Người đăng: ꧁༺ҩậղツℜủ¡ツQʊấղツζɦâղ༻꧂
Trời vẫn còn chưa sáng hẳn, lúc này Nam Cung Mị Ảnh đã bắt đầu độ phá Trúc Cơ kì.
Linh khí xung quanh tiểu viện nhanh chóng bị hút về phía căn phòng của Nam Cung Mị Ảnh.
Linh khí chấn động nhanh chóng khiến Lâm Thanh Phong tỉnh giấc.
Hắn nhìn về phía căn phòng của Nam Cung Mị Ảnh nở nụ cười, rồi nhanh chóng nấu một thùng nước tắm.
Lúc trước Hỏa Vân tôn giả cũng đã từng nói qua, khi đạt tới Trúc Cơ kì, cơ thể tu sĩ sẽ trải qua thêm một lần bài tiết tạp chất.
Không giống như lần Luyện Khí Tầng 10, lần này tạp chất sẽ được bài tiết qua da vì thế sau khi đột phá xong phải nhanh chóng tắm rửa để tạp chất không bị hấp thụ ngược vào cơ thể.
Rất nhanh nước tắm đã chuẩn bị xong, Lâm Thanh Phong nhanh chóng đến trước phòng Nam Cung Mị Ảnh chờ đợi.
Một lúc sau Nam Cung Mị Ảnh cũng đột phá xong, nàng lên tiếng.
-Phu quân, giúp ta mang thùng nước tắm a.
Lâm Thanh Phong nở nụ cười rồi nhanh chóng đẩy cửa tiến vào.
Nam Cung Mị Ảnh lúc này toàn thân đầy chất bẩn, Lâm Thanh Phong nhanh chóng lấy ra thùng nước đã chuẩn bị sẵn để giữa phòng.
Nam Cung Mị Ảnh cũng nở nụ cười, nàng nhanh chóng cởi ra một thân y phục rồi bước vào thùng nước ngâm mình.
Nhìn Lâm Thanh Phong lúc này vẫn không có ý định rời đi, Nam Cung Mị Ảnh mới lên tiếng.
-Phu quân sao ngươi không ra ngoài?
Lâm Thanh Phong lắc đầu rồi nở nụ cười tà mở miệng.
-Để ta giúp nàng tắm rửa.
Nghe được lời của Lâm Thanh Phong, Nam Cung Mị Ảnh đầu óc có chút loạn, nàng muốn ngăn cản nhưng không biết phải nói gì nên đỏ mặt cúi đầu.
Lâm Thanh Phong nhìn biểu hiện của nàng thì càng cười vui vẻ hơn, nên hắn nhẹ nhàng chà rửa thân thể cho nàng.
Cơ thể của Nam Cung Mị Ảnh lúc trước làn da đã trắng nõn, lúc này lại được loại bỏ tạp chất khiến làn da của nàng càng thêm mịn màn làm Lâm Thanh Phong có chút hít thở
không thông.
Nhận ra Lâm Thanh Phong có chút không đúng, Nam Cung Mị Ảnh mở miệng.
-Sao vậy phu quân?
Lâm Thanh Phong hít một hơi thật sâu, vẻ mặt nhăn nhó tay ôm ngực lời nói đứt
quãng.
-Lão bà… ta… có chút không xong… cần nàng chữa trị.
Nam Cung Mị Ảnh lúc này cũng rối lên, nàng không biết Lâm Thanh Phong bị gì thì làm sao chữa trị? Nên nàng mở miệng.
-Như vậy, phu quân cố gắng đợi ta, ta sẽ tìm Hỏa Vân tôn giả ngay.
Nhìn vẻ mặt bối rối của Nam Cung Mị Ảnh, Lâm Thanh Phong mới lắc đầu nói.
-Không được,… ta biết cơ thể ta như thế nào… chỉ có nàng mới chữa được.
Nam Cung Mị Ảnh từ lúc đầu, đầu óc nàng đã có chút loạn nên làm sao nhận ra đây là Lâm Thanh Phong đang đùa giỡn nàng?
Nàng hai mắt ngấn nước rồi nhanh chóng nói.
-Mau nói đi phu quân, ta hứa sẽ giúp ngươi a.
Lâm Thanh Phong nghe lời này thì ý cười trên mặt ngày càng lợi hại hơn, hắn nhanh chóng ôm lấy này rồi bế nàng bước tới giường ngủ.
