Người đăng: Phong◥✯◤Vô◥✯◤Thường
Harry tránh quả Bludger trong đường tơ kẽ tóc, tóc mai bị quả bóng
thổi tung kiếm nó cảm thấy lạnh cả sống lưng. Chỉ một chút xíu
nữa thôi là nó đã có một vé miễn phí vào viện St Mungo. Với tốc
độ của quả bóng, Harry không nghi ngờ về việc nó sẽ bị ngớ ngẩn
cả đời nếu bị đánh trúng.
George lao tới, anh phóng nhanh như chớp đến bên cạnh Harry, cây gậy
trong tay sẵn sàng để bảo vệ nó.
Thomas lên tiếng:
- Quả bóng đó không bình thường. Các cậu để ý kỹ, nếu cần thiết
thì lập tức ra tay bảo vệ Harry. Mình tìm thủ phạm.
Dứt lời, Thomas bỏ đi để lại Ron và Hermione ngỡ ngàng tại chỗ.
Harry thả mình rơi xuống để né quả bóng Bludger. Anh George đánh thật
mạnh nó về phía Malfoy nhưng quả bóng giống như một chiếc boomerang,
nó quay ngược lại và tiếp tục nhè cái đầu của Harry không bỏ.
Harry phóng hết tốc độ đến đầu bên kia của sân bóng. Nó đã nhận ra
sự bất thường từ quả Bludger, quả bóng không bao giờ bám riết một
cầu thủ như vậy. "Có lẽ bọn Slytherin đã làm gì đó" - Harry tự
nhủ.
Fred Weasley đã đợi sẵn ở đầu bên kia sân. Anh dùng hết sức mình
táng bay quả Bludger đang phát điên ra khỏi sân bóng. Ngay khi Fred mới
vui vẻ được một giây, quả Bludger quay trở lại và tiếp tục đuổi theo
Harry. Thằng nhóc chỉ có thể tiếp tục bỏ chạy.
Trời bắt đầu mưa nặng hạt, Harry ngạc nhiên khi nhận ra cái kính mà
Thomas cho nó mượn không hề bị nhòe vì nước. Có vẻ như Thomas đã
yểm bùa nó, trong chớp mắt là cái kính lại trở lại trạng thái
không ráo như lúc ban đầu. Harry cảm thấy bản thân thực may mắn khi
đã đeo cái kính này liên tục, nếu là cái kính cũ thì lúc này nó
chắc chắn sẽ thành kẻ mù lòa.
Tiếp tục né tránh quả Bludger, Harry bắt đầu cảm thấy bất an, nhà
Slytherin đã dẫn trước 60 điểm. Fred và George vì bận bảo vệ Harry
nên không thể ngăn cản đám cầu thủ của Slytherin ghi bàn.
Harry ra hiệu dừng trận đấu để hội ý. Vài chục giây sau cả đội
Gryffindor tập trung dưới đất, George lại thành công đánh bay quả
Bludger điên một lần nữa. Anh nói:
- Quả bóng đã bị ếm bùa, nó đuổi theo Harry nãy giờ. Chắc chắn
lũ Slytherin đã giở trò. Chúng ta cần dừng trận đấu lại và yêu cầu
kiểm tra.
Harry định nói gì đó thì một âm thanh đã vang lên tai nó:
- Harry… Harry… có nghe thấy mình nói không?
Harry ngây người, nó nhận ra giọng nói của Thomas xuất phát từ gọng
kính. Harry trả lời:
- Mình nghe rõ. Có chuyện gì vậy Thomas, mình đang trên sân bóng và…
Thomas cắt ngang lời Harry, giọng nói của nó đang truyền lại pha lẫn
trong âm thanh của tiếng mưa rào:
- Nghe kỹ đây! Qủa Bludger đó bị yểm bùa… mình đang… truy đuổi thủ
phạm… cậu lên bay sát… thằng Malfoy. Đổi… hướng đột ngột có thể
khiến nó thành… bia… đỡ đạn cho cậu. Cố gắng lên, mình cần thêm một
chút thời gian để tóm được thủ phạm. Trong lúc đó hãy cố gắng né
quả Bludger cho tốt.
