Nước dập dờn bừng khi nắng dọi.
Nước nhạt nhòa xanh buổi mưa về.
Tây Hồ ví tựa Tây Thi.
Điểm trang đậm nhạt vẻ gì cũng xinh.
Khi Dương Túc Phong tới Tây Hồ, vừa khéo gặp được sương khói Tây Hồ, khung cảnh mông lung, như lạc vào tiên cảnh.
Nước mưa rơi trên ngói xanh, nước biếc vấn vít trên tường trắng, dựa vào khung cửa khuê phòng u tĩnh, nhớ tới những chuyện vui năm xưa, mà như đã cách mấy đời.
Mưa khoát lõm tượng gỗ, hoa mẫu đơn dần dần diêu tĩnh, tơ nhện giăng đầy màng, bụi mờ che đi dấu về quá khứ, trong giá nến đồng còn sót lai mấy giọt nến tang thương, trong chiếc gương cổ, nhìn không thấy nụ cười hồng nhan.
Cùng với thế cục hành lang Á Sâm dần dần ổn định, quân Lam Vũ và quân Y Lan tạm thời tách khỏi nhau, chiến đấu của quân Lam Vũ bắt đầu trọng tâm nghiêng về phía Minh Na Tư Đặc Lai.
Dương Túc Phong từ kinh đô Ni Lạc Thần trên đường nam hạ, trừ thời gian ngủ ra thì cơ bản không hề dừng lại, khi tới tận Việt Xuyên đạo, Dương Túc Phong mới hạ lệnh nghỉ ngơi một chút.
Việt Xuyên đạo đã cách tiền tuyến Minh Na Tư Đặc Lai không xa nữa, suy tính về vấn đề an toàn chính trị, người bên cạnh y đều kiến nghị y không nên tham gia trực tiếp vào cuộc chiến ở Minh Na Tư Đặc Lai.
Dương Túc Phong tựa hồ nghe theo ý kiến của bọn họ, quyết định nghỉ lại Việt Xuyên đạo trong thời gian ngắn, thuận tiện nghe quan viên ở Việt Xuyên đạo báo cáo lại tình hình.
quân Lam Vũ thu phục Việt Xuyên đạo vào tháng 5, có thể nói đây là một trong số những vùng đất trở về với quốc thổ đế quốc Lam Vũ muộn nhất, tình hình hiện nay của nó như thế nào, đương nhiên Dương Túc Phong vô cùng quan tâm.
quân Lam Vũ làm việc hiệu suất xưa nay đều rất cao, nhưng cùng với việc quân Lam Vũ được thành lập, cùng với việc rất nhiều quan viên cũ của đế quốc Đường Xuyên được giữ lại sử dụng, liệu có thể tiếp tục chấp hành hiệu suất công tác như vậy nữa hay không, đúng là làm Dương Túc Phong không yên lòng.
Ba tỉnh Ninh Minh Việt ở phía đông nam Đế quốc Đường Xuyên, chiếm vị trí vô cùng quan trọng kể cả trong đế quốc Đường Xuyên hay đế quốc Lam Vũ.
Mấy khu vực này đều là tỉnh giàu có nhất của đế quốc Đường Xuyên, cơ sơ nông nghiệp ở nơi này không phát đạt như ở hành lang Á Sâm, nhưng so với khu vực phía bắc kinh đô Ni Lạc Thần, rõ ràng là tốt hơn nhiều, nếu như nói tới không khí thương nghiệp, thì nơi đây náo nhiệt hơn hành lang Á Sâm nhiều.
Vị trí chiến lược của khu vực này cũng vô cùng quan trọng, nó đối diện với sự uy hiếp của nước Mã Toa từ phía nam, đế quốc Tinh Hà từ phía tây.
Từ khi đại lục Y Lan có lịch sử quốc gia, khu vực này là nơi trì hoãn chiến tranh,cùng là khu vực bổ xung hậu cần quan trọng cho quân đội, bất kể là lương thực hay vật tư quân sự, đều phải tiến hành bổ xung ở ngay nơi này.
Sau khi mất đi khu vực này, đế quốc Đường Xuyên lập tức rơi xuống thế hạ phong rõ ràng, không phải là không có nguyên nhân.
Trong con mắt của Dương Túc Phong, nơi này là khu vực tốt nhất để phát triển kinh tế tư bản chủ nghĩa, thậm chí tới ngay cả Kim Xuyên đạo cũng không bì được.
