Người đăng: avatams
- Ca ca, ngươi lại sao vậy, lại định hù ta phải không, Ta không chơi với
huynh nữa giờ.
Khả Thiên Tuyết ánh mắt đắc ý híp lại như nói cho Nhiếp Tàng Phong
" muội biết tỏng huynh định trêu chọc muội rồi "
Thôi không nhìn về phía sau, Nhiếp Tàng Phong quay sang Khả Thiên Tuyết cười
khổ, ngầm chấp nhận ý nàng nói.
- về thôi, ta đói lắm rồi ,ăn xong hai ta còn nằm ngắm sao nữa.
Thở phù một cái, tạm ngưng suy nghĩ bề bộn trong đầu, Nhiếp Tàng Phong kéo
tay Khả Thiên Tuyết tung tăng bước tiếp ,quay trở lại căn nhà nhỏ cũ của hai
người.
Lại theo Khả Thiên Tuyết trêu chọc một lúc, sau khi vui vẻ đầm ấm ăn xong bữa
cơm . Nhiếp Tàng Phong mang hai cái ghế tre nhỏ đặt sát vào nhau tạo thành một
chiếc giường đơn giản ,độ nghiêng vừa đủ thoải mái cho người nằm.
- Ca ca, hôm nay bầu trời thật đẹp nha, thật là nhiều sao hi hi.
Nằm kê lên cánh tay của Nhiếp Tàng Phong ,Khả Thiên Tuyết mang nụ cười hạnh
phúc ngắm nhìn trời đêm óng ánh.
Cảm nhận bên cạnh tiểu muội vui vẻ, từ tận đáy lòng Nhiếp Tàng Phong cũng nhẹ
nhàng, với hắn chỉ cần thế này đã quá đủ để định nghĩa hai từ hạnh phúc rồi.
- Có đẹp tới mấy ,cũng đâu xinh đẹp được bằng muội nha, muội so với mấy cục
đất biết bay kia đẹp hơn quá nhiều.
Tay phải vén đi lọn tóc hơi rối của Khả Thiên Tuyết, Nhiếp Tàng Phong nhìn
khuôn mặt xinh đẹp hơi hồng hồng của nàng cười ha hả.
- Hứ ! ca ca lại nói dối, trong mắt ca ,muội làm gì có đẹp như vậy.
Khả Thiên Tuyết bĩu môi xinh chính nàng cũng không biết là vui hay giận dỗi mà
nhéo má Nhiếp Tàng Phong.
- Cái này còn phải nói dối sao, trong mắt ta ,muội là quan trọng nhất, muội
không xinh đẹp thì còn ai xinh đẹp vào đây !
- Thật ư ?
Hai mắt Khả Thiên Tuyết óng ánh nhìn Nhiếp Tàng Phong, hai tay cũng thôi bẹo
má hắn ,hơi sững sờ vì lời nói hoa mỹ hắn vừa nói.
- Đương nhiên là ... giả đấy ! ha ha
- Ta biết mà, ca ca ngươi toàn nói xạo, đi cùng ta mà hai mắt cứ để vào
người mấy cô nương khác ,đặc biệt là mấy cô nương xinh đẹp như Giang tỷ tỷ.
Nhiếp Tàng Phong bị nàng nói trúng tim đen, mặt già hơi đỏ lên vội ho khan
mấy tiếng che đi bối rối. Hắn giang tay ôm sát Khả Thiên Tuyết vào lòng, lấy
tay chỉ vào bầu trời.
- Lấy trăng sao làm chứng, Nhiếp Tàng Phong ta nói đều là sự thật, trong tim
ta Tiểu Tuyết là quan trọng nhất là xinh đẹp nhất, là đáng yêu nhất, không ai
có thể sánh bằng. Thế nào lần này muội tin rồi chứ.
- hi hi, muội tin tưởng ca một lần, sau này còn dám nhìn cô nương khác thì
muội không nấu cơm cho huynh ăn nữa ,cho huynh đói chết luôn.
