Bác Sĩ Tình Thể Hiện


Người đăng: thanhhs79Nguyệt là 1 cô bé sống hơi khép kín

Trong lòng cô cũng chỉ có 1 người mẹ, 1 tình thương với lũ trẻ mồ côi và đam mê về đàn là chiếm trọn hết mọi không gian trong đó

Bạn bè...hay tình yêu...tất cả đều chưa bao giờ xuất hiện trong cuộc đời cô

Từ khi Thiên xuất hiện và đánh 1 bài nhạc " Thiên đường lạc mất" cô đã thay đổi, cô tìm ra được nguyên nhân thiếu sót của bản thân

Cô thỏa mãn được dục vọng về tình thân của cha,...sau đó cô có bạn....cô biết xúc động trước 1 người nam nhân

Cuộc đời và tư duy của cô đã thay đổi từ đó

Theo sự chỉ dẫn của Thiên, không tới 10 phút sau Nguyệt đã tìm tới được cổng nhà Thu

Rất là trùng hợp, lúc này Tình cũng đang ở ngoài cửa chưa về

Nguyệt là ai, hắn không biết nhưng mà hắn biết đây là cơ hội của mình

1 cô gái khăn bịt kín mít chỉ hé lộ ra 1 chút làn da trắng ngần và cặp mắt to xinh đẹp, vóc người hoàn mỹ....Tình cũng hơi tò mò 1 chút về cô, nhưng mà hắn không có sức quan tâm

Hắn giả làm 1 người đi bộ rồi vừa khéo tới nhà, làm bộ đi vô chơi

Nguyệt cũng không quá đề phòng hắn, cô xuống xe bấm chuông

"Ah...chị nguyệt...." thu vui vẻ chạy ra mở cửa

"Ủa, anh Tình....sao anh lại ở đây.."

"Anh muốn gặp em...anh lo lắng cho em thôi mà..." nói xong là hắn sáp tới rất tự nhiên muốn nắm tay Thu

Nhưng mà Thu đã kịp né ra, cô bỏ mặc tên này rồi chạy tới kêu gọi Nguyệt đi vô....

2 cô gái gặp nhau là lập tức oanh oanh yến yến nói chuyện rối rít giống như lâu lắm không gặp nhau vậy

Tình cũng rất galang tới dắt xe cho Nguyệt....dáng vẻ hắn đẹp trai, ăn mặc lại toàn đồ sịn, nước hoa đắt tiền...thái độ lại mềm mỏng phong lưu

Nếu là những cô gái khác thì chắc chắn đã bị ấn tượng đầu này của hắn làm cho mê đảo

Nhưng mà Nguyệt lại khác, từ bé tới giờ cô không có cảm giác với đàn ông

Với Thiên có lẽ là 1 ngoại lệ duy nhất....tuy rằng hắn ăn mặc không giầu có, hắn không hề giống 1 công tử có tiền

Nhưng mà 1 cảm giác thiện cảm đã sinh ra, con gái thường như vậy....chỉ bấy nhiêu thôi đã đủ cho cô mang hắn ra làm tâm điểm cho mình...

Còn với tình....cô vẫn không có cảm giác

"Chị Nguyệt....chị muốn học đàn hà....lát nữa em cũng muốn học..."

"Học đàn khó lắm đó...." Nguyệt vừa trả lời vừa nhẹ gỡ khẩu trang bịt mặt

Tình ở bên đang mải dắt xe bỗng nhiên nhìn thấy hành động này của cô....bất chợt, hắn ngây ra

Khẩu trang gỡ ra, khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt liền hiển lộ

Mặt tròn môi xinh, da thịt trắng như tuyết

Mắt sáng, mi cong....tóc dài thướt tha....dáng người yểu điệu...3 vòng lồi lõm mỹ mạo vô song

Khí chất nhẹ nhàng, hơi phớt buồn nhưng yểu điệu thanh đạm, người nhìn mà khó dời được mắt

Nếu cái đẹp của Thu là ngây thơ thuần khiết đầy sinh khí

Thì cái đẹp của Nguyệt lại là nhẹ nhàng trầm tĩnh đầy lắng đọng

Sắc đẹp mỗi người 1 vẻ....như vân như kiều

Tình ở bên được nhìn ngay gần bên mà ánh mắt không thể dời đi....trạng thái hắn giống như ngây dại

