Thập Tứ công chúa tỷ tỷ mặc dù từ nhỏ sinh hoạt trong Vị Ương cung, nhưng lại chưa bao giờ phải trải qua sóng gió cuộc đời, không hiểu hết lòng người ác độc trên thế gian, khi xử lý quan hệ giữa các tỷ muội cũng không có kinh nghiệm gì.
Nói lớn gan một chút, Thập Tứ công chúa tỷ tỷ đúng là một đại tỷ tốt, các tỷ muội đều rất quý tỷ ấy, nhưng tỷ ấy không thích hợp quản lý cái gia đình lớn như vậy.
Các tỷ tỷ bên trong Vị Ương cung quá nhiều, chỉ dựa vào mỗi khoan dung nhân hậu là không thể làm cho các tỷ tỷ ấy tâm phục khẩu phục được, phải có thểm một chút thủ đoạn và bá lực.
Tô Phỉ Thái Vi tỷ tỷ trải qua rất nhiều chuyện lớn nhỏ, chứng kiến biến động lớn, thậm chí là chuyện nước mất nhà tan cũng đã trải qua, cực kỳ hiểu rõ lòng người hiểm ác, có kinh nghiệm phong phú trong phương diện giao thiệp.
Tỷ ấy vốn là một nữ cường nhân, khi xử lý chính cục ở Tô Khắc La đã rèn được thủ đoạn khá thành thạo, thậm chí ngay cả PHong lĩnh thiếu chút nữa cũng bị tỷ ấy giết chết.
Sau khi tỷ ấy đi theo con hồ ly tinh Ngu Mạn Ái kia, cũng thu được không ít kinh nghiệm, khi xử lý chuyện làm ăn của đội thuyền đã thể hiện đầy đủ năng lực của tỷ ấy. Tất cả những việc này đều nói rõ Tô Phỉ Thái Vi tỷ tỷ tuyệt đối không đơn giản.
Thực tế, theo việc Tiêu Tử Phong tỷ tỷ rời đi, Thập Tứ công chúa tỷ tỷ sắp lâm bồn, hiện giờ cơ bản đại cục của Vị Ương cung đều do Tô Phỉ Thái Vi tỷ tỷ chủ trì, khi tỷ ấy phụ trách quản lý việc thường ngày, những nữ quan thiếp thân kia tỏ ra thận trọng hơn nhiều.
Bọn họ biết Tô Phỉ Thái Vi tỷ tỷ không dễ đối phó, làm ra chuyện gì cũng đừng mơ tưởng có thể lập lờ cho qua được. Thập Tứ công chúa tỷ tỷ chú trọng mọi người chung sống hài hòa, thân thiết, còn Tô Phỉ Thái Vi tỷ tỷ thì thưởng phạt rõ ràng, chẳng may vi phạm mà lọt vào trong tay tỷ ấy, hậu quả khỏi nghĩ cũng biết.
HỒ Thiên Tuế hôm này không thấy các cung nữ chơi đùa, ta nghĩ hẳn liên quan tới việc Tô Phỉ Thái Vi tỷ tỷ chấp chính. Đúng là quy tắc của Vị Ương cung rất nghiêm, tuy liệt ra mấy chục điều, nhưng thực sự chấp hành lại không nhiều lắm, Thập Tứ công chua tỷ tỷ luôn cho người ta cơ hội làm lại, cho nên mọi người có chút buông thả không để quy củ vào mắt.
Tô Phỉ Thái Vi tỷ tỷ mới chấp chính được 2 ngày, đã có cung nữ vì trộm đồ bị ăn đòn, vì thế mọi người thận trọng hơn nhiều.
Ta cảm thấy đây là chuyện tốt, nếu không đám cung nữ đó đều không coi ai ra gì nữa, nghe nói có cung nữ thậm chí quên mang cơm cho 1 vị tỷ tỷ, hại tỷ ấy cả ngày không có cơm ăn, chỉ đành ăn đồ ăn vặt cho đỡ đói, các tỷ tỷ khác cũng không phát hiện ra, vị tỷ tỷ kia cũng không nói.
