Chương 372: Chùa Năng Nhân


Cảng Lỗ Đạt, vương quốc Lỗ Ni Lợi Á.

Thời gian từ sau khi quân Lam Vũ đổ bộ lên cảng Lỗ Đạt đã hơn mười ngày, khói súng chiến tranh tựa hồ đã đi xa. Bến tàu và đường phố cảng Lỗ Đạt đã khôi phục là vẻ yên bình như trước đây, cư dân đương địa cũng khôi phục sinh hoạt như trước đây. Điều khác biệt duy nhất là, so với trước kia, hiện giờ cảng Lỗ Đạt càng hối hả hơn, càng bận rộn hơn.

Trên bãi biển hai phía nam bắc của cảng Lỗ Đạt, vô số nhân viên khảo sát công trình đang khảo sát địa hình, làm công tác chuẩn bị cho công xưởng mới và bến tầu mới sắp được xây dựng. Bên cạnh nhân viên khảo sát công trình, là vô số trang bị máy móc và tài liệu vật tư, bao gồm các loại vật tư cần dùng cho công trình dưới nước như xi măng. Rất nhiều công nhân đang làm công tác thu dọn công trình sơ bộ nhất, chặt đi những cái cây thừa, san phẳng đất đai, vận chuyển đá, chỉ cần khảo sát công trình hoàn tất, lập tức có thể tiến vào giai đoàn xây dựng khẩn trương.

Căn cứ vào quy hoạch kiến thiết cảng Lỗ Đạt do Tài Băng Tiêu mới ban bố, nơi này cần dựng lên hai xưởng đóng tàu cỡ lớn, hai xí nghiệp quân sự cỡ lớn, hai xưởng sắt thép cơ lớn, còn có cả vô số các công trình đồng bộ khác, bao gồm nhà máy nhiệt điện v.v..v bến tàu ở cửa cảng cũng phải mở rộng, ít phải phải đủ cho neo đậu trên hai mươi chiếc thuyền cỡ lớn.

Bến tàu hiện có của cảng Lỗ Đạt cũng được mở rộng, tuyến đường biển được người nhái (thợ lặn) xuống nước dọn dẹn, đã khôi phục lại trạng thái tốt nhất, vô số thuyền vận chuyển nối liền không dứt tới từ bờ bên kia biển Ni Tư cập bến ở nơi này, từ trên thuyến tháo dỡ xuống bao nhiêu vật tư, nhân viên đồng thời đưa đi những nhân viên hàng phục và tù binh của quân đội Lỗ Ni, bọn họ sẽ tiếp thụ cải biên và giáo dục tưởng ở địa khu La Ni Tây Á ở đối diện biển Ni Tư. Nhân viên hợp cách sẽ trở thành một thành viên của quân Lam Vũ. Biển hiện xuất sắc của Lỗ Ni cuồng chiến sĩ trong chiến dịch Lão Hổ Câu làm Dương Túc Phong tin tưởng, vương quốc Lỗ Ni Lợi Á thực sự là nguồn binh lực tốt nhất.

Dưới sự suất lĩnh của đoàn trường Da Luật Cao Phi, trung đoàn thứ hai của hải quân lục chiến đội xuất phát từ cảng Hải Nha đã đổ bộ lên cảng Lỗ Đạt, chuẩn bị chấp hành nhiệm vụ chiến đấu mới. Nhiệm vụ ban đầu của bọn họ chính là tới đảo Sùng Minh chuẩn bị thay thế trung đoàn đệ nhất hải quân lục chiến đội phòng ngự. Nhưng theo công sự phòng ngự của Đảo Sùng Minh dần được hoàn thiện, cùng với đoàn trưởng Dương Thế Dân trung đoàn thủ bị biểu hiện xuất sắc, nhiệm vụ phòng ngự đảo Sùng Minh hiện giờ đã tương đối vững chắc, không cần trung đoàn thứ hai hải quân lục chiến đội tham gia nữa. Cơ quan tình báo quân Lam Vũ ở bờ biển phía đông đại lục Y Lan thiết lập được cơ cấu tình báo tương đối hoàn thiện, một khi nước Mã Toa có chút gió lay cỏ động gì, quân thủ bị quân Lam Vũ ở đảo Sùng Minh có đủ thời gian chuẩn bị chiến đấu.

Đương nhiên, quan trong nhất là các quan binh của trung đoàn thứ nhất hải quân lục chiến đội không chịu rời khỏi đảo Sùng Minh, bọn họ hiểu rõ, bọn họ đồn trú ở tuyến đầu tiên đảo sùng Minh, mục tiêu tiếp theo khẳng định chính là đổ bộ lên đảo Lữ Tống, bọn họ không muốn đem công tác này nhường cho trung đoàn thứ hai. Hơn nữa Dương Túc Phong cũng thấy ở trên mức độ nhất định có một trung đoàn hải quân lục chiến hùng mạnh phụ trách tác chiến ở rừng mưa nhiệt đới vẫn tương đối có lợi. Bất kể là đổ bộ lên đảo Lữ Tống hay là đổ bộ lên bờ đông của đế quốc Đường Xuyên sau này, đều phải đối diện với vô số địa khu rừng mưa nhiệt đới và bán nhiệt đới. Trung đoàn đệ nhất hải quân lục chiến đội nếu như có thể tích đươc lũy kinh nghiệm chiến đấu phong phú trong rừng, chắc chắn sẽ mang tới lợi ích cực lớn trong chiến đấu tương lai.

