Hồn Tộc - Đệ Nhất Phân Thân


Người đăng: thanhhs79Đoạn đường cũng không dài, Thiên dẫn 3 nữ đến gian phòng cũ.

"Két..." Thiên mở cửa

Nhưng không ngờ trong phòng lại thấy 2 vị khách quen đã ngồi từ bao giờ

"Bác thu sương...bác khỏe không..mấy ngày không gặp...bác có vẻ đẹp gái hơn đó nha..."

"Tên dẻo mỏ này...nịnh không ah.." mặc dù nói vậy nhưng trên mắt bà Thu Sương vẫn hiện lên nét cười vô cùng hiền hòa

"Cháu chào 2 bác...chào bác..." 3 người con gái lần lượt chào 2 ông bà

"Ah,..các con là người Thiên hay kể phải không...ah...chắc con là diễm hà...đúng là đẹp...còn đây...ai là hồng ai là hoa..."

Thêm 1 người phụ nữ, là cả đám họ liền líu ríu nhau làm như thân thiết gê lắm vậy

Chỗ ngồi gần bác Thu Sương đã bị chiếm mất. Thiên ngồi lại vị trí
Đối diện với lão hoàng chính hào

Bỗng nhiên 2 người đàn ông trở nên có chút đáng thương, trên người họ hiện lên cảm giác bi ai khi bị bỏ rơi.

Bỗng nhiên Thiên thấy mặt ông già này xịu xuống, trong lòng hắn sinh ra nghịch ngợm

"Ê...lão già...bộ hôm qua bị bỏ cơm hay sao mà nhăn nheo dữ vậy hà..."

Không nói thì thôi, vừa nói cái là thùng thuốc súng liền nổ tung

"Tên khốn kia,...nãy giờ con xem ta là không khí hả...sao chỉ chào...bác thu sương này...bác Thu Sương nọ...còn ta ngồi 1 đống...sao con không thèm ngó tới 1 cái hả...tên nhóc kiiiiiaaaaaa..."

Thiên vội vàng bịt 2 lỗ tai lại tránh dư âm vụ nổ, sau đó hắn vuốt vuốt mặt toàn nước miếng rồi nói.

"Rồi hiểu luôn...bác Thu Sương....chắc chắn là hôm qua bác cho lão ta ngủ gầm giường phải không...coi kìa...giận không chỗ phát tiết...ahhhh..." chưa nói xong thì 1 chiếc nỉa đã bay tới

"Keng...keng...pặp...Pặp" 2 người không ngừng ném ném chọi chọi giống như 2 đứa con nít chơi bắn súng

Nhưng mà thủ nghệ của cả 2 đều đạt đến mức cao siêu. Cả bàn coa 30 cái cả muỗng lẫn nĩa mà bị họ không ngừng tung ném không cái nào rớt xuống, không cái nào thoát khỏi bàn tay của họ

Nhìn bề ngoài có vẻ như Thiên hơi kém hơn chút, nhưng với cặp mắt tinh đời của lão hào và Thu Sương thì họ lại giật mình nhận ra là Thiên đang cố ý.

Tốc độ của lão hào càng ngày càng nhanh, sau cùng thậm chí gần như hóa thành tàn ảnh, nhưng mà Thiên trong cảnh lúng túng đón đỡ lại cũng duy trì như vậy không chút nào khó khăn

Lần này, hoàng chánh hào mới thật sự hiểu được công phu chân chính của Thiên, trong lòng ông càng yên tâm hơn khi để hắn tiếp tục trải nghiệm giang hồ

"Nè, 2 người chơi đủ chưa...bộ không thấy đói hả"

Cả 2 ông cháu đều đồng loạt dừng tay sau đó đồng thanh đáp "có đói.."

"Đói thì mau gọi món ăn đi..

2 người lại đồng thanh hô "được" sau đó tay đồng thời chụp về tấm menu. Sau đó Tiếp tục gầm gừ, giằng co nhau

"Hừm.." Thu Sương vừa nhá giọng 1 cái, 2 ông cháu kia liền ngoan ngoãn buông tay coi tờ menu từ tốn

Nãy giờ 3 nữ nhìn thấy bộ 3 người này ăn ý vui đùa nhau mà trợn tròn mắt lên thú vị

Họ không ngờ, 1 tên lông bông như Thiên, lại có ngày hệt con nít như vậy, và lại càng không thể tin 1 ông già đầy uy nghiêm lại cũng chơi với Thiên như 2 đứa con nít nghịch bùn.

Cảm giác vừa ngộ lại vừa tếu. Người ngoài nhìn lại càng thấy thú vị hơn. Nhưng họ lại không hiểu nguyên nhân gì lại khiến 2 người vừa gặp nhau là trở nên thay đổi như vậy và ăn ý như vậy.

Tất nhiên câu hỏi này cũng là câu hỏi mà cả 3 người đang cầm menu kia cũng đang đặt ra mà không giải đáp được.

