Vĩnh Đạo Trong Ký Ức - Mười Lăm Tuổi 6


Sau khi thua trận chung kết, không khí giữa nam sinh lớp 9(6) có vẻ kỳ lạ, vài
nhóm nhỏ xung đột. Tới kỳ thi thì cạnh tranh đến mức sứt đầu mẻ trán, cậu chết
tôi sống. Kỷ An Vĩnh vẫn như vậy, sóng gió không sự, đằng sau cặp kính là ánh
mắt sắc nhọn, tiếp tục đứng trong top mười của lớp. Trước kia từng tiếp xúc,
Phổ Hoa hiểu được sự sắc bén đằng sau vẻ ngoài ôn hòa ấy. Giống như khi cậu ta
dạy cô làm thế nào để nhớ được sau khi kết thúc phản ứng, cái nào hòa tan, cái
nào kết tủa.

Cùng với tin đồn về chuyện yêu đương của Kỷ An Vĩnh, tin đồn tình ái trong lớp
nhất thời ùn ùn kéo đến, đối diện những chuyện tình mới hé lộ, Phổ Hoa dần dần
học được cách bình tĩnh tiếp nhận. Cô lặng lẽ nhấn chìm những vướng mắc mơ hồ
trong chuyện tình cảm đối với Kỷ An Vĩnh xuống đáy lòng. Cô không phải Quyên
Quyên, không có dũng khí thổ lộ, cũng không chịu nổi việc bị từ chối.

Loáng một cái đã tới tết Nguyên Đán, từ khi bỏ chìa khóa của thùng thư vào
ngăn kéo, Phổ Hoa chưa mở hòm thư lần nữa, bức thư màu tím rốt cuộc lại đến
bao nhiêu chiếc, cô chỉ coi như rất rất nhiều.

Trong không khí ngày lễ tết, các tấm thiệp đủ kiểu được lưu truyền trong giới
học sinh, Phổ Hoa rất khó mà không quan tâm đến, cũng mua một vài cái theo
Quyên Quyên. Có thiệp chúc mừng, tặng ai mới là vấn đề, số bạn học cô có thể
nói chuyện chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Thiệp đã viết xong, tới đêm liên hoan tết Nguyên Đán vẫn đặt trong cặp sách.
Mỗi lần định lấy ra tặng Kỷ An Vĩnh, thấy các thể loại thư trên bàn cậu ta,
lòng tin và hy vọng yếu ớt của Phổ Hoa liền tiêu tan như bong bóng. Cậu ấy
không thiếu người theo đuổi và ái mộ, cậu ấy sẽ để ý đến sự quan tâm “rẻ tiền”
của cô sao?

Tối liên hoan đó, Phổ Hoa bất ngờ nhận được hai tấm thiệp. Một tấm của Ngu Thế
Nam, rất tinh tế, đẹp đẽ, chỉ viết đơn giản “Năm mới vui vẻ”, dưới là chữ ký
như rồng bay phượng múa của cậu ấy. Tấm thiệp còn lại được dán kín trong hai
lớp thư, mặt ngoài chỉ có tên của Phổ Hoa, dán tem, không có dấu bưu điện,
giống như trực tiếp nhét vào hòm thư, có chút thần bí. Trên thiệp dán tấm kim
loại và vài cánh hoa khô thịnh hành nhất hiện nay, đựng trong chiếc giỏ nho
nhỏ in trên thiệp, thanh nhã thuần khiết, còn mang theo mùi hương dìu dịu. Chỗ
viết lời chúc mừng: Noel vui vẻ, Nguyên Đán vui vẻ, mỗi ngày đều vui vẻ. Ký
tên vô cùng kỳ lạ: XXX tối cao.

Nam sinh tên có ba chữ đâu đâu chẳng có, Phổ Hoa không đoán ra được nam sinh
nào là “tối cao” của cô.

Trong tối liên hoan, cô và Kỷ An Vĩnh được xếp cùng nhau cướp ghế. Mỗi lần
nhạc dừng, cậu ấy sẽ cố ý dang rộng cánh tay để cô có thể thuận lợi giành được
vị trí, rất có phong độ, galant, khi cậu ấy bị loại còn khẽ nói “cảm ơn” với
cô. Khoảnh khắc đó, ánh mắt cậu ấy trở lại dịu dàng như ban đầu, khiến lòng
Phổ Hoa sinh ra ảo giác khác thường, hoặc có lẽ, cậu ấy đã xem tấm thiệp của
cô, hay cậu ấy chính là “tối cao” của cô?

Trận tranh cướp mấy hồi cuối cùng diễn ra kịch liệt, dưới sự tấn công từ hai
phía của mấy cậu nam sinh, Phổ Hoa bối rối vô cùng. Cô rõ ràng chạm vào ghế,
nhưng ngồi lên lại là đùi của Thi Vĩnh Đạo!

Ngoài tiết mục đơn ca của Cầu Nhân, buổi liên hoan năm đó không có gì đặc sắc,
vài ngày sau mọi người vẫn nói hăng say về việc “đánh giáp lá cà” giữa Phổ Hoa
và Thi Vĩnh Đạo. Mỗi lần nhớ tới cảm giác kinh hoàng, xấu hổ và giận dữ trong
khoảnh khắc ngồi lên đùi cậu ta, Phổ Hoa đều hận không thể đụng vào chân bàn
mà chết, cả đời này đừng ngồi cùng một lớp học với cậu ta nữa.

Sau tết Nguyên Đán, ôn tập cuối kỳ triển khai toàn diện, Phổ Hoa dồn toàn bộ
tâm trí nào việc học.

