Thổ nạp khoảng một giờ, Dương Thần mới từ dưới đất đứng dậy. Toàn thân các
khớp xương lập tức vang lên " Răng rắc... ", hắn vươn vai một cái giống như
vừa mới ngủ dậy.
Phủi qua sạch bụi trên cơ thể, lúc này Dương Thần mới tiến về phía trước thông
đạo, lòng bàn tay vẫn là đặt Quang Bá Hồn giúp nhìn rõ đường đi. Cứ như thế
hắn sải bước đi mãi mà chưa thấy điểm cuối, bản thân cũng cảm thấy quái lạ.
Đang định dừng lại không đi nữa, Dương Thần ánh mắt tinh quang lấp loáng nhìn
phía trước thấy có ánh sáng. Hăn vui mừng chuyển từ đi sang chạy, bởi tin
tưởng phía trước nhất định là chứa báu vật. Không làm sao một lòng đất toàn đá
cứng này lại có ánh sáng chiếu xuống sao.
Một mạch chạy tới, Dương Thần thấy ánh sáng gần ngay trước mắt thì hắn bất
thình lình dừng lại. Bởi phía trước một luồng linh khí nồng đậm trực tiếp phả
vài mặt. Cái này làm hắn đứng tại chỗ ngây ngốc : " Cái này không phải là ta
đang nằm mơ đấy chứ? Ba mẹ ta trên trời chẳng nhẽ đã làm bạn với thần may mắn
sao... "
Sở dĩ hắn nói như vậy là bởi vì trước mắt hắn lúc này chính là một cái linh
mạch, hay chính xác hơn là Phế Linh mạch. Loại này thường rất ít khi xuất
hiện, chúng chính là do thiên địa linh khí tụ lại mà thành có thể tạo ra tinh
thạch. Tuy nhiên cái trước mắt Dương Thần là Phế linh mạch nguyên nhân lúc
thiên địa linh khí quy tụ sắp thành nhất linh mạch bị ngoại vật tác động khiến
nó không thành. Cho nên mới có dạng kim trì óng ánh như lúc này... Nhưng thế
thôi linh khí bên trong vẫn nồng đậm vô cùng, đủ cho một tu sĩ luyện thể tu
luyện tới Kim Đan thừa sức.
Đương nhiên đối với Dương Thần là một cái đặc biệt thì khác, nguyên lai do ba
cái dị Bá Hồn kia tranh giành cắn nuốt với chủ thể kinh khủng lớn mạnh.
Phù...
Hít một hơi sâu, Dương Thần trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, trong lòng phấn
khích khó kiềm chế. Ý niệm khẽ động, trước mặt lập tức xuất hiện một cái hố
đen cũng chính là Phệ Hồn, lần này xuất hiện không còn bé nữa. Kích thước phải
tới mét rưỡi do ở chỗ này không còn kiêng kị Lão đạo, bởi lão vừa tới đây nên
ít nhất cũng phải một tuần mới dò xét chỗ này một lần.
Phệ Hồn vừa thả ra chính là khí kim sắc từ Phế linh mach tụ thành dòng kia bay
lên. Tốc độ chảy mắt thường có thể thấy rõ, cũng như Dương Thần cảm nhận được
nguồn linh khí khổng lồ đang bị hắn đan điền chuyển hóa thành linh lực tụ lại.
Càng hấp thu hắn lại càng điên cuồng, Phệ Hồn giống như một con cự thú nuốt
vào linh khí không ngừng. Thế nhưng kim trì vẫn như cũ, chỉ có một chút gợn
sóng mà thôi.
Ý niệm khẽ động, một bình sứ màu huyết sắc từ túi trữ vật xuất hiện trước mặt,
tiện tay Dương Thần đỡ lấy dốc ra đan dược bên trong nuốt vào. Hiển nhiên đây
chính là Bạo Khí Đan, ngoài giúp tỉ lệ đột phá Bạo Khí tăng cao còn giúp cho
luyện thể nuốt vào tăng cao tốc độ tu luyện cùng cảnh giới.
Đoành...
Nội thể Dương Thần phát ra tiếng nổ lớn, tuy vậy chỉ có hắn mới biết được tình
hình mà thôi. Từng dòng linh khí như thác chảy từ đan dược kia chảy vào đan
điền cũng như kim trì đang bị điên cuồng hấp thu. Dương Thần cảm thấy bản thân
chính là sắp đột phá, đây thật sự là ngoài sức mong đợi của hắn.
Cảm thấy luyện thể tầng chín " Tụ Khí " ngay trước mắt, Dương Thần tốc độ hấp
thu càng lúc càng nhanh hơn. Đến mức kim trì linh khí bị hút lên giống như
rồng quận ào ạt, mặt kim trì thì vỗ liên tục như sóng biển. Đây thật là một
cái luyện thể làm ra, nếu để bên ngoài biết sợ rằng sẽ tạo thành một trận sóng
gió.