- á, có cần độc ác vậy không, ta không ăn cơm muội nấu thì sao mà sống được
đây ?
Nhiếp Tàng Phong mang bộ mặt đưa đám ,giả ra đáng thương nhìn Khả Thiên Tuyết
, vấn đề này phải thật cẩn thận, làm nam nhân thấy mỹ nữ sao có thể không
nhìn được, thế chẳng khác gì thái giám rồi ư . Nhưng Tiểu Tuyết kiên quyết như
vậy, xem ra sau này hắn còn bị bỏ đói dài dài.
Nhiếp Tàng Phong khóc không ra nước mắt. " có cô muội muội thật hạnh phúc mà
cũng thật đau khổ nha " ????
- Thôi Vậy, ngắm sao đi !
- Ca ca, muội thấy buồn ngủ quá, thật mệt mỏ ..i ....m..ỏ.i ......
Vốn đang nhìn trời đêm, bỗng chốc Khả Thiên Tuyết hay mắt nhắm lại ngủ say
ngon lành.
Ngưng dòng linh khí truyền vào huyệt ngủ của Khả Thiên Tuyết, Nhiếp Tàng
Phong thu tay lại . Đây cũng là một trong số rất nhiều những công dụng đặc
biệt của linh khí trong Ma Thư mà Nhiếp Tàng Phong tìm hiểu được.
Linh khí vốn là căn nguyên của Thiên địa ,nó biến hóa ,diệu dụng ngàn vạn ,
sắc bén có thể trảm Thiên ,tách Địa . Khi co có thể khốn thần, phục ma.
Làm cho người ta ngủ chỉ là một hiệu quả rất nhỏ của nó, còn rất nhiều thứ
khác nữa .Có điều mới tiếp xúc với tu luyện, Nhiếp Tàng Phong vẫn không thể
biết được, bây giờ ngoài dùng để tu luyện, hắn cũng chỉ cơ bản vận dụng được
một chút thôi, các thứ khác để sau rồi sẽ rõ.
Ôm lên thân hình mảnh mai của Khả Thiên Tuyết ,một mùi hương thoang thoảng từ
người nàng phát ra làm Nhiếp Tàng Phong mê say.
Nhìn gần trong gang tắc gương mặt mỹ miều trắng mịn ngủ say, lông mi dài rung
động . Động lực thôi thúc hắn bảo vệ nàng càng mãnh liệt . Vì nàng hắn sẵn
sàng bất chấp tất cả, dù mất cả tính mạng cũng không tiếc.
" chỉ một tên Tình Ma sao, đáng là gì, đêm nay, ngươi chắc chắn phải chết
!!!"
Bế Khả Thiên Tuyết vào trong phòng, Nhiếp Tàng Phong giang tay kết ấn mô mô
dạng dạng bày ra một vòng lớn vô hình linh khí.
Tốn một lúc lâu, khi mồ hôi chảy đầm đìa, cuối cùng Nhiếp Tàng Phong mới bày
xong vòng lớn quanh giường Khả Thiên Tuyết nằm.
- Má nó, mấy cái cơ bản thuật mà cũng thật tốn sức, mệt chết ta mất !
Nhìn mờ nhạt lớp màng mỏng do linh khí tạo thành, Nhiếp Tàng Phong vuốt vuốt
mồ hôi đang chảy tràn lan trên trán mình ,than thở.
Đây là Khí cảm vòng vây, nó có tác dụng đơn giản phòng vệ ,người thường phải
rất phí công mới phá bỏ được. Tác dụng chủ yếu của nó là cảm ứng, trong phạm
vi nhất định ,Nhiếp Tàng Phong sẽ có cảm giác khi có người lại gần Khả Thiên
Tuyết.
Hắn cũng không muốn, khi ra tìm tên Tình Ma kia ,thì Tình Ma lại tới đây bắt
Khả Thiên Tuyết đi mất, như vậy thì thảm không còn gì để nói . Vì thế, hắn mới
phí sức chín trâu hai hổ bày ra cái vòng này ,đề phòng tình huống đột biến.