Cuộc trò chuyện kết thúc, Harry quay về phía cả đội, nó nói:
- Không cần lo lắng về quả Bludger nữa. Thomas đang tìm kẻ yểm bùa
và rất nhanh sẽ tóm được kẻ đó. Trong lúc này cứ giao nó cho em.
Fred hét lên:
- Không được! Quả bóng điên khùng đó sẽ táng vỡ đầu em như chơi.
Oliver Wood hết nhìn Harry rồi lại nhìn anh em Weasley. Alicia hét lên
giận giữ:
- Không được! Chuyện này hết sức điên rồ. Anh không thể để Harry xoay
sở một mình với quả Bludger đó. Anh thấy nó nguy hiểm thế nào rồi.
Phải dừng lại và điều tra…
Harry nói:
- Không! Chúng ta không thể thua vì một quả Bludger ngớ ngẩn được.
Hơn nữa Thomas rất nhanh sẽ giải quyết nó.
George quay sang nhìn Wood. Anh nói với giọng phẫn nộ:
- Nhìn xem! Đây là cái sẽ xảy ra khi anh nói với một thằng nhóc
một điều hết sức ngu ngốc như "có chết cũng phải thắng".
Nói đoạn, George đi tới bên cạnh Harry, anh hô to:
- Thomas… em có nghe không đó? Bao lâu nữa em mới xử lý xong vụ quả
bóng.
Harry quay sang, nó nói:
- Cậu ấy nói là cần 3 phút.
George nói:
- Được! Sau hơn 3 phút mà quả bóng vẫn phát điên thì chúng ta sẽ
ngừng trận đầu. Anh thấy sao hả đội trưởng?
Oliver Wood suy nghĩ một chút rồi gật đầu. Lúc này Hooch Phu nhân đã
đi tới, bà hỏi Wood:
- Đã sẵn sàng tiếp tục trận đấu chưa?
Mưa càng lúc càng nặng hạt, theo tiếng còi của Hooch Phu nhân vang
lên, Harry lao vút lên không trung. Nó né quả Bludger điên, nhưng không
quên nhiệm vụ tầm thủ của mình. Harry tính toán dò ra tung tích của
quả Snitch trước rồi hãy nói.
Công việc tránh né qủa bóng điên khùng vất vả kinh khủng. Harry dùng
hết khả năng nhưng chỉ có thể chánh né một cách xuýt xoát. Bên
cạnh đó, thằng Malfoy đã tự đi tìm chết.
- Ê, Harry! Mày đang biểu diễn trò hề để thu hút sự chú ý hả?
Malfoy gào hét với cái giọng châm chọc đặc trưng của nó. Harry rất
phẫn nộ, nó đã định tha cho Malfoy khi không áp sát để lấy nó làm
bia đỡ đạn như lời Thomas, nhưng giờ thằng nhóc kia tự đến cửa khiêu
khích khiến Harry có chút hối hận khi bỏ qua cho nó.
Harry ném cho Malfoy một cái nhìn đe dọa, nhưng rất nhanh biến thành
kinh ngạc. Harry nhìn thấy quả bóng Snitch - nó đang lơ lửng cách
vành tai trái của Malfoy vài centimet (hơn 1 inches). Và Malfoy còn mải
khiêu khích Harry nên không nhận ra sự xuất hiện của nó.
Harry bất động, nó không biết phải làm gì, nó chỉ sợ bất cứ hành
động nào của nó đều sẽ khiến Malfoy nhận ra quả bóng.
Harry quên béng mất việc nó đang bị một quả bóng điên truy đuổi. Và
sự sơ sót, dù chỉ một giây thôi là quá đủ để lên bia tưởng niệm.
Quả Bludger, mang theo tiếng gió rít điên cuồng, lao về phía Harry.
Trở lại thời gian cách đó hơn chục phút, Thomas để lại một câu rồi
nhanh chóng lao về phía dưới khán đài. Nó đã nhớ ra, ngày hôm nay
Harry bị con gia tinh Dobby tấn công. Và cũng chính đêm nay,fan cuồng
của Harry - Colin Creevey - bị hóa đá.
