻ bài lên căn phòng sẽ tự động mở cửa...nhớ đừng để đánh mất đó. "

Dương Thần cùng bọn trẻ ba, bốn tiềm năng kia theo hành lang bước lên tầng
hai. Vừa lên đến nơi thì bọn trẻ kia đã bắt đầu tranh nhau phòng ở, mặc kệ
những cuộc tranh cãi Dương Thần bình thản đi về phía cuối của dãy phòng. Hắn
cần một căn phòng yên tĩnh và càng ít người lui tới là tốt nhất, kỳ lạ theo
hắn quan sát cũng có hai đứa trẻ giống hắn vô cùng trầm lặng đang bước về phía
này. Không quan tâm hắn tiếp tục tiến đến cho đến khi thấy cánh đủ xa hành
lang Dương Thần mới dừng lại, lấy ngọc bội trong người ra Dương Thần lập tức
cắn đầu ngón tay để một giọt máu nhỏ lên. Khi giọt máu rơi lên, ngọc bội lập
tức phát sáng Dương Thần bỗng có cảm giác liên kết thân thiết giữa hắn và ngọc
bội vô cùng kỳ lạ. Hắn đoán có lẽ đây chính là ngọc bội nhận chủ, trên ngọc
bội lúc này xuất hiện hai chữ Dương Thần đang phát sáng. Dương Thần lập tức
cầm ngọc bội dơ lên trước cửa đá phòng hắn đang đứng, ngay sau đó cả ngọc bội
lẫn của đá bắt đầu phát sáng. 746 là số phòng hắn vừa chọn hiện lên trên ngọc
bội ngay sau đó của đá bắt đầu mở ra Dương Thần bước vào, đồ đạc bên trong
phòng không phải bình thường cũng không quá cầu kỳ. Một chiếc giường đá một
cái bàn đá một chiếc tủ đựng đồ và đặc biệt hắn thấy trên tường có một hình vẽ
vô cùng kỳ quái, càng nhìn hắn càng thấy hình vẽ trông giống một cái trận
pháp. Bỗng Dương Thần cảm thấy đầu choáng váng:

-" Có lẽ ta chưa tu luyện nên không hiểu được hình vẽ này, vì vậy khiến việc nhìn lâu sẽ gây ra tác dụng phụ. Sau này nhất định ta sẽ phải nghiên cứu... "

...

Không quan tâm việc gì nữa, hắn trực tiếp lên giường đánh một giấc bởi vì hôm
nay là ngày vô cùng mệt mỏi đối với Dương Thần. Đang ngủ say thì một tiếng nói
vang lên bên tai:

-" Những đứa trẻ vừa mới được tuyển vào Tông môn, tất cả bước ra khỏi phòng di chuyển ra quảng trường. Các ngươi chỉ có hai phút thời gian, chậm chạp thì tối nay sẽ không được ăn cơm. "

Mở mắt ra hắn phát hiện tiếng nói đó phát ra từ miếng ngọc bội, điều này khiến
hắn vô cùng bất ngờ :

-" Thì ra thứ này không chỉ dùng để mở của phòng mà còn dùng để thông báo... "

Không chậm chạp, Dương Thần nhanh chóng bước ra khỏi cửa phòng đi xuống hành
lang, khi vừa bước ra hắn thấy phòng đối diện cũng có người bước ra. Khi bóng
người hiện rõ hắn liền biết đó là một trong những kẻ thức tỉnh được bốn tiềm
năng Mộng Tiểu Uyên, nhìn kỹ có bé Tiểu Uyên này cũng vô cùng xinh đẹp nhưng
lại có vẻ vô cùng kiêu căng. Dương Thần lạnh lùng không thèm để ý mà trực tiếp
bước đi trước, bề ngoài của Dương Thần cũng được xếp vào hàng siêu cấp mỹ nam.
Mắt sao mày kiếm, môi hồng răng trắng và đặc biệt hắn lại sở hữu một thân hình
cao lớn lực lưỡng cùng nước da trắng mịn vô cùng. Bước đi trong đám trẻ này
Dương Thần như vô cùng nổi trội, cũng có vô số kẻ cao lớn nhưng hắn lại là
người cao lớn nhất. Hắn phát hiện có vô số ánh mắt nhìn về phía hắn nhưng hắn
chẳng quan tâm, vẫn tỏ ra vẻ lạnh lùng bước xuống.

....

Mặt trời dần biến mất sau những dãy núi lúc này đang là thời điểm chiều tối,
giữa quảng trường bọn người Dương Thần đang phải đứng nghe chỉ dẫn của một nữ
phụ.