Vốn Nhiếp Tàng Phong chưa quen thuộc với Tu luyện, dựa vào trong đầu mơ hồ kí
ức, để bố trí ra thuật cơ bản này cũng thật làm khó hắn.
Lục tìm trong tủ quần áo cũ lấy chiếc áo choàng tối màu cùng một cái khăn đen
bịt mặt, Nhiếp Tàng Phong mặc chúng vào ,sau đó dựa vào bóng đêm chạy nhanh
tới chỗ hẹn.
...
Khi Nhiếp Tàng Phong tới, trên tàng cây nhỏ ven đường, vị cô nương kia đã phấp
phới trên một ngọn cây gần đó chờ đợi hắn tự bao giờ.
- Ngươi thật sự tới rồi !
- Khục khục, có thể đứng xuống nói chuyện sao, ngươi lơ lửng trên không
thật dọa người ta.
Dù đã mấy lần nhìn thấy cô nàng, nhưng Nhiếp Tàng Phong vẫn thấy ghê ghê ,
tóc tai lạnh toát, da gà dựng hết lên, không kiềm chế được mà giọng nói tỏ
ra yếu đuối.
" vù vù " một tiếng gió thổi qua, ma nữ kia đã bay xuống đứng cách Nhiếp Tàng
Phong chỉ một mét.
Bốn mắt nhìn nhau, Nhiếp Tàng Phong nhìn kĩ thì thấy cô nàng cũng rất xinh
đẹp, các thứ có tám chín phần giống người thường, chỉ có màu da trắng nhợt
cùng với thân thể phiêu đãng là khác chút.
- Làm quen chút đi, ta tên Nhiếp Tàng Phong, cô tên gọi là gì
Tránh bối rối, Nhiếp Tàng Phong miễn cưỡng nở nụ cười ???? giao lưu với nàng.
- Khi sống ta gọi Lâm Thiến Thiến, ngươi có thể gọi ta Thiến Thiến hay Tiểu
Thiến cũng được.
" Lại còn Tiểu Thiến nữa, có cần trùng hợp vậy không, ta nhớ không lầm thì
Liêu Trai cũng có vị Ma nữ tên này nha " Ác thú vị nghiền ngẫm một cái, tâm
tình Nhiếp Tàng Phong cũng bình thường hơn, hắn nhìn Lâm Thiến Thiến hỏi dò
- Ngươi chắc đã biết mục đích ta tới đây đi, không nên phí thời gian nữa vào
luôn đề chính đi.
- Biết, nhưng hắn là Hạ Phẩm cao ...
Lâm Thiến Thiến chưa kịp nói hết, đã bị Nhiếp Tàng Phong cắt ngang lời.
" ầm " một tiếng sau đó thu hồi nắm tay, Nhiếp Tàng Phong thỏa mãn nhìn thành
quả của mình . Một cái cây ven đường to bằng đầu người đã bị tay hắn đơn giản
nổ nát ,đổ gục xuống đất.
- Thế nào! Như vậy chắc đã đủ đối phó với tên Tình Ma kia đi.
Nhìn Lâm Thiến Thiến vẻ mặt bất ngờ, Nhiếp Tàng Phong phong cách quay lưng
chắp tay nhìn trời nói ra.
- Đủ ,đủ rồi ,nổ nát một cái cây như này tên Tình Ma kia chắc chắn không làm
được, không ngờ ngươi tuổi trẻ mà đã trở thành võ giả, lại có thực lực cao
như vậy nữa.
Lâm Thiến Thiến có chút thán phục nhìn bóng lưng Nhiếp Tàng Phong nói, hai
mắt hâm mộ nhưng thoáng chốc lại ảm đạm, nàng nhớ tới bản thân bây giờ chỉ là
một oan hồn, ngay cả tư cách hâm mộ cũng không có.
- Tên Tình Ma kia, hang ổ nằm ở đâu, mau dẫn ta đi, hôm nay hắn chắc chắn
phải chết.
