Hoàng Thanh Thiên Giảng Bài - Chờ Đợi - Kích Động


Người đăng: thanhhs79"Thiên ca....huynh....muội xin lỗi" Nhan nhi xinh đẹp như thiên tiên chậm rãi vũ mị gót chân tới gần Thiên cúi đầu nói nhỏ.

Giọng nói của nàng mềm mại yếu ớt mà e thẹn khiến bất kỳ nam nhân nào đều muốn rụng rời xương cốt.

"Ờ...xin lỗi cái gì vậy ?" Thiên chớp mắt hỏi lại

"Ờ thì...là tại muội...muội giả trang, muội không nói thật với huynh về thân phận của muội"

"Không sao...nhìn nàng xinh đẹp như vầy, ta cũng thật là bất ngờ...chuyện còn lại ta cũng không để tâm"

Nhận được lời khen chân tình của hắn, Nhan nhi cười lên tươi như hoa nở, nhan sắc khuynh thành liền khiến mấy vạn cặp mắt nhìn tới đều ngây ngẩn.

"Uhm...quả nhiên là đã bứt phá thành một loại áo nghĩa mới, sắc đẹp chi thế...thật là diệu"

"Thiên ca, cái này còn không phải nhờ huynh đó sao...hihi"
Vừa nói, đôi má phấn nũng nịu vừa cử động để lộ ra má lúm đồng tiền xinh đẹp.

"Cũng không hoàn toàn do ta, sắc đẹp của nàng vốn đã gần đủ để ảnh hưởng tới thiên địa tự thành một đạo, ta chỉ là giúp nó bứt phá một bước nhỏ mà thôi"

"Hihi...hôm nay ta rất vui, chi bằng chúng ta đi tìm chỗ nào đó chúc mừng đi"

"Uhm...được thôi"

Thế là trong cặp mắt tiếc nuối của mọi người, đôi nam nữ đẹp này dắt díu nhau đi ăn mừng bỏ lại một bãi chiến trường đầy tiếng xuýt xoa cảm thán.
..........

Lúc này tại Việt Thiên Quốc, sau suốt 1 năm hòa bình thịnh thế Long Hoa đã quy hoạch một mảnh thổ địa rộng lớn bao gồm cả Mãnh Hổ Quốc vào thành một thể thống nhất.

Suốt một năm bình định, Mãnh Hổ Quốc đã không còn một chút tâm tư phản kháng, 100 vạn bất tử ma hồn cũng đã chia ra các nơi nhận lấy hương khói của gia tộc mình, nhờ có lực lượng này mà kẻ sống liền trút được hết oán hận với nhau vì thế mà có thể sống hòa bình.

Đế Hoàng tín ngưỡng đã trở thành tín ngưỡng duy nhất của 18 tỷ người dân Việt Thiên, nhờ có tín ngưỡng cả đất nước này liền muôn dân một lòng.

Tín ngưỡng giúp họ có nhận thức đúng và tư duy lành mạnh, giúp họ luyện ra bản mạng thần thông tự mình tăng tiến tu vi trong diện rộng.

Tín ngưỡng này được bạch công đức phân thân quy định rất tỉ mỉ, tín đồ cứ cống hiến ra những tia tín ngưỡng số lượng khác nhau thì sẽ được ban xuống bản mạng thần thông đẳng cấp khác nhau.

Nửa năm trước một cuồng tín đồ mỗi ngày cống hiến ra gần trăm tia tín ngưỡng, đến khi hắn một ngày lễ niệm vừa đạt đến 3 triệu tín ngưỡng liền khiến Đế Hoàng phủ xuống.

Không ngờ hắn lại trực tiếp nhận được một đạo huyền phẩm trung cấp thần thông, kể từ đó tên này vừa lễ niệm vừa tu hành, nửa năm sau hắn lại nhận được một đạo huyền phẩm thần thông, tu vi kéo căng lên đến nhân cảnh đỉnh.

Thậm chí khi con trai hắn được sinh ra lại có thể kế thừa luôn cả bản mạng thần thông của cha mà tu luyện từ nhỏ.

