Trên quảng trường lúc này đã được đặt bảy võ đài, mỗi võ đài dài rộng khoảng
30m. Bên cạnh đó cũng có một chiếc đài cao được đặt, chiếc đài này cao vô cùng
được phân thành bốn tầng.
Theo phán đoán của Dương Thần thì tầng đầu sẽ dành cho đệ tử hạch tâm, tầng
hai sẽ là những người có chức vụ trong môn phái, tầng ba chắc chắn sẽ giành
cho các trưởng lão, còn tầng bốn đương nhiên sẽ dành cho Tông chủ cùng các vị
chí cao trưởng lão. Vừa đi vừa suy nghĩ, bỗng hắn cảm thấy có người đang tới
gần mình. Đây là do được loại quả kỳ lạ kia rèn luyện cho nên linh giác của
hắn vô cùng nhạy bén, chỉ cần có người gần hắn trong phạm vi 10m xung quanh
lập tức sẽ bị hắn phát hiện ra. Lập tức quay mặt lại, Dương Thần sắc mặt nhanh
chóng thay đổi. Bởi vì người tiến lại gần hắn chính là tiểu oa tử Lý Tiểu Mạn
phiền phức. Miệng cô bé cười tươi:
-" Dương Thần... Chúng ta lại gặp mặt rồi!
Nghe những lời này Dương Thần mặt xám lại, thầm nghĩ: " Tiểu oa tử này sao lại
bám lấy ta suốt ngày không buông như vậy phiền phức. ". Nhưng lúc này hắn chú
ý thấy đi bên cạnh Tiểu Mạn này lại có thêm một cô bé khá xinh xắn, dễ thương,
có phần chút nhút nhát. Phát hiện ánh mắt của Dương Thần, Lý Tiểu Mạn lập tức
lên tiếng trêu chọc:
-" A Dương Thần, ngươi đang nhìn gì đó? Chẳng nhẽ vừa nhìn lần đầu đã bị tiếng sét ái tình của Oanh Nhi đánh chúng rồi sao. "
Vừa nói tiểu oa tử này vừa cười châm chọc, cô bé bên cạnh nhút nhát vừa nghe
nhắc đến tên mình đã đỏ mặt. Còn Dương Thần chẳng quan tâm đến những lời này,
liền xoay người tiếp tục đi xung quanh đánh giá.
-" Ngươi đi đâu vậy! Chờ ta... "
Lý Tiểu Mạn hai người lập tức đuổi theo phía sau.
. . .
Hôm nay thời tiết khá tốt, trên bầu trời đang cực kỳ thoáng đãng bỗng nhiên
xuất hiện vô số tia sáng, những tia sáng này đang rơi với tốc độ cực nhanh lên
quảng trường. Chỉ vài hô hấp đã gần tới mặt đất, lúc này Dương Thần có thể
nhìn rõ đây là Tông Chủ cùng các vị trưởng lão, có người cưỡi phi kiếm có
người lăng không bay lượn đều từ từ hạ xuống đài cao. Đợi sẵn ở tầng một tất
cả đệ tử hạch tâm thấy tông chủ cùng các vị trưởng lão đến chủ trì cuộc tỷ thí
thì sắc mặt tất cả từ tươi cười thành nghiêm nghị. Các ghế ngồi trên đài rất
nhanh đều đã đông đủ, một vị trưởng lão trong tầng ba đứng lên nói, tuy lời
nói không tính là lớn nhưng cũng khiến cả quảng trường nghe rõ. Điều này chứng
tỏ tu vi của vị trưởng lão này rất cao...
-" Tất cả các tiểu đệ tử mau chóng tập chung quanh các võ đài, cuộc tỷ thí tông môn sắp bắt đầu. "
Toàn trường nhanh chóng di chuyển, Dương Thần cũng như các tiểu đệ tử khác đều
đi đến dưới võ đài. Còn các đệ tử nội môn, ngoại môn thì đều tự động lui ra xa
khỏi võ đài quan sát. Thấy đã ổn định, vị trưởng lão này nhẹ nhàng vung tay
lên không chung. Lập tức trên đó xuất hiện hiện một cái bảng chữ nhật màu vàng
trong suốt thật lớn.
-" Bây giờ các chú ý lắng nghe, ta sẽ phổ biến một số luật cơ bản của cuộc tỷ thí. Các ngươi có thể nhìn thấy, trên không trung đang có một chiếc bảng màu vàng. Bảng này chính là phương thức ghép cặp thi đấu, chỉ cần trên bảng hiệu tên ai thì người ấy bước lên từng đài tỉ thí. Ai xuất sắc xếp vào hạng 50 người sẽ được tông môn trọng thưởng, trong đó top 10 người dẫn đầu sẽ được tông môn thưởng tinh thạch trung phẩm cùng đan dược đặc biệt hỗ trợ tu luyện. Đặc biệt trong tỷ thí, nếu ai cảm thấy năng lực không thi đấu được thì hãy nói lớn chịu thua."
