Cước bộ chậm rãi tiến vào trong rừng, đây là lần đầu tiên Dương Thần tiến vào
đây kể từ khi nhập môn. Hắn vừa đi vừa cẩn thận quan sát xung quanh, vì Dương
Thần cũng biết sơ qua trong này thường xuyên có yêu thú cấp thấp xuất hiện.
Bằng vào thực lực của hắn hiện tại, miễn cưỡng có thể giao phong với yêu thú
cấp ba. Còn cấp bốn hắn chưa dám nghĩ đến. Đây là đối với hắn đổi lại là đệ tử
cùng giai khác chắc chắn sẽ mất mạng nếu chạy không nhanh.
Bỗng hắn dừng lại dưới một gốc cây không quá lớn, gốc cây này trông vô cùng kỳ
lạ. Nhưng Dương Thần không dừng bởi sự kỳ lạ của nó, mà là vì loại quả đỏ rực
trên cây này. Loại quả màu đỏ này trông vô cùng bắt mắt, đứng gần Dương Thần
còn ngửi thấy mùi thơm không thể cưỡng lại từ nó phát ra. Hắn không ngừng nuốt
nước miếng vì con quỷ đói trong người hắn đâng sôi lên.
Nhún mạnh xuống mặt đất, thân thể hắn nhẹ nhàng vọt lên ngọn cây. Nhìn trái đỏ
mộng trước mắt, hắn không thể kiềm chế nổi hái một trái cho vào miệng ngoạm
lấy. Lập tức một mùi vị ngọt thanh truyền đến vị giác của hắn, khi nuốt xuống
thì khiến toàn thân mát lạnh dễ chịu. Cảm giác này khiến Dương Thần thích thú,
càng tăng tốc độ ăn lên. Nhưng loại trái này trên cây chỉ có năm sáu quả, nên
chỉ một lát đã bị hắn đánh chén hết. Tuy ít nhưng cũng khiến cơn đói trong
người hắn lấp đầy.
Bất ngờ Dương Thần cảm thấy toàn thân lực lượng tràn đầy, thân thể giống như
vừa được trải qua một lần thoát thai hoán cốt. Không chỉ khiến cơ thể cứng rắn
gấp hai lần bình thường mà ngay cả thị giác, thính giác, khứu giác,... cũng
được cải thiện đáng kể. Dương Thần không khỏi vui mừng, không ngờ bản thân vận
khí lại tốt như vậy. Bậy bạ ăn vào một loại quả mà lại mang đến diệu dụng tốt
như vậy.
-" Có lẽ sáng nay bước chân trái ra trước là lựa chọn đúng đắn. Trong lúc vận khí tốt như vậy, có khi đi xung quanh tìm kiếm lại nhặt được bảo vật cũng nên! "
Lòng tham không được áp chế trong người Dương Thần lại nổi lên. Liền từ trên
cây nhẩy xuống, bắt đầu tập trung tinh thần đi xung quanh tìm kiếm.
Đang mải mê quan sát xung quanh, bỗng Dương Thần nghe thấy từ đằng xa vang lên
những tiếng cãi vã. Hắn liền nổi lên hứng thú tiến lại đó quan sát, dù sao hắn
vẫn chưa tìm thấy được loại quả lạ hay bảo vật nào.
...
Lại gần, Dương Thần phát hiện tiếng cãi vã này hóa ra là từ hai tên đệ tử
ngoại môn. Hai tên này đều là Bạo Khí cảnh sơ kỳ, có thể khiến bọn họ tranh
chấp, cãi vã như vậy hẳn là vật không bình thường...
-" Triệu sư đệ, mau mau giao Hỏa Ly Kiếm ra đây! "
Tên vừa nói là một nam tử có khuân mặt dài, hai mắt nham hiểm, bên hông treo
một thanh pháp khí tên hắn là Lý Hoành. Tên này chỉ là một tên nhất Bá Hồn
cùng với thiên phú bình bình thường cho nên mới được xếp vào ngoại môn đệ tử.
-" Lý sư huynh, đây là do cơ duyên của ta nên mới đạt được hạ phẩm linh khí Ly Hỏa Kiếm này. Huynh cũng biết, một thanh hạ phẩm linh khí đối với ngoại môn đệ tử chúng ta chính là đồ vật trong mơ. Vậy nên ta làm sao có thể giao ra được cơ chứ! "
Bên này, tên mặt trắng Triệu Lăng nói với giọng vô cùng kiên quyết. Dù sống,
dù chết cũng phải dữ lấy.