Về phần nhiệm vụ trung đoàn thứ hai hải quân lục chiến đội chuẩn bị chấp hanh, ngay đoàn trường Da Luật Cao Phi cũng không rõ, đây thuộc về cơ mật tối cao của quân Lam Vũ, hơn nữa hiện tại mấy quan chỉ huy cao cấp đang trong thảo luận.

Pháo đài của cảng Lỗ Ni cũng khôi phục sử dụng, được trang bị tám khẩu pháo trái phá 122 ly, có thể phong tỏa hữu hiện mặt biển. Loại pháo bờ biển cỡ nòng lớn này này chỉ cần một phát pháo đạn là có thể phá hủy một chiến chiến đấu hạm bằng gỗ trọng tải hai nghìn tấn. hạm đội Tô Chẩm Thư và hạm đội Khắc Lai Ô Địch Mã của quân Lam Vũ đều đã rút lui. Hạm đội Tô Chẩm Thư về cảng Tư Đa Khắc chỉnh đốn huấn luyện, còn hạm đội Khắc Lai Ô Địch Mã thì tiến tới đảo Sùng Minh thay thế phòng ngự cho hạm đội Vũ Phi Phàm. Hiện giờ tuần tra ở phụ cận cảng Lỗ Đạt chỉ có hạm đội Khắc Lý Khắc Lan, nhưng hải quân nước Y Mộng của mỹ thiếu niên thiên tài ĐứcTư Phỉ Đế Na thủy chung không xuất hiện, cho nên Khắc Lý Khắc Lan tạm thời còn không có việc gì để làm.

Tin tức người Ngõa Lạp còn sót lại ở Lão Hổ Câu cuối cùng toàn bộ buông vũ khí, toàn bộ đầu hàng quân Lam Vũ đã thông qua vô tuyến điện báo tạch tạch tè tè truyền tới cảng Lỗ Đạt, lần nữa đem đến cho cửa cảng này niềm vui từ tận đáy lòng. Quan quân thông tấn Viên Ánh Lạc cầm điện báo vội vàng rời phủ tổng đốc, bên ngoài có xe ngựa quân dụng chờ đợi, nàng vội vàng lên xe, nói với xa phu: “Tới chùa Năng Nhân.”

Xe ngựa lạnh cạch chuyển động bánh xe, rất nhanh tới được chùa Năng Nhân.

Chùa Năng Nhân chính là một chùa Phật hương hỏa thịnh vượng ở phía bắc cảng Lỗ Đạt, bề ngoài của nó không hề xuất chúng, thậm chí có chút đơn sơ. Nhưng sự tồn tại của bản thân nó đã là một kỳ tích, một kỳ tinh tông sư Phật gia lấy đó làm kiêu ngạo. Mặc dù vẻ ngoài của chùa Năng Nhân chẳng ra làm sao, nhưng trên đại lục Y Vân có thanh danh không nhỏ, có thể gọi là chùa Phật giáo hàng đầu của đại lục Y Vân, được hưởng tiếng thơm, cao tăng bên trong chùa đều rất có tu dưỡng, rất nhiều lão tăng tóc trắng bạc phơ, bọn họ đều đến từ đại lục Y Lan xa xôi, vì thành kính truyền bá văn hóa Phật giáo mà tới đây. Tới đợi đại sư chủ trì Trí Tín, càng là cao tăng vang danh xa gần.

Chùa Năng Nhân, cái tên như ý nghĩa chính là chùa miếu dạy người ta nhân từ.

Lỗ Ni Lợi Á là một quốc gia rất kỳ lạ, cư dân nơi đây đều thành kính tin thờ Lỗ Ni giáo, tôn sùng máu tanh và bạo lực. Từ nhỏ bọn họ được tiếp thu giáo dục là dựa vào vũ lực để vươn lên, tin tưởng nắm đấm chính là nguyên tắc cơ bản. Bởi thế vùng đất Lỗ Ni Lợi Á này xưa nay không thiếu chiến tranh và bạo loạn, cho dù vương quốc Lỗ Ni Lợi Á ngày nay cũng chỉ được kiến lập không quá trăm năm. Trăm năm trước nơi này cũng là một vùng hỗn loạn, điều này từ trên quốc kỳ bụi gai màu đỏ của bọn họ thấy được đầy đủ.

