Trai Già Lên Giá


Người đăng: avatams

Nhiếp Tàng Phong thẫn thờ hồi lâu, Lý Nhược Vân khua khua tay trước mặt hắn ,
thấy Nhiếp Tàng Phong không có để ý gì cả

- ngươi lại lên cơn gì đây, cứ nhìn phu nhân nhà người ta mà đờ ra á

Nhiếp Tàng Phong lắc đầu, hồi thần lại . Phía trước đối diện ánh mắt hắn là
một mập nữ xấu xí mặc đồ màu vàng, mặt toàn mụn là mụn, mỡ thừa rung rung cực
kì nhức mắt, gương mặt buồn nôn lại đang nháy mắt đưa tình về phía hắn . Cô
nàng này chắc chắn hiểu lầm khi nãy hắn dại ra nào có phải vì nhìn nàng mà là
đang bị rung động với cái lịch sử nơi đây.

được Nhiếp Tàng Phong trẻ tuổi tuấn tú nhìn mình thì có cái mập nữ nào không
đáp lại cho được. Từ gương mặt béo ị của mình, nàng nhìn Nhiếp Tàng Phong nở
nụ cười rạng rỡ, nhưng vào ánh mắt Nhiếp Tàng Phong nó quá kinh dị, hắn cũng
méo mó nở nụ cười đáp lại nhưng so với khóc còn khó coi hơn

Lý Nhược Vân bên cạnh bụm miệng cười nghiêng ngả

- khụ khụ, khẩu vị của ngươi cũng thật nặng nha, bái phục bái phục ha ha.

Mập nữ kia bước lại gần đây dọa Nhiếp Tàng Phong giật mình lùi lại hai bước
suýt nữa hô to má ơi.
" cười 1 cái thôi, ở cổ đại ,các nữ nhân đều chủ động vậy sao "

Đảo mắt một cái nhìn Lý Nhược Vân hai tay ôm ngực đang xem cuộc vui kia ,
Nhiếp Tàng Phong lập tức chốn ngay sau lưng nàng ,cố ý lớn tiếng nói ra

- nương tử, có người định giật tướng công ngươi, mau giữ ta lại

Lý Nhược Vân lập tức vùng vẫy, cố gắng bỏ hai cái ma trải đang bám sau vai
nàng ra, dậm chân dẵm mấy cái mà Nhiếp Tàng Phong đều tránh được.

- Xấu Xí nữ nhân kia, chó ngoan không cản đường, cút ra ,ta muốn nói chuyện
với vị công tử sau lưng ngươi

Đang suy nghĩ nên làm thế nào, Lý Nhược Vân lại bị tiếng nói the thé từ phía
trước vang lên giật mình, nghe xong lời của Mập nữ này rõ ràng là mắng chửi
người, mặt nàng tối sầm lại . Lý Nhược Vân tức giận, vốn dĩ chỉ định xem trò
vui nàng không định quan tâm tới mập nữ này, nhưng đang yên ổn lại bị chửi
vậy, làm tính khí trong nàng lại trỗi dậy

- con heo mẹ nhà ai ,thả rông ra kêu bậy vậy, lại còn định quyến rũ tướng
công ta nữa, ngươi có còn biết chút niêm sỉ nào không, tưởng xấu xí mà ta sợ
sao ha ha

Nhiếp Tàng Phong trốn sau lưng Lý Nhược Vân ngửi mùi hương thoang thoảng thấm
ruột gan từ tóc Lý Nhược Vân tỏa ra vốn lòng còn đang nâng nâng nhưng hắn cũng
bị lời nói điêu ngoa của tiểu mỹ nhân này làm giật mình.

Nhiếp Tàng Phong càng xác định, mình chắc chắn không ở địa cầu nữa rồi, tại vì
sao ư, ở địa cầu cổ đại các cô nàng đều có nề nếp gia phong ,hiền ngoan thục
đức chứ làm gì ngầu như hai bà cô này . Xem dáng dấp khéo khi lại đánh nhau to
????