Kết quả sau này việc đó vô tình bị lộ ra, mấy cung nữ kia bị Phong lĩnh đánh cho một trận xé da rách thịt, thiếu chút nữa làm Thập Tứ công chúa và Tiêu Tử Phong tỷ tỷ cũng bị vướng vào, ai biết mấy cung nữ kia có bị người khác sai phái hay không chứ?
Bất quá ta không biết vì sao Phong lĩnh không cho Tô Phỉ Thái Vi tỷ tỷ cơ hội, người quản lý VỊ Ương cung dù danh nghĩa hay âm thầm , đều không có cái tên Tô Phỉ Thái Vi tỷ tỷ.
Có lẽ trong lòng Phong lĩnh có tính toán nho nhỏ nào đó, ta thấy các tỷ tỷ tới từ La Ni Tây Á luôn thích tụ tập lại với nhau, vạn nhất để các tỷ tỷ ấy nắm quá nhiều đại quyền, dễ làm nguy hại cho quốc gia. Cân nhắc lợi hại, cuối cùng Phong lĩnh xóa bỏ tên của Tô Phỉ Thái Vi tỷ tỷ.
Đúng là trong nền kinh tế của đế quốc Lam Vũ, địa khu Na Li Tây Á chiếm sức nặng rất lớn, nơi phát triển đầu tiên của đế quốc Lam Vũ là Tử Xuyên đạo của Mỹ Ni Tư, nhưng Tử Xuyên đạo có cơ sở công nghiệp khác kém, xa lắm mới so được với liên bang La Ni Tây Á.
Qua mấy năm toàn lực phát triển, La Ni Tây Á đã trở thành khu công nghiệp và thương mại quan trọng nhất của đế quốc Lam Vũ, tổng giá trị sản lượng công nghiệp nơi này chiếm 2/3 cả nước, cho dù không ngừng di dời, kinh tế của nơi này vẫn có tầm quan trọng cực lớn đối với cả nước.
Có nền móng hùng hậu như thế làm cơ sở, tất nhiên sẽ sinh ra vô số tập đoàn tài chính hùng mạnh, cũng sinh ra lớp quan viên mới của đất nước. Quan viên các cấp của đế quốc Lam Vũ, nhất là quan viên ở phương diện kinh tế, gần như có 2/3 tới từ La NI Tây Á.
Điều này là tất nhiên thôi, đế quốc Lam Vũ nếu muốn phổ biến tư tưởng kinh tế của La Ni Tây Á thì phương pháp nhanh chóng nhất là lấy nhân tài ở nơi này, vô tình số lượng quan viên La NI Tây Á dần dần tăng lên, hình thành đoàn thể mạnh mẽ.
Nếu như nhìn từ góc độ này mà nói, đại khái 5-6 năm nữa, trước khi đất đai vốn có của đế quốc Đường Xuyên chưa phát triển được, Tô Phỉ Thái Vi tỷ tỷ không có cơ hội quản lý Vị ương cung.
Phong lĩnh đề phòng các vị phu nhân của mình câu kết với quan viên chính phủ, gây thiệt hại lớn cho đế quốc Lam Vũ. Tiêu Tử Phong tỷ tỷ và Thập Tứ công chúa tỷ tỷ đều thuộc về người không có chỗ dựa, lại trở thành nhân tuyển quản lý hậu cung tốt nhất, có được có mất, câu nói này vĩnh viễn chính xác.
“Cứ để ông trời cho tỷ ấy một cơ hội vậy” Ta thường nghĩ như thế, từ góc độ của ta mà nói, ta tất nhiên thích Tô Phỉ Thái Vi tỷ tỷ.