-" Sư đệ, bây giờ ngươi muốn thế nào thì mới chịu giao ra! "
Tên kia trong lời nói mang theo vẻ vô cùng thành tâm. Nhưng Triệu Lăng này vẫn
kiên quyết không giao ra.
-" Nếu đã như vậy, thì đừng trách sư huynh không nể tình đồng môn. "
Dứt lời, tên Lý Hoành này lập tức thi pháp, chỉ thấy xung quanh hắn xuất hiện
vô số hỏa cầu kích thước bằng trái táo. Đây chính là một loại pháp thuật sơ
cấp Hỏa Đạn Thuật, cả một phần rừng xung quanh bị nó chiếu sáng rực lên.
-" Lý Hoành, ngươi muốn giết người đoạt bảo! Nhưng ngươi đừng hồng đạt được ý nguyện. "
Triệu Lăng này cũng không phải dạng gà mở, tên này xung quanh người bỗng dưng
được bao phủ bởi một lớp dày thủy pháp màu xanh. Đằng này tên Lý Hoành phát
động công kích, vô số hỏa đạn kia được hắn điều khiển bắn về phía trước. Cả
hảo đạn lập tức lao vào va chạm với thủy hộ thân của Triệu Lăng...
Xèo_
Chỉ thấy sau khi va chạm, hơi nước bốc lên mù mịt. Đợi khi hơi nước tan hết,
thân hình Triệu Lăng mới hiện ra. Trên mặt hắn còn măng theo sự kinh ngạc.
-" Sư đệ, đừng kinh ngạc như vậy. Tuy tu vi chúng ta đồng giai Bạo khí sơ kỳ nhưng Bá Hồn của ta lại mạnh hơn ngươi một bậc. Cho nên họ Triệu ngươi mau ngoan ngoãn giao ra đi. "
Triệu Lăng sắc mặt nghiêm nghị, vẫn quyết không giao ra. Lại tiếp tục thi pháp
đấu với Lý Hoành. Bỗng dưới chân Lý Hoành lao lên một cột thủy độn, may mắn
tên kịp thời tránh thoát. Không cho tên này cơ hội, Triệu Lăng liên tục bắn ra
những tia thủy đạn áp xuất. Nhưng Lý Hoành kia đều nhanh nhẹn tránh thoát.
-" Sư đệ, nếu pháp thuật bình thường không có tác dụng, đã như vậy. Hôm nay sư huynh ta sẽ cho ngươi mở rộng tầm mắt, biết thế nào là chân chính pháp thuật cấp 2 "
Vừa nói vẻ mặt hắn lộ ra vô cùng tự tin.
-" HaHa..., sư huynh. Đừng tưởng ta không biết pháp thuật cấp hai chỉ dành cho trung kỳ cùng hậu kỳ tu luyện, nếu sơ kỳ sử dụng thì sau khi sử dụng hậu quả sẽ tự tổn hại bản thân nghiêm trọng. "
Triệu Lăng này tuy ngoài mặt cười khinh thường nhưng trong lòng lại nổi sóng
gió. Nhỡ đối phương thật sự sử dụng thì bản thân hắn sẽ khó tránh cái chết nếu
không sử dụng con bài tẩy.
Lý Hoành kia im lặng không trả lời, nhanh chóng bấm pháp quyết. Chỉ một lát
sau nhiệt độ không khí xung quanh tăng cao, dần dần đỏ rực tụ lại trước mặt Lý
Hoành. Một tiếng chim hót vang lên, hỏa thuộc tính xung quanh tụ thành một con
hỏa điểu cao lớn ngang một con voi trưởng thành. Cùng với đó, sắc mặt Lý Hoành
trở nên trắng bệch, điều này chứng tỏ pháp thuật này đã hao tổn hết linh lực
trong người hắn.
Đối diện, sắc mặt Triệu Lăng tối sầm, không ngờ đối phương lại dám thi triển
pháp thuật bậc này. Nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, hai tay hắn nhanh chóng bấm
pháp quyết, miệng phun ra một giọt bản mạng tinh huyết. Sắc mặt cũng trở nên
trắng bệch, trước mặt hắn thủy thuộc tính cũng đã nhanh chóng tụ lại thành một
thủy cầu khổng lồ. Một thủy, một hỏa sắp va chạm nhau...