-" Từ mai cuộc sống các ngươi sẽ được thay đổi đã biết chưa, vậy nên bây giờ ta sẽ dẫn các ngươi đến phòng ăn. Để các ngươi ăn uống về nghỉ ngơi sớm lấy sức, từ ngày mai sẽ bắt đầu học cách tu luyện... Rõ chưa! "

Đến phòng ăn, nó không giống như trong tưởng tượng của Dương Thần. Đây là một
căn phòng rộng lớn vô cùng có sức chứa lên tới vài nghìn người, chắc chắn nơi
này cũng đã được khắc lên không gian trận pháp. Dương Thần hắn chẳng quyen ai
trong số này, một mình một góc chẳng để ý đến những người khác đây cũng là hắn
thích vậy. Đồ ăn cũng không phải là loại sơn hào hải vị gì chỉ toàn là rau củ
quả không có một chút thịt nào. Bỗng một tên đứng lên hỏi Dương Thần quay sang
hắn nhận ra chính là tên béo ú hắn đã gặp trên phi chu lúc tới đây:

-" Sư cô, tại sao đồ ăn chỉ toàn là rau quả vậy? Không có lấy một chút thịt!"

Nữ phụ kia không có phản ứng trả lời thờ ơ vô cùng :

-" Rau quả chính là đồ ăn sinh trưởng trong tự nhiên, việc ăn chúng sẽ giúp các ngươi dễ cảm nhận thiên địa linh khí trong trời đất hơn lúc mới tu luyện. Sau này khi đã cảm nhận và hấp thu được thiên địa linh khí thì các ngươi có thể ăn gì tùy thích, nếu đạt đến một cảnh giới nhất định thì việc ăn uống cũng không cần thiết nữa đối với võ giả nữa."

Bọn trẻ không còn ai hỏi gì nữa, Dương Thần thì vẫn ngồi đó ăn uống từ từ
không một chút vội vàng. Sau khi ăn uống xong tất cả trở về phòng nghỉ ngơi
Dương Thần đang định mở cửa thì hắn cảm thấy đang có một ánh mắt nhìn hắn chăm
chú. Gần phòng hắn cũng có vài người ở,...không quay mặt lại nhìn, Dương Thần
dùng ngọc bội mở cửa rồi bước vào bây giờ điều hắn cần chính là nghỉ ngơi. Vừa
ngả lưng lên giường thì hắn lập tức thiếp đi...

-" Ta đang ở đâu thế này!"

Khung cảnh lúc này xung quanh Dương Thần thay đổi vô cùng quyen thuộc đây
chính là khung cảnh lúc hắn thức tỉnh, xung quanh có những quả cầu phát ra ánh
sáng chói mắt chỉ có điều lần trước hắn thức tỉnh chỉ có chín quả còn bây giờ
có tới tận mười hai. Chúng được sắp xếp vô cùng hài hòa từ lớn tới bé, lớn
nhất chính là quả cầu hắc kim. Ngoài ra hủy diệt cầu và sinh cầu kia cũng lớn
vô cùng lớn, lần này hắn còn thấy quang cầu và hắc cầu cũng không kém phần.
Trong hắc cầu Dương Thần phát hiện có những dòng chữ chạy quanh trong đó, hắn
cố gắng dùng hết sức tiến lại đặt bàn tay lên hắc cầu. Bỗng trong đầu hắn hiện
lên ba chữ lớn "Ma Thần quyền" , ba chữ này biến ảo vô cùng khiến đầu Dương
Thần choáng váng. Hắn tập chung lấy lại tinh thần bỏ qua ba chữ kia di chuyển
đi xem những quả cầu khác, vừa di chuyển hắn vừa suy nghĩ :

-" Chẳng nhẽ ta lại thức tỉnh được tất cả những năng lực này.... Ba quả cầu kia có lẽ chính là dị chủng!"

...

Sáng sớm tiếng gọi thức dậy từ ngọc bội lại phát ra khiến Dương Thần tỉnh khỏi
giấc mộng, trong phòng có một chậu nước hắn lấy để rửa mặt rồi thay quần áo.
Bước ra khỏi phòng đi tới quảng trường để tập chung nghe hướng dẫn ngày hôm
nay, hôm nay người hướng dẫn bọn chúng chính là một trung niên. Trung niên mặt
mày vô cùng phúc hậu tươi cười nói :

-" Ta là Quảng Thiên, người sẽ phụ trách phân chia lớp học cho các ngươi. Bây giờ các ngươi nhanh chóng đi theo ta tới nơi học tập."

Lũ trẻ nhanh chóng đi theo đến trước một biệt viện to lớn, ở trên có ghi ba
chữ " Phong Vân Viện ".
Sau đó trung niên nhanh chóng chia bọn chúng thành chín lớp : bốn lớp thường
đệ tử, ba lớp thiên tài, hai lớp siêu cấp thiên tài. Trong các lớp việc phân
chia thành viên được xác định bằng năng lực thức tỉnh mạnh hay yếu, Dương Thần
hắn đương nhiên được xếp vào lớp hạng A vì lôi năng lực của hắn có sức sát
thương và chí mạng cao nhất.

" Truyện nếu có chỗ nào khó hiểu thì cứ comment mình sẽ giải thích "


Hắc Ma Long - Chương #7