Khu vực xung quanh nơi này, bao gồm cả quốc gia như Lạc Na, đã có dấu hiệu manh nha của kinh tế tư bản chủ nghĩa rồi, tài nguyên khoáng sản và các tài nguyên khác xung quanh nó cũng vô cùng sung túc, chỉ cần chính sách quân Lam Vũ mở cửa cho nơi này thì nó sẽ trở thành khu vực giàu có nhất của đế quốc Lam Vũ.
Ngược lại xung quanh Kim Xuyên đạo, lại không có cơ sở thương nghiệp gì, cung không có quá nhiều tài nguyên khoáng sản, cần dựa vào trung ương không ngừng trút tài chính đầu tư mới có thể duy trì được vị thế của nó, bên nào hơn bên nào kém nhìn cái là biết ngay.
Theo lời giới thiệu của tổng đốc Văn Thanh, tình trạng kinh tế đương địa đang mau chóng chuyển biến theo chiều hướng tốt lên, dấu vết chiến tranh đang lùi đi, vô số tài chính bên ngoài rót vào,đúng là mang lại cho nó sức sống cực lớn.
Pháp điến quân Lam Vũ được thi hành ở đây, cũng làm cho nông dân cùng khổ nhìn thấy hi vọng bội thu, bọn họ ngày đêm mong chờ tới ngày đó, đã đợi hơn 2 năm rồi.
Khi đất đai thực sự chia tới tay bọn họ, rất nhiều người dân cảm động tới lệ nóng tràn mi, buổi tối thậm chí còn ngủ ngay trên đất đai của mình, để canh giữ nó, giống như sợ rằng một khi tỉnh lại tất cả chỉ là một giấc mơ không có thực.
Đương nhiên, cùng với cái cách đất đai được đi sâu đi sát, quân Lam Vũ cũng giết một số người, chủ yếu là giai cấp địa chủ ngoan cố, cùng với một phần quý tộc, đương nhiên cũng có không ít kẻ đọc sách ương bướng không chịu cải hóa mang theo độc hại của đế quốc Đường Xuyên.
Những kẻ này bất kể là từ lợi ích hay từ cảm tình, đối lập nghiêm trọng với quân Lam Vũ, quân Lam Vũ trấn áp bọn chúng là chuyện hợp lẽ.
Những kẻ đọc sách này làm Dương Túc Phong bực mình, không biết bọn chúng có đạo lý gì để tiếp tục ngu trung với triều đình Đường Xuyên, xem ra đọc sách tới hỏng cả đầu rồi.
Hiện giờ Việt Xuyên đạo có vấn đề chủ yếu là phỉ loạn tương đối nghiêm trọng, trước đó quân Lam Vũ cuốn qua nơi này, làm quân đội Đường Thước bị đuổi chạy té đái vãi phân, đại bộ phận bị bắt giữ, ngay cả Đường Thước cũng trở thành tù binh của quân Lam Vũ.
Nhưng vẫn còn một số luân lạc làm thảo khấu, tiếp tục đối kháng với quân Lam Vũ, tiếp tục tàn sát nhân viên của quân Lam Vũ, gây chuyện ở nơi đây, làm tiếng súng thi thoảng vẫn vang lên ở vùng đất cổ xưa này.
Những tên binh sĩ luân lạc làm thảo khấu này, quá nửa là con cháu quý tộc và giai cấp địa chủ, khi lợi ích của bọn chúng bị quân Lam Vũ tịch thu, tất nhiên là không dễ dàng chịu bỏ qua, quyết tâm cá chết lưới rách với quân Lam Vũ.
Bọn chúng không dám đối kháng trực diện với quân Lam Vũ, chỉ dùng các thủ đoạn hèn hạ vô sỉ ám sát nhân viên chính phủ của quân Lam Vũ, cùng binh sĩ đi lẻ, còn công khai giết quần chúng quy phục quân Lam Vũ, ý đồ dùng loại thủ đoạn bẩn thỉu cản trở quân Lam Vũ đâm sâu bám rễ ở vùng đất này.
Vào tháng 6 khi phỉ loạn ngông cuồng nhất, nhân viên chính phủ tại địa phương của quân Lam Vũ bị giết chết hơn nghìn, thậm chí có nơi nhân viên bị giết sạch toàn bộ. Làm Dương Túc Phong nổi một trận lôi đình, lập tức phái sư đoàn 104 tới tiến hành tiễu phỉ, phàm là phỉ đồ bị bắt, không cần hỏi ba bảy hai mốt, toàn bộ giết sạch.
Cuối cùng phát hiện ra loại phương pháp thanh thế rầm rộ hành động quyết liệt này tựa hồ không hiệu quả lắm, những tên phỉ đồ kia càng điên cuồng, va chạm với quân Lam Vũ, càng thêm dữ dội, khi đồ sát quần chúng càng không kiêng dè gì.
