Người đăng: ꧁༺ҩậղツℜủ¡ツQʊấղツζɦâղ༻꧂
Hỏa Vân tôn giả đánh giá bọn người trước mặt một chút rồi mở miệng.
-Tuyết nhi còn có Mị Ảnh nếu hai ngươi muốn tiếp thu kinh nghiệm chiến đấu thì giải quyết những tên này đi, bọn hắn rất thích hợp để các ngươi thực chiến, còn tên đi đầu thì hơi quá sức đối với các ngươi, giao hắn cho Lâm Thanh Phong.
Lâm Thanh Phong nghe được lời của Hỏa Vân tôn giả thì gật đầu mở miệng.
-Vậy ta sẽ lo tên cầm đầu, bọn còn lại thì giao cho hai người.
Nam Cung Mị Ảnh và Nam Cung Tuyết nghe vậy thì gật đầu, hai nàng hăng hái cầm chặt hai thanh kiếm trong tay.
Một bên tên Phong sư huynh lúc này cũng để ý tới Nam Cung Mị Ảnh và Nam Cung Tuyết.
Nhìn thấy hai nàng là hai mỹ nữ nên hắn nở nụ cười rồi nói.
-Các sư đệ, phía trước có hai vị mỹ nữ, còn thêm con tiện tỳ lúc nãy cũng là một mỹ nữ, mau bắt các nàng lại tối nay chúng ta sẽ được sung sướng.
Những tên phía sau nghe được lời này thì tất cả đều hăng hái lên, bọn chúng nhanh chóng rút ra vũ khí nhanh chóng tiến lên.
Ba người Lâm Thanh Phong thấy bọn hắn tiến lên cũng bắt đầu hành động.
Ngoài tên Phong sư huynh thì bọn còn lại có bốn người, hai người đạt Trúc Cơ tầng 3 và hai người đạt Trúc Cơ tầng 4.
Lâm Thanh Phong nhanh chóng lướt qua bốn người, đi đến trước mặt tên Phong sư huynh này.
Lâm Thanh Phong cũng không muốn nói nhiều nên tiện tay cho tên này một tát khiến hắn bất tỉnh rồi quay đầu nhìn hai tỷ muội Nam Cung Mị Ảnh chiến đấu.
Cuộc chiến của sáu người nhanh chóng hấp dẫn mọi ánh mắt tại đấu trường khiến mọi người xung quanh chú ý.
Nam Cung Tuyết cùng với Nam Cung Mị Ảnh là thiên tài hàng thật giá thật.
Lúc đầu hai nàng có chút yếu thế vì chênh lệch cảnh giới quá cao nhưng chỉ một lúc sau hai nàng nhanh chóng bắt được nhịp điệu rồi đánh ngang tay với bốn người còn lại.
Lâm Thanh Phong cùng Hỏa Vân tôn giả đứng một bên nhìn rồi gật đầu.
Mộng Tiêu Dao thì hưng phấn, nàng vung tay múa chân lớn tiếng cổ vũ.
Ninh Thiên Nhai cùng Tiếu Hồng Trần thở ra một hơi nhẹ nhõm, hai người biết lần này hai người đã được cứu rồi đưa ánh mắt cảm kích nhìn Lâm Thanh Phong.
Một bên khác, người được gọi là Tiền trưởng lão của Thanh Phong môn đã nhanh chóng bay đến đấu trường khi được đệ tử báo cáo.
Đứng trên không thì hắn đã chú ý đến trận chiến này, cũng thầm gật đầu tán thưởng Nam Cung Mị Ảnh và Nam Cung Tuyết
Lại thêm một lúc thì hai người Nam Cung Mị Ảnh và Nam Cung Tuyết cũng có chút không chịu nổi.
Dù gì hai nàng cũng chỉ là luyện khí tầng 10 còn 4 người trước mặt đều đạt đến Trúc Cơ kì cộng thêm kinh nghiệm chiến đấu của hai nàng quá ít nên thua cũng là chuyện bình thường.
4 tên Trúc Cơ kì chiến đấu với 2 nàng cũng khiếp sợ không thôi, 4 bọn hắn vậy mà chỉ có thể đánh ngang tay với các nàng, lại còn phải đợi linh lực của các nàng hao hết mới có thể thắng.
Vì cảm thấy quá mất mặt nên bọn hắn đều ra tay nặng hơn.
Lâm Thanh Phong nhìn tới đây rồi đưa mắt với Hỏa Vân tôn giả.
