Người đăng: ꧁༺ҩậղツℜủ¡ツQʊấղツζɦâղ༻꧂
Trên bầu trời xanh của Thông Thiên Đại Lục, có một cái nồi lớn đang bay nhanh, trên cái nồi có vài người đang ngồi cùng một tên thanh niên đang nằm ngửa, hắn một tay đỡ đầu, một tay thì cầm một chiếc lệnh bài màu đen tung hứng.
Đó là bọn người Lâm Thanh Phong, sau khi bọn hắn rời khỏi Hoang Mạc Chi Địa, thì hiện tại bọn hắn đang trên đường đi tới Truyền Tống Trận để đi tới Hỏa Vân Tông.
Hoang Mạc Chi Địa ở phía Tây Thông Thiên Đại Lục, còn Hỏa Vân Tông thì ở phía Đông Nam, khoảng cách của hai nơi rất xa bọn hắn không có thời gian để trực tiếp bay tới đó mà phải đi tìm Truyền Tống Trận.
Vô Cực Tử có chút ngao ngán nhìn Lâm Thanh Phong rồi cau mày lên tiếng.
-Tiểu tử, dù gì đó cũng là Hỏa Vân Lệnh được chứ? Không biết bao nhiêu người ao ước đoạt được nó đâu, ngươi cũng đừng lấy nó ra để tung hứng a.
Lâm Thanh Phong khóe miệng xì một tiếng rồi đưa Hỏa Vân Lệnh về phía Vô Cực Tử.
-Nếu ngươi muốn thì ngươi cầm giúp ta a, cầm cái vật phiền phức này thì ta phải lãnh bao nhiêu trách nhiệm đây?
-Còn có lão già Hỏa Vân chết tiệt đó nữa, lần sau gặp lại hắn ta chắc chắn sẽ nhổ trụi râu hắn, lại vứt cái công việc phiền phức này cho ta.
Vô Cực Tử chỉ biết cười khổ, trên đời này có biết bao nhiêu người muốn cầm tới Hỏa Vân Lệnh a? Dù cho bất cứ ai cầm lấy Hỏa Vân Lệnh thì đều có thể nắm giữ toàn bộ Hỏa Vân Tông, hiện tại Bán Tiên không ra thì Đại Thừa kỳ lớn nhất, ai mà không muốn nắm giữ một tông môn có Đại Thừa Kì tọa trấn a? Đừng nói tới Hỏa Vân Tông thật sự rất lớn và mạnh mẽ, có tới ba vị Đại Thừa Kì chưa tính Hỏa Vân tôn giả tọa trấn đây? Nhưng Hỏa Vân Lệnh khi rơi vào tay con hàng này thì liền bị xem như một thứ phiền phức, bị hắn ghét bỏ.
Nam Cung Mị Ảnh cũng cười khổ, nàng nhanh chóng tiến tới bên cạnh Lâm Thanh Phong lên tiếng giảng hòa.
-Thôi mà phu quân, cứ coi như là chúng ta đi du lịch một chuyến đi, đồng thời chúng ta có thể nhân dịp này mà đi thăm tiểu Tuyết không phải sao?
Nam Cung Mị Ảnh đã lên tiếng thì Lâm Thanh Phong cũng không còn phàn nàn nữa, hắn gật đầu một cái rồi thu Hỏa Vân Lệnh vào nhẫn trữ vật, tiếp tục điều khiển cái nồi bay về phía trước.
Trên cái nồi, ngoài Hỏa Vân tôn giả, Nam Cung Mị Ảnh cùng Lâm Thanh Phong ba người vẫn đang còn tỉnh táo ra thì Chiến Thiên đang ngồi một góc đùa giỡn với Mị Nguyệt, Son Goku cùng Vegeta thì đang tĩnh tọa hấp thu thiên địa linh khí xung quanh tu luyện, cả hai người bọn hắn đều không màng tới xung quanh mà chỉ tập trung tu luyện.
Được một lúc thì Lâm Thanh Phong lại lên tiếng hỏi.
-Lão già, chúng ta đi hướng này đúng hay không? Chúng ta đã bay suốt một tuần lễ rồi, với tốc độ này thì còn bao lâu nữa thì sẽ tới nơi?
Nghe Lâm Thanh Phong hỏi thì Vô Cực Tử âm thầm tính toán một lúc, sau đó hắn gật đầu xác định.
