Sinh Mệnh Thần Dracutor Random


Người đăng: thanhhs79Ngay thời điểm quyết định này, bỗng nhiên trong đầu author xuất hiện 1 giọng nói thần thánh mà hắn nằm mơ cũng không bao giờ quên

"Author, ta cho con 1300 truyền thừa ấn,..giúp ta thu nhận 1230 người anh em này đi...lần này con lập đại công...có yêu cầu gì cứ nói cho ta..."

Tròng mắt author hiện lên lệ nóng, thân thể hắn run lẩy bẩy vì xúc động...

Thần...thần của hắn nói gì..thần của hắn vừa nói gì

"Người nói "giúp ta"...hahaha...vậy là ta đã có thể cống hiến cho người rồi..

Author bất chấp vô số ma cà rồng bên cạnh đang nhìn mình như đang thấy ma. Hắn ta hét lên

"Nguyện cống hiến cho chủ thần...con không cần gì nữa hết.."

Giọng Thiên lại thần thánh vang lên

"Uhm...lời ta nói vẫn còn đó...con có thể lấy bất kỳ lúc nào...con ngoan của ta"

"Cộp..cộp..cộp" author điên cuồng lậy liền 3 cái làm bể nát bét miếng gạch hồng ngọc cứng như kim cương dưới đất

Lúc này hơn 1 ngàn ma cà rồng mới chuyển từ ngạc nhiên sang sợ hãi, hồi nãy chỉ nhìn author dùng lực lượng thuần túy vẽ lên mặt đất thôi.

Lúc đó dracutor federer third còn tưởng mình có thể sánh ngang với hắn, nhưng không ngờ trong khoảnh khắc thành kính này author lại vô ý đập nát 1 viên hồng ngọc, đây là loại chất liệu ngọc có độ cứng chỉ thua kim cương 1 xíu thôi...và việc đập nát nó quả thật là 1 chuyện phi thường

Lúc này hơn 1 ngàn ma cà rồng mới hiểu ra, họ là đã quá tự đề cao mình đến mức xem nhẹ mọi người khác rồi

1 phàm nhân yếu ớt lại có thể hóa thành siêu nhân như vậy chỉ trong 10 ngày, có thể tưởng tượng được khả năng mà thanh bang mang lại là kinh khủng bậc nào.

Và nếu là người có huyết mạch, thể chất biến dị như họ thì sẽ còn gê gớm đến mức nào

Thật sự mong chờ

Lúc này, khát vọng và quyết tâm gia nhập thanh bang của họ lại càng lớn hơn bao giờ hết
......

Phải 10 phút sau khi hơi thở của Thiên tan đi, author mới bắt đầu cung kính từ từ đứng dậy

Hắn nhìn lên hơn 1 ngàn con người phía trước đang hướng cặp mắt trông mong nhìn mình

Không ngờ thời khắc này lại có 1 sự hướng về kì lạ giữa 1 đại gia tộc khét tiếng đối với 1 người bình thường. 1 việc mà nghe thấy có vẻ vô cùng vô lý

Nhưng mà author lại không thấy vậy, hắn không khác gì 1 người đàn anh đang muốn dẫn dắt đám đàn em của mình đi theo hướng tốt đẹp

Gương mặt hắn rạng ngời , nở nụ cười thỏa mãn nói

"Mọi người, thần của tôi rất hoan nghênh mọi người gia nhập..."

Nói xong hắn đưa tay lên, trên tay hiện lên vô số truyền thừa ấn lơ lửng trên không trung, phát ra ánh sáng mầu tím dễ chịu, sau đó mỗi chiếc phù ấn lại bay đến trước mặt từng ngư trong đám ma cà rồng

Lần lượt 1230 ma cà rồng lớn nhỏ đều có 1 truyền thừa ấn lơ lửng trước mặt

"Đây là truyền thừa ấn...chỉ cần chạm vào nó, mọi người sẽ nhận được truyền thừa của thần và trở thành 1 trong những người anh em của tôi...mọi người lựa chọn đi"

Trong mắt đám người đều in hình ảnh 1 ấn tử mầu tím, khát vọng của họ trỗi dậy khiến họ gần như không chút nào chậm trễ lập tức chạm vào

Ngay tập tức, từng người...từng người chạm vào...từng người hóa thành 1 pho tượng chứa ánh sáng tím vờn quanh ngồi xuống đất, mùi hôi thối cũng lần lượt tiết ra, thối um 1 vùng trời khiến odin quá sợ hãi vội vàng bưng kín cái mũi chạy mất tiêu

Nhưng mà lúc này bất chợt cả author và odin đều dừng lại, họ nhìn về 1 thành viên duy nhất còn lại vẫn đang đứng đó không chạm vào truyền thừa ấn

Odin biết rõ, gia tộc mình là khát khao cỡ nào đối với sinh mạng, đồng thời họ tôn trọng 4 vị tổ tông vô cùng. Việc gì 4 vị tổ tông đã chọn thì cả gia tộc sẽ không bao giờ chùn bước, thậm chí cả việc chết

Như vậy người mà không làm điều đó chỉ có thể là...