Thập Tứ công chúa tỷ tỷ sắp lâm bồn, vậy mà người bận rộn nhất lại là Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ, tỷ ấy cứ như một cái bóng ma, 24 giờ đều ở cung Dịch Đĩnh.
Đôi khi ta vào thăm hỏi Thập Tứ công chúa tỷ tỷ, rõ ràng không nhìn thấy bóng dáng tỷ ấy, nhưng khi quay đầu lại một cái, lại phát hiện ở trong một góc tối, có đôi mắt sói dại lạnh lùng nhìn chằm chằm, làm ta sởn hết cả gai ốc.
Đôi mắt đó chính là của Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ, ấn tượng tỷ ấy cấp cho người khác vô cùng đáng sợ. Có lẽ vì quan hệ lợi ích chung, khi Tiêu Tử Phong tỷ tỷ rời khỏi Vị Ương cung bí mật dặn Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ phụ trách an toàn cho Thập Tứ công chúa tỷ tỷ.
Thế là Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ lấy lông gà làm lệnh tiễn, thi thoảng xảy ra cái cảnh kể trên. Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ trung thành với Thập Tứ công chúa tỷ tỷ là điều không phải nghi ngờ gì, trong Vị Ương cung tỷ ấy không có chỗ dựa dẫm, chỉ có theo Thập Tứ công chúa tỷ tỷ mới có đường ra.
Mặc dù đôi khi Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ không biết dùng đầu óc lắm, nhưng lần này lựa chọn của tỷ ấy đúng là tốt nhất.
Tỷ ấy trung thành với Thập Tứ công chúa tỷ tỷ không gì chê trách được, nhưng đôi khi trong mắt người khác tỷ ấy lại có chút không thoải mái, thậm chí cảm thấy tỷ ấy có ý đẩy người khác ra xa.
Thập Tứ công chúa tỷ tỷ là Đại tỷ tỷ của bọn ta, tình huống của tỷ ấy là điều bọn ta quan tâm nhất, mỗi một vị tỷ tỷ vì biểu đạt tâm ý của mình, cơ bản cứ vài ngày lại mang một chút lễ vật tới thăm hỏi Thập Tứ công chúa tỷ tỷ.
Nhưng lần nào cũng gặp ánh mắt dò xét hoài nghi của Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ, tựa hồ như cho rằng bọn ta có dụng tâm khác mà tới vậy.
Dần dần các vị tỷ tỷ khác đều ý thức được điều gì đó từ ánh mắt của Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ, vì thế mọi người đều biết điều, không đưa đồ tới cung Dịch Đĩnh nữa, thậm chí cũng ít tới đó, đa phần chỉ thăm hỏi Thập Tứ công chúa tỷ tỷ ở trường hợp công chúng.
Mặc dù biết rõ làm như thế là không tốt, sẽ bị các vị tỷ muội hiểu lầm, nhưng Thập Tứ công chúa tỷ tỷ lại không tiện nói với Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ.
Ở phương diện này, Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ nhận thức có hơi ngốc, mà có lẽ nhận thức được cũng chẳng bận tâm, tỷ ấy vốn không thích qua lại với người khác, vì thế chuyện này càng làm cho mọi người ngại.
Dần dần Dương Tiểu Cường trong Vị Ương cung tựa hồ không được yêu quý nữa, các tỷ tỷ khác nhìn thấy nó cũng không thân thiết ôm lấy nữa, nghe thấy nó khóc cũng không ai vội vàng ra xem nó bị làm sao nữa, nhiệt tình lắm cũng chỉ phái nữ quan thiếp thân tới xem sao, sau đó làm như không biết.
Dương Tiểu Cường buổi tối ngủ thường không ngon giấc, khóc lóc rất dữ, cũng có người lo rồi, mọi người ai nấy cứ việc yên tâm ngủ ngon.
Chỉ có Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ vẫn mơ hồ, căn bản không biết mình vô tình đắc tội với rất nhiều tỷ tỷ, còn cho rằng mình bảo hộ Thập Tứ công chúa tỷ tỷ thật xuất sắc, vì đại nghĩ diệt thân, tới ngay cả đồ Sương Nguyệt Hoa tỷ tỷ cũng muốn đích thân kiểm tra.
