Hầu Thiên Minh Mời


Người đăng: avatams

- Hầu công tử thân thể không khỏe ,bỏ quyền.

người tiếp theo...

...

...

- Ha ha, các vị cũng thấy rõ đi, đêm nay người đệ nhất sẽ không còn ai khác
là vị Phong Nhiếp Công tử đây . Ngoài chiếc cổ cầm ra, Phong công tử sẽ còn
nhận được một khoản tiền thưởng vô cùng lớn mà chút nữa ba vị mỹ nhân sẽ ở nội
sảnh đích thân đưa tới tận tay ngài.

Nghe được tiếng tuyên bố của trọng tài xong, Nhiếp Tàng Phong lập tức vui vẻ
nhanh chóng nâng tay đáp tạ, nhìn phía dưới đàn mấy ngàn người mà thâm tình
cảm tạ.

" Được đàn cho mọi người là điều tuyệt vời nhất trong đời hay...

" Nào là không có mọi người thì sẽ không có ta ."

" Ta yêu các vị ... "

Nghe thì rất sến nhưng đích thực tác dụng cũng không tồi, Nhiếp Tàng Phong
luôn mồm nói phải, ánh mắt đẫm lệ như thật vậy.

Dưới đài xung quanh mọi người đều reo hò ầm ĩ, lời khen ca hát truyền không
dứt miệng . Ai nấy bất kể nam nữ, nhất là nữ nhân, sau khi bị bản cầm khúc
của Nhiếp Tàng Phong chinh phục có thể nói là khăng khăng một mực, hai mắt đầy
tiểu tinh tinh vì Nhiếp Tàng Phong mà điên dại.

Cầm trong tay mục đích chủ yếu của lần này - chiếc Thất Huyền cầm màu bạc .
Nhiếp Tàng Phong lấy một tấm vải gần đó, bọc lại sau đó quấn ngang buộc sát
sau lưng. Thoáng chốc một thân cầm khí như cùng Nhiếp Tàng Phong dung hợp, ý
cảnh phiêu diêu Cầm sư phóng khoáng lan rộng làm người ghé mắt.

Xem có vẻ bình thường không lạ mà lại ẩn chứa bất ngờ khác biệt, làm con người
ta có cảm giác rất thân thiện, hấp dẫn bí ẩn không nói thành lời.

" Cũng không tệ đi, bộ dáng này lại thêm chút chau chuốt có thể nói là nhất
đại phong lưu lãng tử rồi a, hay hay "

Trầm ngâm bản thân Nhiếp Tàng Phong bản năng quan sát xung quanh.

- Hứ ...

Nhìn phía hai vị mỹ nhân Lý Nhược Vân và Tống Hạ Yên ánh mắt nghiền ngẫm chờ
đợi bản thân mình, Nhiếp Tàng Phong đánh cái lạnh run, trong lòng bất ổn lan
tràn.

" Hai tiểu nha đầu kia chẳng lẽ đã nhận ra ta sao, nhìn ánh mắt ám muội kia
là không sai a ".

Nhớ lại còn phần tiền thưởng kia, Hắn lại cảm thấy không đúng, trực giác cho
hắn mách bảo phần tiền thưởng kia cũng không phải rễ lấy, dù là lấy được nó e
sợ lại bị phiền phức rất lớn rất lớn dính lấy.

" Ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách ".
Giữ vững tôn chỉ, khó khăn lắm mới lẩn mất khỏi tầm mắt của mọi người, Nhiếp
Tàng Phong nhanh chóng tìm một nơi vắng vẻ thay đổi trên thân quần áo, lại
lấy một ít tro bụi bôi lên mặt làm cơ bản che giấu.