- hừ hừ, ngươi nhìn lại mình đi, trên người có ba lạng thịt, gầy tong gầy
teo, có phải nghèo quá tới ăn cũng không có sao, so ta còn xấu xí

Mập nữ khả ố cười, ánh mắt híp nhỏ nhìn Lý Nhược Vân đầy khinh bỉ. Nhiếp Tàng
Phong chép chép miệng nhìn gần trong gang tấc Lý Nhược Vân, nói nho nhỏ

- cũng đâu tới nỗi nào đâu, ngực bự eo thon mà ,chà chà ,hình như mông không
cong lắm nha

- khốn khiếp, ngươi câm miệng cho ta

Lý Nhược Vân lập tức hét ầm lên ,dọa Nhiếp Tàng Phong ngậm ngay mồm lại, lời
nói ra tới khóe miệng ặc ặc nuốt trở vào.

mập nữ thấy vậy vui vẻ ra mặt, cười lớn, làm bộ e thẹn nhìn phía Nhiếp Tàng
Phong phong tình nháy mắt

- công tử, qua đây với nô gia, nô gia sẽ trân trân trọng trọng thương yêu
ngươi, không cần phải sợ cái xú nữ đanh đá này

vừa nói, mập nữ vừa hôn gió ,ra hiệu, thân thể mập mạp uốn éo mời gọi với
Nhiếp Tàng Phong

không chờ Lý Nhược Vân bùng nổ, Cố kìm nén cảm giác buồn nôn ,Nhiếp Tàng Phong
giọng nói rụt rè, hơi hé đầu hắn nói từ phía sau Lý Nhược Vân vang lên

- ta thấy hay là thôi đi, ta xương khớp yếu ớt mong manh, sợ không chịu nổi
cô nương như vậy "trân trọng "

chữ " trọng" Nhiếp Tàng Phong cố ý nhấn mạnh ra, mong cô nàng hiểu chút biết
khó mà rút lui

- ha ha, công tử lo lắng cái này sao, vậy chàng cũng có thể trọng trọng yêu
thương nô gia mà, ta nghe chàng hết

- ọe ọe ọe

không chỉ Nhiếp Tàng Phong nôn khan, mà xung quanh mọi người đông đảo cũng
rùng mình, run rẩy . Không giám tưởng tượng được cảnh tượng cô nàng này vẽ ra
được

- ha ha ha, hay hay, nhìn lại bản thân đi đại tỷ, ngươi xấu thế nào ,còn
lại định dành tướng công ta . Tướng công mau nói cho nàng ta rõ đi

Lý Nhược Vân quay người, kéo Nhiếp Tàng Phong lên trước, bàn tay ngọc đặt vào
hông hắn ý uy hiếp mười phần " khà khà, không cho ra câu trả lời hài lòng ,
Bản tiểu thư cho ngươi nếm cầm nã thủ độc môn của ta "

Nhiếp Tàng Phong bất đắc dĩ nhìn tận sâu ánh mắt của mập nữ kia, hắn thấy cô
đơn cùng cố chấp, có chút mê luyến lại ước mơ . Nhiếp Tàng Phong là không hề
tin vào nhất kiến trung tình đó, nhưng bây giờ hắn lại không chắc lắm cái
quan điểm của mình nữa, cô nàng mập này không chắc đã nhất kiến trung tình
với hắn rồi.

" nhưng chỉ có thể xin lỗi rồi, vẫn phải mau mau xử lý còn đi lấp đầy cái
bụng đã, thật cm nó đói "

- hàzzi

thở dài một cái Nhiếp Tàng Phong mặt có chút không đành nói

- cô nương ta rất cảm ơn ngươi có thiện cảm như vậy với ta, ngươi rất tốt
nhưng .... . . ta rất tiếc ! sau này cô sẽ gặp được người tốt, bây giờ chúng
ta còn có việc, ta đi trước đây

Tuy không muốn tổn thương người, nhưng Nhiếp Tàng Phong vẫn nói ra, dù mập nữ
này có chút đáng ghét nhưng không tới mức nào, vì người ta xấu mà xa lánh thật
không tốt lắm

Nhiếp Tàng Phong quay đầu, kéo Lý Nhược Vân tách ra đoàn người định đi tiếp
,thì có tiếng nói nức nở vang lên

- có phải vì ta béo, nên ngươi mới không muốn làm quen với ta sao

Nhiếp Tàng Phong không quay đầu lại đáp

- phải vậy mà cũng không phải vậy, béo cũng không phải xấu hổ, đẹp là ở nội
tâm mà, có cả hai thì càng tốt ,không thì chỉ cần nội tâm tốt cũng được, cô
chỉ cần cố gắng thì muốn làm gì cũng được, không nên tự ti, ta tin tưởng cô

...

...

đi khá xa, Nhiếp Tàng Phong mới phù phù thở ra một hơi.

Lý Nhược Vân có chút kì lạ lời ban nãy hắn nói, không ngờ tên vô lại này cũng
thật biết nói chuyện

Nhiếp Tàng Phong cũng chỉ giúp béo nữ được thế vậy, nếu không phải hắn thấy
trong mắt nàng tình cảm thì hắn chẳng hơi đâu mà làm cái tâm lý đại sư vậy "
nghĩ lại mà sến sởn da gà"

Nhưng nghĩ lại thì tâm tình hắn thật vui vẻ, có nữ thương nhớ cũng thật chút
, dù xấu chút nhưng có còn hơn không

- khà khà, không ngờ nha, trai già như ta cũng có lúc lên giá, ục ục ục

vốn đang y y Nhiếp Tàng Phong lại bị tiếng cái bụng kêu loạn cắt đứt.