Tới ta cũng nhìn ra làm thế không ổn, nhưng tỷ ấy lại không nhìn ra, ta thực phải nói là cái đầu của Phương Phỉ Thanh Sương tỷ tỷ đúng là..... có lẽ tỷ ấy quen sống trong hoàn cảnh đơn thuần rồi, không thích ứng được với cuộc sống của Vị Ương cung.
Có lẽ không thể trách tỷ ấy được, chỉ có thể trách nam nhân phong tỏa tỷ ấy trong Vị Ương cung .... ấy, lỗi quá, lỗi quá, nếu như Tô Phỉ Thái Vi tỷ tỷ mà biết ta mắng thống soái tối cao, thế nào cũng cho ta vào lãnh cung vài ngày để kiểm điểm, cái nơi đó quá đáng sợ, thường xuyên có ma ám, ta không đi vào đâu.
Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ là tân khách của Vị Ương cung, trước đây tỷ ấy chưa bao giờ tới đại lục Y Lan, không hiểu lắm về phong tục của người Đường tộc, lần này khi tới đây tham dự hôn lễ, Phong lĩnh cũng không nói với tỷ ấy là không cần về nữa, kết quả là tỷ ấy thật sự trở thành nữ nhân đáng thương nhất.
Trong Vị Ương cung không có nơi nào dựa vào, ngay cả y phục cũng phải đưa từ vương quốc Ương Già xa tít tới, y phục của Thiên Thượng Nhân Gian làm tỷ ấy mặc không quen, cũng phải thôi, Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ đâu phải là người Đường tộc, sao có thể quen được với kiểu y phục đó trong thời gian ngắn.
Còn may là tập đoàn đại quân của Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ tiến vào Vị Ương cung gồm Lô Khắc Lôi Đế Á tỷ tỷ, Da Trạch Bội Ty tỷ tỷ, Tụ Phong tỷ tỷ, Phất Lôi Đát đều là thuộc hạ cũ của tỷ ấy, cho dù mọi người ở nơi nhỏ bé trên đại lục Y Vân kia có không ít mâu thuẫn, thậm chí muốn lấy mạng nhau, nhưng bây giờ đều đã tiêu tan hết, trong hoàn cảnh mới này, các tỷ ấy phải đoàn kết với nhau lại mới sinh tồn được.
Những nữ nhân tới từ vương quốc Ương Già, tựa hồ có thiên bẩm sinh con không sao tin được, Phong lĩnh đồng phòng với các tỷ ấy không nhiều, nhưng các tỷ ấy trừ Phất Lôi Đát tạm thời chưa thể mang thai ra, còn lại đồng loạt mang thai hết.
Thực sự không thể làm người ta không hoài nghi Phất Lôi Đát có làm mánh khóe gì trong việc này không, hoặc là nữ nhân ở quốc gia kia có phương thức đặc biệt nào đó, có thể gieo mầm một phát là đậu quả.
Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ kỳ thực tâm tình không tốt, chủ yếu là vì không quen được sinh hoạt trong Vị Ương cung, ví như ăn không quen, mặc không quen, thậm chí là thời gian ở nơi này cũng không quen nốt.
Chết người là các tỷ ấy thậm chí không có cơ hội rời khỏi Vị Ương cung nửa bước. Mà thực ra thì tất cả đều do nội tâm của các tỷ ấy tác quái mà thôi, tỷ ấy căn bản không thích nơi này, giống như các tỷ tỷ ở nơi khác tới vậy, các tỷ ấy mong mỏi nhất là trở về quê hương của mình.
Đương nhiên đây gần như là chuyện không thể, không được Phong lĩnh cho phép, các tỷ ấy tuyệt đối không thể trở về.