Con gia tinh xuất hiện toàn vào những dịp đặc biệt. Có đánh chết
Thomas cũng không tin nó không tham dự vào chuyện này. Có thể con gia
tinh thực sự mong muốn thoát ly, và muốn phản bội gia đình Malfoy
nhưng hiện tại nó vẫn thuộc sở hữu của gia đình đó. Việc một con
gia tinh có mặt tại ngôi trường cả ngày là một việc cực bất
thường.
Lý do duy nhất Thomas có thể nghĩ ra đó là: nó đang thay mặt Lucius
Malfoy theo dõi hành tung của kẻ mở ra mật thất, hay chính xác hơn
là quyển nhật ký của Tom Marvolo Riddle. Tóm được nó sẽ là cách
nhanh nhất để tìm ra quyển nhật ký.
Thomas sử dụng chiếc kính ma thuật để quét hình nhằm dò tìm điểm
xuất phát của ma lực ám trên quả Bludger, qua đó, nó có thể tìm ra
vị trí của con gia tinh. Tuy nhiên khi mọi việc sắp hoàn thành, Thomas
cách nơi con gia tinh ẩn nấp chỉ còn hơn 20 mét, thì trận đấu tạm
dừng.
Thomas liên lạc với Harry, nó khuyên Harry tiếp tục trận đấu. Dưới sự
luyện tập của Thomas, cả ba người Harry, Ron và Hermione đều đã thành
thạo Protego và các loại bùa chú trôi nổi. Thomas tin rằng hai người
Ron và Hermione hoàn toàn đủ sức bảo vệ Harry.
Thomas bước chậm tới khu vực nơi con gia tinh Dobby đang ẩn náu. Không
có sự hỗ trợ của cái kính khiến nó phải thật cẩn thận nếu không
muốn đánh động tới con gia tinh. Đột nhiên, gọng kính của Thomas
truyền tới tiếng của George Weasley. Sau khi tính toán sơ bộ, Thomas
trả lời:
- Harry, cậu nói với anh ấy. Tối đa 3 phút mình sẽ xử lý kẻ đang
giở trò.
Trận đấu bắt đầu trở lại. Sau hai mươi giây, thông báo được chuyển
tới - đã xác định được vị trí của con gia tinh - nó cách Thomas 20
mét, dưới một cái góc khán đài không có người.
Mày đây rồi! - Thomas tự nhủ, nó tăng nhanh bước chân áp sát vị trí
của con gia tinh. Khi khoảng cách đã đủ gần, xung quanh không người để
ý, Thomas giơ đũa phép, nó kêu khẽ:
- Expelliarmus!
Con gia tinh giật mình bởi một ánh sáng đỏ lóe lên. Nó bị đánh bay
vào tường. Tiếng mưa to đã khiến nó không nghe thấy tiếng bước chân
của Thomas.
Thomas thận trọng tiến lại gần con gia tinh, nó đã bị hất bay nhưng
chẳng có gì đảm bảo thực sự đã bị hạ gục. Đột nhiên, khán đài
bùng nổ tiếng hoan hô. Thomas chỉ hơi chút giật mình và con gia tinh
biến mất, nó đã độn thổ ngay dưới mắt Thomas.
Thomas cau mày nhìn xuống lễ đài, con gia tinh đã không còn đáng lo,
nó sẽ vẫn lảng vảng quanh Harry. Cặp kính đã đánh dấu ma lực của
nó. Chỉ cần nó tới gần, đảm bảo Thomas sẽ ngay lập tức nhận được
thông báo. Chí ít, trong phạm vi ngôi trường này, Thomas không sợ nó
sẽ chạy mất.
Quả bóng Bludger điên cuồng lao về phía Harry đột ngột đổi hướng và
lao thẳng vào mặt Malfoy. Harry có thể nhìn thấy hai, ba cái răng
trong miệng nó bay ra. Có vẻ Thomas đã thành công.
Qủa Bludger sau khi đâm thẳng vào mặt Malfoy thì văng ra đập trúng vào
quả Snitch và khiến quả bóng vàng nho nhỏ bay thẳng xuống sân.
Nhang như chớp, Harry buông mình lao xuống đuổi theo quả bóng Snitch và
tóm gọn nó ngay cách mặt đất vài phân. Toàn cầu trường bùng nổ,
tiếng reo hò tràn ngập. Chiến thắng tuyệt đối dành cho Gryffindor.