26 : Hắc Bạch Xuất Chiến


Trong lúc bên ngoài đang ồn ào thì Dương Thần hắn vẫn trong động bế quan. Bản
thân đang bất động bỗng nhiên hai mắt từ từ mở ra, từ trong lộ ra tinh quang
tròng mắt huyết sắc cùng xung quanh là tơ máu chằng chịt đến điên cuồng.

Cái này không phải tự dưng hắn tỉnh lại mà là do cảm nhận được mặt đất bất
thường chấn động. Chỉ riêng thế thôi cũng khó ổn định tu luyện, nghi hoặc đứng
dậy Dương Thần lập tức đảo một vòng xung quanh quanh thạch động tìm điểm khác
thường.

Thế nhưng hắn vừa dừng lại chính là mặt đất dưới chân bất ngờ sập xuống. Dương
Thần giật mình không kịp phản ứng nên lập tức rơi xuống dưới tốc độ nhanh vô
cùng. Phải đến vài chục hô hấp mới chạm tới đáy, mà theo tính toán của Dương
Thần hố này ít nhất cũng phải chục mét có thừa.

Xung quanh chỗ này tối tăm, u ám vô cùng, ngay cả bàn tay giơ lên cũng không
thấy được đầu ngón tay. Đương nhiên Dương Thần tu vi cũng không thể thấy rõ
xung quanh, đang định dùng hỏa thắp sáng. Bỗng nhiên hắn nghĩ ra hỏa của bản
thân chính là hắc hỏa nha, ánh sáng phát ra đương nhiên là như không. Mở ra
lòng bàn tay, bên trên một hình cầu Quang Bá Hồ bắt đầu phát sáng.

Nhưng chưa kịp vui mừng nhìn quanh thì bản thân đã cảm nhận được sau lưng một
cỗ sát khí ập đến. Cái này làm Dương Thần lập tức lạnh người, đứng im bất
động. Đầu từ từ quay ra sau nhìn, đập vào mắt hắn đầu tiên chính là một cặp
mắt đỏ rực. Sau đó là toàn bộ thân thể to lớn được hiện ra dưới Quang Bá Hồn,
Dương Thần không tự chủ được trong vô thức chửi bậy một tiếng.


  • " Con mẹ nó, Thạch Hạt Trung Giai yêu thú. "

Quái vật kia theo như lời Dương Thần chính là một con tương đương Bạo Khí sơ
kỳ nhân tộc. Thân yêu thú này to lớn cùng nhiều chân, trước mặt là hai cặp
thạch càng cắt sắt như cắt bùn. Nhưng nguy hiểm nhất là sau lưng nó cái đuôi
chứa kịch độc có thể giết được cả Bạo Khí Hậu kỳ. Cho nên Bạo Khí tu sĩ gặp
phải chính là tránh càng xa càng tốt.

Hôm nay Dương Thần hắn quá đen đủi, bản thân lại đi ngay vào chỗ Thạch hạt
đang đào hang mới rơi xuống. Lúc này hối hận cũng không còn kịp rồi...


  • " Đã không còn đường chạy được thì ta ở lại đánh với ngươi coi như luyện
    tập vậy, dù sao chỉ tu luyện không thôi thực lực khó mà phát huy hết đượcđược.
    "

Lôi điện bùng lên, xung quanh bóng tối thay thế bằng tử sắc. Khẽ nhấc chân
lên, thân thể Dương Thần liền tại chỗ biến mất, thay vào đó là xuất hiện sau
lưng thạch hạt một đạo lôi điện dáng xuống. Chỉ còn nghe tiếng nổ vang lên...

Đoành

Khói bụi mù mịt bốc lên, khó lòng có thể biết được cái bên trong. Nhưng Dương
Thần biết suy tính của mình ban nãy là một sai lầm, bởi vì bề ngoài của Thạch
Hạt chính là một lớp giáp bằng đá, mà đá lại không dẫn điện cho nên một kích
vừa rồi vô dụng. " kẹc...kẹc " từ trong đám bụi một cái càng khổng được vung
ra. Dương Thần giật mình muốn tránh né nhưng không được do cái kia tốc độ quá
nhanh.

Liều mạng chống đỡ, hắn hai tay chấp lại sử dụng Thổ Bá Hồn tạo ra một bức
tường chắn trước mặt dày khoảng một mét có hơn. Nhưng khi va chạm, bức tường
lập tức sụp đổ, thạch càng không bị làm chậm vẫn hướng về Dương Thần đập tới.

Bụp... Roành !

Hắn thân thể bị đập bay vào vách tường, tạo thành một hố nông. Xương vai trái,
xương tay trái trực tiếp bị vỡ do va chạm với thạch càng. Miệng thì phun ra
một vúng huyết khí...