Hỏa Vân tôn giả gật đầu.
Lúc này Lâm Thanh Phong mới nhảy ra ngăn cản, đánh ngất 4 tên Trúc Cơ kì rồi gật đầu với hai tỷ muội Nam Cung Mị Ảnh.
Nam Cung Mị Ảnh cùng Nam Cung Tuyết thở ra một hơi rồi ngồi xuống, hai thanh pháp khí hai nàng cũng vứt trên sàn.
Hai nàng thật sự rất mệt, phải đối đầu cùng lúc với 4 tên đạt tới Trúc Cơ kì áp lực thật sự rất lớn.
Nhưng hai nàng cũng vui mừng vì thực lực của hai nàng đều tăng trưởng đáng kể.
Lúc này tên Tiền trưởng lão mới từ không trung hạ xuống rồi mở miệng nói.
-Tốt, rất tốt hai mầm mống thiên tài, hiện tại ta đại diện cho Thanh Phong môn muốn thu các ngươi làm đệ tử, các ngươi không có quyền phản kháng.
Lâm Thanh Phong nghe được lời này thì lại quay đầu nhìn tên Tiền trưởng lão với ánh mắt nhìn một thằng ngu.
Mặc dù không biết tên trước mặt này cảnh giới như thế nào nhưng muốn đoạt đệ tử của Hỏa Vân tôn giả thì chẳng phải là ngại sống lâu a.
Lâm Thanh Phong lắc đầu cũng không muốn nói gì với tên mới xuất hiện mà tự cho là đúng này.
Tiền trưởng lão nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Thanh Phong thì giận dữ quát.
-Ngươi nhìn ta như vậy là có ý gì? Cẩn thận ta giết ngươi a.
Lâm Thanh Phong bĩu môi khinh thường, lần này hắn thật không để ý tới tên này, quay đầu tiến về phía Nam Cung Mị Ảnh cùng Nam Cung Tuyết đang ngồi nhặt lên hai thanh pháp khí rồi đưa hai nàng.
Tiền trưởng lão nhìn thái độ của Lâm Thanh Phong thì vẻ mặt ngày càng giận dữ hơn, nhưng hắn chú ý tới hai thanh pháp khí mà Lâm Thanh Phong cầm thì hắn nghĩ tới điều gì đó, giọng nói có chút run run.
-Ngươi… ngươi… hai thanh pháp khí đó… ngươi lấy từ đâu ra ?
Lâm Thanh Phong nhíu mày quay đầu nhìn về Tiền trưởng lão, hắn chăm chú nhìn bộ y phục tên này đang mặc.
Trong đầu hắn chợt nhớ lại tên tu sĩ lúc trước cũng mặc bộ y phục này nên gật đầu nói.
-Lúc trước tiện tay giết một tên rồi thu được.
Tiền trưởng lão tay run run chỉ về Lâm Thanh Phong lên tiếng.
-Các ngươi là người đã sát hại Đại trưởng lão ?
Lâm Thanh Phong không muốn trả lời vấn đề này, hắn quay đầu vẻ mặt quan tâm nhìn Nam Cung Mị Ảnh.
Tiền trưởng lão thấy thái độ của Lâm Thanh Phong thì hắn tức giận rút trong nhẫn trữ vật ra một cây thương pháp khí rồi hét to.
-Ngươi dám sát hại Đại trưởng lão thì nên để mệnh lại.
Lâm Thanh Phong quay đầu nhìn tên này rồi nhíu mày, lấy ra một đồng tệ trong nhẫn trữ vật rồi cong tay búng một phát thật mạnh.
Viên đồng tệ bay khỏi tay Lâm Thanh Phong với tốc độ chóng mặt, nó nhanh chóng xuyên qua trán Tiền trưởng lão rồi bể tan nát.
Tiền trưởng lão một mặt mộng bức đứng đó, hắn thấy rõ ràng viên đồng tệ từ trong tay Lâm Thanh Phong bay tới nhưng không kịp tránh né.
Tiền trưởng lão lấy tay sờ lên trán đưa xuống nhìn, hắn chỉ thấy tay hắn dính đầy máu tươi rồi sau đó ngã xuống.
Tiền trưởng lão ngã xuống nhưng hai mắt vẫn mở, hắn không tin được là hắn lại không đỡ nổi một chiêu thì chết rồi.
Lâm Thanh Phong thở dài một hơi rồi tiến lại gần thi thể của Tiền trưởng lão rút lấy nhẫn trữ vật của hắn.