Chẳng còn cách nào khác, Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ chỉ đành dùng phật giáo hư vô để mê hoặc mình, tránh vì ngày ngày nhung nhớ quê nhà mà tiều tụy không thành dạng người.
Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ không phải là người Đường tộc, nhưng lòng thành kính với phật giáo tựa hồ còn hơn các tỷ tỷ khác, sau này ta mới biết thì ra vương quốc Ương Già là một quốc gia phật giáo, người thống trị nơi đó đều là tín đồ thành kính của phật.
Chỉ có điều phật giáo mà bọn họ tin teo lại khác với đại lục Y Lan, thần bí hơn, nên gọi là ƯƠng Già giáo.
Bất kề là loại phật giáo gì, trong mắt thống soái tối cao đều không đáng coi trọng, thậm chí ngài còn nói, nếu như vương quốc Ương Già không suốt ngày đêm đem tinh thần đặt vào thế giới hư vô xa vời kia, thì quốc lực đã không yếu ớt như vậy, cơ bản chẳng còn sức kháng cự gì, bị quân Lam Vũ chinh phục.
Mỗi lần có người vô ý nhắc tới chuyện này, Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ đều cảm thấy hết sức đau xót, tỷ ấy cho rằng mình cuối cùng sẽ quy y cửa phật.
Bên trên đã nói rồi, vương quốc Ương Già là một quốc gia thần bí, nữ vương nơi đó rất nhiều người không kết hôn, tới tuổi nhất định là sẽ xuất gia, đem vương vị truyền lại cho nữ tử khác.
Vốn theo suy tính của Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ, đại khái mình cũng đi theo con đường đó, tỷ ấy thậm chí đã lựa sẵn Lô Khắc Lôi Đế Á tỷ tỷ làm người kế thừa rồi, nhưng vì PHong lĩnh chen ngang, truyền thống nữ vương của vương quốc Ương Già bị phá vỡ, Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ cuối cùng thành nữ vương có nam nhân.
Thời gian trước Phong lĩnh không biết bị cái gì kích thích, hung hăng hô chém hô giết muốn diệt phật, thậm chí còn ban bố mấy cái điều cấm lệnh rất dữ, như muốn nhổ tận gốc phật giáo, làm người trong Vị Ương cung nhân tâm hoảng loạn.
Mọi người đều lén lút bàn tán chuyện này, trong đó khẩn trương nhất là Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ, bởi vì tín ngưỡng, tinh thần tỷ ấy đều gửi gắm vào đức phật, Phong lĩnh muốn diệt phật giáo, cũng là diệt luôn nơi gửi gắm tinh thần cơ bản nhất của tỷ ấy, đương nhiên tỷ ấy hết sức khẩn trương rồi.
Nhưng đối diện với khí thế hùng hổ của Phong lĩnh, tỷ ấy không dám nói gì, mỗi ngày chỉ biết dùng nước mắt rửa mặt, đem tất cả oan khuất và lo lắng chôn sâu vào trong lòng.
Cuối cùng Y Địch Liễu Lâm Na tỷ tỷ phải dựa vào thế của mình, lấy danh nghĩa cá nhân gửi điện báo cho Phong lĩnh, kiến nghị hoãn thời gian diệt phật lại.
Về sau khả năng là còn có nguyên nhân khác, Phong lĩnh mới đồng ý dùng thái độ hòa hoãn hơn với phật giáo, làm tâm tình Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ mới khá hơn 1 chút.
Cũng vì chuyện này mà quan hệ giữa Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ và Y Địch Liễu Lâm Na tỷ tỷ bị phát hiện, các tỷ tỷ khác cơ bản đều biết họ đã từng có quá khứ thân mật.
Kỳ thực trước kia các tỷ tỷ đã mơ hồ cảm thấy 2 người bọn họ có quan hệ thân thiết khác thường, chỉ là không ngờ tới mức độ đó mà thôi, dù sao, chuyện bí ẩn riêng tư như vậy, chỉ cần 2 tỷ ấy kiên quyết phủ nhận thì người khác cũng không nói được gì.