Nam Cung Mị Ảnh thấy hành động của Lâm Thanh Phong thì cũng hiểu ra, đây là hắn muốn đùa giỡn nàng trong lòng cũng yên tâm, nhưng rồi nàng lại nhanh chóng đỏ mặt
mở miệng.
-Không nên a phu quân, hiện tại trời đã gần sáng.
Lâm Thanh Phong nghe lời của nàng thì cũng không trả lời, chỉ cười cười rồi tiếp tục hành động.
…..Lược bỏ 3000 chữ....
Tới gần trưa, Lâm Thanh Phong mới dẫn theo Nam Cung Mị Ảnh bước ra khỏi phòng.
Nụ cười của hắn vẫn còn đọng lại trên khuôn mặt không tan.
Nam Cung Mị Ảnh lúc này nét mặt cũng hồng thuận phơn phớt, nàng cũng nở nụ cười vui vẻ đi phía sau Lâm Thanh Phong.
Bước tới đình viện, Mộng Tiêu Dao đang cùng Tiếu Hồng Trần tu luyện dưới sự chỉ đạo của Âm tôn giả và Băng Thánh, thấy Lâm Thanh Phong tới, nàng nhanh chóng chạy đến, hai mắt ngấn nước mở miệng.
-Phong ca ca, sao bây giờ ca mới xuất hiện? Muội đói.
Lâm Thanh Phong cười cười xoa đầu nàng rồi nói.
-Được rồi, đợi ca một lúc ca sẽ đi nấu cơm.
Mộng Tiêu Dao nghe lời nàng thì nở nụ cười gật đầu rồi lại tiếp tục quay về tu luyện.
Lúc này Hỏa Vân tôn giả cũng xuát hiện một bên, từ gần trưa Nam Cung Tuyết dưới sự chỉ đạo của hắn cũng đã đột phá thành công đạt tới Trúc Cơ kì, hiện tại nàng muốn thư giãn nên hắn để nàng ngủ trong phòng.
Hỏa Vân tôn giả xuất hiện, hắn thở ra một hơi rồi nói.
-Còn trẻ, vẫn nên ít làm chuyện ấy mới tốt.
Nghe được lời này của Hỏa Vân tôn giả, Nam Cung Mị Ảnh đỏ mặt cúi đầu, Lâm Thanh Phong hừ một tiếng rồi nói.
-Già mà không có đức.
Hỏa Vân tôn giả tức muốn hộc máu, hắn cũng chỉ mới gần 2 vạn tuổi thôi được chứ? Đối với Đại Thừa kì tu sĩ thọ nguyên hơn 10 vạn năm thì hắn vẫn còn rất trẻ a.
Hỏa Vân tôn giả cố gắng nhịn, hắn hít vào một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh rồi không để ý tới Lâm Thanh Phong.
Lâm Thanh Phong cũng không thèm để ý tới Hỏa Vân tôn giả, hắn quay lại nói với Nam Cung Mị Ảnh.
-Trước tiên nàng đi tìm Thiên Nhai cùng tiểu Tuyết, còn ta sẽ đi làm đồ ăn.
…..
Vài ngày sau.
Ánh nắng chiều rọi toàn bộ Nam Cung Thành, cả thành đều có vẻ nhộn nhịp hơn
thường ngày.
Bởi vì hôm nay là ngày cưới của Lâm Thanh Phong nên Bách Hiểu Sinh đã đặc biệt phân phó tổ chức một lễ hội miễn phí nhằm chúc mừng.
Tất nhiên đây là ý của Lâm Thanh Phong, sau khi đánh cướp được rất nhiều của cải của Bạch Ngọc Lâu và Tiền trưởng lão, hắn muốn tổ chức một bữa lễ hội hoành tráng vào ngày cưới nên đã đưa rất nhiều kim phiếu và ngân phiếu cho Bách Hiểu Sinh và bảo hắn đứng ra tổ chức.
Tuy rằng Lâm Thanh Phong cũng gần như tiêu tốn hết của cải cướp được nhưng hắn vẫn không mảy may lo lắng, vì số của cải này là do hắn cướp được hắn muốn sử dụng ra sao là việc của hắn a.
Tất cả mọi người tại Nam Cung Thành đều có thể tham dự, vì thế khiến người dân toàn thành đều giơ hai tay ủng hộ.
