787:một Đêm Không Bình Yên


Người đăng: thanhhs79Sau trận bạo tạc phù này, Thiên Kiếm Môn kể từ đó liền trở nên im ắng đến kỳ lạ, các đại gia tộc bây giờ ai nấy đều co vòi rụt đuôi, mấy tên công tử bột cũng sợ hãi không dám quậy phá.

Trong cùng thời khắc đó.

Tại Tây Thiên Vực, một nhóm sơn tặc hàng ngàn người đang quỳ mọp dưới chân 1 thanh niên.

"Đại...đại gia, mong người khai ân, ta...ta.."

"Hừ...câm miệng, còn không mau khiêng hết bảo vật ra đây cho ta"

Người nói đây chính là một người đảm bảo Thiên rất quen thuộc.

Lang Tiếu Thiên.

Chốc lát sau, một đám tài bảo như ngọn núi đã được khiêng ra, số lượng nhiều không đếm xuể.

Lang Tiếu Thiên đến nhìn cũng không thèm nhìn chúng một cái.

"Tốt...không nhiều không ít, vừa đủ cho ta lập nên một tiểu ma môn"

Nói xong hắn chỉ tay vào đám giặc cướp quát lên.

"Ngươi, lập tức chỉnh hợp toàn bộ sơn tặc, bổn thiếu ban cho các ngươi tuyệt thế ma công, kể từ nay xây sơn lập trại lập thành một Hắc Ma trại"

"Dạ...thưa thiếu chủ, tiểu nhân làm ngay"

"Tốt, còn ngươi...mau khai báo toàn bộ những thế lực quanh đây cho ta, ta muốn chinh phục toàn bộ nhóm sơn tặc, thảo khấu này về đây làm nô cho ta"

Lang Tiếu Thiên nói bằng giọng điệu ra lệnh. Trong ánh mắt hắn là một tia ma tính điên cuồng, tương tự là 3 người Mộng Hằng ở bên cũng như vậy.

10 ngày sau.

Tại dãy núi Hoàng Dương Sơn, một tòa sơn môn nguy nga đã được dựng thành, hơn 6 ngàn sơn tặc, thảo khấu từ các vùng lân cận đều tụ tập cả về đây.

Công đức quỷ ma công đối với đám người đầu dao liếm máu, huyết tính ngút trời này quả thật chính là trời sinh dành cho họ.

Bao nhiêu năm giết người cướp bóc, đồ thôn diệt làng khiến nghịch công đức của họ nhiều không thể tả, vừa luyện thành công đức quỷ ma công liền ngưng tụ ra một hắc công đức như tắm máu tươi đi ra, hung ác như ma quỷ.

Quỷ công đức này vừa cô đọng đã có thực lực không thua gì nhân cảnh đỉnh vượt xa tu vi bản thể họ, có thể thấy được việc ác chúng làm là nhiều cỡ nào.

Hắc Ma Trại này vừa thành, hắc công đức của đám người Lang Tiếu Thiên liền bạo trướng gấp đôi, tu vi không kém gì địa cảnh.

Tại trong Thiên Kiếm Môn trong phòng luyện công.

Lang Thế Thiên nhẹ nhếch lên một nụ cười đầy huyết tinh.

"Không tệ, kế hoạch bước đầu đã hoàn thành...ma môn của ta, các ngươi làm không tệ"

Bên trong hắc công đức của hắn vô số quỷ công đức đang đầu nhập vào khiến tôn hắc công đức này lớn mạnh như gió táp, thực lực kéo căng lên đáng sợ.

"Hoàng Thanh Thiên...thời gian ta lấy máu ngươi tế ma công cũng không còn xa nữa...khặc.."

Lang Thế Thiên hắn quan niệm đạo cao 1 thước ma cao 1 trượng cho nên trong lòng chỉ một dạ cầu ma, không hề hướng tới thiện cho nên công đức quỷ ma công của hắn đã hoàn toàn chủ luyện sang hắc công đức luyện ra ma thân.

Xưa nay việc ác làm vẫn dễ hơn hành thiện, giết người lúc nào cũng dễ hơn cứu người cho nên người ác thường vẫn nhiều hơn kẻ thiện, đặc biệt là trong thế giới võ giả đầy máu tươi này.