Nói thực ra thì các tỷ tỷ đều đồng tình với 2 người họ, quê hương bọn họ quá xa xôi, lại bị tước bỏ quyền lực đưa tới Vị Ương cung, trở thành con chim trong lồng, đúng là một chuyện bi ai.
Đương nhiên, trừ Phong lĩnh ra, thì ai cũng nhìn thấy điều này, bất kể là Đại Lôi Nhĩ tỷ tỷ hay Y Địch Liễu Lâm Na tỷ tỷ đều không thích cuộc sống gò bó của Vị Ương cung, chỉ có đại lục Y Vân bao la kia mới cho bọn họ hạnh phúc đích thực, để bọn họ mở rộng tấm lòng của mình.
Thực tế, có thể trở về đại lục Y Vân gần như là chuyện mong mỏi nhất của mỗi nữ nhân tới từ nơi này, dù bọn họ tới từ đâu trên vùng đất đó, nếu như muốn bọn họ coi Vị Ương cung là ngôi nhà thực sự thì còn cần phải có một khoảng thời gian rất rất dài.
Muốn mọi người quen với cuộc sống người Đường tộc cũng cần phải có thời gian như thế. Đương nhiên bên trong Vị Ương cung, thứ ít thiếu nhất là thời gian, nên thống soái tối cao chẳng hề lo, ngài cho rằng họ sẽ dần dần bị đồng hóa, rồi không muốn về đại lục Y Vân nữa.
Nhưng ta rất hoài nghi, sự cưỡng ép của Phong lĩnh có thể đạt được hiệu quả mong muốn hay không? Các tỷ tỷ ấy tới từ đại lục Y Vân có muốn bị văn hóa Đường tộc đồng hóa không? Các tỷ ấy có muốn sống ở Vị ƯƠng cung tới già hay không?
Phong lĩnh có thể phong tỏa các tỷ ấy 10, 20, thậm chí cả đời, nhưng con của họ thì sao? Khi con của các tỷ ấy lớn rồi, Phong lĩnh còn vĩnh viễn phong tỏa bọn họ hay sao? Ta thấy cơ bản là chuyện không thể.
Đương nhiên chuyện gì cũng có ngoại lệ, ở chuyện này Cung Tử Yên tỷ tỷ là một ngoại lệ điển hình, tỷ ấy cũng tới từ đại lục Y Vân, nhưng tựa hồ rất thích cuộc sống ở Vị ƯƠng cung, có lẽ khi còn nhỏ tỷ ấy sống quá khổ, hoặc là nguyện vọng và yêu cầu của tỷ ấy quá thấp/
Tỷ ấy chưa từng có mong muốn gì cao xa, ta cảm thấy Cung Tử Yên tỷ tỷ rất hài lòng với cuộc sống hiện tại. Ta dám khẳng định Cung Tử Yên tỷ tỷ không muốn trở về đại lục Y Vân, kỳ thực tỷ ấy không thích Nghi Hoa cung, nghe nói ấn tượng của tỷ ấy về Nghi Hoa cung là lạnh lẽo, tàn khốc.
Sự thực là thế, ta nghe nói các vị tiền bối của Nghi Hoa cung vì hậu bối của mình có thể thành đạt, để Nghi Hoa cung có thể duy trì được sức cạnh tranh trong võ lâm, nên yêu cầu bọn họ với đệ tử hậu bối rất cao, một chút sai lầm nho nhỏ thôi đều phải đổi lấy sự trừng phạt nghiêm khắc.
Cung Tử Yên tỷ tỷ từng nói khi còn nhỏ, tỷ ấy từng bị phạt nhịn đói 3 ngày liền, nhìn thấy kiến gián cũng muốn ăn. Ta nghĩ, Cung Tử Yên tỷ tỷ khi còn nhỏ thực đáng thương.