Lễ cưới của Lâm Thanh Phong được tổ chức tại Nam Cung gia tộc những người được mời tới đây đa phần đều là những gia tộc lớn thuộc Nam Cung Thành, ngoài ra còn có những tông môn lớn cũng đưa tới quà mừng.
Đối với những người này, Lâm Thanh Phong cũng không muốn gặp mặt, nhưng bọn hắn đã tới dự lễ nên Lâm Thanh Phong cũng phải tiếp đãi.
Kim Đan lão tổ của Nam Cung gia tộc cũng phải ra mặt mà tiếp đãi những người đến từ các tông môn lớn.
Khi hắn nghe Nam Cung Phi Vân nói về Lâm Thanh Phong thì nụ cười của hắn kéo lên tới tận mang tai, vài ngày vẫn không thể khép miệng được.
Ba vị tôn giả, Băng Thánh cùng Vô Cực Tử, năm người bọn hắn cũng không muốn ngồi cùng với quá nhiều người nên Lâm Thanh Phong tự tay chuẩn bị thức ăn để bọn hắn trong tiểu viện tự mình tiếp đãi.
Số quà mừng thu được Lâm Thanh Phong cũng không muốn đếm, hắn giao hết cho Nam Cung Phi Vân coi như là lễ vật cưới hỏi Nam Cung Mị Ảnh.
Nam Cung gia tộc chỉ sau một ngày thì trở thành đại gia tộc giàu có nhất Nam Cung Thành, cũng là gia tộc bị đánh số là nguy hiểm nhất.
Không ai muốn chọc vào Nam Cung gia tộc, vì Lâm Thanh Phong vẫn còn ở đây, ai chọc tới Nam Cung gia tộc thì đúng là tự tìm đường chết.
Tuy đã trở thành gia tộc nguy hiểm nhất Nam Cung Thành, nhưng Nam Cung Phi Vân hiểu rất rõ, những gia tộc khác là sợ Lâm Thanh Phong chứ không phải là sợ Nam Cung gia tộc.
Vì thế Nam Cung Phi Vân cũng ra lệnh cho toàn gia tộc không nên trêu chọc người khác, nếu bị người khác đánh chết thì Nam Cung gia tộc cũng sẽ không quản.
Đối với mệnh lệnh này của Nam Cung Phi Vân tất cả trưởng lão Nam Cung gia tộc đều đồng ý, bọn hắn cũng hiểu được lúc trước bọn hắn quá lạnh nhạt với hai tỷ muội Nam Cung Mị Ảnh cùng Nam Cung Tuyết nên chưa chắc gì Lâm Thanh Phong sẽ ra mặt thay bọn hắn.
Nhưng bọn hắn cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm, vì bọn hắn biết được nếu Nam Cung gia tộc đứng trước bờ vực diệt môn thì Lâm Thanh Phong sẽ ra mặt, ít ra khi đó Nam Cung gia tộc vẫn không bị tuyệt diệt.
Đối với những chuyện này Lâm Thanh Phong đều không để ý, hiện tại điều hắn muốn nhất là về động phòng a.
Phòng của Nam Cung Mị Ảnh tuy rộng nhưng để làm nơi động phòng cho ba người thì không đủ dùng vì thế Nam Cung Phi Vân đã ra lệnh chuẩn bị một căn phòng lớn hơn dành cho bọn hắn.
Đêm tới, Lâm Thanh Phong nhanh chóng bước chân về căn phòng lớn mà Nam Cung Phi Vân đã cho người chuẩn bị trước.
Đứng trước cửa phòng, nụ cười còn đang kéo tới tận mang tai, hắn hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh, trong nội tâm hắn đêm nay là đêm rất quan trọng.
Vì có hai người chính thức trở thành người thân trong gia đình của hắn.
Bước chân vào căn phòng, Lâm Thanh Phong nhìn thấy Ninh Thiên Nhai cùng Nam Cung Mị Ảnh đang ngồi trên giường chờ đợi hắn.
Lâm Thanh Phong nở nụ cười rồi bước tới giường, vòng tay ôm lấy hai nàng rồi mở miệng.
-Hai vị lão bà, hiện tại chúng ta động phòng a?
Nam Cung Mị Ảnh cùng Ninh Thiên Nhai đồng thời cúi đầu đỏ mặt im lặng không nói.
Thấy biểu hiện của hai nàng, Lâm Thanh Phong cười hắc hắc rồi cũng không nói nhiều, nhanh chóng cởi ra y phục.
…..Hết Chương 66…..