-Phương hướng là chính xác, với tốc độ này thì chúng ta cần đi thêm vài canh giờ nữa là sẽ tới nơi có truyền tống trận.
Nghe vậy thì Lâm Thanh Phong cũng gật đầu, hắn lại đưa mắt nhìn sang Son Goku cùng Vegeta rồi thở ra một hơi.
-Không biết hai tên này sau khi tỉnh lại thì sẽ đạt tới Luyện Khí kì tầng mấy đây? Bọn hắn đã ngồi như vậy suốt một tuần rồi.
Hai người bọn hắn từ khi bắt đầu học tập Luyện Khí Quyết thì bọn hắn có thể dễ dàng hấp thu linh khí xung quanh, cộng thêm huyết mạch người Saiyan tự động hấp thu linh khí cực kì khủng bố, lúc trước ở Dragonball thế giới cho dù người Saiyan bọn hắn ở cách nơi của Berrus rất xa nhưng bọn hắn vẫn có thể hấp thu được thì phải biết rằng huyết mạch của bọn hắn kinh khủng tới cỡ nào.
Bởi vì vậy, nên từ khi tới đây thì lượng linh khí trong người Son Goku cùng Vegeta luôn luôn tràn đầy và thậm chí có hơi dư thừa, một phần linh khí dư thừa thì bọn hắn đem chuyển hóa thành năng lượng, nó khiến bọn hắn không còn cảm thấy đói bụng nữa.
Vô Cực Tử lắc đầu thở ra một hơi.
-Ta cũng không biết, nhưng số linh khí mà bọn hắn hấp thu quá nhiều, ta nghĩ rằng nó đủ để bọn hắn đột phá Luyện Khí tầng 5 đi?
-Sau khi tới Hỏa Vân Tông thì chúng ta có thể tìm cho bọn hắn một loại công pháp mộc hệ chú trọng việc nuôi dưỡng cơ thể và phục hồi vết thương là được rồi.
-Dù gì bọn hắn cũng có phương pháp tu luyện tương tự thể tu, khi chiến đấu bọn hắn chỉ toàn đánh cận chiến mà thôi.
Lâm Thanh Phong gật đầu đồng ý, nhưng hắn cũng liền thở ra một hơi.
-Ta chỉ mong bọn hắn cũng đừng như Chiến Thiên, đùng một phát là độ Lôi Kiếp mới tốt.
Nghe xong lời này của Lâm Thanh Phong, Vô Cực Tử bĩu môi.
-Ngươi tưởng Lôi Kiếp là rau cải trắng a? Ai muốn độ kiếp thì liền độ kiếp sao?
Nhưng khi Vô Cực Tử dứt lời, bầu trời đang trong xanh bông dưng có rất nhiều mây đen kéo tới, cả vùng thiên địa bỗng chốc tối sầm lại, Vô Cực Tử cứng họng, hắn có chút mộng bức ngẩng đầu nhìn trời.
Chiến Thiên trợn tròn mắt, hắn nhanh chóng ôm lấy Mị Nguyệt rồi bay ra phía xa.
Lâm Thanh Phong cũng giật mình, hắn nhanh chóng điều khiển cái nồi hạ xuống đát, tay hắn chỉ tay lên trời rồi hét lên.
-Ngươi nhìn trên trời là cái gì? Đừng nói với ta đó không phải là Lôi Kiếp a.
Vô Cực Tử cười khổ.
-Hiện tại cũng không phải thời gian nói chuyện này được chứ? Nhanh tránh đi, cả hai người bọn hắn muốn độ kiếp rồi, đừng đứng ở đây nếu không sẽ bị Lôi Kiếp bổ trúng a.
Lâm Thanh Phong hừ một cái rồi cũng không phản bác, hắn ôm lấy Nam Cung Mị Ảnh rồi bay về phía Chiến Thiên, Vô Cực Tử cũng theo sau mà bay tới đó.
Năm người bay được một khoảng cách khá xa, nhưng vẫn chưa thoát khỏi vùng bao phủ của Lôi Kiếp, nhận ra điểm này Vô Cực Tử liền cau mày.
-Không đúng vùng bao phủ của Lôi Kiếp chưa bao giờ rộng như vậy, còn nữa Son Goku cùng Vegeta lúc đó vẫn chưa tỉnh lại, bọn hắn vẫn chưa đột phá thành công thì làm sao có Lôi Kiếp xuất hiện?