Mặc dù tâm trí hắn tất cả đều đổ vào Thu, nhưng bản chất đàn ông ai cũng yêu cái đẹp...Tình cũng vậy....hắn cảm thấy luyến tiếc cho cuộc đời

Tiếc cho hồng nhan không thể cùng lúc vơ hết vào tay mới thỏa được nguyện

Chứ mỹ nhân như vậy, dù là để lọt vào tay ai khác cũng đều là 1 điều luyến tiếc cỡ nào

Lén nhìn Thu tươi vui lại lén nhìn Nguyệt đang ôm đàn, trước cái đẹp này đánh bại....tình giống như hồi lại được cả sức sống vừa bị mất đi do cả ngày kiếm gặp Thu

Tiếc rằng sinh khí hắn nhận được lại không có được nhiều như vậy tại vì mỹ nhân....cũng không hề quan tâm tới hắn

"Ah...anh Thiên..." Nguyệt nhẹ kêu 1 tiếng

"Hả...Thiên.....Thiên nào...không ..lẽ..." Tình đang xuất thần bỗng nhiên nghe được 1 từ mà hắn không muốn nghe 1 chút nào...

Ngước mặt lên nhìn....quả thật như điều hắn nghĩ, thứ càng gét thì lại càng hay gặp

Bắt gặp cái bản mặt khó ưa đó, Tình chỉ muốn hung hăng đấm cho mấy phát rồi đuổi biến đi cho khuất mắt

Nhưng mà tiếc rằng người thừa ở đây lại không phải ai khác cả ngoài hắn

"Em đi xe cũng nhanh đó ha..."

"Dạ, anh nói mới biết, thì ra nhà em cũng không xa đây mấy..."

"Thu nha, chị không ngờ nhà em lại lớn tới như vậy đó...."

"Lớn gì mà lớn chị, nhà em nghèo lắm..."

Nguyệt lễ phép chào vợ chồng Hà Phàm rồi ngồi xuống ghế

"Cha mẹ nuôi...." Tình rất lễ độ thể hiện ra quan hệ sâu sắc của mình với gia đình

Hành động này của hắn rất là phô trương, vô tình lại lấn át hết cả không gian

"Cha...sao cả ngày này lại không cho con vô vậy....con rất là lo lắng đó..."

"Uhm....con Thu nó muốn yên tĩnh, ta cũng vô phương, cái nhà này ....nó là nhất mà...hahaah.."

Sau lời của Hà Phàm, Tình liền bắt đầu phát huy tài ăn nói của mình

Không khí bị Tình thể hiện mà lấn át hết cả không gian, tuy rằng hắn trông có vẻ nổi trội....giọng nói đầy 1 khí khái quân tử nhẹ nhàng, uyên bác và thông thái

Nhưng mà lại rất khách sáo và giả tạo, trong khi đó vợ chồng Hà Phàm lại không mấy thích thú, mà 2 chị em Thu, Nguyệt cũng không có tâm tư ở đây

"Ủa Thu, anh Thiên đâu vậy..."

"Ảnh đó hả....chắc là ở sau...nấu bếp chưa có xong mà..."

"Nấu bếp.." 2 mắt Nguyệt khẽ chớp lên đầy nét bất ngờ lẫn xinh đẹp

Bên kia Tình nhìn mà mắt không nháy 1 cái

"Uhm....anh Thiên nấu ăn ngon lắm đó, chị có muốn xem không.."

"Vậy hả..." thế là Nguyệt rất tự nhiên buông đàn qua 1 bên rồi bỏ mặc chàng đẹp trai đang mặc sức thể hiện kia mà đi

Ngọc Hân khẽ liếc thấy ánh mắt và cử chỉ của Nguyệt, bà lại hơi thở dài

Lại 1 mỹ nữ sa vào bẫy tình ah

Bà không thích con gái có thêm tình địch, nhưng bà cũng không muốn làm sự tình chia rẽ uyên ương

Bà tin Thiên, bà tin 1 chàng trai tốt như hắn sẽ không làm bà thất vọng

2 bóng hồng đi mất, Tình liền hụt hơi không muốn làm gì nữa cả...đuôi cáo lập tức lòi ra

Nhà Thu rất lớn, 2 cô gái này chưa đi được tới nhà bếp thì mùi thơm rau xào thơm phức đã phả tới

2 cô gái này tha hồ mà hít hà, chân cũng bước nhanh hơn


Giới Thần - Chương #360