Sau vòng loại thứ hai, 1400 chỉ còn lại 350 thí sinh tiến vào vòng 3. Vòng 3
sẽ là vòng thi văn, được chia làm hai lần thi, lần 1 thi đối câu, lần 2 sẽ là
làm thơ.
350 ngươi sẽ lần lượt tiến lên bốc thăm đối thủ của mình, 2 người trong đó sẽ
có 1 người ra liên đối, còn 1 người đối, người thắng sẽ tiếp tục tiến tới lần
thi thứ 2.
Khôi tiến lên phía trước đưa tay vào thùng rút ra lá thăm của mình. “ Đinh
Tiến Đạt” là cái tên trong lá thăm của hắn. Lúc này một tên dáng người thư
sinh, mặc một bộ y phục trắng, tay cầm quạt phiến đi tới trước mặt Khôi. Hắn
chính là Đinh Tiến Đạt, từng đỗ trạng nguyên cuộc thi Hương năm trước, xem ra
lần này Khôi không dễ ăn rồi.
- Tại hạ Đinh Tiến Đạt xin được chỉ giáo.
Đinh Tiến Đạt chắp tay chào hỏi Khôi đúng chất thi sĩ, tiếc rằng lại là Khôi,
hắn vốn không thích những nghi thức rườm rà này. Khôi chỉ khẽ mĩm cười đưa tay
ra thế mời, đấu văn mà hắn lại làm như đấu võ vậy. Một bên Đinh Tiến Đạt khinh
bỉ, “ hừ đúng là đồ nhà quê”.
- Vậy ta không khách sáo, ta sẽ ra liên đối.
Đinh Tiến Đạt 1 tay cầm quạt phiến khẽ gõ gõ vào lòng bàn tay còn lại, mắt
nhìn khung cảnh xung quanh rồi dừng lại trên hàng liễu khẽ ngâm.
- Lục liễu di âm xuân trướgn noãn.
Khôi đưa mắt nhìn về phía Hoàng Thượng đang ngồi dưới gốc đào nhâm nhi ly rượu
hắn ngâm.
- Yêu đào thổ diễm cẩn bôi hồng.
( Liễu xanh rợp bóng trướng xuân ấm.
Đào tơ tươi đẹp rượu cẩn hồng.)
Đinh Tiến Đạt xửng sốt, hắn khá bất ngờ với vế đối hoàn chỉnh của Khôi, quan
trọng hơn là còn chưa tới 1 thời thần a. Tuy vế đối hắn tùy tiện ra, nhưng
không phải đơn giản là đối được, nếu đứng trước mặt hắn là 50 người đứng đầu
Thiên Tài bảng thì hắn có thể chấp nhận được, nhưng đây lại khác, Khôi trong
mắt hắn như là 1 tên lưu manh không hiểu lễ nghĩa vậy. Trước đó hắn còn cho
rằng Khôi tới được vòng này là nhờ nắm đấm, chứ văn thơ thì chỉ được coi là
nhập lưu mà thôi. Nhưng bây giờ hắn phải nhìn lại Khôi bằng con mắt khác, xem
ra đối thủ của hắn không hề tầm thường, mà chỉ đang giả trư ăn thịt cọp mà
thôi. Đinh Tiến Đạt khuôn mặt nghiêm lại, hắn phải nghiêm túc rồi, hắn xòe
quạt ra phe phẩy.
- Bách thuý tùng thương hàm ca ngũ phúc.
“ Quá tầm thường” đó là lời nhận xét của Khôi về liên đối của Đinh Tiến Đát,
hắn cứ ngỡ trạng nguyên thi Hương thì phải đạt tới trình độ cao hơn, chứ như
ra liên đối như thế này thi hắn phóng rắm cũng ra. Đinh Tiến Đạt lần này bị
Khôi xem như rắm chó rồi, thật ra đây cũng chưa phải toàn bộ tài học của hắn,
chẳng qua hắn còn chủ quan nên chưa suất toàn lực mà thôi.
- Xuân vinh huyên mậu đồng chúc bách linh.
( Bách biếc, tùng xanh ngợi ca năm phúc.
Xuân tươi, huyên rậm, cùng chúc trăm tròn.)
Khôi lần này vẫn không cần suy nghĩ mà đáp lại luôn, những câu đối thế này vẫn
chưa làm khó được hắn.
Định Tiến Đạt bắt đầu toát mồ hôi hột, hắn bắt đầu vò đầu rứt tai ra liên đối.
- Vụ tú đằng huy bách linh bán độ.
- Thiên tinh hoán thái ngũ phúc biền trăn.