Tới tháng bảy, quân Lam Vũ cải biến sách lược, dùng thủ đoạn song song vừa chiêu an và trấn áp, mở ra một lối thoát, vừa tăng cường mức độ đả kích, cũng vừa cho phỉ đồ cơ hội quy thuận quân Lam Vũ.
Đương nhiên tất cả chỉ là ngụy trang mà thôi, đợi khi quân Lam Vũ khống chế được bọn chúng sẽ tính nợ nần sau. Dương Túc Phong sẽ không cho chúng đường sống nào hết, có một số phỉ đồ đúng là đã bị mắc lừa, dưới tình huống cùng đường hết lối đành phải quy thuận quân Lam Vũ, Sau đó bị bí mật giết chết.
Sau cuộc đả kích mạnh mẽ vào tháng bảy, tình hình phỉ loạn ở Việt Xuyên đạo đã dần dần được giảm bớt, theo thống kê tương đối chính xác, ở Việt Xuyên đạo còn có chừng hơn 100 nhóm thổ phỉ lẻ tẻ, nhiều thì có 3,4 trăm tên, ít thì mấy chục, tổng cộng nhân số có chừng vạn.
Bọn chúng cơ bản đều ngày ẩn, đêm hành động, lợi dụng các thủ đoạn cao minh chơi trò trốn tìm với quân Lam Vũ, đám phần tử ngoan cố này có thù sâu như biển với quân Lam Vũ, quá nửa là tử địch của quân Lam Vũ.
Thậm chí còn có Mai Tự Hải, nhi tử của thủ lĩnh phản loạn Mai Cáp Đức, những phần tử tàn dư bị quân Lam Vũ tiêu diệt, cơ bản đều đã tập trung ở Việt Xuyên đạo.
Chính bởi đám thổ phỉ này còn tương đối ngông cuồng, khiến Dương Túc Phong không thể không để lại số lượng lớn binh lực của sư 104 tại nơi này, làm ảnh hưởng tới tiến độ công kích Minh Na Tư Đặc Lai.
Hiện giờ quân Lam Vũ dùng chủ lực của sư đoàn 104 để tiễu phỉ,còn có sự phối hợp với một số tiểu phân đội hải quân lục chiến đội, tổng binh lực quá 3 vạn. Nếu không có gì bất ngờ, hẳn là vào cuối năm có thể cơ bản dẹp sạch phỉ loạn, nếu như năm nay không đạt được mục tiêu, Dương Túc Phong chuẩn bị đưa Lam Sở Yến tới nơi này.
Hôm nay Dương Túc Phong tới Tây Hồ, không phải để du ngoạn, cũng không phải thường phục vi hành tìm kiếm tung tích phỉ tặc, mà là thuận tiện xem dân sinh thế nào.
Căn cứ vào báo cáo của Văn Thanh, dân Việt Xuyên đạo đang dần khôi phục lại cuộc sống bình thường, vết tích tàn phá của chiến tranh với Việt Xuyên đạo cũng dần biến mất, điều này làm Dương Túc Phong cảm thấy vui mừng.
Bất quá trong nội tâm Dương Túc Phong, rất nhiều chuyện cứ phải tận mắt nhìn thấy mới có thể yên tâm, cho nên dù có báo cáo của Văn Thanh, y cũng muốn đích thân đi quan sát.
Mưa mỗi ngày một lớn, Tây Hồ trở thành một vùng mờ ảo, không thể nói là đẹp lắm, bất quá nhìn rất là thoải mái, bọn họ ngồi trên một chiếc thuyền mui che không có gì đáng chú ý.
Nước mưa rơi xuống mặt hồ, bắn lên bọt nước trắng xóa, nước mưa còn thuận theo nóc mui thuyền chảy xuống, bên trong khoang thuyền cũng có không ít nước đọng, làm mọi người đều chỉ đành đứng ngắm cảnh.
Tây Hồ vốn có rất nhiều du thuyền hoa lệ, nhưng đều bị hủy hoại trong chiến tranh rồi, tất cả vật liệu gỗ có thể dùng được đều bị quân Mã Tao cướp đi, hiện giờ chỉ còn lại những chiếc thuyền mui che đơn giản này.
Xa xa nhìn tới, trong Tây Hồ còn có khá nhiều thuyền mui che, hẳn đều là để cho những du khách khác thuê.
Từ tình hình thấy được qua mấy tiếng đồng hồ vừa rồi, Dương Túc Phong cơ bản là hài lòng, đừng cho rằng tới nơi phong cảnh du ngoại là không nhìn thấy được tin tức gì, kỳ thực còn có thể thu thập được không ít tin tức.