Mọi người xung quanh nhìn cảnh này thì đều sững sờ cả đấu trường im lặng.
Một lúc sau có người chỉ tay về phía Lâm Thanh Phong rồi run run nói.
-Hắn… hắn đã giết chết Tiền trưởng lão ?
Mọi người xung quanh ai cũng nuốt một ngụm nước bọt, một người nhanh chóng bỏ chạy, tất cả mọi người cũng theo đó mà bỏ chạy trong hoảng sợ.
Lâm Thanh Phong nhìn cảnh hỗn loạn này thì nhíu mày, hắn quay đầu nói với bọn người Nam Cung Mị Ảnh vẫn đang một mặt mộng bức nhìn hắn.
-Được rồi, mọi chuyện ở đây đã xong, hiện tại chúng ta nên về trước a.
Bọn người Nam Cung Mị Ảnh gật đầu như một cái máy, trừ Hỏa Vân tôn giả ra thì ai cũng mộng bức trước thực lực của Lâm Thanh Phong.
Lâm Thanh Phong gãi đầu một cái rồi đi trước mở đường.
Mọi người xung quanh mặc dù hỗn loạn nhưng khi thấy người tới là Lâm Thanh Phong thì ai cũng tự giác đứng sang một bên nhường hắn đi qua.
Về tới tiểu viện của Nam Cung Mị Ảnh thì mọi người vẫn trầm mặc, trừ bỏ Hỏa Vân tôn giả từ lúc đầu không có gì ngạc nhiên thì chỉ có Nam Cung Mị Ảnh khôi phục nhanh nhất.
Đối với nàng thì thực lực của Lâm Thanh Phong càng mạnh thì hắn lại càng có khả năng che chở cho nàng nên nàng không phải lo lắng.
Nam Cung Tuyết cùng Mộng Tiêu Dao thì đang tự hỏi không biết các nàng phải tu luyện đến bao giờ mới mạnh mẽ được như Lâm Thanh Phong.
Ninh Thiên Nhai cùng Tiếu Hồng Trần cũng nở nụ cười, hai người biết được lần này đã tìm được một người có thể bảo vệ mình nên rất vui mừng.
Hỏa Vân tôn giả thấy bầu không khí có vẻ quái lạ nên ho khan một tiếng rồi mở miệng.
-Được, hiện tại cũng về tới nhà, Thiên Nhai ngươi ẵm tiểu tử Hồng Trần tới đây ta sẽ xem qua cho hắn.
Ninh Thiên Nhai nghe được lời của Hỏa Vân tôn giả thì hai mắt phát sáng, nàng nhanh chóng đưa Tiếu Hồng Trần tới trước mặt Hỏa Vân tôn giả rồi ngồi một bên chờ đợi.
Hỏa Vân tôn giả nhìn Tiếu Hồng Trần rồi nở nụ cười, hắn cũng mong là hắn dự đoán đúng, hắn rất ưa thích tiểu hài tử này nên cũng không muốn thấy Tiếu Hồng Trần thật sự bị bệnh khó trị.
Hỏa Vân tôn giả đưa một cánh tay đặt trên cổ tay của Tiếu Hồng Trần rồi truyền một ít linh lực đi khắp cơ thể Tiếu Hồng Trần để xem xét.
Một lúc sau hắn thở ra một hơi rồi gật đầu nở nụ cười nói.
-Đúng như ta dự đoán, ngươi không phải mắc bệnh mà là do linh căn của ngươi khiến ngươi không thể hành động.
Nói rồi Hỏa Vân tôn giả nhìn Lâm Thanh Phong với ánh mắt quái lạ cảm thán.
-Ta không biết ngươi làm thế nào mà mỗi khi ra đường trở về lại tiện tay nhặt được một tên yêu nghiệt.
-Mộng Tiêu Dao đã là quái vật, hiện tại ngươi lại nhặt thêm một quái vật so với nàng cũng không kém.
Lâm Thanh Phong nghe lời này thì hắn cũng chỉ biết gãi đầu cười khổ, hắn làm sao biết được a ?
Ninh Thiên Nhai một bên nghe được thì hai mắt phát sáng, nàng run run hỏi.
-Vậy đệ đệ ta thật sự có thể hồi phục sao ?
Hỏa Vân tôn giả mỉm cười gật đầu.
-Không những hồi phục mà hắn còn trở nên mạnh mẽ hơn.
…..Hết Chương 54…..