Lúc này, Nhiếp Tàng Phong mới thở phào một hơi, hình tượng ban nãy đích thật
ngầu chút, nhưng bị người nhìn như khỉ vậy, hắn cũng sợ hãi. Chưa kể mấy vị
cô nương cuồng nhiệt kia nữa, ban nãy, len lỏi trốn ra, Nhiếp Tàng Phong trên
thân không biết đã bị bao nhiêu nàng vây lại rồi, hết nắn lại sờ dọa trái tim
nhỏ của hắn suýt nữa tan vỡ.

Cũng may, còn toàn mạng chuồn ra, nhớ lại bộ mặt bực bội trợn trừng khi đó
của Lý Nhược Vân và Tống Hạ Yên là Nhiếp Tàng Phong lại thấy quyết định của
mình quá chính xác . Lý Nhược Vân thì coi hắn làm dâm tặc đối đãi, còn vị
Tống tiểu thư kia quá tinh ranh rất biết hãm hại người. Nếu thật bị hai nàng
tóm lại, Nhiếp Tàng Phong đảm bảo sẽ không có quả ngon mà ăn.

" Chờ đã, ta có quên gì không nhỉ ???"

- Chết rồi!! Tiểu Tuyết!!!

Vò đầu bứt tai, Nhiếp Tàng Phong không biết nên lôi đâu ra cái lý do biến mất
của mình đây . Bên cạnh lại còn có một Giang Tiểu thư thông minh nữa, xem ra
vụ này khó đây.

Hai tay ôm chiếc Thất Huyền Cầm đã bị mấy miếng vải bọc lại kín mít, có nhìn
qua cũng không thể nhận ra bên trong là cái gì nữa. Nhiếp Tàng Phong mới yên
tâm đi ra.

- Đứng lại !

- Á !

Chưa đi được mấy bước, Nhiếp Tàng Phong nghe thấy một giọng nói quen thuộc
quát lớn sau lưng mình . Đau khổ quay đầu lại, hai mắt Nhiếp Tàng Phong giả
ra ngây ngô, xen lẫn kinh ngạc.

- Oa ! Tiểu Tuyết là muội sao, lại còn cả Giang tiểu thư nữa a . Ta kiếm hai
người thật khổ mà . May quá cuối cùng cũng thấy rồi, thật trùng hợp nha.

Khả Thiên Tuyết và Giang Vận Hàm hai mặt nhìn nhau.
Giang Vận Hàm hai mắt ý cười nồng đậm, vuốt khẽ sợi tóc mai rối loạn nhìn
Nhiếp Tàng Phong.

- Đúng thật là trùng hợp nha.

- khụ khụ, ban nãy lạc đường, ta thật không tìm thấy hai người đâu nên đành
ở đây đợi hai người đó.

Nhiếp Tàng Phong khuôn mặt tươi cười, không hề muốn nhận thấy ý trêu chọc của
Giang Vận Hàm, Hắn cười xòa giải thích.

- Thật ?

- Huynh lạc lên cả trên kia ,gảy đàn đợi hai tỷ muội chúng ta sao hả . Lại
còn dám nói dối nữa, hừ !

Khả Thiên Tuyết vẻ mặt hùng hổ, miệng nhỏ nhắn ngấu nghiến, sắn tay áo kéo
tai Nhiếp Tàng Phong đe dọa.

- Ai u ,đau đau, phải bình tĩnh! tiểu Tuyết có gì bình tĩnh đã ,ai u.

Nhiếp Tàng Phong thầm than khổ trong lòng, nếu để ban nãy đám thiếu nữ thần
tượng hắn thấy cảnh này không biết sẽ như thế nào.

- Bà cô của ta, nơi đây chốn đông người, muội có thể thục nữ chút sao, để
nhiều người thấy vậy sau này ai còn giám rước muội về nữa.

- Hứ, mặc kệ, cùng lắm sau này khỏi lấy chồng, muội sẽ cả ngày cằn nhằn
cho ca ca ngươi không ngủ được.