Việt Thiên Quốc kể từ đó liền trở thành một quốc gia cuồng tín, vô số những cuồng tín đồ rải khắp mọi nơi, chiến lực của Việt quốc cũng vì thế mà được kéo căng lên một cách chóng mặt.

Loại tín ngưỡng này tiếng lành truyền xa, chẳng mấy chốc mà đã lan ra tới một số nước lân cận và những nước nhỏ hơn, sau cùng ngay cả những quốc vương một nước cũng dần trở thành cuồng tín đồ. một năm vừa qua Long Hoa không chiến mà vẫn mở rộng phạm vi biên cương ra một cách dễ dàng.

Ngoan cường nhất vẫn chỉ có gần nhất là liên minh 2 nước Tuyết Hoa Quốc và Cụ Thạch Quốc.

Thấy Việt Thiên ta phát triển quá nhanh, liên minh 2 nước này đã không ngừng súc tích lực lượng, suốt 1 năm qua chúng không ngừng khiêu khích Việt quốc khiến người người căm phẫn.

Lúc này, đã là một năm trọn sau khi Thiên vừa đi, cũng đồng dạng là ngày Thiên Kiếm Môn tuyển tái thu nhập đệ tử lần thứ 328.

Dưới tượng thần Đế Hoàng thần thánh, vô số tín đồ trẻ tuổi đã quỳ ở đây suốt 1 ngày lễ tín để tạ ơn.

Trong số họ, không có ai là không từng nhận ơn huệ của Đế Hoàng mà thành tài, lực lượng trên thân cũng không ai nhỏ hơn 300 tinh, trên thân đều lấp lánh thần thông mạnh mẽ.

Ở một chỗ xa, một người duy nhất không quỳ gối, đó là một cô nương mặc váy đỏ, sắc đẹp trên mặt bị một tấm lụa mỏng che lại, nhưng nhìn vào có thể xuyên qua lụa mỏng mà thấy được dung nhan tuyệt thế khiến người tim đập nhanh.

Không gian xung quanh nàng cũng giống như bị cái đẹp này làm ảnh hưởng, người khác không nhìn thì thôi chứ hễ mà nhìn trúng thì tuyệt đối không thể dứt được mắt ra.

Bộ váy đỏ trên thân nàng vũ mị mà xinh đẹp thấp thoáng còn để lộ ra vòng eo mềm mại và 3 vòng đầy đặn mê người.

Hào quang phát tỏa trên bộ váy đỏ này giống như một loại bảo quang kỳ bí, nó thậm chí còn có thể ảnh hưởng tới cả hỏa hành phù lực xung quanh, hiển nhiên đây chính là một bộ pháp y hồng quần bảo khí cấp bậc tuyệt đối không thấp.

Nhìn dung nhan trên bức tượng, nàng không ngừng nhẹ thán.

"Nam nhân thổi sáo...là ngươi đó sao, sao thế gian lại có người giống nhau đến vậy chứ"

....

2 ngày sau, trên lôi đài một cô gái váy đỏ có dáng hình lung linh nhưng khuôn mặt lại vô cùng nhiều mụn đang đại chiến với một nam nhân khác.

Thật là khó hiểu khi một khuôn mặt xấu xí toàn mụn đỏ lại có thể mọc lên trên một thân hình mê người đến như vậy, nhưng mà dù nàng có xấu cỡ nào thì trước sự tự tin và năng lực khống hỏa kỳ diệu của nàng khán giả bên dưới dù có độc miệng tới đâu cũng không dám thốt lời thóa mạ.

2 ngày sau, một nhóm người hơn vạn nhân khẩu đã đáp xuống Thiên Kiếm Môn trong đó có cả thiếu nữ váy đỏ.

Đám huyền không điểu lần này dưới sự chỉ huy của Minh Minh làm đầu đàn đã rất thông minh bắt chuyện với tất cả nhưng mà bản thân Minh Minh khi chở thiếu nữ váy đỏ lại luôn phải rùng mình.

