Thứ Gì Cũng Có Cái Giá.


Người đăng: ꧁༺ҩậղツℜủ¡ツQʊấղツζɦâղ༻꧂

Trong lòng thầm nghĩ như vậy, nhưng ngoài mặt Minato chỉ cười khổ gãi đầu nói.

-Là ta không đúng.

“Bát quái là không sai, ta không trách ngươi.” Lâm Thanh Phong một bên cười
nói.

Lúc này, Shikaku đã chuẩn bị xong trà, mở cửa văn phòng tiến vào, đặt hai ly
trà lên bàn cười nói.

-Lâm Thanh Phong đại nhân, mời ngài dùng.

-Hai người đang nói cái gì đây?

“Không có chuyện, ta chỉ hỏi Lâm Thanh Phong đại nhân cảm giác như thế nào khi
ở Konoha mà thôi.” Minato ngay lập tức cười đáp.

Tuy rằng không biết Lâm Thanh Phong sẽ ở lại Konoha bao lâu, nhưng trước đó
Lâm Thanh Phong đã có cảm giác tốt về Konoha, nếu Konoha lại xảy ra chuyện thì
đương nhiên Lâm Thanh Phong sẽ không ngoảnh mặt làm ngơ, Lâm Thanh Phong lại
mạnh mẽ, một người có thể dễ dàng nghiền ép Cửu Vỹ, có Lâm Thanh Phong ở đây,
Konoha cũng được xem là có thêm một cường giả.

Lâm Thanh Phong đã không muốn tiết lộ bí mật của Danzo, vì thế Minato cũng
không muốn Shikaku biết về chuyện này, bởi hắn biết rõ, nếu Shikaku biết được,
hắn nhất định sẽ tìm cách để Lâm Thanh Phong nói ra, trong lúc đó, lỡ như Lâm
Thanh Phong nổi giận thì sao bây giờ?

Nếu để Shikaku làm quá mức, chọc giận Lâm Thanh Phong rời đi, khi đó Konoha
cái được không bù được cái mất a.

“Không sao cả, Minato, ta có thể khẳng định, trong vòng hai mươi năm, ta sẽ
không rời đi nơi này.” Hiểu được ý định của Minato, Lâm Thanh Phong cười nói.

-Chỉ là…thứ gì cũng có một cái giá của nó nha.

-Nếu ngươi muốn lấy thông tin từ ta, đương nhiên ngươi phải trả một cái giá tương xứng.

“Ừm?” Minato có chút ngạc nhiên, sau một hơi thở, hai mắt hắn liền sáng lên,
bởi hắn hiểu được lời của Lâm Thanh Phong là có ý gì, đây cũng chính là nói,
nếu Minato trả đủ tiền, Lâm Thanh Phong sẽ cho hắn biết bí mật của Danzo a.

Minato không nói hai lời, hắn nhanh chóng quyết định, nhìn sang Shikaku nói.

-Shikaku đại nhân, phiền ngài lấy giùm ta hai phần tiền công của nhiệm vụ cấp S.

“Hokage đại nhân…” Shikaku sững sờ, thân là trí giả, đương nhiên hắn có thể
hiểu được những lời mà Minato cùng Lâm Thanh Phong vừa nói, nhưng hắn chỉ
không biết tin tức mà Minato muốn mua là gì, còn chưa tính tới độ chính xác
của tin tức này, hắn sững sờ là vì Minato quả quyết như vậy.

Nhìn Shikaku sững sờ, Minato liền cau mày nói.

-Nếu tin tức có sai thì cứ trừ thẳng vào tiền lương của ta.

“Đã rõ, Hokage đại nhân.” Shikaku liền chịu rồi, từ khi Minato trở thành
Hokage, hắn còn chưa từng nhìn thấy Minato quả quyết như vậy lần nào, hắn biết
rõ không thể ngăn cản được quyết định của Minato chỉ đành chấp nhận.

“Có vẻ như, ngươi rất tin tưởng ở ta?” Nhìn Shikaku đi ra ngoài, Lâm Thanh
Phong cười hỏi.

“Đại nhân ngài đã cứu phu thê bọn ta, ta không tin ngài thì có thể tin ai?”
Minato nở một nụ cười sáng lạn đáp.

Lâm Thanh Phong lắc đầu nói.