Cách nơi này trăm mét, ánh mắt Dương Thần sáng lên. " Đây là đấu pháp giữa hai
võ giả sao! ". Mắt hắn chăm chú nhìn trận chiến, Dương Thần coi đây là một
cánh tốt học hỏi kinh nghiệm. Dù sao khi đạt tới Luyện thể tầng bẩy, tám thì
đã có thể sử dụng một ít pháp thuật cơ bản. Còn chân chính pháp thuật cần đạt
tới Bạo Khí cảnh mới được.
...
Tiếng chim hót vang lên, Hỏa Điểu trước mặt Lý Hoành nhanh chóng bay về phía
Triệu Lăng. Sắc mặt Lriệu Lăng không đổi, cũng điều khiển thủy cầu bay về phía
trước ngăn chặn Hỏa Điểu. Hai thứ vừa chạm vào nhau liền phát ra tiếng nổ kinh
thiên, hơi nước bay mù mịt. Từ đằng xa, dù Dương Thần có cặp mắt đã được rèn
luyện mạnh mẽ hơn hơn đệ tử cùng giai khác nhưng vẫn như cũ không thấy được
điểm gì.
Qua một lát, hơi nước cùng khói bụi mới bay hết, để lại trên mặt đất một hố
rộng như hố bom. Hai người Lý Hoành cùng Triệu Lăng đều bị văng ra xa bất
tỉnh. Trên người bọn họ đều mang theo vết thương vô cùng nghiêm trọng, nhưng
bọn họ là võ giả, vết thương như vậy vẫn chưa thể uy hiếp tính mạng được.
Dương Thần nhanh chóng chạy lại phía này, vừa nãy nghe hai người kia nói tới
hạ phẩm linh khí khiến hắn bứt rứt không thôi. Ở một môn phái cấp 4 như Phong
Vân Tông này, linh khí vô cùng ít ỏi. Chủ yếu những thứ này đều nằm trong tay
đệ tử nội môn cùng hạch tâm, còn đệ tử ngoại môn thì chỉ dám mơ ước.
Tiến lại, Dương Thần nhìn xung quanh mặt đất ở đây, bỗng hắn phát hiện xuất
hiện một chiếc hộp gỗ màu đỏ. Chiếc hộp rộng chỉ rộng 1 tấc, dài tầm mét hai.
Dương Thần hắn chắc chắn thanh linh khí được đặt trong chiếc hộp này, liền đưa
tay nhặt lấy. Hoàn thành mục đích, đang định rời đi thì hắn lại nghĩ đến túi
trữ vật của hai người này, dù sao cũng là đệ tử ngoại môn cho nên trong túi sẽ
có vài thứ dùng được.
Trong các Tông môn đều giống nhau, chỉ cần đệ tử đạt tới Bạo Khí liền được xếp
vào ngoại môn đệ tử. Nếu Bá Hồn ( Bá Hồn nhiều tương ứng với thiên phú cao )
lĩnh ngộ được cao thì sẽ đặc cách xếp vào nội môn, còn hạch tâm thì sẽ tùy vào
tu vi mà tăng cấp. Mỗi đệ tử vào ngoại môn đều sẽ được môn phái phát cho túi
trữ vật, không gian trong đó tương ứng với một gian phòng. Còn nội môn thì sẽ
được phát một chiếc giới chỉ cấp thấp, mặc dù là loại cấp thấp nhưng không
gian cũng lớn hơn túi trữ vật của đệ tử ngoại môn 3 đến 4 lần....
Sau khi thu lại hai túi trữ vật, Dương Thần liền nhanh chóng chạy ra cách xa
nơi này. Cuộc chiến ở đây gây ra động tĩnh lớn như vậy, nhất đị sẽ dẫn đến chú
ý của môn phái. Sau khi " Cháy nhà hôi của " xong, nhất định phải nhanh chóng
rời nơi này. Sau đó trở về thạch phòng giấu những thứ này đi. Nhìn những thứ
trên tay, Dương Thần cảm thấy vô cùng hài lòng với thu hoạch của hôm nay.