Đan điền liên tục được lấp đầy linh khí, rồi chậm rãi chuyển thành linh lực.
Đợi đến khi đan điền linh lực lấp đầy chính là lúc đột phá luyện thể tầng
chín.
Qua hai ngày hấp thu liên tục, Dương Thần hắn mới cảm giác được đan điền bị
lấp kín. Cảm giác giống như chuyển bị vỡ ra không bằng, thế thôi không lo lắng
hắn lại càng vui vẻ hơn. Bởi vì hắn biết đã đến lúc rồi, luyện thể tầng chín.
Sắc mặt trầm trọng, Dương Thần ý niệm liên tục động điều khiển linh lực từ các
kinh mạch quy tụ về đan điền. Từ từ chậm rãi, linh lực theo ý niêm của hắn
đang bị áp súc lại, đan điền bên ngoài cũng theo vậy mà biến đổi. Nó cứ co bóp
liên tục giống như nhào nặn, nặn đến khi linh lực áp thành một viên bi màu lam
trong suốt. Như thế là đã thành công đột phá, hắn cảm thấy chưa lần nào dễ hơn
như vậy.
Bây giờ đã là luyện thể tầng chín, bỗng linh cảm nhắc hắn bản thân có thể lập
tức đột phá Bạo Khí. Đây là cái cảm giác khó hiểu vô cùng...
Nghĩ thế nhưng hắn vẫn đánh liều nghe theo linh cảm, ý niệm nhanh chóng thúc
giục viên Bạo Khí Đan từ trong túi Trữ Vật ra. Hắn trực tiếp nuốt vào, bản
thân mười hai Bá Hồn lập tức phình to mạnh mẽ.
Đây chính là biểu hiện sau khi nuốt Bạo Khí Đan, Bá Hồn được trong khoảng thời
gian ngắn tăng lên thực lực. Cái này thực lực tăng lên chính là dùng để trùng
kích cầu linh khí, phá vỡ nó để từ bên trong linh lực được biến đổi tràn ra.
Giúp tu sĩ Bạo Khí có thể đưa linh lực được ra bên ngoài cơ thể, dùng cái đó
điều động Bá Hồn.
. . .
Mười hai Bá Hồn giống như lũ quét, nối đuôi nhau hướng đan điền vị trí phóng
tới. Mỗi cái cột sáng ầm ầm va chạm với tinh cầu, nhưng nhìn bề ngoài nhỏ bé
dễ vỡ. Tinh cầu lại khác biệt cứng rắn vô cùng , dù thế nào công kích cũng
không làm nó lung lay.
Thế nhưng Dương Thần vẫn không bỏ cuộc, Bá hồn vẫn điên cuồng gia tăng tốc độ
tấn công. Nội thể hắn liên tục phát ra những tiếng nổ va chạm kinh người,
khiến cho cả cơ thể bên ngoài rung lên bần bật. Mồ hôi lúc này tuôn ra tựa
mưa, làm toàn bộ y phục trên người hắn đều ướt đến.
Một ngày cứ thế trôi qua, Bạo khí đan tác dụng cũng đã hết nhưng Dương Thần
vẫn như cũ chưa phá nổi tinh cầu. Trong đầu suy nghĩ miên man : " Chẳng nhẽ
ông trời lại không giúp ta, hay ta đã phạm phải cái gì đó sai lầm ! "
Đương nhiên là hắn không biết nguyên nhân chuyện này là do hắn hấp thu quá
nhiều linh khí, đến khi bị áp súc lại thì liền cứng rắn gấp mười lần bình
thường. Chỉ như vậy thôi chân chính Bạo Khí cảnh đến đây sợ rằng cũng phải
chịu thua, thế nhưng Dương Thần hắn vẫn như cũ kiên trì.
Một bên liên tục công kích tinh cầu, một bên lại thả ra Phệ Hồn điên cuồng hấp
thu KIM TRÌ để giúp duy trì trạng thái. Càng làm hắn lại càng cảm thấy bản
thân chỉ cần vượt qua bước này chân chính tương lai vô hạn, cảnh giới sẽ là
lên như diều gặp gió.
Cứ như vậy một ngày nữa lại trôi qua, đến ngày thứ hai, thứ ba, thứ tư vẫn là
như vậy chưa phá nổi Tinh cầu. Nhiều lúc Dương Thần cũng đã có ý nghĩ bỏ cuộc,
thế nhưng lại nghĩ đến cha mẹ bị sát hại ngay trước mắt. Đây cũng là do thực
lực không đủ, vậy nên hắn lại càng điên cuồng gấp nhiều lần. Tròng mắt huyết
sắc sắc của hắn lại càng đỏ hơn, giống như một con dã thú nghe theo bản năng.