Do vậy việc luyện ma công, tu ma đạo bao giờ cũng dễ dàng nhanh chóng, quả thật vậy cho nên Lang Thế Thiên hắn chỉ mất không tới 2 tháng đã đẩy hắc công đức của mình lên địa cấp.

Đồng thời "phệ hồn công" lại càng là tuyệt thế ma công bổ trợ cho hắc công đức vô cùng lớn.

Giết người là ác, nhưng nếu giết người lại hãm hiếp và dằn vặt phệ hồn kẻ đó khiến hắn vĩnh không thể siêu sinh thì đó lại càng là ác.

Lang Thế Thiên hắn lấy một đám sơn tặc thảo khấu cuồng đồ hung ma quen giết người làm ác để cắm vào hạt giống ma quỷ giúp hắn tu luyện ma công, mọi lực lượng công đức hắn đều nhận nhưng thiên phạt thì lại cho chúng gánh.

Hắc Ma môn sinh ra chính là mục đích như vậy, là cánh tay cho hắn sai sử, giúp hắn làm ác và gánh sát nghiệt.

...........

Âu gia.

"Ahhhhh....thiếu chủ tha mạng...ahhhhh" từ một gian phòng bí mật, giọng nói nữ tính thê lương thảm thiết gào khóc vang lên.

Bên trong, một cô gái diêm dúa, lẳng lơ trên thân không mảnh vải che người, hạ thể máu me be bét, giữa ngực lại thần kỳ bị cắm vào một cây hắc kỳ đen ngòm, giữa lá cờ là một thanh kiếm có đầu lâu mở ra quỷ hỏa.

Bên dưới, Âu Chánh Nam giống như phát điên không ngừng thúc người vào hạ thể cô ta khiến cơn đau đớn tột cùng từ âm đạo kéo đến làm linh hồn ả ta đau đớn không thể tả.

Bên trên tấm hắc kỳ cắm xuyên ngực lại tiếp tục tích tụ những sợi đau đớn tâm lý, oán hận, khuất nhục và cả nguyên âm. Cùng với linh hồn đang dằn vặt của cô ta đang dần hóa thành một huyết sắc lệ quỷ khiến cho lá cờ như ăn phải thuốc bổ không ngừng rung lên.

20 phút sau, tiếng khóc lóc gào thét im bặt, cô gái diêm dúa này chân chính bị hiếp cho đến chết, linh hồn hoàn toàn bị đồng hóa thành lệ quỷ, âm nguyên cực thịnh, lệ khí cực thịnh.

"Hahahahaha...bách kiếm phiên của ta đã thành, Dược Hồng Nhan....cô dám phụ bạc ta, vậy thì ta sẽ dùng trinh tiết, máu tươi và linh hồn của vô số cô gái khác lấp vào....hahahaahahaha, Hoàng Thanh Thiên....ngươi chờ đó cho ta, bách quỷ lệ kiếm phiên của ta uy lực vô cùng...chờ ta luyện thành sẽ tự tay phân thi xé xác ngươi"

Trước ngực hắn lập lòe lên một khỏa đầu lâu, trùng hợp đó là cái đầu này lại giống hệt với khuôn mặt cha hắn Âu Thành, chỉ thấy khuôn mặt này vừa lòng cười cười lên vui vẻ sau đó dẫn lặn đi.

Có vẻ như Âu Chánh Nam hắn vẫn không hề biết hạt giống quỷ đạo này chính là ở đâu ra, hắn chỉ cảm thấy thực lực bản thân mình tăng lên như vũ bão và hắn cảm thấy thỏa mãn vì được trả thù, trả thù Nhan nhi và cả lẫn Thiên.
............

Tuyết gia bảo khố.

"Wao....thật là nhiều bảo vật ah"

"Ê lão đầu, coi chừng cơ quan"

"Ờ...ta biết...ta biết , há há"

"Ê...bên đây nè, đi...thật là nhiều khí tài quý ah nha"

"Oh, đây không phải là Vẫn Thiên Kim sao, còn đây là lưu tinh ngọc...nhũ linh sa...hahahah....tốt..tốt, thật không uổng công ta tới đây"

"Ê lão Hoành, ngươi có mang túi trữ vật cỡ lớn đến không ?"