Đứng 1 bên Lý Nhược Vân môi đỏ mở lớn cười rộ lên

- ục ục

nhưng lập tức lại là thanh âm phát ra từ bụng nàng, khiến Lý Nhược Vân đỏ
bừng mặt . Nhiếp Tàng Phong khoa trương ngồi bệt xuống cười lên ha hả

- ha ha, ta vừa nghe thấy cái gì nhỉ, bụng con mèo nhỏ nào đang kêu ý nhỉ
... ha ha

Lý Nhược Vân thẹn quá thành giận, lập tức dậm chân, quay gót bước đi

- hừ ! lần sau đừng để, bản tiểu thư gặp lại ngươi, có gì hay mà cười

Nhiếp Tàng Phong lóc cóc bám theo ,vơi tay gọi nàng lại

- ây ây, đợi chút, nương tử mau đợi ta nữa

Lý Nhược Vân lập tức dừng lại, hai mắt trợn nên

- ai là nương tử của ngươi, tin hay không ta ta ta ... đá bạo ngươi

Nhiếp Tàng Phong hai tay vô thức che háng mình, cô nàng này hơi nóng tính
,nhỡ đâu bị đá bạo thì hắn biết khóc với ai

- khụ khụ, gặp nhau lâu rồi ta còn không biết tên ngươi, ta tên Nhiếp Tàng
Phong

- Lý Nhược Vân

Nhiếp Tàng Phong lẩm nhẩm cái tên này mấy lần, xem như nhớ rõ

. Sờ sờ cái bụng rỗng tuếch, mặt Nhiếp Tàng Phong hơi ngượng ngùng nói ra

- ở đây ta coi như quen biết mỗi ngươi, mà ta lại không tiền ... có phải, ha
ha ngươi hiểu mà

- thì sao, liên quan gì tới ta

thông minh tinh quái Lý Nhược Vân sao không đoán được Nhiếp Tàng Phong muốn
nói gì

- ngươi thật không hiểu sao

Nhiếp Tàng Phong mặt đầy nghi ngờ nhìn nàng

- người ta nói không sai, ngực to thì thường không có não ,quá chuẩn mà

- cái gì! có giỏi ngươi lặp lại lần nữa cho ta xem ,ta bảo đảm đánh không
chết ngươi.

Nhiếp Tàng Phong ho khan liên tục nói nhỡ lời, mặt cười làm hòa

- khụ khụ, dù gì ta cũng cứu ngươi từ lũ sơn tặc, ít nhất cũng có chút cái
gì chứ he he, ta không quan trọng tiền bạc lắm, chỉ cần đủ mua mấy chục cái
nhà như này cũng tạm được, hay mấy trăm con ngựa kia cũng tốt

vừa nói, Nhiếp Tàng Phong tay chỉ loạn xạ xung quanh

- Sao ngươi không đi cướp luôn đi, muốn thế sao, không có cửa đâu

Nhiếp Tàng Phong cũng là nói cho vui thôi, hắn lại tiếp tục nài nỉ

- hài, nhà ngươi nghèo vậy sao, không thì 1 nhà 1 ngựa cũng tạm được, hả
vẫn không có sao

thế 1 nhà là thế nào, mức thấp nhất rồi còn gì

Nhiếp Tàng Phong nhìn gương mặt đã xầm lại của Lý Nhược Vân, không thể không
chịu thua

- vậy được rồi, ta chỉ cần ngươi bao ta ăn ở 1 tháng đi, sau đó chúng ta hết
nợ.

- thành giao

nhanh như chớp, Lý Nhược Vân lập tức đồng ý, mặt đẹp cười rạng rỡ của kẻ chiến
thắng. Nhiếp Tàng Phong biết bị thua lỗ nhưng đành chịu . May mắn cô nàng còn
không phải kẻ vong ân, ở hiện đại khi trước Nhiếp Tàng Phong gặp quá nhiều vụ
lấy oán báo ân rồi, nếu Lý Nhược Vân không đồng ý gì cả hắn cũng sẽ cười nhạt
bỏ đi coi là chuyện thường tình, may mắn, nàng còn có chút tốt tính đồng ý
cho hắn vào nhà nàng ở 1 tháng.

ae like và vote 10* nha, cầu kim đậu or Kim Phiếu ????????????


Giới Chủ - Chương #6