Nội gián

"Chú dracutor federer tomword...sao chú lại không nhận truyền thừa.."

Author nhớ rõ, kẻ này chính là người đã dẫn hắn tới đây, từ đầu buổi đến cuối hắn đều rất kiệm lời, trên người mặc dù mang chút đặc điểm của gia tộc dracutor nhưng lại ngầm ẩn hiện 1 chút khí tức băng lạnh tanh tưởi của máu. Mà chỉ có trực giác nhạy bén của hắn mới hơi nhận ra trong lúc say xe vừa nãy

Có nghi vấn

Không 1 chút chần chờ, khi mà chân kẻ đó vừa động muốn dùng tốc độ cực nhanh lướt tới cửa phòng để tới nơi thoát thân, author đã khống chế viên truyền thừa ấn đó hóa thành 1 vệt sáng bám theo

"Bụp" 1 tiếng truyền thừa ấn đã ấn nhập vào đầu dracutor federer tomword.

Khi mà bàn chân đã tới cửa, tên đó vốn đã mừng rỡ sắp thoát thân nhưng mà hắn còn chưa kịp cười đã bị cái gì đó nhập vào, đầu óc bị cái gì đó khống chế. Thân thể mất đi kiểm soát ngã xuống

Truyền thừa ấn, ngoại trừ việc chuyển truyền thừa đến người khác, còn có vô số tác dụng và 1 trong số đó là

"khóa linh"

Có thể giam cầm bất kỳ ai 1 cách triệt để

Odin cũng ngây ngốc nhìn trăn trối...không ngờ tên author mà cô không ưa lại linh hoạt như vậy

Bất ngờ lúc này trong không trung lại đột ngột vang lên 1 giọng nói cứng ngắc

"Hắc ám trớ chú,...là người của hắc ám nữ thần rồi.."

Sau đó cánh cửa lớn phủ bụi ở sâu trong lâu đài "két" 1 tiếng mở ra. Sau đó là đi ra 2 người

1 nam nhân tuổi tầm 50 và 1 nữ nhân cùng tuổi

Odin sợ hãi quỳ xuống hô " tổ tông dracutor random ở trên, con là odin xin được vấn an.."

"Uhm. Không cần đa lễ..." nữ nhân dịu dàng nói.

Lúc này nam nhân kia mới đưa mắt nhìn từ odin sang author

"Khách nhân,..thần của ngươi mạnh như vậy sao..."

Author kính cẩn nói "đúng vậy,..không gì không làm được.."

"Uhm,...vậy nói với hắn ta...chỉ cần hắn làm sống lại được nhánh cây này...vợ chồng tôi sẽ quy thuận hắn ta...tôn hắn làm thần"

Nói xong dracutor random xoe bàn tay để lộ ra 1 nhánh cây xanh biếc đã héo khô, ông ta vung tay lên nhánh cây như 1 vì sao băng bay tới

"Pặp.....bộp...bộp...bộp" cự lực từ nhánh cây truyền tới, author vận hết công lực cũng phải lùi 3 bước mới bắt được

Nhưng mà không đợi hắn tức giận thì giọng nói thần thánh trong đầu lại vang lên, lần này giọng nói đó không hề đơn truyền cho hắn, mà còn phát ra ngoài

"1 nhánh cây chứa đầy sinh mệnh lực...là sinh mệnh chi thụ sao...còn ngươi...là sinh mệnh chi thần tại thần triều"

Lập tức author và odin thành kính quỳ mọp xuống

Lúc này chỉ còn mỗi dracutor random là còn đứng được, ngay cả vợ ông cũng bị uy nghiêm đó ép quỳ xuống

"Ngươi là ai,.." random sợ hãi nói

Từ đầu author Thiên hóa thành 1 hư ảnh ngạo nghễ đứng, trong tay cầm lấy nhánh cây sinh mệnh.

Ngay sau đó random khiếp sợ nhìn thấy nhánh cây trong tay Thiên đang không ngừng hồi sinh, sau đó nó chớp lên hoa văn ẩn chứa sinh mệnh chi đạo phức tạp đến cùng cực.