Khả Thiên Tuyết chớp chớp mắt to

nhìn xung quanh đám người không quen biết đang xem kịch vui . Nàng xầm mặt ,
ngượng quá hóa giận la lên.

- Nhìn gì mà nhìn, đi cả đi, chưa thấy mỹ nữ bao giờ à.

Nhiếp Tàng Phong vuốt mồ hôi trán, muội muội này hôm nay trả biết ăn phải bả
gì nữa, ra tay đặc biệt ác.

" Mà không đúng, có ngày nào Tiểu Tuyết không độc ác đâu, chỉ có điều hôm
nay đặc biệt hung tàn, xem ra mấy cái ngày của nữ nhân lại đến á . Thảm ,thảm
rồi có bao nhiêu khó chịu nàng thế nào cũng dồn lên ta mất "

Tại khi Nhiếp Tàng Phong đau đầu không biết làm sao, thì một chiếc xe ngựa xa
hoa dừng lại bên cạnh ba người Nhiếp Tàng Phong.
Giang Vận Hàm kéo tay Nhiếp Tàng Phong nói nhỏ.

- Là xe của Hầu Thiên Minh.

Nàng vừa dứt lời, Hầu Thiên Minh thân mặc bạch bào, tay cầm quạt giấy, trầm
ổn từ trên xe bước xuống.

Đang lúc Nhiếp Tàng Phong tai còn bị Khả Thiên Tuyết kéo lên, Hầu Thiên Minh
mặt nở nụ cười thân thiện tiến lại gần.

- Đây chắc là Khả Thiên Tuyết cô nương đi, ngưỡng mộ đã lâu . Không biết tại
hạ có thể mời cô nương một chuyến không.

Ngôn ngữ kinh người, xung quanh vốn xem náo nhiệt đang đi về mọi người hơi
sửng sốt, bước chân cũng chậm lại nhìn xem trò hay.

Không chỉ Khả Thiên Tuyết giật mình, mà Nhiếp Tàng Phong cùng Giang Vận Hàm
cũng ngỡ ngàng không kém.

Nếu như tên Hầu Thiên Minh này tới tìm mình thì Nhiếp Tàng Phong cũng sửng sốt
nhưng không quá kinh ngạc, lý do có thể Hầu Thiên Minh nhận ra mình.

Nhưng bây giờ tên này lại điểm danh muốn mời bên mình muội muội.
" Thật không bình thường chút nào, không lẽ ... khặc khặc Hầu Thiên Minh a
Hầu Thiên Minh mong không phải như ta nghĩ, nếu đúng thật, không những ngươi
mà là tất cả kẻ liên quan đến ngươi, Đều Phải Chết !!! ".

Híp lại ánh mắt, Nhiếp Tàng Phong quan sát tràn ngập quanh thân Hầu Thiên Minh
oan hồn, có quá nửa lại là nữ nhân hơn nữa khi sống đều rất trẻ và xinh đẹp.
Oán hồn điên cuồng quấn quanh thân Hầu Thiên Minh muốn xâm nhập thân thể,
nhưng lại như có một bức tường vô hình cản lại.

Khoảng cách gần quan sát, Nhiếp Tàng Phong nhận ra đó là một dạng như linh
khí hắn tu luyện nhưng mỏng manh và sơ đẳng hơn nhiều . Có thể đây chính là
cái gì võ giả chân khí một ít tác dụng đi.
Thảo nào Hầu Thiên Minh bị rất nhiều oán hồn bám quanh mà vẫn an nhiên vô sự ,
nguyên nhân hắn là võ giả phải chiếm tới chín phần.

Thu lại sát cơ trong mắt, Nhiếp Tàng Phong chú ý từng cử động của Hầu Thiên
Minh, muốn đoán được chút ý nghĩ . Nếu Hầu Thiên Minh có hơi chút ám ý ,
Nhiếp Tàng Phong hắn không ngại làm lên một lần huyết đồ ra tay tru sát.