Từ xưa tới nay, Phật giáo tới từ đại lục Y Lan đều muốn chinh phục cư dân của vùng đất bạo lực này, để chứng tỏ sự bác đại tinh thâm của văn hóa Phật giáo, chứng tỏ phật tổ như lại pháp lực thâm hậu không gì không làm được, luôn có rất nhiều cao tăng có tài có trí vượt trùng dương xa xôi, tới Lỗ Ni Lợi Á, hi vọng trồng được hạt giống từ bi của phật tồ lên mảnh đất này, đồng thời chăm chút bảo về nó đâm chồi nảy rễ. Chùa Năng Nhân chính là một trong những chùa miếu được xây dựng sớm nhất ở địa khu Lỗ Ni Lợi Á, chúng là điểm dùng chân đầu tiên mỗi một giáo đồ tới Lỗ Ni Lợi Á sau này, trải qua năm tháng, nếm đủ tang thương, cuối cùng có được vinh dự ngày hôm nay.

Dương Túc Phong vốn chẳng có hứng thú gì với Phật giáo, ở kiếp trước đã không thích hòa thượng và ni cô, cảm thấy bọn họ chính là ký sinh trùng của xã hội, không làm được cho xã hội chút cống hiến nào, ngược lai còn cứ đứng ra đó chỉ chỉ chỏ chỏ nói năng lung tung, cực kỳ phản cảm. Nhưng tổng đốc Trương Hạo Hàm mới nhậm chức của cảng Lỗ Đạt lại có hứng thú nồng liệt với Phật giáo, hơn nữa còn cửu ngưỡng thanh danh của Trí Tín đại sư, cho nên ra sức khuyên rủ Dương Túc Phong tới đây nghe đại sư giảng học phật pháp.

Dương Túc Phong bị hắn dây dưa quá dữ, hơn nữa cuối cùng cũng hiểu, nếu mà mình không đi, Trí Tín đại sư căn bản chẳng để ý tới Trương Hạo Hàm, vì thỏa mãn nguyện vọng được gặp Trí Tín đại sư một lần, Dương Túc Phong dành chấp nhận, bất quá lời không hay vẫn nói trước: “Cái thứ Phật giáo này ta nghe không hiểu, cũng chẳng có kiên nhẫn, bất quá ngươi nói Trí Tín đại sư kể chuyện rất dễ nghe, vậy ta đi nghe ông ta kể chuyện là được.”

Cứ như thế, hai người mới sáng tinh mơ đã tới chùa Năng Nhân, hơn nữa tới bây giờ cũng còn chưa trở về.

Viên Ánh Lạc bước lên bậc thềm của chùa Năng Nhân, Tô Phỉ Mã Vận đang bố trí cảnh giới ở cửa. Ở bốn phía chùa Năng Nhân, đều là quan binh tiểu đoàn cảnh vệ quân bộ súng trên vai đạn lên nòng, trừ mỗi người một khẩu tiểu liên AK ra, mỗi người còn mang theo một khẩu Mauser ổ 20 viên đạn, đứng ở bên ngoài chùa miếu đều là cảnh vệ nam, bọn họ đứng thẳng thành đôi, ánh mắt sáng quắc theo dõi xung quanh bản thân, đem chùa Năng Nhân canh phòng nghiêm nặt. Đây còn là trạm gác công khai Viên Ánh Lạc nhìn thấy, về phần những trạm canh ngầm của các tay súng bắn tỉa nấp ở chỗ kín thì Viên Ánh Lạc không biết, nhưng có thể khẳng định là tuyệt đối không ít.

Cùng với việc quân Lam Vũ tấn công quy mô lớn Lỗ Ni Lợi Á và Tình Xuyên đạo, một lúc trêu chọc vào mấy đối thủ cường đại như Lỗ Ni Lợi Á, vương quốc Cáp Lạp Lôi, Ương Già, phản quân Bành Việt. Hiện giờ còn chọc cả vào người Ngõa Lạp và Ma Ni giáo, có thể gọi là địch của mọi mũi tên. An toàn của Dương Túc Phong trở thành vấn đề lớn nhất, Dương Túc Phong cũng bắt đầu dần nổi lên mặt nước, dẫn tới sự chú ý sát sao của các phe, nghe nói đế quốc Đường Xuyên và nước Mã Toa đều chuyên môn thiết lập tài liệu cá nhân Dương Túc Phong, cập nhật mỗi ngày, hơn nữa tổ chức người chuyên trách bắt đầu nghiên cứu tỉ mỉ về y.

Trong cách nhìn của ban ngành an toàn quân Lam Vũ, thi thoảng, Dương Túc Phong tựa hồ cũng biết chút võ công, có thể trong lúc chỉ mành treo chuông tránh khỏi kẻ địch ám sát, nhưng mà loại giác quan thứ sáu thần kỳ này làm người ta thực sự khó tin, cũng làm người ta tin tưởng còn có có hội thành công lần thứ hai, càng không có ai đem an toàn của y gửi gắm lên loại tỉ lệ một nghìn chỉ có môt này, cho nên dùng phương thức bảo vệ nghiêm ngặt nhất là cần thiết, quân Lam Vũ hiện giờ cũng đã có thực lực thi hành phương sách này.

Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu - Chương #372