"Diễm con, ta nghe nói công ty con đang gặp chút khó khăn phải không..."

Vào được việc, không khí bàn ăn mới bắt đầu nghiêm túc được chút

"Dạ...bác Thu Sương...tại con bất tài thôi ah..."

"Uhm...có cần gì bác giúp đỡ k..cứ nói đừng ngại"

"Dạ...có lẽ..con sẽ tự giải quyết ah..."

"Nè. Xem ta là người ngoài phải không..."

Diễm cười như tươi hoa, nhẹ nắm tay Thu Sương nói nhỏ "dạ không...bác là bác Thiên...thì cũng là bác của con...sao lại lạ được ạ.."

Người phụ nữ tinh đời như Thu Sương sao có thể không hiểu lời nói này chứ, bà thầm vừa lòng cô con dâu này rồi. Thế là trong bữa tiệc ăn bà Thu Sương không ngừng đặt các câu hỏi kinh doanh cho diễm trả lời, rồi hỏi về các lĩnh vực kinh doanh, các ý tưởng , dự án trong đầu.

Diễm trả lời luôn tràn đầy tự tin và năng động, nhiều ý tưởng còn khiến Thu Sương phải thán phục.càng nói chuyện bà lại càng vừa lòng cô con dâu mới này...trong lòng có tâm đắc gì cũng không hề ngại ngùng nói hết làm 1 tổng giám đốc , 1 thư ký giỏi và 1 bác sĩ mù kinh doanh đều vừa nghe vừa thán phục

Diễm không hề nghe vợ chồng già này nói ra thân phận của mình nhưng qua kiến thức và quyết đoán trong nghề của Thu Sương. Cô có thể phán đoán được nếu như họ là 1 doanh nhân...sẽ không thể chỉ là 1 doanh nhân bình thường.
Lần này Thiên cũng không hề dửng dưng như trước nữa.

Hắn đã chăm chú đưa mắt lên quan sát...

Đao mà ẩm huyết mang theo khí thế dời non lấp bể trảm tới.

Đao mang ẩn chứa thất tình lục dục và các loại mặt trái tinh thần bạo loạn hóa thành từng tia, từng tia đao khí đủ mầu sắc hóa thành 1 bức tranh tuyệt mỹ quyến rũ linh hồn kẻ địch dấn sâu vào dục vọng tham luyến.

Tựa như thiên đường vẫy gọi khiến người vô pháp kháng cự
Lại tựa như địa ngục a tỳ sắp thẩm phán ngươi vào vạc dầu sôi

Cảm giác khủng hoảng kéo tới chậm rãi từ da thịt cho tới linh hồn, chân thật tới nỗi làn da cũng cảm nhận được máu tươi chảy ra, mắt sót môi khô...

Huy hoàng nhất đao

Cũng là tử vong nhất đao.

Nhất đao tất sát, không cần đao vào thịt nhưng linh hồn người đã muốn đưa cổ tới mũi dao tự vận

Không cần 1 đao trảm xuống mới chết. Mà tâm người đã bị dìm chết trong tuyệt vọng.

Kẻ làm ác càng nhiều..tâm ma càng nặng...đao lực càng mạnh .....chết càng thêm thảm

Đó là cội nguồn sinh ra uy lực của đao này. Hay chính xác hơn...là do loại hồn lực đặc thù này

Nhìn thấy ánh mắt mơ màng của đối thủ, ẩm huyết nhếch lên 1 nụ cười khinh thường

Theo thường lệ thì sau ánh mắt mơ màng đó sẽ là cảnh hắn tự đâm đao vào tim hoặc tự vận...hoặc đứng im chờ chết

Ẩm huyết tin tưởng, sinh mạng kẻ thù đã hoàn toàn nằm trên tay mình rồi...chỉ cần đưa mũi đao cứa nhẹ lên cổ là xong nhiệm vụ..

Dù là vậy nhưng hắn vẫn không hề xem thường, đao hắn vẫn tiếp tục duy trì tốc độ và khí thế vạn cân trảm tới

Mùi vị máu tươi đã sắp tới lưỡi, ẩm huyết nở ra nụ cười tà mị đón chờ được nếm tia máu đỏ đầu tiên trên động mạnh cổ của Thiên

Tia máu này là tia vừa nhận được dinh dưỡng từ tim, lại nhận được tia sinh mệnh tươi mới nhất của cơ thể, cũng là tia máu ngon nhất
Mà hắn thích. Đó chính là vì sao hắn có biệt danh

"Ẩm huyết"

Xếp thứ 6 bảng chiến thần thế giới ngầm

Nhưng mà sự đời luôn có ngoại lệ. Tại vì hắn sẽ không bao giờ có cơ hội được nếm giọt máu đó...và

"Pặp" 1 bàn tay trắng trẻo cứng như thép dễ dàng xuyên qua đao mang sặc sỡ vươn tới cái cổ ẩm huyết.