Không hiểu sao nó cứ cảm nhận thấy một luồng uy áp khủng bố ở trên lưng, thiếu nữ váy đỏ này không nặng nhưng nó lại cảm thấy như trăm vạn cân trên vai, huyết mạch nó sôi trào lên như sắp nổ tung.

Hít một hơi không khí nơi xa lạ, thiếu nữ này như tìm được cái gì đó bắt đầu tiến về một phía nơi ngoại môn.

Nơi đây chính là ký túc xá ngoại môn nơi Thiên bế quan.

"Hơi thở phượng hoàng... nam nhân thổi sáo, rốt cuộc ta đã tìm được ngươi" một nụ cười nở rộ trên môi không ngờ dưới khuôn mặt toàn mụn đỏ nàng lại phả ra một hơi thở xinh đẹp đến khó hiểu.

Người ngoài nhìn vào đều cảm thấy yêu thích nhưng không hiểu vì sao.

Một bộ váy hồng thường trực rất nổi bật khiến nàng đi đâu cũng dễ trở thành điểm chú ý của người khác đặc biệt là mấy tên công tử đại tộc.

Khi nhìn từ sau lưng thì chúng thèm rỏ dãi nhưng khi thấy tận mắt dung nhan thì lại tức giận chửi rủa thậm tệ, mấy hôm trước hồng y sửu nữ này đã đánh mấy tên đó tan nát không ra hình người từ đó mà nàng có thêm một cái tên.

"Hồng y ma nữ"

Nhưng cô gái này tựa như không hề quan tâm đến vẻ bề ngoài lẫn những lời chê bai của kẻ khác, trên thân vẫn là một khí chất vừa bốc hỏa vừa lạnh giá, vừa xấu xí vừa xinh đẹp, trừ trên thân nàng phả ra một loại phong cách rất cá tính, rất ung dung cao quý.

Người khác thấy nàng xấu xí nhưng lại kỳ quái bản thân là không dám có bất kỳ một tâm tư xem thường, tựa như cái loại khí chất kỳ lạ trên thân nàng đã thấm vào máu huyết họ, bóp nghẹn những lời chê bai sỉ nhục của họ khi mà họ còn chưa thốt ra.

Thời gian này nàng thần thần bí bí giống như đang muốn chờ một ai đó, chuẩn bị làm một việc gì đó. Tại vì thời gian mà Thiên lên lớp chỉ còn lại 2 ngày.

2 ngày này, không chỉ có mình nàng chờ đợi mà còn có rất nhiều..rất nhiều những đệ tử khác cũng đang chờ đợi.

Từ ngày hôm qua khi bị một trận hoan hỉ chi thế của Thiên phủ xuống, vạn nhân ở đây dù là thành phần nào cũng đã nhận lấy ngon ngọt từ nó, hiển nhiên một người như Thiên lúc này sẽ trở thành một kho báu giá trị không cách nào đong đếm.

Một nụ cười giúp 300 vạn nhân sinh tìm ra được chân lý, vậy thì lời nói của hắn thì sao....chân ngôn hắn nói ra sẽ còn là cái gì.

Thật không cách nào tưởng nổi.

2 ngày, nếu là bình thường thì quả thật chính là một đoạn thời gian quá ngắn ngủi nhưng bây giờ đây, 2 ngày này lại trở nên dài dằng dặc, từng giây từng phút trôi qua đều quá chậm rãi.

Các tửu lâu, khách điếm, các quán trà, các cuộc tụ họp...đâu đâu cũng sôi sục một chủ đề, đó chính là buổi dậy vào 2 ngày sau sẽ ra sao.

Tất cả mọi công việc dù là quan trọng cỡ nào, mọi hoạt động dù khẩn cấp cỡ nào cũng đều bị họ lần lượt hoãn lại hết, thậm chí là cả việc sắp tấn cấp tu vi đại sự quan trọng như vậy cũng đều bị họ ráng nán lại vì sợ lỡ mất buổi giảng đầu tiên ngày mai.

Tuy nhiên, đó chỉ là tâm lý của những bần hàn đệ tử, còn đối với một số đại thế gia thì lại khác hoàn toàn.


Giới Thần - Chương #705