Cho dù Cung Tử Yên tỷ tỷ không thích Nghi Hoa cung, nhưng người của Nghi Hoa cung lại tựa hồ rất thích tỷ ấy, các vị tiền bối nơi đó chưa từng nhắc tới yêu cầu nghiêm khắc với Cung Tử Yên tỷ tỷ khi nhỏ, cùng với những biện pháp trừng phạt khi xưa.
Hiện giờ bọn họ coi tỷ ấy là cây mọc tiền và bùa hộ mệnh, không ngừng lấy lòng Cung Tử Yên tỷ tỷ, loại nịnh nọt đó cảm giác quyền lực của tỷ ấy còn lớn hơn cả trưởng môn của Nghi Hoa cung.
May mà tính cách của Cung Tử Yên tỷ tỷ rất hiền hòa, sở thích duy nhất chính là chơi đùa với con mèo Ba tư màu trắng, nếu không Cung Tử Yên tỷ tỷ muốn trăng trên trời, có lẽ các cao thủ của Nghi Hoa cung cũng vội vàng hùa nhau bắc thang lên trời hái xuống.
Phong lĩnh rất thích Cung Tử Yên tỷ tỷ, cho nên thời gian rảnh rỗi thường đến nơi tỷ ấy, kết quả tất nhiên làm Cung Tử Yên tỷ tỷ có cảm giác bắt đầu buồn nôn, tỷ ấy có mang rồi.
Sau khi Cung Tử Yên tỷ tỷ có mang, Nghi Hoa cung cảm thấy tựa hồ thể diện càng cao, còn chuyên môn phái một vị sư tỷ tới chăm sóc cho tỷ ấy.
Đương nhiên cũng giống như Thập Tứ công chua tỷ tỷ, đề phòng có người khác hạ độc thủ, bất kề là người khác tặng cái gì, vị sư tỷ kia đều cười như hoa luôn miệng cám ơn.
Nhưng quay mặt đi một cái là thập bát vũ khí như toàn bộ xung trận, ngân châm, tiêu độc, thuốc giải, toàn bộ không thiếu một thứ gì, xem xem có độc hay không, không có mới đưa cho Cung Tử Yên tỷ tỷ. Bất qua đôi khi giám định không ra có độc hay không, vậy chỉ đành vứt đi thôi.
Ôi, đôi khi ta thấy Vị Ương cung thực là một nơi đáng sợ, vì sao mọi người cứ đề phòng người khác như thế? Chẳng lẽ ở bên trong Vị Ương cung thực sự có người muốn nhìn thấy Cung Tử Yên tỷ tỷ có kết cục bi thảm sao?
Nhưng vị sư tỷ kia sau lưng thường giải biện cho hành vi của mình, có một câu làm ta nghẹ lời, tỷ ấy nói lòng hại người không thể không có, đề phòng người không thể không làm.
Ta không thể phủ nhận câu nói này lúc nào cũng có đạo lý. Kỳ thực Cung Tử Yên tỷ tỷ rất thích Phong lĩnh, Phong lĩnh cũng rất thích tỷ ấy, nếu như có người thực sự ngứa mắt với điều này thì tựa hồ cũng không cần thiết phải làm trò mờ ám kia.
Cung Tử Yên tỷ tỷ dù sao cũng là nhân vật xuất thân giang hồ, có thủ đoạn nào mà không từng tiếp xúc qua? Người khác muốn giở trò với tỷ ấy, đại khái là khó khăn lắm, huống hồ hơn nữa nếu mà đề cho Phong lĩnh biết được, hậu quả rất khó tưởng tượng, đại khái chẳng có ai dám mạo hiểm.
Chỉ có điều, Cung Tử Yên tỷ tỷ cũng có một số việc khó xử, cẩn thận một chút cũng không phải là sai, quan hệ của tỷ ấy với Tiêu Tử Phong tỷ tỷ mặc dù được cải thiện, bất quá vẫn không được tốt lắm.