Gượng ép đứng dậy, Dương Thần đưa tay lên lau vết máu trên miệng cười lớn : -"
Đây chính là sự khác biệt giữa yêu thân và nhân thân sao. Dù hôm nay ngươi
nhục thân mạnh mẽ, tu vi cao hơn. Lão tử cũng sẽ tiễn ngươi lên đường! "

Dứt lời, Dương Thần thân thể xung quanh lập tức xuất hiện một lớp tử sắc bao
bọc. Nhưng không phải là lôi điện mà chính là Hủy Diệt hồn phòng hộ, cái này
Dương Thần lần trước hắn cũng đã thử sử dụng. Chỉ cần là gì khi chạm vào cái
này Hủy Diệt hồn chính là đều tan biến, vô cùng kinh khủng.

Một bước nhảy lên không trung, Dương Thần tay phải tụ Hủy Diệt cầu đánh xuống
một quyền đầu Thạch Hạt. Hủy Diệt đi đến đâu chính là lớp thạch giáp tan biến
đến đó, thế nhưng yêu thú này giáp quá dày cùng hắn tu vi chênh lệch nên chưa
đủ phá lớp giáp đã bị đuôi Thạch Hạt đập bay. May mắn có cái kia bảo vệ nên
Dương Thần trên người không có vết thương nào ngoài bị lực chấn trực tiếp trấn
thổ huyết.

Nằm bất động vài phút chờ thương thế được sinh Bá Hồn chữa trị một chút, Dương
Thần mới từ dưới đống đá vụn bò dậy. Suy nghĩ một chút : " Hiện tại nếu thông
thường đánh đấm khả năng hạ gục Thạch Hạt này chỉ có 30%, nhưng nếu có thể tìm
được điểm yếu của nó thì cơ hội sẽ tăng lên 60%. Mà loài này ban ngày căn bản
sẽ trốn trong động sâu, ban đêm mới hoạt động săn mồi. Vậy thì khảng định điểm
yếu của nó chính là ánh sáng, cho nên dùng Quang Bá Hồn áp chế nó là chính xác
nhất. "

Nghĩ là làm, Dương Thần lập tức toàn thân quang mang nộ lên, ánh sáng làm cả
thạch động trở nên như ban ngày. Thạch Hạt thấy thế thì kêu lên liên tục, nó
đang sợ hãi, bản tính mách bảo nó phải tiêu diệt kẻ trước mắt.

Hai càng yêu thú đập xuống đất khiến bụi mù bay lên để giúp che chắn ánh sáng
làm tổn thương, cái đuôi kịch độc của nó thì hướng phía Dương Thần chích tới.
Nhưng chỉ nghe một tiếng " keeng " rồi dừng lại, giống như va chạm phải tường
đồng vách sắt.

Bụi mù bay đi, lúc này mở ra trước mắt yêu thú là một ma thần. Nửa thân bên
trái màu hắc ám, nửa thân bên phải màu thánh quang tinh khiết. Đầu thì một bên
sừng một bên không, mắt trái thì phong ra quang mang huyết sắc, mắt phải thì
lóng lánh ánh xanh giống như đáy biển sâu thẳm. Còn cuối cùng là đôi cánh kia
sau lưng uy vũ, không sai đây chính là con bài áp đáy hòm của Dương Thần " Hắc
Bạch Ma Thần ". Giúp tu vi của hắn từ luyện thể tăng lên Địa Vị sơ kỳ, cái này
thật sự là quá nghịch thiên a.

Thạch hạt thấy vậy thì sợ hãi quay đầu bỏ chạy, nhưng Dương Thần có cho nó
chạy. Một cái phất đến từ tay phải, Quang Bá Hồn lập tức bùng nổ bay về phía
thạch Hạt, quang mang đi đến đâu chính là đất đá hóa thành bụi. Đươnh nhiên số
Phận Thạch Hạt cũng là như vậy, ngay cả yêu hạch cũng không lưu lại được. Bị
một phất tay kia hóa tro bụi, một cái kết cục bi thảm.

Tiếp sau đó chính là Dương Thần trở lại trạng thái bình thường, nhưng vừa trở
lại chính là từ trên không chúng lập tức rơi xuống. Toàn thân sức lực đều mất,
khiến chân tay hắn bủn rủn đến bất lực.

Không biết bao lâu hắn mới từ dưới đất ngồi dậy, sợ rằng bản thân không có
sinh Bá Hồn Dương Thần không biết bản thân còn vô lực đến bao giờ.


  • " Tác dụng phục của Hắc Bạch Ma Thần quá kinh khủng, ta phải hạn chế sử
    dụng mới được. "

Nhìn một ít cảnh tượng xung quanh, Dương Thần hắn cũng phải ngạc nhiền bởi sức
mạnh kinh khủng này. Chỉ một phát tay thôi đã có thể khiến cho trước mắt hóa
thành thông đạo rộng lớn. Bản thân muốn đi xem nó sâu bao nhiêu nhưng trước
phải lấy lại một ít sức lực đã.

Hai chân khoanh lại ngồi thổ nạp, linh lực trong cơ thể đã bị hắn sử dụng hết.
Bây giờ cần phải gấp gáp khôi phục ngay, nếu không tý nữa gặp phải con yêu
Thạch nào lại chẳng cón sức mà chạy.


Hắc Ma Long - Chương #26