Dứt lời, vị trưởng lão này lập tức lui lại ngồi xuống, mà chiếc bảng màu vàng
trên không chung thì lại phát quang rực rỡ. Dấu hiệu này chính là bắt đầu chọn
người tỷ thí, toàn bộ ánh mắt tiểu đệ tử đều hồi hộp nhìn vào. Chỉ một lát sau
trên bảng xuất hiện hai cái tên thật lớn
Hồng Phúc - Vương Tiết
Sau đó lần lượt 12 cái tên tiếp theo :
Trương Hằng - Đường Phong
Lý Kiệt - Triệu Vũ
Văn Sơn - Hạ Tiểu Uyên
Hồng Vân - Mộc Viêm
Vũ Bằng - Châu Man
Vân Tuyết - Bạch Thông
Bảy cặp này được xếp lần lượt trên bảy võ đài, kẻ nào được bảng vàng kia hiện
tên lên trước thì sẽ vào võ đài đầu tiên... Cứ thế sắp xếp. Lúc này Dương Thần
đang đứng dưới võ đài số 3 chính là trận tỷ thí giữ Văn Sơn cùng Hạ Tiểu Uyên,
hắn nhận ra Hạ Tiểu Uyên này là một trong bảy người thức tỉnh tứ Bá Hồn. Cũng
chính là một người kiêu căng, tự phụ ở đối diện thạch phòng với Dưới Thần.
Các cặp thi đấu bắt đầu bước lên võ đài, trên đài số 3 tên Văn Sơn kia đang lộ
vẻ sợ hãi trước sự kiêu căng của Hạ Tiểu Uyên. Đây cũng là điều dễ hiểu của
một kẻ nhất Bá Hồn khi đối mặt với tứ Bá Hồn, thiếu tự tin. Ngay sau đó mỗi võ
đài bước lên một tên nội môn đệ tử, bọn họ có trách nhiệm quan sát và bảo vệ
các tiểu đệ tử trong khi tỉ thí. Lập tức tiếng hô bắt đầu của vị trưởng lão
kia vanh lên :
-" Tỷ Thí bắt đầu... "
Vừa dứt, Hạ Tiểu Uyên trên tay lập tức xuất hiện thủy cầu ném về phía Văn Sơn
kia. Tên vân Sơn kia lập tức luống cuống tay chân, trên mặt đất lập tức xuất
hiện một bức tường đất chắn đỡ. Văn sơn này ngồi xuống thở một hơi may mắn lúc
phút chót đã kịp thúc giục Thổ Bá Hồn. Chưa kết thúc, Hạ Tiểu Uyên lại liên
tục ném thủy cầu về phía bức tường. Khi va chạm tường đất rung lên liên tục,
nhưng cũng chỉ có thế. Ánh mắt Hạ Tiểu Uyên thấy chưa làm được gì tường đất.
Chân nàng ta bất ngờ xuất hiện một luồng ánh sáng bao phủ, lập tức chạy về
phía bức tường nhanh như chớp. Hiển nhiên cô Tiểu Uyên này đang lợi dụng khả
năng tốc độ do quang thuộc tính mang lại. Trái lại tên Văn Sơn kia thì đang
run rẩy ngồi sau tường đất, dù sao đây cũng là lần đầu tiên bọn trẻ ở đây thực
hành chiến đấu. Vừa tiến lại gần, Hạ Tiểu Uyên nhanh chóng sử dụng phong Bá
Hồn, trên tay lập tức xuất hiện hai thanh phong kiếm được làm từ gió. Tuy
trông mỏng manh nhưng lại vô cùng sắc bén, thấy kiếm sắp chém tới tên kia hốt
hoảng, hai mắt nhắm lại hét lên:
-" Ta chịu thua... "
Nhưng lúc này đâu còn kịp, Hạ Tiểu Uyên kia chém quá nhanh nên không kịp dừng
lại. Bỗng một quả cầu lửa từ không trung bay đến đánh tan phong kiếm cứu mạng
tên kia, đây chính là vị nội môn đệ tử kia ra tay kịp thời. Cuộc tỷ thí cứ như
vậy kết thúc, Dương Thần cũng khá giật mình. Không ngờ, dù chưa được tu luyện
võ kỹ hay công pháp chỉ sử dụng khả năng điều khiển Bá hồn của bản thân, vậy
mà cô ta lại đáng sợ như vậy.
-" Đúng là được sưng thiên tài có khác! Nhưng như vậy vẫn chưa đủ. "
Sau khi kết thúc trận đầu tiên, trận thứ hai lại bắt đầu. Lần này đều là hai
tên nhị Bá Hồn đấu với nhau, tên Quang minh cùng Hải Bá. Ngay lập tức tiếng
bắt đầu tỷ thí của tên đệ tử nội môn vang lên...
" Rầm "
Tiếng va chạm chiến đấu mãnh liệt, một bên Hải Bá vừa sử dụng Thổ Bá Hồn phòng
thủ vừa sử dụng phong bá hồn hồn tấn công. Còn bên kia Quang Minh sử dụng Binh
Bá Hồn là một chiếc câu liêm, bên trên có lửa cháy rừng rực, đây chính là việc
kết hợp câu liêm với hỏa Bá Hồn. Bỗng tên Quang Minh này ném câu liêm về phía
trước, Hải Bá thấy vậy liền dựng tường đất phòng thủ. Nhưng bất ngờ, khi câu
liêm sắp đâm vào tường đất thì bất thình lình đổi hướng. Câu liêm lập tức bay
vòng qua chém về Hải Bá, trên thân câu lửa bỗng dưng bùng lớn lên. Đây chính
là khả năng tương thông giữa người với Bá Hồn, khác xa so với điều khiển ngoại
vật.
Tưởng lâu nhưng thực ra việc này chỉ xảy ra trong vài giây, Hải Bá thây câu
liêm bất thình đâm tới thì toát mồ hôi lạnh. Nhưng may thay một bức tường lửa
xuất hiện chắn liêm câu lại, thấy vậy Hải Bá liền thở phào một hơi. Liêm câu
bị chắn cũng tự động bay về tay Quang Minh rồi nhập vào thân thể hắn biến
mất...