19 : Va Chạm


Buổi chiều, giữa quảng trường Phong Vân Tông lúc này đang tập hợp vô số đệ tử
các tầng lớp. Ngay cả Tông Chủ cùng các vị trưởng lão cũng đã có mặt đầy đủ.

Trận tỷ thí chọn ra top 10 tiểu đệ tử xuất sắc lại sắp bắt đầu. Dương Thần lúc
này cũng đã có mặt, nhưng thần sắc của hắn lại chẳng có chút gì gọi là quan
tâm đến trận tỷ thí. Vẫn như cũ lãnh đạm...

Trong tiếng bàn tán xôn xao của các đệ tử, bỗng giọng của một vị trưởng lão
trên đài cao vang lên:

-" Đã đến lúc, các tiểu đệ tử có mặt trong top 50 nhanh chóng tập hợp... "

Nhìn 50 tiểu đệ tử dưới sân đã ổn định, vị trưởng lão gật đầu cảm khái. Tay
vung lên, bảng vàng lại tiếp tục xuất hiện trên không trung. Bảng vàng hiện,
tại bắt đầu phát ra kim sắc, hiển nhiên tỷ thí lúc này đã đến.

. . .

Trên đài tầng bốn, Tông chủ quay sang cười nói với một vị chí cao trưởng lão.

-" Chí cao Đường trưởng lão, ngài xem trong năm mươi đứa trẻ này thì ngài thấy tên nào có thể lọt top 10? "

Vị chí cao trưởng lão họ Đường này sau khi nghe Tông chủ nói thì cười một
tiếng.

-" Theo lão phu quan sát thì trong số 50 người này có vài kẻ tâm cơ rất sâu a. Còn về ai lọt và top 10... điều này rất khó nói. HaHa "

Phất tay, không trung lúc này bảng vàng cũng đã sáng lên những cái tên đầu
tiên, làm cả đám tiểu tử đều vô cùng hồi hộp. Trong đó những cái tên đầu tiên
sau khi xuất hiện lại không có Dương Thần cũng như các tên đệ tử nổi bật khác,
chỉ có mấy cái tiểu đệ tử bình thường. Nhưng thế thôi cũng không thể coi nhẹ,
chỉ cần là lọt vào top 50. Thì chính là tinh anh trong tinh anh rồi.

Trên sàn đấu, các tiểu đệ tử ai sắc mặt cũng căng thẳng vô cùng. Một cái cũng
không dám thả lỏng, mọi hoạt động của đối thủ đều phải được thu vào tầm mắt.
Cái này trận đấu không chỉ bọn hắn phần thưởng mà chính là tương lai địa vị,
chỉ cần biểu hiện tốt sau này nhất định sẽ là một bước thẳng tiến.


  • " Đã đến giờ, trận đấu cũng mau bắt đầu đi thôi! "

Theo sau tiếng quát, trận đấu lập tức được cho bắt đầu, từng võ đài nhanh
chóng vang lên những tiếng lớn va chạm. Bởi vì là đệ tử tinh anh nên trận
chiến kéo dài khá lâu, từng cái đều được các tiểu đệ tử phía dưới hô hào liên
tục.

Đương nhiên Dương Thần cái này hắn cũng không có chú ý đến mà là nhắm mắt tĩnh
tọa tại chỗ. Đây chính là hắn ý nghĩ điên cuồng " mọi giờ phút đều phải tăng
lên bản thân thực lực. "

Trong lúc đó hắn tĩnh tọa thì từ đằng xa, một cái tiểu tử ánh mắt ngông cuồng
lại đang nhìn đánh giá hắn. Tiểu tử này thân mặc hắc y, chán đeo một cái đai
băng hình tam giác in xà. Thoạt nhìn vô cùng khôi ngô nhưng lại không kém phần
băng lãnh, căn bản phạm vi 2m quanh hắn đều là không người đứng. Tự nhiên
không phải là họ không đứng mà là không giám đứng, bởi vì cái này tiểu tử
trước mắt bọn họ thực sự không chọc được.

Bỏ qua sự tình, trên võ đài chiến đấu cũng sắp đến hồi kết, có 3 sân đấu đã
kết thúc. Bốn sân còn lại cũng rất nhanh sẽ kết thúc mà thôi. Lúc này ở gần
Dương Thân nhất chính là võ đài số 3, bên trên trận đấu cái kia vẫn chưa kết
thúc. Hai bên đều chiến đấu rất kịch liệt, từng cái Bá Hồn mặt lực được tung
ra đều là kỹ năng sử dụng cơ ban chưa qua rèn luyện võ kỹ. Nếu thật đặt ở
trước mặt Bạo Khí hậu tu sĩ thì chính là không khác gì đồng dạng đập chết một
con ruồi. Tuy nhiên ở Luyện Khí kỳ hai tiểu oa tử này có thể sử dụng Bá Hồn
thành thạo như này đã là rất lợi hại.