-Những chuyện liên quan tới Danzo, ta cũng biết được một số, ta có thể đảm bảo, tin tức chính xác 100%, nói đi, ngươi muốn biết chuyện gì?

“Ta không biết hắn có bí mật gì, ngài có thể tự mình đánh giá đẳng cấp nhiệm
vụ, sau đó nói ra là được.” Minato gãi đầu cười đáp.

“Như vậy sao?” Lâm Thanh Phong trầm ngâm một chút, hai mắt đảo vài vòng rồi
nói.

-Danzo là người đã giúp Orochimaru tiến hành nhân thể thí nghiệm.

“Cái gì?” Minato một mặt trợn mắt há mồm, Lâm Thanh Phong lại bình tĩnh nói
tiếp.

-Cái mà hắn nhận được trong việc này, là hắn có thể cấy tế bào của Hokage đệ nhất cùng những con mắt Sharigan của gia tộc Uchiha vào cơ thể, mà nhất định phải dùng Sharigan ba câu ngọc mới được.

-Đương nhiên, hiện tại hắn chỉ có thể dùng những con mắt Sharigan thu thâp được từ những người chết ngoài chiến trường, nhưng Sharigan ba câu ngọc ở Uchiha đã ít, từ chiến trường thu thập được số lượng cũng ít tới thảm thương.

-Vì thế, hắn đang đánh chủ ý tới gia tộc Uchiha, lại thêm những năm này Uchiha muốn tạo phản thì ngươi cũng biết rõ, ta đoán chừng, vài năm sau Danzo hắn sẽ động thủ với Uchiha.

Lâm Thanh Phong nói xong, tùy ý gác chân lên ghế, Minato cau mày trầm mặc, lúc
này Shikaku cũng mang tới hai phần tiền lương từ nhiệm vụ cấp S đặt lên bàn,
còn chưa đợi hắn nói lời nào, Lâm Thanh Phong tiện tay thu hết đám tiền trên
bàn vào nhẫn trữ vật, sau đó xoay người rời đi, bước ra tới cửa còn nói.

-Nhờ ngươi nhắc nhở con ruồi chột mắt kia giúp ta a.

Rời khỏi Hokage đại lâu, Lâm Thanh Phong một đường đi loạn khắp nơi, Konoha
tuy không phát triển như những thành thị khác ở Trái Đất, nhưng ở nơi này cũng
rất phồn hoa, Lâm Thanh Phong một đường đi xuống, mua về được rất nhiều thứ.

Dù sao hắn cùng Nam Cung Mị Ảnh hai người hiện tại đang sống như người bình
thường, người bình thường cũng không thể nhịn ăn nhịn uống à?

“Ừm? Hết cá? Ngươi đùa ta?” Đứng trước tiệm hải sản, Lâm Thanh Phong khóe
miệng co quắp, chỉ đành xoay người đi ra ngoài, nhưng hắn cũng không xoắn xuýt
quá nhiều, ở Konoha có rất nhiều thác nước, hắn có thể tùy thời tìm một dòng
thác để bắt cá nếu muốn.

“Hiện tại trời vẫn còn sớm, đi tới thác nước một chuyến thôi.” Tự mình suy
nghĩ một hồi, Lâm Thanh Phong quyết định đi tới đó.

Ở Konoha có rất nhiều thác nước, nhờ chỉ dẫn của người dân, Lâm Thanh Phong
liền đi lên núi, rừng núi nơi đây cây cối um tùm, Lâm Thanh Phong dựa vào
thính giác của mình nhanh chóng tìm được một dòng thác nước, phía dưới là một
hồ nước nhỏ, nhìn làn nước trong vắt, mắt thường đều có thể nhìn thấy đáy,
cùng đám cá bơi lội bên trong, Lâm Thanh Phong khóe miệng kéo lên nụ cười, lấy
từ nhẫn trữ vật ra một cái rổ nhỏ.

Còn chưa đợi Lâm Thanh Phong bước xuống nước, hắn liền cau mày ngẩng đầu nhìn
về một phía.

Ở học viện ninja, ngồi trong phòng hiệu trưởng, Minato vẻ mặt ngưng trọng nhìn
thẳng vào Hiruzen nói.

-Đệ tam đại nhân, đó là những lời mà Lâm Thanh Phong đại nhân nói với ta về Danzo.

Hiruzen nhắm mắt, trên miệng ngậm lấy tẩu thuốc hít vào một hơi thật sâu, trầm
ngâm một lúc rồi gật đầu nói.