Chợt nhớ tới Khả Thiên Tuyết còn đang ở nhà một mình, Nhiếp Tàng Phong không
giám trì hoãn, nếu đã biết thực lực trênh lệch thì phải mau xử lý tên ác nhân
này rồi còn về đi ngủ nữa, không thể đứng đây ngắm ma cả đêm được.
- Ta không biết nơi đó là gì, nhưng ta biết đường tới đó.
Nói rồi, Lâm Thiến Thiến dẫn đầu bay đi, Nhiếp Tàng Phong chạy theo sau.
Phải công nhận hồn ma Lâm Thiến Thiến bay nhanh thật, Nhiếp Tàng Phong dù là
tu thành Bất diệt tầng thứ nhất, sức mạnh và tốc độ tăng gần ba lần mà cũng
chỉ miễn cưỡng theo sau, nếu không phải Lâm Thiến Thiến mấy lần cố ý chậm lại
, đảm bảo Nhiếp Tàng Phong đã bị mất dấu rồi.
Đường càng lúc càng xa lạ, một tiếng sau, bóng ma Lâm Thiến Thiến dừng lại
trước cửa một đại viện bỏ hoang lâu ngày .Nơi này chắc chắn vẫn ở trong Lạc An
Thành nhưng xung quanh lại không có ai ở cả.
- nơi đây, mấy năm trước từng bị một trận đại dịch bệnh, người dân đều di
chuyển qua chỗ khác rồi, Tình Ma lợi dụng nơi này làm dừng chân, lại thêm
chút thủ đoạn trốn tránh nên không ai đoán được hắn ở đây cả.
Như giải đáp khó hiểu của Nhiếp Tàng Phong, Lâm Thiến Thiến tiếng nói khàn
khàn vang vọng trong gió giải thích.
- Hắn bắt người sau đó đều mang về đây tra tấn ,rồi hự luôn sao
vừa nói, Nhiếp Tàng Phong giơ tay ra dấu cắt cổ về phía Lâm Thiến Thiến.
- khặc khừ! đúng thế, đại viện này có một căn hầm bí mật, là nơi tên ma quỷ
đó tra tấn nạn nhân, lúc trước ta, khặc khặc chính là bị tra tấn tới chết ở
đó
nói tới nỗi đau của mình ,Lâm Thiến Thiến không sao bình tĩnh được, xung quanh
Nhiếp Tàng Phong cảm thấy lạnh lùng ghê rợn, bộ mặt Lâm Thiến Thiến cũng biến
dạng trở lên oán hận méo mó, hai mắt đỏ ngòm.
- Yên tâm đi, lần này ,ta sẽ cho ngươi báo thù ,sau đó ngươi có thể an nghỉ
đi đầu thai hay sao thì tùy .Vào Trong Thôi.
Lâm Thiến Thiến thu lại oán khí, nàng dẫn đường cho Nhiếp Tàng Phong tới
thẳng căn hầm bí mật kia . Cơ quan mở Căn hầm bí mật nằm dưới hòn giả sơn lớn
có rất nhiều hoa cỏ bao quanh, dù chú ý kĩ, sợ rằng cũng không phát hiện
được.
Mở ra cơ quan, bước vào trong hầm ngầm, mùi nấm mốc hôi thối phả vào mặt làm
Nhiếp Tàng Phong hơi nhíu mày.
- Hử !
Ngay khi Nhiếp Tàng Phong nhìn vào trong đó, hắn thấy một vị cô nương tay
chân bị chói lại, dáng vẻ hôn mê ,đang bị vứt nằm ngã ra đất ,xem điệu bộ chắc
là mới bị Tình Ma bắt lại ,còn chưa bị sao cả.
- Tình Ma đâu ?
Nhiếp Tàng Phong khó hiểu hỏi Lâm Thiến Thiến nàng cũng nghi hoặc bay quanh
mấy vòng rồi trở lại nhìn Nhiếp Tàng Phong lắc đầu ý không nói cũng biết.
ae like và vote 10* nha, không nên troll 0* là ổn, cầu Kim Phiếu.