Động tác nhanh nhẹn, sử dụng tam Bá hồn bên trái chính là Lý Húc bảy tuổi tiểu
tử. Tên này bá hồn tuy nhiều nhưng đều là phổ thông Bá hồn, còn như bên kia
đối thủ của hắn lại là một tiểu cô nương sở hữu hiếm gặp Quang Bá hồn.


  • " Tiểu nương, ngươi mau chóng đầu hàng đi. Sau khi trở về ta sẽ cho ngươi
    kẹo... nhiều kẹo... rất nhiều kẹo! "

Tiểu cô nương nghe Lý Húc nói vậy thì bĩu môi khinh thường nói " kẹo của ngươi
có quý bằng đan dược hay không.". Tất kia nhất thời không trả lời được, nhưng
hắn cũng không có cơ hội trả lời bởi vì Tiểu nương toàn thân quang mang bộc
phát xông về phía trước. Hai bên va chạm cứ như vậy lại đánh nhau kịch liệt,
cuối cùng tiểu tử Lý Húc lại bị đánh bay ra khỏi võ đài.

" bịch "

Tên này vị trí rơi xuống lại đúng sát chân Dương Thần, dĩ nhiên tiếng động lớn
như vậy lập tức làm hắn tỉnh lại. Nhìn tên tiểu tử dưới chân hắn lắc đầu bỏ đi
chỗ khác. Nhưng chưa được năm bước thì hắn lại chú ý được trên sân võ đài số
năm trận đấu vô cùng nghiền ép.

Chính là cái kia nổi danh siêu cấp tấn công phòng thủ Mã Đặng, tên này thân
hắc y phiêu giật cộng với đang chiếm đấu khiến hắn trông rất khí phách. Đặc
biệt đôi mắt màu xanh khác người của tên này làm người nhìn vào giống như đứng
trước một con dã thú.

Những thứ này làm Dương Thần rất hứng thú, nên hắn không đi tiếp mà đứng lại
xem đây trận đấu.

Khoác tay trước ngực, Mã Đặng thần sắc lạnh lùng. Từ đầu trận đấu hắn chưa
từng rời vị trí đứng, thế nhưng tên kia đối thủ đã chật vật vô cùng.

Hai thanh phi kiếm liên tục xoay trước mặt Mã Đặng, hỏa cầu đến gần đều bị
chúng chặn lại. Cái này làm đối thủ nản chí vô cùng, ngay cả dùng Phong cũng
không cách nào vượt qua.


  • " Đánh đủ chưa? Nếu đủ rồi thì đến lượt ta... "

Dứt lời, hai thanh phi kiếm trước mặt hắn ngay lập tức ngừng xoay. Mũi kiếm
hướng về phía trước phóng đi, tốc độ của nó nhanh vô cùng. Chỉ hai ba hô hấp
đã đến trước mặt tên kia đối thủ, như vậy thôi cũng làm hắn không kịp ứng lại.
Chỉ trơ mắt nhìn phi kiếm đâm về phía mình đầu, ngay cả đệ tử nội môn trên đài
cũng căng thẳng. Hắn sợ mình không ngăn cản kịp thời để tên kia tính mệnh mất
đi thì sẽ khó tránh Tông Môn trách phạt.

Toàn trường đều nín thở nhìn nhìn phi kiếm đâm tới tiểu tử kia, không một ai
ra ngăn cản do Tông môn có quy định một là nhận thua, hai là mất khả năng
chiến đấu bằng không trận đấu khó lòng dừng lại.

Nhưng tất cả đều nhanh thở ra một hơi nhẹ nhõm, bởi phi kiếm đã dừng lại ngay
trước mi tâm của tên này tiêu đệ tử. Nội môn đệ tử kia thấy vậy lập tức hô
trận đấu kết thúc, bởi hắn sợ sẽ có chuyện ngoài ý muốn gì xảy ra.

Đằng này tiểu tử đang đứng thẳng cũng gục xuống đất, hắn sợ đến mức mặt chuyển
màu xanh cũng như đũng quần bị nước tiểu chính mình làm ướt đẫm. Nhưng không
một ai dưới võ đài dám cười cả, bởi vì bọn chúng biết mếu là mình thì khả năng
cũng giống tên kia mà thôi.


  • " Thật đúng là phế vật, chỉ có thế mà đã sợ như vậy! Nếu lần sau gặp ta thì
    nhớ bản thân đi đường vòng. "

Mã Đặng lời nói cao ngạo vô cùng, hắn chính là không sợ trời không sợ đất.
Xoay ngươi bước xuống võ đài, ánh mắt vô tình lướt qua chỗ Dương Thần. Hai bên
lập tức ánh mắt va chạm, Mã Đặng đứng người nhìn lại nhưng Dương Thần hắn đã
khỏi chỗ. Bởi lúc này trên bảng vàng, cái tên của hắn cũng đã xuất hiện.


Hắc Ma Long - Chương #19