-Ngươi trở về đi, ta sẽ tự mình đi gặp Danzo.

Minato thở dài, Hiruzen đã nói như vậy thì hắn cũng không biết phải nói như
thế nào, chỉ có thể cau mày nói.

-Đệ tam đại nhân, ta không biết tin tức của Lâm Thanh Phong đại nhân về việc Danzo là người bắt người đưa Orochimaru làm nhân thể thí nghiệm có chính xác hay không, nhưng Danzo ở trong bóng tối làm nhiều việc xấu, ta không chút nào ủng hộ.

-Nếu ngài không cho ta một cái thuyết pháp, ta sẽ tự mình đi gặp Danzo.

Minato nói rồi liền dùng phi lôi thần thuật rời đi, cũng không để Hiruzen nói
lời nào.

Minato rời đi thật lâu, Hiruzen vẫn nhắm mắt im lặng, không nói một lời, lại
hít vào một hơi tẩu thuốc, Hiruzen vẻ mặt ngưng trọng, lấy từ ngăn bàn làm
việc ra một viên thủy tinh cầu, đặt lên bàn, hai mắt ngưng thần, một hồi sau,
thủy tinh cầu liền xuất hiện hình ảnh, Lâm Thanh Phong mỉm cười đứng bên cạnh
thác nước, lúc này hắn đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt nhìn chằm chằm vào
Hiruzen.

“Bị phát hiện?” Hiruzen cau mày nghi hoặc, mặc dù thuật trinh sát bằng thủy
tinh cầu này chỉ là một nhẫn thuật không cao cấp mấy, nhưng hắn có thể chắc
chắn rằng, dù là Minato cũng không dễ dàng phát giác được.

Để giải thích nghi hoặc của Hiruzen, chỉ thấy trong thủy tinh cầu, Lâm Thanh
Phong khinh miệt cười nói.

-Nếu còn dùng thuật này để theo dõi ta một lần nữa, có tin hay không ta sẽ phế ngươi?

Lâm Thanh Phong nói rồi, uy áp từ bản thân thông qua thủy tinh cầu truyền
thẳng vào đại não Hiruzen, một giây sau thủy tinh cầu đã bể nát.

Hiruzen mồ hôi đầy đầu, nằm gục trên bàn, thở gấp từng hơi, chỉ trong một hơi
thở mà thôi Hiruzen thật sự cảm nhận như muốn chết vài chục lần rồi, đã từng
sống sót qua ba trận đại chiến Ninja, chưa lần nào Hiruzen cảm nhận được mình
gần với cái chết như lúc này.

Ờ khoảng cách xa như vậy mà Lâm Thanh Phong chỉ cần một ánh mắt liền để hắn
như muốn chết mấy chục lần, thì đừng nói tới việc Lâm Thanh Phong trực tiếp ra
tay? Khiếp sợ qua đi, Hiruzen trong lòng suy nghĩ, hắn biết rõ, dù cho Danzo ở
thời kì đỉnh phong cũng không thể đánh bại hắn, thì đừng nói chi lúc này đã
già, đã bị mất một con mắt và một cánh tay.

-Không ổn rồi, Danzo cứ như vậy nhất định sẽ chết.

Trong lòng quyết định thật nhanh, Hiruzen liền đứng dậy bỏ đi, hắn cũng không
có tâm tình thu dọn viên thủy tinh cầu đã vỡ nát ở trên bàn.

Một bên khác, Lâm Thanh Phong sau khi cảm giác không còn bất kì ai theo dõi
mình, lúc này mới mỉm cười lẩm bẩm.

-Bấy nhiêu hẳn là đã đủ rồi đi?

-Mấy lão già này thật sự phiền chết, không dạy dỗ một chút là sẽ không an phận.

Lắc đầu một cái, Lâm Thanh Phong lại nhìn xuống đám cá đang bơi lội trong hồ
nước, tinh thần lực nhẹ nhàng tản ra, vài con cá như nhận lấy một lực hút vô
hình, từ dưới nước bị hút thẳng vào rổ trên tay hắn.

-Bấy nhiêu hẳn là đủ dùng rồi.

Lúc này Lâm Thanh Phong mới dừng tay, cầm rổ cá xoay người trở về.

….Hết chương 345….


Hạ Lưu Vô Sỉ Thông Thiên Lộ - Chương #346