Thậm chí Khiến 1 sinh mệnh chi thần tu luyện mấy ngàn năm như random cũng không hiểu nổi 1 chút nào, thử hỏi hắn còn bình tĩnh nổi sao

Lúc này giọng Thiên lại mơ màng vang lên "Ta còn nhớ sinh mệnh chi thụ khi xưa còn là 1 tiểu khả ái đó còn quấn quýt lấy ta đòi quả, Tiểu khả ái đó bây giờ ra sao rồi...."

Lúc này random quá sợ hãi

"Bộp" 1 tiếng hắn quỳ mọp xuống đất run rẩy

Tại vì tiểu khả ái, chính là tên của sinh mệnh chi mẫu thụ. Mẹ của ngàn vạn sinh mệnh chi thần

Truyền thuyết nói rằng, tên của người là do 1 vị toàn năng đặt cho, và cũng chỉ có người đó mới được gọi..

Tiểu Khả Ái

Sau đó nhờ 3 quả tiên mà vị toàn năng đó mà nàng trở thành 1 trong 5 vị chủ thần mạnh nhất thần giới.

Nghe đồn vị toàn năng đó tên là...

"Vạn...vạn..mộc...chí tôn....là..là người sao" random run rẩy nói

"Uhm..ngươi biết tên ta.." Thiên bất ngờ

"Thưa tổ thần,..khi xưa còn trên thần giới, con chính là sinh mệnh do chủ thần sinh mệnh sinh ra...
Nếu sinh mệnh thụ thần là mẹ khai sinh ra ngàn vạn sinh mệnh thần. Vậy thì vạn mộc chí tôn như Thiên có thể gọi là tổ thần của họ cũng không sai.

Ngược lại nếu như gọi đúng thì phải nên gọi là sáng thế thần thì chuẩn hơn. Nhưng mà điều đó cũng không quá quan trọng

Năm tháng dài dằng dặc, ruộng lúa đã hóa nương dâu, vị chí tôn năm xưa đã trở thành 1 thanh niên mang thể xác nhân loại, không còn là chủ của vạn yêu vạn mộc nữa.

"Uhm, đại chiến năm đó may mắn ta đã đưa tiểu khả ái về thần giới, có lẽ..." Thiên bỗng nhiên trầm ngâm

Trên người hắn tỏa ra 1 luồng cảm xúc cô độc và quan ái làm hơn ngàn ma cà rồng, author và random đều cảm thấy con tim chết lặng.

Trong lòng họ thầm nghĩ, đây là tình thương thế nào mới mạnh như vậy, là loại chiến tranh gì mới khiến hắn cô độc như vậy. Bỗng nhiên trong lòng họ sinh ra 1 cảm xúc mãnh liệt...1 lời thề mãnh liệt rằng...chỉ cần họ còn 1 hơi thở nhất định họ sẽ gánh vác bớt gánh nặng cho tổ thần

"Có lẽ ...vẫn còn sống ...phải không" giọng Thiên trầm lặng tựa như nghẹn ngào, tựa như run rẩy

Lúc này random lại càng run rẩy hơn, miệng hắn mếu máo nghẹn ra từng chữ một

"Tổ thần, ..có lẽ...có lẽ sinh ..mệnh..thụ thần...có lẽ..."

"Chết rồi sao..."

Random gục cái đầu xuống nấc lên từng tiếng, khiến vô số người ở đây đều đồng cảm khóc theo.

Trước giờ họ vẫn luôn nghĩ dracutor random thần là cao quý, uy nghiêm, là thần thánh vạn năng lắm...nhưng giờ đây họ mới hiểu

Quá khứ thật sự bi thảm đến vậy, lại càng không ngờ vị thần mà họ tôn thờ lại chỉ đáng làm con cháu

Vị tổ thần này...là thân thế lớn cỡ nào chứ.

"Sẽ không chết đâu..." bỗng nhiên Thiên nói lên 1 câu khiến tất cả ngừng bặt lại

Không chết sao, người đã chết rồi mà....random còn nhớ rõ, khi đó sinh mệnh thần thụ dùng toàn bộ thần lực của mình đồng quy vu tận với 3 tiên nhân mạnh khủng khiếp rồi cả 4 người cùng hóa thành bụi bay rải khắp thần giới mà.

Nhưng khi mà random còn đang ngờ vực thì bỗng nhiên nhìn thấy nhánh cây trong tay tổ thần. Hắn liền hiểu. Trong mắt hắn ánh lên tia hi vọng mãnh liệt

Lần này hắn run rẩy...thật sự run rẩy...run lên bần bật...nhưng không phải vì sợ hãi mà là vì hi vọng. Hi vọng từ tro tàn có thể vực dậy


Giới Thần - Chương #97