Vô Cực Tử dứt lời, hắn liền nhìn chăm chú vào Lâm Thanh Phong, sau đó đầu hắn chảy đầy mồ hôi, hắn gấp rút hét lớn.
-Tiểu tử chết dẫm, ngươi từ khi nào đã liền muốn Kết Anh rồi? Kim Đan cũng đã chuyển hóa thành Nguyên Anh hơn một nửa rồi, người phải độ Lôi Kiếp là ngươi chứ không phải bọn hắn.
-Mau buông Mị Ảnh ra, để ta còn dẫn nàng bỏ chạy a.
“Thảo nê mã” Lâm Thanh Phong cũng giật mình, hắn thậm chí còn không nghĩ tới rằng chính hắn đột nhiên phải độ kiếp rồi, hắn còn không cảm nhận được Kim Đan chuyển hóa thành Nguyên Anh đây, cho tới bây giờ Vô Cực Tử nói thì hắn cũng vừa phát hiện ra.
Buông Nam Cung Mị Ảnh xuống để nàng đứng bên cạnh Vô Cực Tử, Lâm Thanh Phong lại rút ra cây dao găm ngay lập tức bay về một phía khác để chuẩn bị độ Lôi Kiếp.
Bốn người bọn Vô Cực Tử cũng không tiếp tục chần chờ, mà liền quay về nơi bọn hắn đã để lại Son Goku cùng Vegeta, lúc này bọn hắn mới thấy đám mây đen trên đầu vơi bớt cũng có nghĩa là bọn hắn đã ra khỏi vùng Lôi Kiếp.
Đặt chân xuống gần bên Son Goku cùng Vegeta, Vô Cực Tử mới thở ra một hơi rồi có chút buồn bực.
-Tên tiểu tử này, xém chút hại chết bọn ta, chính mình muốn độ Lôi Kiếp mà hắn cũng không biết, không biết hắn tu cái kiểu gì đây?
Nam Cung Mị Ảnh chỉ biết cười khổ, phu quân của nàng là vậy, hắn từ trước tới giờ cứ ngơ ngơ ngác ngác mà tiến cấp, thậm chí tới khi hắn Kết Đan cũng vậy, chỉ cần ngủ một giấc bảy ngày thì hắn liền Kết Đan xong rồi, lần đó nàng cứ nghĩ rằng hắn xảy ra chuyện gì đây.
Nhưng điều này cũng không trách được Lâm Thanh Phong, Cửu Điệp Bán Tiên đã từng nói rằng người tu luyện Nhân Hoàng Thánh Kinh muốn tiến cấp thì phải giúp đỡ rất nhiều người và nhận được đầy đủ lượng công đức mới có thể tiến cấp.
Đúng là lúc trước Lâm Thanh Phong vẫn chưa tích đủ lượng công đức cho lần đột phá Nguyên Anh nhưng tuần trước hắn đã giúp đỡ Hỏa Vân tôn giả tìm được Cửu Thiên Hỏa, khi hắn giúp được người có đẳng cấp càng cao thì lượng công đức mà hắn nhận được sẽ càng lớn, hiện tại hắn có thể đột phá cũng tức là Hỏa Vân tôn giả đã tìm được Cửu Thiên Hỏa rồi.
Nhưng điều này Lâm Thanh Phong cũng không biết, hắn chỉ biết ngẩng đầu lên trời nhìn đám mây đen rồi cười khổ mà thôi.
Cửu Điệp Bán Tiên đã từng nói, người tu luyện Nhân Hoàng Thánh Kinh sẽ không gặp bình cảnh, nhưng hắn cũng không nói là sẽ không độ Lôi Kiếp a.
Nam Cung Mị Ảnh có chút lo lắng nhìn về phía Lôi Kiếp, nhìn ra suy nghĩ của nàng, Vô Cực Tử mỉm cười lên tiếng.
-Đừng lo lắng, hắn chỉ độ Nguyên Anh Lôi Kiếp mà thôi, chỉ có ba mươi sáu đạo lôi kiếp, hắn sẽ dễ dàng vượt qua.
Nam Cung Mị Ảnh nghe xong liền gật đầu, nhưng nàng vẫn mang theo ánh mắt lo lắng mà nhìn về phía Lôi Kiếp.
….Hết Chương 181….