Còn đao mang và đao khí vừa trảm tới người Thiên liền như đá ném xuống biển, không gợi lên 1 chút tăm hơi

Trước sự lỳ kỳ này, ẩm huyết khiếp sợ trợn mắt, hắn bất lực nhìn thấy bàn tay đó nắm lấy cổ họng mình mà không dậy nổi 1 tia phản kháng

Bản năng sinh tồn khiến ẩm huyết không ngừng vận lên chân khí đao trảm xuống điên cuồng lên người Thiên. Nhưng mà hắn lại càng hoảng sợ hơn khi phát hiện ra tất cả đều là vô ích.

Cuối cùng hắn chỉ thể vùng vẫy tay chân cố gắng giãy khỏi bàn tay khủng khiếp đó trong tuyệt vọng.

Cuối cùng hắn chỉ kịp nghe thấy tên kia nói lên 1 câu "hồn tộc...thân thể rèn luyện cũng không tệ đó..." sau đó cảm thấy lực xiết khủng khiếp từ bàn tay truyền đến

Âm thanh cuối cùng mà hắn nghe được là "rắc..rốp"

1 đời sát thủ đỉnh cao trong thế giới ngầm đã kết thúc bằng cách chết yêu ớt nhất trên tay 1 thanh niên 17 tuổi
.......
Còn lại Thiên, từ khi nhìn thấy loại dị năng bẩm sinh trong huyết mạch của tên này, hắn đã nhớ lại được 1 bộ tộc trong truyền thuyết hay nói

Hồn tộc

Đã từng thống trị tiên giới ở kỷ thứ 4, được xưng là hoàng tộc trong nhân loại.

Thiên sinh có thể tu luyện linh hồn cực kỳ biến thái và trí thông minh cực cao.

Nhưng mà tên này coa lẽ chỉ thức tỉnh được 1 phần huyết mạch, nhờ những máy móc thí nghiệm kích phát dị năng cực kỳ tàn nhẫn mà thức tỉnh.

Vô tình, huyết mạch lại trở thành dị năng. Nếu là huyết mạch thì hắn quả thật đã cực kỳ khủng khiếp rồi mới đúng nhưng mà lại là dị năng chỉ thể hiện được phần nổi của thiên phú mà thôi. Kém hơn nhiều

Sau khi thu lấy mầm mống dị năng và toàn bộ căn nguyên huyết mạch của hắn, Thiên buông tay để cỗ thi thể tàn phế này ngã xuống

Loại huyết mạch cao quý này Nếu bỏ thì quá uổng phí.

Thiên lấy ra 1 tế bào trên người ra rồi dung nhập tia huyết mạch và dị năng này vào.

Chẳng mấy chốc ở trong yêu giới đã có thêm 1 phân thân chân chính của Thiên mang huyết mạch hồn tộc.

Đây mới là 1 phân thân thật sự của hắn, đồng thể, dồng tâm đồng huyết mạch. Tuy 2 mà 1

Không giống như các loại phân thân tế bào khác chỉ là 1 tế bào bên ngoài thân thể có tư tưởng, tình cảm hoàn toàn khác biệt
Huyết mạch hồn tộc được hắn phục chế hoàn mỹ, dị năng hồn huyết cũng hóa thành môn thần thông đầu tiên của hắn, nhưng Thiên cố ý không để nó thừa hưởng hết mọi thứ của bản thân như vậy sẽ khiến huyết thống hồn tộc bị hoang phí.

Mang cái tên hồn Thiên, hắn sẽ phải vận dụng thiên phú của mình tự tu luyện lại từ bước đầu tiên

1.Thất tình: Bảy thứ tình cảm: Vui mừng, giận dữ, buồn bã, vui vẻ, yêu thương, ghét và ham muốn hay nói cách khác là hỉ, nộ, ai, lạc, ái, ố, dục vậy.

Lục dục: là 6 điều ham muốn đã trở thành thói quen khó sửa đổi:

-Sắc dục: Thấy các sắc xanh, vàng, đỏ, trắng và hình sắc nam nữ rồi tham đắm vào đó.

-Hình mạo dục: Thấy hình dung đoan chánh, tướng mạo tốt đẹp mà sanh lòng tham đắm.

-Uy nghi tư thái dục: Thấy tướng đi, đứng, nằm ngồi, nói cười mà sanh lòng ái nhiễm.

-Ngữ ngôn âm thanh dục: Nghe tiếng nói trau chuốt êm ái thích ý vừa lòng, giọng ca lảnh lót, tiếng nói dịu dàng mà sanh lòng yêu mến.

-Tế hoạt dục: Thấy da thịt của nam nữ mịn màng, trơn láng mà sanh lòng yêu mến.

-Nhân tượng dục: Thấy hình nam nữ dễ thương mà sanh lòng đắm say.
.........


Giới Thần - Chương #109