Cũng may, ngoài chút rất giống ánh mắt ái mộ, xen lẫn hiếu kì, Nhiếp Tàng
Phong không xem ra gì nữa. Như thế chỉ có khả năng tên Hầu Thiên Minh này tâm
cơ quá sâu, hoặc hắn cũng không có ác ý.

Bản thân Nhiếp Tàng Phong thì tin vào cái đầu tiên, không phải vì gì khác ,
chỉ vì số oán hồn thiếu nữ trên thân tên Hầu Thiên Minh quá nhiều, quá thê
thảm, lại quá kì lạ.

Tuy Nhiếp Tàng Phong suy nghĩ nhiều vậy, nhưng cũng chỉ diễn ra trong nháy mắt
, hắn lại hồi thần . Cảm giác tay ngọc Khả Thiên Tuyết vẫn còn véo chặt, Nhiếp
Tàng Phong thật không còn gì để nói.

- Không rảnh, không thấy ta đang bận sao, đi ra kia chơi đi.

Khả Thiên Tuyết vốn đang khó chịu vì Nhiếp Tàng Phong, lại có kẻ tới phá đám
, nàng có chút không kiên nhẫn, mắt lạnh nhìn Hầu Thiên Minh sau đó lại trợn
cho đang làm vẻ mặt vô tội Nhiếp Tàng Phong một cái.

Lực đạo trong tay đưa mạnh, kéo theo Nhiếp Tàng Phong đi về phía trước, dáng
vẻ là định một đường kéo tai hắn về nhà.

Hầu Thiên Minh vẫn giữ im nụ cười không đổi, tiếng nói trầm ấm mị lực nhìn
theo Khả Thiên Tuyết nói ra.

- Khả Tuyết cô nương đi cẩn thận, lần sau ta nhất định sẽ tới thăm cô.

Khả Thiên Tuyết làm như không nghe, vẫn nhộn nhịp kéo tai Nhiếp Tàng Phong.

Lời nói ẩn ý Hầu Thiên Minh, trong mắt Nhiếp Tàng Phong sát cơ lại càng nồng
, tỉ mỉ linh khí cảm ứng, Nhiếp Tàng Phong thấy từ phía Hầu Thiên Minh nhiều
ra một tia rất nhỏ sát khí . Tuy rất ít nhưng không thể tránh khỏi sự cảm nhận
của Nhiếp Tàng Phong.

" cũng đúng thôi, Hầu Thiên Minh là đệ nhất công tử, có vô vàn cô nương
thương nhớ, bây giờ đích thân mời một cô nương lại bị cự tuyệt, bộ mặt chắc
chắn mất hết, phải rất tức giận mới đúng, trái lại hắn cực độ bình tĩnh .
Càng như vậy thì càng có mờ ám, Có thể thấy tâm cơ tên này cực độ cao sâu ,
cảm xúc không biểu lộ ra mặt ."

Ngoái đầu nhìn tới tận khi khuất bóng, Nhiếp Tàng Phong cho ra kết luận kinh
người, nhưng vẫn không biết dụng ý tên này nhằm vào Khả Thiên Tuyết là gì.

" Mặc kệ đi, bây giờ chưa có đủ lý do giết người, cũng không vội vàng lắm .
Lần sau chỉ cần thêm một chút sát ý nữa, thì tên Hầu Thiên Minh này phải chết
. "

Nhiếp Tàng Phong không thích chơi tâm cơ lắm, vì Khả Thiên Tuyết một chút
nguy cơ hắn cũng không cho phép xuất hiện.
Sai lầm có thể sẽ có ,nhưng vì Khả Thiên Tuyết hắn nhận . Khả Thiên Tuyết là
tất cả của Nhiếp Tàng Phong, vì nàng mà tàn sát hết người trong thiên hạ thì
cũng có đáng chi.

ae like và vote 10* nha, thanks ae ????????????


Giới Chủ - Chương #26