"Có...sao lại không có..hahaha"

"Vậy thì còn chờ gì nữa...mặc sức mà hốt đi thôi..."

Thế là một đêm không yên bình đã bắt đầu bằng 3 tên đạo tặc không nên nết này đây
........

Trong đêm tối vắng vẻ, Tuyết gia lại tiếp tục gặp may mắn khi tiếp đón một vị khách không mời mà đến.

Người này thoắt ẩn thoắt hiện, trên người không có một chút khí tức, lại càng không có một chút lực cản không khí, hắn lướt đi giống hệt một bóng ma.

Mà thực sự thì nói hắn là ma cũng không sai, nhưng nói là quỷ thì đúng hơn.

Tại gian phòng phía tây, bóng quỷ này vơ vét sạch 6 cái túi trữ vật sau đó biến mất, đồng dạng là ở 63 gian phòng khác cũng có 63 đạo quỷ ảnh gé thăm, sau cùng thậm chí là cả 25 mật thất cũng có người ghé thăm, 7 gian nhà kho, 14 gian bí thất và 30 gian phòng luyện công cũng đều bị ghé thăm.

Những bóng quỷ ảnh này tới đi như mây gió, một chút dấu hiệu cũng không có, trên thân không có một chút khí tức đã đành, thân thể lại không hề có hình dạng.

Những nơi chúng ghé qua đều không có chút dấu hiệu nào cứ như vậy đồ vật liền biến mất mà người thì vẫn ngủ say như chết, thậm chí những lão đầu tu vi cao tuyệt đang bế quan cũng không hề hay biết.

Sở dĩ Thiên cho đám lệ quỷ này phân ra đi ăn trộm là vì rất nhiều nguyên nhân, thứ nhất là hắn cần tài liệu luyện khí.

Hiện giờ hắn đang cần rất nhiều tài liệu, chí ít cũng phải đủ để luyện lại món quỷ vương ấn tỷ làm thế giới cho lệ quỷ này trú chân ổn định lại huyệt cưu vĩ.

Sau đó là hắn cần luyện 1 món lôi hệ bảo vật để sau này hắn đỡ phải lo lắng cứ phải gặp lôi kiếp đe dọa.

Thứ 2 là hắn muốn trả thù, một hình thức trả thù nhỏ giúp 2 lão bằng hữu Long Tiên, Huyết Trường Hà trả thù cho Huyền Thương.

Trộm cắp cũng không nhất định phải tới bảo khố, tại vì những vật quý giá xưa nay các đại cường giả đều không yên tâm để cách xa người, cướp cũng là một nghệ thuật.

Cướp bình thường thì đơn giản rồi, phải làm sao để cướp xong mà chủ nhà vẫn không biết, thậm chí biết mà không dám la lớn kìa.

Sau cùng, tại phòng Tuyết Đế cũng bị lệ quỷ ghé thăm, cuối cùng đám lệ quỷ này mới đổ bộ tới 3 tòa bảo các cuối cùng.

Đối với Thiên thì bảo khí hay bảo phù bình thường đều là vật phế loại không đáng dùng nhưng biết làm sao được, ai biểu Tuyết gia hắn có thù với ta.

Thế là phù các, khí các, dược các tất cả đều bị dọn sạch sẽ bóng loáng, từ những chỗ bí mật nhất cũng đều không chút nào chừa lại.

Sau cùng đó là nơi nhiều bảo vật tiền tài nhất.

Bảo khố.

"Uhm...nơi này, sao trông có vẻ như đã từng có đồng đạo ghé qua ah"

Thiên nhìn một đám những cái kệ tủ bị lật tung trống không và những cái rương bị mở nắp tênh huênh liền đoán.

"Ờ thôi mặc kệ,...có gì cướp lấy"

Mấy ngàn lệ quỷ túa ra chẳng mấy chốc đã dọn cho tòa bảo khố này sạch bong.

"Uhm...chỉ còn lại một nơi duy nhất chưa đi, đó hẳn là nơi chứa bí mật của đại gia tộc này đi"

Nói xong đạo bóng ảnh này biến mất tại chỗ.


Giới Thần - Chương #787