Nhưng vì nỗi lo sự bất an về thành tích và thứ hạng, trước khi thi cô và rất
nhiều bạn học lớp 9 (6) đều xuất hiện triệu chứng stress trước khi thi ở mức
độ nhẹ như phiền muộn, không muốn ăn, mất ngủ, hay nằm mơ, thấy đề thi liền
choáng váng.

Bố cô thấy không ổn, cố hết khả năng mua thuốc để Phổ Hoa bồi bổ cơ thể và trí
lực. Sau khi Phổ Hoa lên lớp chín, hoàn cảnh gia đình càng thêm khó khăn, tới
cuối tháng sống giật gấu vá vai, phải tới khi bố mẹ lĩnh lương mới có thể sống
dư dả hơn chút. Bố không ngại bản thân ăn bánh bao cũng muốn Phổ Hoa có bữa
ngon, còn đặc biệt tìm thảo dược giúp cô ngủ ngon hàng đêm.

Thi tròn hai ngày, tương tự như thi thử, giữa các môn có thể nghỉ ngơi một
tiếng. Tranh thủ lúc rảnh, Phổ Hoa và Quyên Quyên tựa lưng vào nhau, đắp áo
khoác, ôm sách trốn trên tầng ôn tập. Vài môn thi xong tuy khó nhằn nhưng vẫn
đạt được kết quả như mong muốn, các cô cũng mệt tới mức rã rời tay chân.

Kỳ nghỉ đông, Phổ Hoa bị ốm, bệnh không nặng cũng không nhẹ, cảm cúm cộng thêm
sự mệt mỏi thời gian trước tích tụ lại.

Bệnh đến nhanh, khỏi cũng nhanh, sau đó hàng ngày cô vẫn hẹn Quyên Quyên đi
thư viện tự học. Ngoài việc học hành, chủ đề của bọn họ không ngoài mấy chuyện
đó. Quyên Quyên nhắc tới Ngu Thế Nam ít đi, cô ấy nói lớn lên nhìn cũng rộng
ra, dần dần cảm thấy tình cảm dành cho cậu ta quá nhiều cũng không đáng, có lẽ
tìm một nam sinh tốt với mình còn hơn. Nói tới Kỷ An Vĩnh, Phổ Hoa chỉ nói về
việc tặng cậu ta thiệp chúc mừng, còn sự quan tâm mà cậu ấy lặng lẽ thể hiện
tối liên hoan đó, Phổ Hoa cảm thấy không đáng để nhắc tới.

Ngược lại Thi Vĩnh Đạo khiến Quyên Quyên nghĩ mãi không hiểu. Khi hứng khởi,
Quyên Quyên cũng từng hỏi câu đáng đánh như thế này: “Cảm giác ngồi lên đùi
cậu ta thế nào”, Phổ Hoa có chết cũng không nói, Thi Vĩnh Đạo - ba chữ này đã
trở thành điều cấm kỵ của cô, cậu ta càng là âm hồn không tan, cô càng muốn
nhượng bộ lui binh.

Thứ hạng cuối kỳ được kèm thêm trong thư gửi về cho phụ huynh vào học kỳ mới,
bố mở thư ra nhưng bị Phổ Hoa giật lấy xem, sau đó reo hò nhào vào lòng bố.

Cô giữ được vị trí trong top ba mươi của lớp, dù bị môn hóa học kéo thụt lùi.
Bố mua cho cô đồng hồ mới coi như phần thưởng khích lệ, mẹ còn đặc biệt làm
một bàn toàn thức ăn ngon, gọi Quyên Quyên đến ăn cùng.

Kỳ nghỉ đông vốn không dài, qua tết âm lịch, lớp chín có tiết học bù, chỉ có
hai ba tuần không gặp các bạn, dáng vẻ mọi người cũng không khác mấy. Phổ Hoa
béo ra một chút, Kỷ An Vĩnh cắt tóc ngắn hơn, đổi sang kính gọng màu tối.

Phổ Hoa đứng thứ nhất môn tiếng Anh trong kỳ thi, nhận được quyển Oxíord
Dictionary of English dày cộp, phần thưởng sẽ phát bổ sung vào lễ khai giảng
học kỳ hai, chẳng có gì vinh dự, chỉ là giành được vài tràng vỗ tay mà thôi.
Khi lĩnh giải thưởng, cô vẫy vẫy tay với Quyên Quyên ở dưới bục, cười kín đáo,
liếc qua thấy Kỷ An Vĩnh đang ra sức vỗ tay cổ vũ. Phổ Hoa không biết tràng vỗ
tay đó là dành cho mình hay cổ vũ cho Thi Vĩnh Đạo. Cậu ta đứng thứ nhất môn
hóa học, tổng điểm nằm trong số một trăm người đứng đầu khu vực, coi như quán
quân hai lần, đương nhiên càng nhận được sự coi trọng và hâm mộ.

Một lần thi không đáng nhắc tới, vừa khai giảng Phổ Hoa lại lăn ngay trong
đống đề hóa học, vật lý, quên cả niềm vinh dự.

Sau họp trường có ảnh chụp chung giữa trạng nguyên từng môn và trạng nguyên
tổng điểm, cầm bức ảnh, mẹ nói chụp không đẹp, Phổ Hoa đứng quá nghiêng. Cô
không xem liền giao cho mẹ xử lý. Cô vốn không muốn lên hàng trước, không muốn
ở cạnh Thi Vĩnh Đạo nhưng cậu ta cao to chắn ngay chỗ đó. Cô sải chân lên phía
trước thì thự ảnh đã bấm máy, đèn chớp rất chói mắt. Vì vậy nhìn từ góc độ nào
cũng thấy Phổ Hoa đáng thương lộ ra nửa gương mặt sau vai Thi Vĩnh Đạo.


Giường Đơn Hay Giường Đôi - Chương #16