( Chòm Vụ sáng ngời, trăm tròn có nửa.
Trời sao rạng vẻ, năm phúc bày hàng.)
- Tú các vân ngưng kim phượng vũ
- Cẩm trì xuân noãn ngọc long phi.
(Mây ngưng gác đẹp phượng vàng múa
Xuân ấm hồ xinh rồng ngọc bay.)
Lúc này Đinh Tiến Đạt đã không còn bình tĩnh được nửa, cảm giác hắn bây giờ
như mới vừa chia tay Hari Won vậy. Vế đối hắn ra đều bị Khôi đối lại trong 1
nốt nhạc, nếu nói vế đầu là may mắn thì các vế sau là thực lực a.
- Huynh đài tài học hơn người, ta xin cam bái hạ phong.
- Đa tạ huynh đài đã nhường.
Khôi cũng khách sáo chào hỏi lại, Đinh Tiến Đạt đã chấp nhận thua cuộc, lần
thi này hắn đã dễ dàng dành chiến thắng để bước vào lần thi thứ hai trong vòng
3 này.
Lần 1 kết thúc, 175 người sẽ tiếp tục tiến vào lần 2. Lần thi thứ 2 sẽ là thi
thơ, đề tài sẽ do đích thân Hoàng Thượng ra. Trong số 175 bài sẽ chọn ra 50
bài tốt nhất tiến vào vòng thì thách đấu Thiên Tài bảng vào ngày mai.
175 người trong đó có Khôi tiến vào Hội trường để chờ đợi Hoàng Thượng ra đề.
Không để bọn hắn chờ lâu, tên thái giám bước ra, trên tay cầm cuộn giấy màu
vàng như thánh chỉ đọc lên.
- Lần thi này mọi người sẽ làm 1 bài thơ, vịnh, hoặc 1 bài hịch trong vòng 1
nén hương. Đích thân Hoàng Thượng sẽ chọn ra 50 bài hay nhất tiến vào vòng
trong. Đề tài là Giang Sơn Đại Việt thời gian bắt đầu.
Mọi người liền bắt đầu suy nghĩ bài thơ cho riêng mình, phần thi này tương đối
khó, suy nghĩ thơ là 1 chuyện, còn phải ghi nhớ vào trong đầu để đọc ra lại là
1 chuyện khác, mà thời gian chỉ có một nén hương ma thôi.
Khôi lúc này khác hoàn toàn với mọi người, hắn vẫn rất thong thả, trong đầu
hắn lúc này chỉ đang lựa chọn bài thi cho mình mà thôi. Tội gì hắn phải suy
nghĩ cho mệt óc khi đã có 1 tủ văn thơ trong đầu.
Thời gian đã hết mọi người lần lượt đọc ra bài thơ của riêng mình, thời gian
quá ít nên đa số chỉ là thất ngôn tứ tuyệt.
Đã đến lượt Khôi, hắn liền tiến lên phía trước, hai chân đứng thẳng, ngực ưỡn
về phía trước cất tiếng nói hùng hồn.
- Giang Sơn Đại Việt ta hùng cõi 10 phương.
Từng Nghe:
Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân
Quân điếu phạt trước lo trừ bạo
Như nước Đại Việt ta từ trước
Vốn xưng nền văn hiến đã lâu
Núi sông bờ cõi đã chia
Phong tục Bắc Nam cũng khác.
………………
Xã tắc từ đây vững bền
Giang sơn từ đây đổi mới
Càn khôn bĩ rồi lại thái
Nhật nguyệt hối rồi lại minh
Ngàn năm vết nhục nhã sạch làu
Muôn thuở nền thái bình vững chắc
Âu cũng nhờ trời đất tổ tông linh thiêng đã lặng thầm phù trợ;
Than ôi!
Một cỗ nhung y chiến thắng,
Nên công oanh liệt ngàn năm
Bốn phương biển cả thanh bình,
Ban chiếu duy tân khắp chốn.
Bình Ngô Đại Cáo dưới giọng đọc hùng hồn đầy ý chí của Khôi đã khơi dậy lòng
yêu dân tộc của tất cả mọi người, đặc biệt là các nam nhân, trong người họ lúc
này khí huyết nam nhi đang sôi sục chỉ muốn lập tức ra chiến trường giết địch
.
Tất cả mọi người lúc này đều lập tức đồng thanh hô lớn.
- Giang Sơn Đại Việt
- Giang Sơn Đại Việt.
Hơn 1 vạn người đồng thanh, 4 chữ “ Giang Sơn Đại Việt” như phá địa bay vút
lên tận trời xanh.